Đọc Tâm

Chương 38: Phun nước (H)

Bức màn dày nặng che kín cửa sổ, không có một tia ánh sáng, Tô Yểu trợn mắt, sờ soạng lấy điện thoại di động nhìn, 5 giờ rưỡi.

Dậy sớm.

Cô nhắm mắt lại một lần nữa, thân mật mà ôm lấy Lương Sở Uyên nằm bên cạnh, lại cọ cọ ngực anh, da thịt vừa mềm mại lại vừa co dãn, cọ lên thật thoải mái.

Trong giây lát nghe được tiếng hít thở trên đỉnh đầu có biến hóa, cô ngẩng đầu, "Tỉnh?"

Lương Sở Uyên duỗi tay mở đèn ở đầu giường, [mấy giờ rồi?]

"Mới 5 giờ rưỡi, chúng ta lại ngủ tiếp một lát."

Lương Sở Uyên giống như còn chưa tỉnh ngủ, đôi mắt lộ ra vẻ mê mang, anh nhìn chằm chằm trần nhà trong chốc lát, lại động chân, hạ thể hơi chặt.

Bất giác lui về phía sau một ít.

"Làm gì vậy?" Tô Yểu không rõ nguyên nhân, dịch lên phía trước một ít, dán đến người anh càng gần, thậm chí nâng chân lên câu lấy eo anh, thẳng đến khi gặp phải một chỗ cứng rắn--

Cô ngượng ngùng buông chân, không dám nói nữa.

Trong mắt Lương Sở Uyên đã khôi phục sự tỉnh táo, anh rũ mắt nhìn Tô Yểu, trắng trợn bộc trực nói cho cô, anh muốn cái kia.

"..." Tô Yểu có chút rối rắm, "Chính là hiện tại phía dưới có hơi đau."

Lương Sở Uyên cười cười, quay qua người cô, thân mình dịch xuống phía dưới từng chút một, khi dừng lại, khoảng cách giữa mặt anh cùng bụng nhỏ của cô không xa không gần.

[anh giúp em.]

Tô Yểu còn chưa kịp phản ứng lại, quần ngủ cùng qυầи ɭóŧ liền bị lột xuống, hạ thể lạnh căm căm, cô theo bản năng co chân, lại bị Lương Sở Uyên dùng tay đè lại.

[thả lỏng chút.]

Tô Yểu kinh ngạc, muốn nói gì đó, bối thịt khô khốc đột nhiên được một mảnh ấm áp liếʍ láp, cô mất tiếng, cả người lâm vào hỗn độn, trong đầu không thể suy nghĩ bất kỳ thứ gì, ngay cả tiếng rêи ɾỉ cũng không chịu khống chế, tiếng kêu càng ngày càng lớn.

Hai bàn tay to đỡ lấy mông cô, vuốt ve vô cùng có kỹ xảo, đầu lưỡi chui vào tế phùng, giống như hôn môi mà cấu lấy vách trong liếʍ láp. Loại kɧoáı ©ảʍ này hoàn toàn khác so với khi côn th*t cắm vào, cảm giác tê dại ngứa ngáy tràn lan, giống như có rất nhiều cọng lông chim mềm mại ở trong, đảo qua đảo lại khi nhẹ khi nặng, không cho một chút thương lượng.

Tô Yểu không thể không thừa nhận, so với côn th*t, đầu lưỡi vừa mềm vừa ướt càng thêm linh hoạt, cũng càng làm cho người sung sướиɠ.

Cô không nhịn được mà run rẩy, so với tối hôm qua càng thêm mẫn cảm, dòng nước từ nhục huyệt chảy ra không ngừng, nhưng chỉ sau một lát, trong nháy mắt thân thể giống như bị kéo chặt thành một cây cung, cô nắm chặt chăn đơn không bỏ, trong đầu đột nhiên hiện lên một đường ánh sáng, d*m thủy phun ra cuồn cuộn, mồ hôi thơm đầm đìa.

Bị phun một chút nước, hương vị tìиɧ ɖu͙© khuếch tán dưới chóp mũi, Lương Sở Uyên nhíu mày, do nhẫn nhịn hồi lâu mà côn th*t càng thêm cứng rắn. Anh biết đã đến thời điểm thích hợp, bỗng nhiên ấn xuống âm hạch nhỏ trong suốt, vừa vặn lại vừa xoa, sau đó rút lưỡi ra, liếʍ lên cánh môi mềm mại, [sướиɠ?]

Tô Yểu không thấy được, cô chỉ nhắm mắt thừa nhận cao trào mãnh liệt.

Ánh mắt Lương Sở Uyên âm trầm, đứng dậy, qυყ đầυ quét qua khe thịt, lối ra chất nhầy trong suốt, anh nhìn qua Tô Yểu, động thân một cái!

"A...a...a..."

côn th*t đem Thủy Liêm Động tắc đến cực đại, khuôn mặt Tô Yểu đỏ bừng, miệng khô khốc khó chịu. Cô ôm hai đùi của chính mình, tiện cho Lương Sở Uyên ra vào càng thông thuận, vυ' ở dưới áo ngủ đong đưa, run đến mức áo ngủ nhăn bèo nhèo vẫn luôn đẩy về phía trước, lộ ra cái bụng trắng nõn, nhìn mềm mụp, cực kỳ giống bơ.

Lương Sở Uyên đẩy mạnh một cái, áo ngủ rốt cuộc bị đẩy lên, vυ' bại lộ ở trước mắt, đầu v* hồng nhạt đứng thẳng, anh nhịn không được đem dương v*t cắm vào càng sâu, cúi người ngậm lấy một bên, âm thanh mυ'ŧ vào lập tức vang lên, cùng với âm thanh bạch bạch vang lên hết đợt này đến đợt khác.

"Đừng...Nhẹ chút, đau quá..."

Tối hôm qua sau khi làm xong Lương Sở Uyên vẫn luôn nhéo vυ' cô, sau khi đi vào giấc ngủ cũng không buông tay. Tới nửa đêm càng trầm trọng thêm, khi cho cô uống nước lại hút lại liếʍ, nếu không phải cô quá mệt mỏi, có khi còn bị lăn lộn đến hừng đông.

Anh nói ngực cô hình dáng rất đẹp, đầu v* là màu hồng nhạt, bầu vυ' trắng nõn đến mức giống như có thể véo ra nước, tổng thể không lớn không nhỏ, vừa lúc một tay anh có thể nắm trọn. Lúc đầu Tô Yểu còn không cho là đúng, chờ khi hai người bắt đầu, cô mới thực sự tin, người này vô cùng si mê hai vυ' của cô.

Nghe cô kêu đau, Lương Sở Uyên liếʍ mυ'ŧ đầu v* sưng đỏ, dứt khoát đổi sang bên kia.

Đổi như vậy liền không đau.

Tô Yểu nhìn thấu suy nghĩ trong lòng anh: "..."

...

Từ đầu giường đến cuối giường, rốt cuộc vận động tiến vào kết thúc.

Dùng khăn giấy đơn giản lau sạch hạ thể, hai người ôm nhau ôn tồn một lát, Tô Yểu vẫn là rất mệt, lại không ngủ được nữa, cô dùng ngón chân vuốt lên cẳng lên Sở Uyên, "Em muốn đi tắm rửa."

Lương Sở Uyên hiểu rõ, bế ngang Tô Yểu đi phòng tắm, để cô đứng vững xuống đất, nhìn cô: [nếu không cùng nhau tắm?]

Tô Yểu liên tục lắc đầu, "Không được."

Còn tiếp tục như vậy thì không dứt nổi, lát nữa cô còn phải về nhà dán câu đối.

Lương Sở Uyên cười cười, giúp cô đóng cửa, trở lại mép giường mặc áo ngủ, nghĩ muốn hút thuốc, nhưng nhớ tới cô hình như không thích mùi thuốc lá, liền thôi.

Anh tới vội vàng, không mang theo hành lý, chỉ có thể nhắn tin cho trợ lý sinh hoạt của Lương gia, để anh ta phái người đưa mấy bộ quần áo đến khách sạn.

Sau khi nhận được tin nhắn trả lời, không đến hai phút, tin nhắn của Lương Sở Thương liền nối gót mà đến.

Anh ấy hỏi: Sao lại chạy đến Gia Thành?

Lương Sở Uyên trả lời: Bồi bạn gái.

***

Hôm nay sẽ có 4 chương nhé.

Các nàng vote và cmt tạo động lực cho t đi nào ^-^