Bạn Trai Là Nữ Nhân [Lạc Chương]

Chương 4

Chương 3
Tử Hiên thở dài nhìn căn phòng trống chỉ còn lại một mình cô rồi lại bật cười khi nhìn thấy đồ trang điểm chất đầy trên bàn 'Đúng là nữ nhân, quần áo còn chưa lấy ra đã lôi hết đồ trang điểm ra rồi'

Cô vừa cười vừa đi đến bàn trang điểm sắp xếp lại mấy thứ lộn xộn trên bàn. Tay cầm lấy cây son ánh mắt cô mang theo vài phần tò mò, không biết nó có gì đặc biệt mà nữ nhân lại thích nó như vậy. Từ người điệu đà, thích chăm sóc nhan sắc của mình như Hứa Giai Kỳ đến cả người cuồng công việc như chị cô cũng không thoát khỏi. Một suy nghĩ lóe lên trong đầu,cô cũng là nữ nhân mà liệu có nên thử một chút không? Nghĩ vậy cô mở cây son ra định thoa lên môi. Đột nhột có tiếng mở cửa làm cho cô cũng giật mình mà đứng bất động.

Cánh cửa mở ra một người đàn ông trung niên, cao lớn đột nhột bước vào. Trên người ông mặc một bộ vest, tóc được chải gọn gàng, vẻ mặt có chút dữ tợn.

Ông bước nhanh đến gần cô đưa tay nắm mạnh lấy cánh tay đang cầm thỏa son nói lớn "TỪ TỬ HIÊN! Con đang làm cái gì vậy hả?" vẻ mặt ông đã dữ nay còn dữ hơn.

"Con... con.." Tử Hiên ấp úng không biết làm sao để giải thích.

"Con muốn trở thành một nữ nhân đến như vậy sao?!!" ông gằng giọng, tay ông càng nắm chặt cách tay cô hơn.

"Con..." vẻ mặt cô nhăn nhỏ vì cánh tay bị ông nắm quá chặt mà không cách nào thoát ra.

"Ta nói cho con biết, Từ Minh ta chỉ có một đứa con gái là Từ Thần Thần và một con trai độc tôn là Từ Tử Hiên con đã rõ chưa?!! Nếu đã rõ thì đừng bao giờ để chuyện này lập lại một lần nào nữa" ông trầm giọng, nói từng chữ một như sợ Tử Hiên không nghe rõ.

"Nhưng...con chính là con gái, đây là sự thật không thể nào thay đổi được" cô cau mày dứt cánh tay mình ra khỏi tay ông Từ.

"Có gì không thay đổi được chứ, đợi khi con đủ 18 tuổi ba đưa con đi chuyển giới" ông Từ dứt khoát nói.

" Ba giấu được hôm nay nhưng không giấu được cả đời. Tại sao ba cứ phải như vậy chứ!? Vì sao ba phải lừa mình dối người như vậy? Là nữ nhân có gì là không tốt, bây giờ đã là thời buổi nào rồi chứ, sao lại còn cái tư tưởng trọng nam khinh nữ như vậy chứ!". Cô nhíu mày nhìn ông Từ ánh mắt mang đầy đau thương.

" Là một nữ nhân yếu đuối thì có gì tốt? Là nam nhân thì mới làm nên chuyện lớn mới giúp Từ gia trở nên ngày càng lớn mạnh, hơn nữa nếu là nữ nhân lấy chồng thì phải theo chồng, ta để là bao nhiêu tài sản cho con cũng là của nó, con cái sinh ra cũng không mang họ Từ, vậy thì chẳng mấy chóc đã chẳng còn ai nối dõi tông đường, vã lại trong tình cảm nữ nhân luôn là người khổ nhất." ông Từ hơi tránh ánh mắt của Từ Tử Hiên tiếp tục nói "Con thấy đó, ta muốn con trở thành nam nhân là vì muốn tốt cho con, muốn tốt cho Từ gia thôi".

" Muốn tốt cho con, muốn tốt cho Từ gia?" Cô cười nhạt sau đó nhìn thẳng vào mắt ông Từ "Hay là muốn tốt cho ba? Chẳng phải ba vì sợ thiên hạ trêu cười rằng Chủ tịch Từ thị giàu có thế kia mà chẳng sinh được lấy một đứa con trai hay sao? Chẳng phải là vì ba muốn giữ sĩ diện cho mình nên hi sinh con hay sao?!!" mắt Tử Hiên đã ngấn lệ nhìn ông Từ.

Chát~

Ông Từ như bị nói trúng tim đen thẹn quá hóa giận tát vào mặt cô một cái thật mạnh.

Từ Tử Hiên cười thành tiếng, nước mắt cô trào ra không ngừng hòa cùng vệt máu dưới khóe môi. Đây cũng không phải lần đầu bị đánh nên cô còn lạ gì cảm giác này.

"Vậy ra nó là sự thật" cô hừ lạnh một tiếng "Giờ thì con hiểu rồi" nói rồi cô vừa đưa tay lên lau nước mắt vừa bước vội ra khỏi phòng.

----------------------------------------

Ngữ Cách cùng Triết Hàm và Giai Kỳ nãy giờ vẫn đang thách thức sự kiên nhẫn của bản thân, bằng cách yên vị ngồi đợi nước sôi. Từ lúc bước vào quán đến lúc nồi lẩu được bưng ra thì các nàng đã đợi được hơn 30 phút, giờ lại còn phải đợi nước trong nồi sôi cả ba người càng nghĩ càng nản.

"Hazz biết phải đợi lâu vậy mình thà về nhà ăn cơm còn sướиɠ hơn" nhịn không nổi Giai Kỳ liền than vãn.

"Chẳng lẽ đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, lẩu cũng bưng ra rồi mà giờ lại đi về. Vợ à, cố đợi thêm chút nữa ha." Ngô Triết Hàm ngồi bên cạnh cố gắng dỗ dành nàng.

"Vậy hai cậu tìm chuyện để nói đi" Giai Kỳ buồn chán chán cất lời.

Giờ thì biết nói gì bây giờ, vắt não cũng nghĩ không ra cô liền nghiêng đầu nhìn Ngữ Cách cầu cứu.

Nhận ra được ánh mắt của Ngô Triết Hàm trong đầu Ngữ Cách lóe lên một câu hỏi không suy nghĩ liền nói ra. "Nè tại sao hai người lại yêu nhau vậy?".

"Yah, cậu hỏi gì kì hà!" Trên mặt Giai Kỳ thoáng đỏ, giọng nói mang chút giận dữ lại có chút ngại ngùng.

" Ah, mình...mình xin lỗi, nếu cậu không muốn trả lời cũng không sao" Ngữ Cách bối rối, miệng thì ấp úng xin lỗi.

"Ấy, không sao đâu, nếu Kiki không muốn kể thì mình kể cho cậu nghe" Cô cười nói vui vẻ mặc kệ gương mặt đang cáu gắt của Giai Kỳ. Lâu lâu mới có cơ hội trêu chọc nàng cô phải nắm chắc cơ hội này mới được.

"Hồi tụi mình mới vào lớp 6 mình cùng Kiki và Tử Hiên học cùng lớp, cậu ấy vừa vào lớp thấy mình liền đuổi Tử Hiên ra khỏi chỗ ngồi và thế chỗ của Tử Hiên ngồi cạnh mình sau đó cậu ấy còn còn hổ báo hơn, đuổi hết đám con gái vây quanh mình không cho một ai lại gần mình, còn cậu ấy thì suốt ngày bám theo mình không buông rồi cứ như vậy kéo dài suốt 3 năm. Hazz và nhìn lại xung quanh chẳng còn ai theo đuổi nữa thì mình biết là mình chỉ có thể động lòng với cậu ấy thôi. Và rồi cậu thấy đó, giờ mình chính là của cậu ấy" Ngô Triết Hàm vừa kể trên môi thì không tắt được nụ cười điều này chứng tỏ cô đang rất hài lòng với sự lựa chọn của mình.

" À thì ra là vậy. Ủa mà khoang đã sao Từ Tử Hiên lại đồng ý chuyển chỗ cho Kiki ngồi cạnh cậu vậy? Cậu ta nhìn không giống người dễ ăn hϊếp chút nào" Ngữ Cách tò mò hỏi.

" Thì cậu ấy chính là xem mình như cục nợ thấy ai muốn hốt mình thì liền đẩy mình cho người đó để cậu ấy có thể rãnh  tay"

"Hahaha, cậu ấy đúng là hảo huynh đệ a" Ngữ Cách không nhịn được cười nói tiếp. Triết Hàm cũng không khác gì. Rồi lại tiếp tục cười nói không để ý con người mang trong mình lửa giận phập phùng. Nàng bực dọc cầm lấy đĩa hải sản đổ vào nồi, không cẩn thận bị nước lẩu làm cho bỏng.

Giai Kỳ vội buông dĩa xuống thu tay về. Ngô Triết Hàm bên cạnh vội vã nắm lấy tay nàng lo lắng nói.

" Vợ à cậu có sao không? Sao không cẩn thận gì hết vậy"

"Cậu còn lo cho mình vậy sao?" nàng giận dỗi nói.

" Cậu là người mình yêu nhất không lo cho cậu thì lo cho ai đây"

Ây da, Ngữ Cách lại phải ngồi ăn cẩu lương nữa rồi. Liệu nàng đi cùng họ có phải là quyết định sai lầm không đây! Nàng cúi đầu xuống cầm lấy đũa bắt đầu gắp thức ăn vào chén và cố làm lơ đi đôi tình nhân kia.

Chăm lo cho nhau xong, đôi phu thê kia mới để ý người đối diện đã bắt đầu ăn nên họ cũng cầm đũa lên và ăn.

" À mà Tako này, cậu xinh như vậy chắc cũng có người yêu rồi nhỉ!" Giai Kỳ tay vẫn cằm đũa mắt chăm chú nhìn Ngữ Cách.

"Uh, mình cũng từng quen khá nhiều người, nhưng mình chẳng động lòng với ai trong số họ cả, vì có thể họ không phải hình mẫu lí tưởng của mình" Ngữ Cách đặt đũa xuống trả lời.

"Ah là vậy à. Nhưng mà hình mẫu lí tưởng của cậu như thế nào bộ khó tìm vậy sao?!!" Giai Kỳ hỏi thêm.

" Không, thật ra nó rất đơn giản chỉ cần người đó cao hơn mình, gương mặt đáng yêu một tí kèm thêm hai cái má bánh bao thì càng tốt, gia thế và học lực thì không cần phải tốt nhất nhưng ít nhất cũng phải biết kiếm tiền, tính tình thì phải ôn hòa một tí, phải biết thấu hiểu những cảm giác của mình, có khả năng bảo vệ mình và đặt biệt là phải chung tình chỉ yêu một mình mình thôi."

"Bộ người yêu trước đây của cậu đều là nam nhân à" nghe Ngữ Cách nói thì Triết Hàm cũng lờ mờ đoán ra được.

"Đúng vậy a" Ngữ Cách gất đầu khẳng định.

"À, ra vậy, đúng là những điểm cậu yêu cầu đều không khó nhưng lại có một số điểm nam nhân đa phần là không có được nhưng nếu là nữ nhân thì dễ tìm hơn một chút" Ngô Triết Hàm đặt đũa xuống bàn chậm rãi nói.

Giai kỳ đánh nhẹ vào vai Triết Hàm cười nói.

"Haha, chồng à! Cậu nói gì vậy, nhà chúng có một người như vậy mà"

" Hả? Là ai chứ?" não bộ của Ngô Triết Hàm bắt đầu hoạt động hết công suất để nhớ ra người đó là ai.

" Là Từ Tử Hiên" Ngô Triết Hàm và Hứa Giai Kỳ đồng thanh nói.

Ngữ Cách ở đối diện nhíu mày khó hiểu "Sao có thể là cậu ấy được chứ!"

"Đúng vậy a, cậu ấy chính là như vậy đó, chỉ là cậu ít tiếp xúc với cậu ấy nên không biết thôi" Triết Hàm thích thú nói nét mặt cô càng thêm sự vui vẻ.

Lúc này não bộ của Trương Ngữ Cách vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, gương mặt cứ vậy mà đơ ra đến thất thần. 'Hình mẫu lí tưởng của mình chính là Từ Tử Hiên sao? sao có thể chứ!'.