Chương 1
– Ba! Con về rồi!Tại sân bay Thượng Hải, một người con gái xinh đẹp, cầm chiếc điện thoại, dáng người cao ráo đang chăm chú đợi ai đó. Từ xa, chiếc Limousine sang trọng tiến đến và dừng lại ở chỗ cô đứng. Một nam thanh niên trạc 25 tuổi bước ra giọng điệu cung kính:
– Tiểu thư lên xe ạ!
– Ba tôi đâu!
– Lão gia ông ấy có chuyện đột xuất phải bay qua Nhật nên...
Anh ta chưa nói hết câu đã bị cô chen vào
– Được rồi! Về biệt thự
– Vâng thưa tiểu thư!
Chiếc xe lăn bánh thẳng tiến về biệt thự nhà họ Từ. Đến nơi, cô một mạch đi vào nhà, đám người hầu vừa thấy cô liền đồng loạt cúi đầu
– Tiểu thư mới về!
– Ờ!
Cô đáp lại chỉ một chữ, vô cùng băng lãnh. Cô quay sang người thanh niên lúc nãy lạnh lùng nói:
– A Thiệu, ba tôi có nói sẽ cho tôi một vị trí ở Đế Vương, anh có biết nó là gì không!
A Thiệu chính là quản gia nhà họ Từ được ba cô nhận nuôi từ bé. Anh lấy từ trong túi ra một cái USB rồi bảo
– Thưa tiểu thư, lão gia căn dặn khi cô chủ có hỏi thì cứ đưa vật này ra ạ!
Cầm lấy USB, cô cắm ngay vào laptop của mình. Trên màn hình hiện ra một đoạn video
– Tiểu Hiên Hiên, chào mừng con trở về, ba rất vui khi con chịu về đấy mà cho ba xin lỗi nhé, ba có công việc đột xuất nên phải sang Nhật một thời gian, không biết khi nào về có lẽ hơi một năm. À, trong lúc ba không có ở Đế Vương, con sẽ thay ba làm tổng tài nhá, ba tin tưởng vào con đấy. Đại tiểu thư yêu dấu, siêu cấp moe của ba, moa moa!
Xem xong video, cô thật cảm thấy xấu hổ vì người ba cuồng con gái này của mình. A Thiệu đứng kế bên cố nhịn cười, đám người hầu cũng vậy. Cảm thấy không thể ở lâu hơn được nữa, cô lấy lại vẻ lạnh lùng nói với A Thiệu
– Lát nữa gửi toàn bộ tài liệu về việc làm ăn của Đế Vương trong vòng một năm trở lại đây cho tôi! Thông báo với họ ngày mai tôi sẽ nhận chức tổng tài, nói họ liệu hồn đấy!
Có chút run với những lời lẽ của vị đại tiểu thư này, A Thiệu tất nhiên là sẽ rất vâng lời.
Đang yên giấc ngủ say, con sâu lười Trương Ngữ Cách đột ngột bị đánh thức bởi tiếng chuông báo thức.
" reeng reeng reeng"
" Bụp"
Cô mơ màng lấy chiếc điện thoại cũ kĩ của mình ra. Mở mắt ra nhìn, 7h15..
– Á, trễ mất thôi!
Cô vọt nhanh vào trong toilet, vội vã thay đồ nhưng vẫn không quên makeup nhẹ cho mình. Song cô chạy một mạch xuống dưới nhà, mẹ cô đang chuẩn bị bữa sáng thấy cô vội như thế cũng đủ biết là cô trễ học nên không kêu cô.
Trên đường đến, do đạp xe với tốc độ bàn thờ nên khi qua đường cô bất ngờ đâm vào một chiếc ô tô đậu bên đường. Cô bị ngã rất đau, đầu gối và khuỷu tay bị trầy hết. Dựng chiếc xe đạp lên, giờ mới để ý chiếc ô tô mà cô vừa đâm phải là một siêu xe đắt nhất hiện nay. Hốt hoảng, trên thân chiếc siêu xe có một vết xước khá dài, lần này cô thật sự đã gây ra chuyện lớn thật rồi. Không biết làm thế nào, trên người cô lúc này chỉ có hơn 100 tệ , không ít không nhiều nhưng số tiền để sửa chỗ bị xước ấy cô làm thêm cả đời cũng không trả hết. Nhưng nếu cô còn đứng đấy lâu hơn nữa thì sẽ trễ học mất. Cô quyết định là để lại học tên số điện thoại và địa chỉ của mình lên một tờ giấy dán lên chiếc xe rồi tức tốc chạy đến trường.
– A Thiệu! Chuẩn bị hết chưa!?
– Dạ rồi thưa tiểu thư!
Cầm một sấp giấy tờ trên tay, A Thiệu cùng Tử Hiên tiến vào phòng họp. Vừa bước vào, bao ánh nhìn đổ dồn về cô, đặc biệt là lão cáo già Lôi Thiên Tứ. Đêm qua trong lúc xem lại đóng hồ sơ cô vô tình phát hiện số tiền thu vào từ việc sản xuất vòng tay pha lê tím không đúng với chỉ tiêu đã trình lên trong báo cáo. Mà người phụ trách khoảng này chính là Lôi Thiên Tứ, chính ông ta là người ăn chặn tiền của công ty. Hôm nay cô nhất định sẽ lôi ông ta xuống đáy vực thẩm.
Ngồi giữa bàn họp, không khí hiện tại rất căng thẳng. Khuôn mặt không cảm xúc của vị tổng tài mới nhậm chức khiến đám người đối diện hơi run. Một lúc sau, A Thiệu bước vào nói nhỏ vào tai Tử Hiên, khóe miệng cô cong lên, ánh mắt vô cùng tự tin. Bất ngờ cô đạp tay lên bàn khiến cho ai nấy đều giật mình
– Chắc mọi người cúng đã biết, tôi là con gái của chủ tịch Từ Tinh Vương, tôi từ nay sẽ thay ba tôi quản lý Đế Vương!
Tiếng xì xầm rộ lên, đúng như cô dự đoán đám người chính là không tin tưởng cô cho rằng cô không có tài cán gì, đặt đống hồ sơ lên bàn cô nghiêm nghị nói
– Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm vậy mà đã có người ăn chặn tiền của công ty rồi.
Lôi Thiên Tứ như chột dạ, ông ta đổ mồ hôi lạnh. Tử Hiêm dĩ nhiên nhìn thấy , lật tập hồ sơ ra
– Này, các người xem đi! A Thiệu đưa cho họ xem!
Từng người từng người một xem qua tập hồ sơ đều bất ngờ, đến lượt Lôi Thiên Tứ, Tử Hiên không biết từ khi nào đã đứng đằng sau ông, vỗ nhẹ vai ông ta, ông ta giật mình
– Sao nào Lôi tổng không còn gì để nói chứ!
– Tôi tôi...
– Được rồi nể tình ông đã làm việc cho ba tôi nhiều năm nên tôi sẽ không kiện ông nhưng...
–...
– BIẾN KHỎI ĐÂY NGAY LẬP TỨC
Tử Hiên quát lớn làm cho ông ta sợ hãi đến nổi té ghế. Sát khí tỏa ra từ cô quá lớn, những người có mặt trong phòng họp bước ra ai nấy đều mặt mày xanh lét.
Tan họp cô cùng A Thiệu trở lại phòng tổng tài. Dựa đầu vào chiêc ghế cô thư giãn.
– Giải quyết được Lôi Thiên Tứ đúng là trút bỏ gánh nặng
– Tiểu thư có cần gì nữa không ạ!
Tuy Lôi Thiên Tứ đã bị đuổi việc nhưng Đế Vương chắc chắn còn rất nhiều kẻ ăn bớt ăn chặn. Cô sẽ giải quyết hết tất cả.
Sau một ngày làm việc tại Đế Vương, Tử Hiên đi lấy xe chuẩn bị về. Vừa ra đã trông thấy siêu xe đắt đỏ của mình có một vết xước bự tổ chảng. Vô cùng tức giận, chợt thấy mảnh giấy cô cầm lên đọc. Từ tức giận cô chuyển sang tò mò.
– Trương Ngữ Cách, một cô gái thú vị.
Lấy chiếc điện thoại cô gọi cho A Thiệu
– Điều tra giúp tôi cô gái tên Trương Ngữ Cách!
– Vâng thưa tiểu thư!
Cô khá hứng thú với con người này.
Trường đại học ngoại thương Thượng Hải
– Aizzzzzz
Trương Ngữ Cách nằm dài ra bàn than thở, Diệp Thiên Linh kế bên bèn hỏi
– Ngữ Cách hôm nay cậu sao vậy, cứ như người mất hồn!
Trương Ngữ Cách dùng bộ dạng hết sức đáng thương nhìn Diệp Thiên Linh
– Thiên Linh à tớ lại gây họa lớn rồi!
Không phải đây là lần đầu tiên cô gây chuyện, Thiên Linh thở dài
– Được rồi, cậu lại đâm vào xe người ta phải không?!
Bất ngờ trước câu nói của cô bạn thân, Trương Ngữ Cách mấy tròn mắt dẹt nhìn người kia
– Sao cậu biết!?
Trần Lập Nghiêm ngồi ở bàn kế bên lên tiếng
– Lần trước không phải cậu vì trễ học mà đâm vào xe của người ta sao– Vừa nói vừa nhìn vài quyển sách trên bàn
– Đúng vậy! Cũng may người đó là bạn của anh tớ nếu không cậu đừng mơ mà ngồi ở đây!
Tiếp tục than thở
– Nhưng lần này tớ đâm trúng chính là siêu xe đắt nhất hiện nay đấy! Huhu không biết kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy đây!
Hai người thật hết cách với cô nàng hậu đậu này, lắc đầu thở dài.
Cuộc nói chuyện của họ bị Quách Gia Thành nghe thấy. Anh ta rõ là rất thích Trương Ngữ Cách nhưng khi tỏ tình đã bị từ chối. Vậy mà anh ta vẫn không buông bỏ được. Nhân dịp nghe được chuyện này, anh ta chớp lấy thời cơ, mượn cớ giúp đỡ Trương Ngữ Cách để ra điều kiện.
Giờ ra về anh ta tìm đến Trương Ngữ Cách
– Ngữ Cách mình nghe nói cậu cần tiền phải không?
Ấn tượng đối với người này, Trương Ngữ Cách không có cảm giác tốt, nên dè dặt nói
– À thật ra là tớ đâm phải xe người ta nhưng hiện giờ tớ không có tiền để trả!
– Tớ cho cậu mượn..
Trương Ngữ Cách mừng đến rơi nước mắt. Nhưng câu nói phía sau làm cô khó chịu
– Nhưng cậu phải hẹn hò với mình được chứ!
– Quách đồng học, tớ đã nói bao nhiêu lần rồi, tớ không thích cậu. Xin lỗi tớ còn có việc!
Cô nhanh chóng rời khỏi đó để lại Quách Gia Thành ngậm một cục tức
– Trương Ngữ Cách cô đợi đấy...
– Mẹ ơi, con về rồi!
Mẹ Trương Ngữ Cách đang nấu ăn trong bếp nói vọng ra
– Con đi tắm xong ra ăn cơm khụ khụ
Nghe tiếng mẹ cô ho, cô biết ngay là bệnh của mẹ ngày một nặng hơn. Số tiền mà cô dành dùm được chỉ còn một ít nữa là đủ làm phẫu thuật cho mẹ cô. Nhưng giờ lại sinh thêm cái vụ đâm xe nữa, cô không biết phải làm gì bây giờ.
Biệt thự nhà họ Từ
Tử Hiên đang ngồi làm việc thì A Thiệu gõ cửa
– Tiểu thư, việc tiểu thư nhờ tôi làm đã xong rồi ạ!
– Mang vào đây!
Mở cửa đi vào trên tay là một tập hồ sơ.
– Đây là mọi thông tin về cô gái tên Trương Ngữ Cách mà tiểu thư kêu tôi tìm hiểu!
– Được rồi anh ra ngoài đi!
– Vâng thưa tiểu thư!
Tử Hiên chăm chú xem những thông tin về cô gái đã đâm vào xe mình. Cô nở một nụ cười
– Trường Đại học Ngoại thương Thượng Hải, xem ra tôi có cớ để gặp em rồi, nữ nhân thú vị.
Đế Vương chính là chủ đầu tư của ngôi trường mà Ngữ Cách đang theo học. Cộng với việc Tử Hiên ngày mai phải đến đó để gặp hiệu trưởng bàn công việc.
– Để xem đại học năm tư à, ra là lớn tuổi hơn 1 tuổi.
" Tun tun" điện thoại cô rung lên
– A lô, chuyện gì thư ký Trần?
– Thưa tổng tài xe của cô đã sửa xong rồi ạ!
– Được rồi cho người lái nó qua biệt thự của tôi.
Thấy quá nhàm chán cô lái con xe cũ của mình chạy lòng vòng thành phố. Tính ra giá của nó còn đắt hơn chiếc kia. Những cơn gió nhẹ lướt qua mái tóc dài của cô. Tính ra cô cũng là một đại mỹ nhân nhan sắc không phải tầm thường. Chạy một hồi cô dừng chân tại một quán cafe. Quan cảnh rất ư là giản dị. Nhưng điều làm cô chú ý là nhân viên nữ kia. Cô ta chính là Trương Ngữ Cách, cô đang làm thêm tại quán cafe này.
Tử Hiên bước xuống xe lập tức thu hút tất cả ánh nhìn. Ai cũng sẽ chú ý một cô gái xinh đẹp dáng người như siêu mẫu, trên người toàn là đồ hiệu cộng với việc lái một con xe đắt tiền. Tử Hiên chính là kiểu con gái giàu có xinh đẹp và tài giỏi. Những ánh mắt ấy vẫn không rời cô cho đến khi cô ngồi vào bàn. Trương Ngữ Cách thấy có khách liền chạy lại hỏi
– Quý khách muốn dùng gì ạ!
– Ở đây có Starbucks không?
Cô ngạc nhiên, vị khách rốt cuộc là giàu đến cỡ nào vậy. Loại cafe này hiện nay là đắt nhất Trung quốc, tiệm cô chỉ có đúng 1 kg, không dám bán luôn đấy. Vậy mà người khách này lại... Thấy Trương Ngữ Cách còn đứng đơ ra , Tử Hiên hỏi lại lần nữa
– Cô có loại đó không?
– À à để tôi vào hỏi lại ông chủ, xin quý khách đợi một tí.
Cô biết chắc chắn ông chủ sẽ không bán nên đi lại phía quầy nước. Đưa ra cho ông một tấm danh thϊếp. Ông ta cầm đọc từng chữ
– Tổng giám đốc tập đoàn đá quý Đế Vương, Từ Tử Hiên.
Ông trọn tròn mắt nhìn cô gái trước mặt. Trương Ngữ Cách cầm tấm danh thϊếp lên đọc đi đọc lại. Thật sự là Tổng tài Tập đoàn Đế Vương. Ngay lập tức, ông ta hạ giọng
– Aida ra là Từ tổng, mời cô ngồi một lát, Ngữ Cách đi pha một cốc Starbucks nhanh.
– Vâng vâng
Nhìn bộ dạng hớt hải của Trương Ngữ Cách cô lấy làm thú vị.
" xoảng " tiếng vỡ của thủy tinh. Ông chủ quán chạy vào, thì ra bình đựng cafe Starbucks đã bị vỡ. Ông ta hét lên
– Mày làm gì vậy hả con điên! Cafe starbucks của tôi!
Quay sang Trương Ngữ Cách định là sẽ tát cô nhưng lại bị Tử Hiên ngăn lại. Đôi mắt lạnh lùng cô nói
– Phụ nữ là để yêu thương chứ không được đánh ông chủ à
Nhìn thấy Tử Hiên ông ta lập tức thu tay lại
– Có Từ tổng tao không chấp nhất với mày nhưng chỗ cafe này thì mày tính sao đây hả?!
– Tôi tôi..
Nhìn thấy Trương Ngữ Cách mặt mày tái mét, tay run lên, Tử Hiên biết chắc là cô không đủ tiền để trả. Lấy trong túi ra tờ chi phiếu 10 triệu, Tử Hiên nói
– Nhiêu đây đủ chưa ?!
Phải nói là dư luôn ấy, Trương Ngữ Cách chưa bao giờ được làm ra số tiền lớn đến vậy. Cô ngưỡng mộ người này. Bắt gặp ánh mắt đùa cợt của Tử Hiên, tim cô như lệch đi một nhịp. Phải nói Tử Hiên thật sự rất đẹp, rất soái nhưng lại quá xa vời đối với cô. Như đoán được ý nghĩ của Trương Ngữ Cách, Tử Hiên nói thêm một câu
– Ông chủ, tôi muốn mua lại hợp đồng của ông với cô ấy!
– Ơ...ơ
– Không được sao!
Tử Hiên dùng đôi mắt tinh tường nhìn ông ta. Sau một hồi lưỡng lự, ông ta lấy từ trong tủ một tập hồ sơ rồi rút ra một tờ hợp đồng. Khóe miệng chợt cong lên, quay sang nói với Trương Ngữ Cách
– Cô từ nay sẽ là người hầu của tôi!
– Tôi tôi sao...!?
Chưa tin được những gì đã nghe, cố gắng hỏi thêm lần nữa
– Cô nói tôi sau này sẽ là người hầu của cô hay sao?
– Đúng vậy! ông chủ 50 triệu đủ chứ?
Ông ta như muốn nhảy cẫng lên vì vui sướиɠ, liền đồng ý ngay
– Vâng vâng Từ tổng muốn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu!
– Vậy được rồi, cô, theo tôi về
Nắm lấy đôi tay Trương Ngữ Cách dẫn đi. Đẩy vào trong xe, lái đi một cách nhanh chóng. Khi đã định hình được vấn đề Trương Ngữ Cách tá hỏa
– Cô cô làm gì vậy, công việc đó tôi kiếm hơn một tháng mới được đấy, cô phá hỏng hết rồi huhu
Thật hết nói nổi, cô gái của chúng ta quá đỗi ngây thơ. Tử Hiên thở dài
– Cô có biết làm người hầu ở biệt thự của tôi, một tháng lương không dưới 1 triệu. Giờ thì sao nào?
Quá sức tuyệt vời, một tháng lương ở đó bằng cả năm cô kiếm được tại quán cafe. Không ai ngu ngốc mà bỏ qua công việc hời như vậy.Lập tức thay đổi thái độ
– Lúc nãy cho tôi xin lỗi, chỉ là chỉ là
– Không sao! À cô có phải người hôm trước đâm vào xe của tôi không?!
Đứng hình khi nghe thấy câu nói này. Nhưng đâu phải chiếc này
– Đúng là hôm trước tôi có vô tình đâm ào một chiếc xe ven đường. Nhưng e là chiếc này không phải!?
– Là chiếc này à!?
Tử Hiên chỉ tay về phía người lái chiếc xe hôm đó mà cô đâm. Đúng nó chính là nó
– Đó là...
– Xế yêu tôi mới sửa về!?
Ông trời thật bất công, lại cho cô gặp phải Tử Hiên. Giờ cô không biết làm gì cả.