Y Quan Cầm Thú

Quyển 1 - Chương 77: "Dời núi lấp biển"

* ta cũng ko hiểu cái tên chương là sao luôn =))) để bữa sau tra thử chỗ khác xem sao =)))))

Lăng Hạo nhắm chặt mắt, không hề chú ý tới hành vi này của Tần Phong, lúc này cậu rất muốn được phát tiết, tác dụng của thuốc đã khiến cả người cậu trở nên nóng rực đến khó chịu.

"Ngô ~~ a!" Rốt cuộc, Lăng Hạo cao trào hét lên một tiếng, dịch thể ấm nóng trong suốt từ hạ thân cậu phun ra từng đợt, rơi trên ngực cậu.

Cao trào kịch liệt kéo dài khoảng mười mấy giây, Lăng Hạo bắn ra đến đợt thứ ba thì cả người gần như đã vô lực.

Tay cầm máy ảnh của Tần Phong có chút run rẩy, lúc này hạ thân cậu vừa bắn xong lại tiếp tục ngẩng cao đầu, trên người mồ hôi cùng dịch thể hòa vào nhau phủ trên làn da màu lúa xinh đẹp, lấp lánh sáng rực, tựa như được phủ một lớp dầu mỏng, đẹp đến hít thở không thông.

Cao trào qua đi, Lăng Hạo mới mở bừng mắt, ánh mắt mê ly nhìn máy ảnh trong tay Tần Phong.

Cả người cậu đã thoát lực, làm gì còn tâm tư mà quản Tần Phong đang làm cái gì, chỉ có thể nằm đó từng ngụm từng ngụm thở dốc, giống như một con cá bị ném lên bờ vậy.

Hạ thân phát tiết xong vẫn cứng rắn như cũ, màu sắc đỏ hồng, thẳng tắp hướng lên trần nhà, thành thật biểu đạt du͙© vọиɠ của nó, trên đỉnh vẫn không ngừng tiết ra dịch thể trong suốt, chảy xuống đám lông rậm rạp bên dưới.

"Ngô ~~~" Lăng Hạo đã không còn khí lực để tự an ủi, chính là du͙© vọиɠ vẫn cường liệt như thế, hoàn toàn thiêu cháy thần kinh, hủy diệt chút lý trí cuối cùng của cậu.

Hai mắt Lăng Hạo mở thật to, dùng ánh mắt cầu xin mà nhìn Tần Phong.

Lăng Hạo lúc này hệt như một con cừu nhỏ đợi làm thịt khiến thú huyết Tần Phong sôi sục, trực tiếp hóa sói mà nhào lên.

Tần Phong một ngụm ngậm hạ thân Lăng Hạo vào, bên trên dính đầy dịch thể nồng đậm hương vị đặc thù kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thần kinh Tần Phong, động tác thành thạo của hắn rất nhanh đã khiến Lăng Hạo trầm mê, đầu lưỡi không ngừng ở liếʍ qua liếʍ lại quanh hạ thân cậu, thỉnh thoảng còn nghịch ngợm mà đâm vào lỗ nhỏ trên đỉnh, tấn công vào nơi cực độ mẫn cảm đó.

Lăng Hạo vong tình rên lên, không ngừng đỉnh thân dưới lên, phối hợp với hành động của hắn.

Hai bàn tay Lăng Hạo không ngừng vuốt ve thân thể mình, đem dịch thể lúc trước bắn lên ngực và bụng, giờ đã lan ra khắp toàn thân.

Hương vị nồng đậm của dịch thể nhanh chóng tản ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Tần Phong.

Tần Phong phun hạ thân Lăng Hạo ra, sau đó vội vàng mở hai đùi cậu kéo qυầи ɭóŧ xuống, sau đó trực tiếp tấn công vào hậu huyệt màu phấn hồng của Lăng Hạo. (trước khi trở về, Tần Phong đã thay quần áo, còn Lăng Hạo vẫn mặc nguyên đồ bệnh nhân)

Hạ thân Tần Phong một tấc lại một tấc đâm vào bên trong, chậm rãi đi vào sâu, vách tường đột nhiên bị xâm lược đang không ngừng co rút lại, chống cự dị vật đột nhiên xâm nhập.

Hạ thân Tần Phong bị vách tường ép chặt đến có chút đau, tiến vào một nửa thì không thể vào nữa.

Lăng Hạo đau đến trắng bệch, môi dưới đã bị cắn đến không còn chút huyết sắc, vươn đôi tay run rẩy đẩy ngực Tần Phong, thống khổ rêи ɾỉ.

Lăng Hạo khổ sở, Tần Phong cũng chẳng dễ chịu hơn bao nhiêu. Cắn chặt răng, Tần Phong dùng sức đỉnh mạnh thắt lưng một cái, lập tức toàn bộ hạ thân đều tiến vào hậu huyệt Lăng Hạo.

"A ~~~!" Hệt như bị một cây thép nóng bỏng đâm mạnh vào, Lăng Hạo phát ra một tiếng kêu thảm thiết, hậu huyệt bị xé rách đau đớn khiến nước mắt cậu lập tức chảy xuống.

Lăng Hạo đau đến muốn ngất, hơi lùi về sau trốn đi, lại bị Tần Phong nắm lấy bả vai, toàn thân áp lên, hôn xuống môi cậu.

Tần Phong rút hạ thân ra, rồi lại một lần nữa dùng sức đỉnh vào bên trong, Lăng Hạo rùng mình một trận, tiếng hét còn chưa kịp phát ra đã bị Tần Phong một ngụm mà nuốt vào bụng.

Hoàn toàn không chờ Lăng Hạo kịp thích ứng, Tần Phong đã bắt đầu một trận tiến công như vũ bão.

Thân thể Lăng Hạo liên tục chấn động, dưới mông ma sát với quần jean thô ráp đến đau rát.

Lăng Hạo muốn trốn, chính là cánh tay Tần Phong lại như gông cùm xiềng xích mà trói cậu lại, khiến cậu không cách nào động đậy được.

Đầu lưỡi Tần Phong tàn sát bừa bãi trong khoang miệng Lăng Hạo, hệt như một cơn cuồng lốc càn quét mọi ngóc ngách trong đó, đoạt đi chất lỏng trong suốt ngọt ngào trong miệng cậu.

Đầu lưỡi hai người quấn quýt một chỗ, Lăng Hạo bị hôn đến gần như không thể hít thở.

Bàn tay Lăng Hạo đặt trên vai Tần Phong muốn đẩy hắn ra, chính là lại chẳng hề có chút tác dụng nào, đầu lưỡi cũng hạ thân của hắn đều bá đạo như nhau, ở trong hai động trên dưới của cậu mà càn quấy, không hề lưu một chút chỗ trống nào.

Trước khi Lăng Hạo bị thiếu khí đến muốn ngất đi thì Tần Phong đã buông đôi môi hồng nhuận của cậu ra.

Môi hai người tách ra còn dẫn theo một sợi chỉ bạc, rơi xuống ngực Lăng Hạo trông thập phần da^ʍ mỹ.

Tần Phong đứng thẳng dậy, cởϊ áσ sơmi trên người ra, sau đó cầm hai đùi Lăng Hạo đặt lên vai, thắt lưng không ngừng đỉnh về phía trước, đánh sâu vào hậu huyệt Lăng Hạo.

Thân thể Lăng Hạo bị va chạm không ngừng chấn động, tấn công kịch liệt khiến cậu có chút chịu không nổi, hệt như lục phủ ngũ tạng đều bị đỉnh đến lệch vị trí, chỉ là lúc này cậu đã không còn khí lực chống cự, chẳng khác nào cá nằm trên thớt, tùy ý tên cầm thú Tần Phong này xâm lược.

Lăng Hạo rốt cuộc chịu không nổi nữa, bắt đầu khóc nức nở, giống như một tiểu sủng vật bị chủ nhân bắt nạt, hai mắt đẫm lệ đầy ý tứ cầu xin nhìn Tần Phong.

Lăng Hạo yếu đuối như vậy càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của nam nhân.

Nhất thời khiến Tần Phong đại phát thú tính, cả tốc độ lẫn độ mạnh yếu đều tăng vọt, đem Lăng Hạo dằn vặt đến chết đi sống lại.

Lúc này Lăng Hạo ngoài ẩn nhẫn thì không còn cách nào khác, sống chết không chịu lên tiếng cầu xin, chỉ thấp giọng nghẹn ngào giống như một con thỏ con bị trọng thương.

Tần Phong cúi người xuống hôn lên khóe mắt cậu, ở bên tai cậu nhỏ giọng nói: "Đừng khóc, Tiểu Hạo, một lát nữa tôi sẽ cho em nếm thử cảm giác dục tiên dục tử a~~~~"

Hạ thân Tần Phong bắt đầu tập trung công kích vào điểm mẫn cảm làm cho Lăng Hạo run rẩy một trận.

Cảm giác bị xé rách đau đớn rất nhanh liền được kɧoáı ©ảʍ tiêu hồn thực cốt thay thế, Lăng Hạo ngừng khóc, bắt đầu phát ra tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn.

Bụng dưới Lăng Hạo bị Tần Phong một trận lại một trận tiến công đang không ngừng co rút, hiện ra cơ bụng thập phần xinh đẹp, bên trên còn loang đầy hỗn hợp mồ hôi cùng dịch thể, phát ra khí tức ngọt ngào, gợi cảm mà dụ nhân.

Tần Phong ôm lấy Lăng Hạo đi xuống giường, sau đó ngồi xuống ghế sô pha, cả quá trình vẫn không hề rút hạ thân ra khỏi người Lăng Hạo.

Lăng Hạo ngồi trên đùi Tần Phong, hai chân hoàn toàn ôm lấy thắt lưng của hắn, toàn thân vô lực và dựa vào lòng Tần Phong, đầu chôn trong bả vai hắn, từng ngụm từng ngụm thở dốc.

Tần Phong hơi nghiêng về phía trước nâng mông Lăng Hạo lên, rồi mới buông tay khiến Lăng Hạo rơi xuống thật mạnh, hậu huyệt dưới tác dụng của trọng lực hoàn toàn nuốt trọn hạ thân Tần Phong vào.

Tư thế như vậy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn vừa nãy rất nhiều, tiếng rên của Lăng Hạo đột nhiên cất cao lên, hai bàn tay gắt gao nắm lấy bả vai Tần Phong.

Tần Phong không ngừng lặp đi lặp lại động tác vừa rồi, kɧoáı ©ảʍ cường liệt khiến Lăng Hạo hoàn toàn chìm đắm trong du͙© vọиɠ, đầu hơi ngửa ra phía sau, lộ ra cái cổ thon dài màu lúa cùng hầu kết xinh đẹp.

Đầu Tần Phong chôn trong cổ Lăng Hạo, liếʍ cắn rồi lại mυ'ŧ vào làn da mềm dẻo kia, tạo nên vô số dấu hôn đỏ tím.

Lên xuống liên tục khiến hạ thân Lăng Hạo không ngừng ma sát với bụng Tần Phong, đỉnh hạ thân vẫn còn chảy ra dịch thể dính dính trong suốt có tác dụng bôi trơn rất tốt.

Thân thể hai người tiếp xúc phát ra thanh âm ướŧ áŧ, Lăng Hạo chịu không nổi đợt trừu sáp mạnh mẽ như vậy, hai tay bắm chặt lấy bả vai Tần Phong, móng tay đâm thật sâu vào làn da kia.

Hậu huyệt Lăng Hạo tiết ra dịch ruột bao lấy hạ thân Tần Phong, thậm chí còn rơi một ít xuống qυầи ɭóŧ màu lam của hắn, lộ ra một tia da^ʍ mỹ dị thường, không hề nói một câu, thế nhưng động tác của hai người lại thập phần ăn ý, hai chân Lăng Hạo gắt gao quấn lấy thắt lưng Tần Phong, đưa đẩy thân dưới của mình, phối hợp với hành động của hắn.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt khiến Lăng Hạo rất nhanh lại đạt cao trào, hét lên một tiếng rồi bắn ra.

Dịch thể nóng rực phun lên ngực hai người, kɧoáı ©ảʍ khiến Lăng Hạo hít thở không thông, vô lực dựa vào người hắn, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ không từ ngữ nào có thể hình dung này.

Bàn tay Lăng Hạo bỗng nắm chặt bả vai Tần Phong, hung hăng mà cắn lên một cái, rất nhanh, mùi máu tươi từ kẽ răng liền tản ra.

Đau đớn trên vai khiến Tần Phong rùng mình một cái, kɧoáı ©ảʍ cùng đau đớn hòa lại với nhau, Tần Phong khẽ cắn môi, gia tăng tốc độ vận động bên dưới, trận tập kích này hệt một cơn lốc nhỏ, không lâu sau thì ở trong hậu huyệt cậu mà đạt cao trào.

Một cỗ lại một cỗ dịch thể bắn vào trong thân thể Lăng Hạo, cảm giác phun lên vách tường mẫn cảm kia phi thường rõ ràng, thậm chí Lăng Hạo còn có thể cảm giác được dịch thể nóng bỏng kia phun ra như thế nào nữa!

Cao trào qua đi, hai người dừng lại, miệng mở to không ngừng thở dốc, mồ hôi liên tục rơi xuống ướt đẫm thân thể cả hai.

Trong không khí tràn ngập hương vị nam nhân, hoàn toàn kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Lăng Hạo.

Mặc dù đã bắn đến vài lần,thế nhưng tác dụng của thuốc trong người Lăng Hạo càng lúc càng bá đạo, Lăng Hạo lúc này đã mất đi lý trí, ý thức dần mơ hồ, thần kinh cùng thân thể mẫn cảm đến cực độ, một chút va chạm nhỏ cũng có thể khiến cậu rêи ɾỉ, trong đầu cậu cũng chỉ còn sót lại hai chữ "làʍ t̠ìиɦ" mà thôi~~~

Lăng Hạo cúi thấp đầu, liếʍ liếʍ dịch thể trên ngực hắn, thậm trí còn một ngụm mυ'ŧ điểm nhỏ trước ngực hắn một cái rồi khẽ cắn.

Du͙© vọиɠ của Tần Phong lại một lần nữa bị kích phát ra, hung khí đặt trong thân thể cậu lại bắt đầu cứng rắn vô cùng.

"Em cái đồ tiểu yêu tinh này!"

Tần Phong ở bên tai cậu thấp giọng lên tiếng, nắm lấy cằm Lăng Hạo mà ép cậu ngẩng đầu lên, trực tiếp hôn lên miệng cậu.

Hai người hôn thật sâu, sau đó Tần Phong ôm lấy Lăng Hạo đi tới bức tường thủy tinh, áp lên thân thể Lăng Hạo rồi tiếp tục vận động.

Bức tường này trong phòng Tần Phong được làm bởi loại thủy tinh đặc biệt, bên trong hoàn toàn có thể nhìn ra ngoài đường thế nhưng bên ngoài lại không thể thế được tình huống bên trong.

♡♡♡♡♡♡♡♡♡