Đọc Tâm

Chương 37: Thú tính (H)

Vυ' mềm mại bị người xoa niết, Tô Yểu nâng mông thừa nhận trăm cái va chạm, rốt cuộc không chống cự được, cao trào.

Vách động tầng tầng lớp lớp đè ép, Lương Sở Uyên sợ bị kẹp bắn, ngừng lại trong chốc lát mới chậm rãi rút ra. Anh rũ mắt, lúc này đôi mắt đã thích ứng với bóng rối, anh nhìn thấy hạ thân hai người nhiều thêm một vũng nước, nước sốt rơi xuống thảm, màu sắc so với chung quanh đậm hơn hai phần.

Tô Yểu thở dốc, mềm oặt mà dựa lưng vào trên người anh, mông trắng nõn bị dương v*t chưa bắn ma sát, rất nhanh liền nhiễm một mảng trong suốt.

"Đi lên giường..." Cô nói.

Lúc này Lương Sở Uyên không lắc đầu, anh cong cong môi cười không tiếng động, khom lưng nhặt đồ rơi trên mặt đất để gọn lại, trong phòng chợt trở nên rộng hơn, trạng thái quần áo không chỉnh tề hoàn toàn bại lộ, hai người cũng không thèm để ý.

Lương Sở Uyên bế ngang Tô Yểu lên, đi đến mép giường.

Đồ vật rơi rụng bên đường chính là một đống quần áo vặn thành một đoàn.

Tô Yểu vô lực mà đem cánh tay đắp ở trên mắt, cô ổn định hô hấp, bộ ngực bị nắn bóp ra vết đỏ phập phồng không ngừng. đầu v* rung động, giống như thạch trái cây, Lương Sở Uyên nhìn phát thèm, đem côn th*t cắm vào hoa huy*t trước, sau đó mới nếm đến đầu v* mỹ vị.

Anh thích mυ'ŧ vào hồng mai kiều nộn này.

Dưới sự gặm cắn của anh đầu v* sẽ chậm rãi cứng lên, lại trướng sưng đỏ thẫm, so với bầu ngực trắng nõn xung quanh tạo thành đối lập rõ ràng. Sau đó anh sẽ đi chà đạp phần trắng nõn kia, đem bàn tay mình bao trùm ở bên trên, chà đạp lúc nhẹ lúc nặng.

Một bên bầu vυ' bị hôn xong, bên kia liền sẽ đứng thẳng, Tô Yểu bị hôn đến mức lại động tình lần nữa, hai cái đùi mở rộng lộn xộn, cánh hoa mở ra, không ngừng cọ xát với qυყ đầυ, giống như kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Nhưng đồ vật kia chính là không chịu tiến vào, chỉ bồi hồi ở cửa, giống như đang chờ cái gì.

Nhưng cô không chờ được.

Vì thế cô chống tay một cái, trong tình huống Lương Sở Uyên không hề phòng bị, ngồi lên trên người anh.

[...Yểu Yểu?]

Vẻ mặt của anh kinh ngạc.

Tô Yểu nghịch ngợm mà chớp chớp mắt, "Em muốn ở bên trên."

Cô từ trên cao nhìn xuống, nâng mông, dựa theo bản năng tìm được vị trí qυყ đầυ, lại ngồi xuống!

Hai người đồng phát ra tiếng rêи ɾỉ rầu rĩ.

Mới vừa trải qua một lần cao trào, Tô Yểu rất nhanh lại tìm được cảm giác, cô lắc mông, động tác nhấc lên không lớn, nhưng khi ngồi xuống dùng sức không nhỏ, trứng dái tròn vo chụp lên bên ngoài môi âʍ ɦộ của cô, mỗi một lần, biểu tình của cô liền kiều mị thêm một phần.

Lương Sở Uyên nhìn đến thú tính bùng phát.

Anh vuốt ve eo nhỏ thon thon một tay có thể ôm hết của cô, đón ý nói hùa với tần suất lên xuống của cô. Ngẫu nhiên động tác lớn một chút, nếu có người ở bên cạnh quan sát, có thể nhìn thấy chỗ thân thể hai người liên kết kia dương v*t có bao nhiêu thô tráng, vô cùng dũng mãnh, giống như muốn đâm mở hoa tâm, xông vào càng sâu trong thân thể cô.

Tô Yểu bị tìиɧ ɖu͙© chi phối, đáy mắt mê ly, cô nhìn về phía Lương Sở Uyên, bên tai vang lên suy nghĩ trong lòng anh...Lộ liễu đến mức tai cô đỏ bừng.

[sướиɠ quá.]

[thật chặt.]

[vẫn muốn thao tiếp.]

[muốn đem em thao khóc, để em ôm anh xin tha, khóc thút thít, nhất định rất đẹp.]

[vυ' này...]

Trong thanh âm hỗn độn, vυ' tê rần, là tay Lương Sở Uyên bắt được nó, xoa nắn giống như cục bột, theo luật động giao cấu lôi kéo ra đủ loại hình dạng.

"Ân a..A..."

[kêu thật là dễ nghe.] Lương Sở Uyên suy nghĩ biếи ŧɦái. Anh xốc mắt nhìn lên trần nhà, ánh đèn làm tầm mắt anh trở nên mơ hồ--

Anh biết anh muốn bắn.

Trước mắt nhoáng lên, Tô Yểu lại bị đè ở phía dưới, hai đùi bị kéo căng ra, cô nhắm mắt mà kêu ê ê a a, thật sự bị thao đến bắt đầu xin tha, nước mắt vẫn luôn rơi, sướиɠ đến mức hoang mang lo sợ.

Sướиɠ đến khi lêи đỉиɦ, trong đầu giống như lóe qua một đường ánh sáng, cô gần như hôn mê, lại vẫn có thể cảm nhận rõ ràng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ở trên bụng ấm áp của cô.

...

Khi tắm hai người lại làm một lần.

Khác với mưa rền gió dữ trước đó không lâu, tính ái trong nước ôn nhu lại lâu dài, ôm nhau chặt chẽ ôn tồn, chỗ giao hợp không hề tách ra, tựa như hai người ôm cổ hôn môi.

Từ phòng tắm đi ra, Tô Yểu không dám lõa thể đi ngủ, lấy áo ngủ tròng lên.

Cô không mặc nội y, nằm ở trong lòng ngực Lương Sở Uyên, tay anh sờ vào áo, tùy tiện mà ấn ở trên đầu v* kiều nộn, thường thường sẽ niết rồi lại nhéo, giống như chơi đùa.

Bầu không khí cùng tất cả đều rất tốt.

Tô Yểu không hề buồn ngủ, liền dùng thời gian này kiểm điểm chính mình.

Lương Sở Uyên trả giá tình cảm vì cô so với cô thì là quá nhiều.

Tô Yểu tự nhận mình cũng không có mị lực gì, diện mạo tuy không có trở ngại nhưng người đẹp hơn cô cũng không ít, tính cách cũng không có gì xuất sắc, tật xấu lớn nhỏ cũng một rổ, loại tình huống còn có thể nhận được ưu ái của Lương Sở Uyên này, thật là...Cô cảm thấy chính mình là dẫm vào vận may cực hạn rồi, dính lấy kỹ năng đặc thù đọc tâm này.

Lương Sở Uyên không nói được trong mắt cô cũng không phải khuyết điểm. Chỉ là người khác không thể hiểu được, mà kể cả hiểu được, cũng phải vòng một vòng lớn mới có thể miễn cưỡng tiếp thu.

Giống như mẹ của cô, Mộc Vi.

Đừng nói Mộc Vi còn chưa từng tiếp xúc với Lương Sở Uyên đã so đo việc anh không nói được, nếu bà gặp được Lương Sở Uyên, phỏng chừng việc bổng đánh uyên ương đều có thể làm được.

Đối lập như vậy, Tô Yểu uất ức chỉ nghĩ làm rùa đen rút đầu.

Hiện tại tình cảm của hai người vừa mới bắt đầu, không thể chịu được đả kích gì. Cô là người chậm nhiệt, đối với tình cảm không quá mẫn cảm, nếu không có tình cảm tuyệt đối đáng tin cậy, cô sẽ không dựa vào nơi hiểm yếu lại dùng một cái đầu nóng mà cùng Lương Sở Uyên bỏ trốn. Lập tức đối nghịch với người trong nhà, không cần biết hai người bị hủy hoại như thế nào, rất nhanh sẽ rơi vào kết cục một phách hai tán. Chi bằng chờ bọn họ lại ở chung một thời gian nữa, cô càng có tự tin, lại vì anh mà chiến đấu.

Như vậy mới có phần thắng.

Tô Yểu suy nghĩ quanh co lòng vòng một chút, đột nhiên Lương Sở Uyên chạm chạm vào gò má cô.

Cô giương mắt.

[suy nghĩ gì vậy?]

Tô Yểu xoay chuyển tròng mắt, "Nghĩ về anh."

[nghĩ gì về anh?]

Lương Sở Uyên được ăn no vô cùng thỏa mãn, lười biếng mà ngồi dựa vào đầu giường, mặt mày mang theo sự ướŧ áŧ sau khi tắm gội, bởi vì không mang theo quần áo tắm rửa, anh chỉ mặc áo tắm dài, xương quai xanh cùng cơ bắp rõ ràng, nhìn qua rất mê người.

Tô Yểu yên lặng mà nhìn anh một lúc lâu, đột nhiên hôn bẹp một cái lên cằm anh.

Nói: "Hôm nay anh có điểm hung dữ, nhưng mà em thích."