Đột nhiên người đàn ông đẹp trai lạnh lùng nở nụ cười tà ác, cứng nhắc lạnh lẽo nói: “Người máy sinh hóa số SW788 nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, mở khóa mật mã tìиɧ ɖu͙©, mở ra chức năng tìиɧ ɖu͙©.” Nói xong, anh giơ tay nhanh chóng cởϊ áσ da bó sát người, lộ ra thân hình màu lúa mạch rắn chắc. Giữa hai chân anh, bộ phận nam tính vốn đang nghỉ ngơi bỗng nhiên căng dựng lên như được thổi khí, thẳng như côn sắt.
Ấy, không ổn, hình như mở ra mật mã ác ma rồi!
Bản năng của Giang Minh Phương cảm thấy không ổn, sau đó cô nhìn thấy người đàn ông này xoay người đứng giữa hai chân mình, đột nhiên rút vật cứng trong hoa huyệt mình ra, cắm một thứ nóng cháy thô và cứng hơn vào.
“Ư ——” cô sợ tới mức kêu thảm thiết. Cô là một cô gái trưởng thành, tuy hơi bảo thủ, chưa lên giường với bất cứ một người bạn trai nào nhưng vẫn xem qua vài bộ AV, cũng an ủi cơ thể mình bằng tay. Tư thế này, rõ ràng là cô đang bị M nha.
“A, a ~~ ưm, ưm… “Cô sợ hãi kêu lên, lúc này mới nhận ra miệng mình bị nhét một cái bịt miệng bằng da, đồng thời cảm nhận được hoa huyệt mình đang bị xuyên qua không ngừng, kɧoáı ©ảʍ xa lạ mà vô cùng mãnh liệt tàn sát thể xác và tinh thần.
Bị bắt cóc, bị ngược đãi?
Cô tự hỏi, nhưng mà rất nhanh đã bị kɧoáı ©ảʍ thổi bay lý trí.
○○○
Người đàn ông lạnh lùng khẽ khuỵu gối, hai tay cầm lấy chiếc thắt lưng trói chân chủ nhân rồi đập mạnh vào háng mình, làm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© căng cứng nóng cháy của anh không ngừng xuyên qua hoa huyệt của chủ nhân. Kɧoáı ©ảʍ chưa bao giờ có làm anh hưng phấn, cảm xúc khẽ dao động, hận không thể hầu hạ chủ nhân như vậy mọi lúc.
“Ưm, ưm ~~ ưm… Ư ư ư ư… “Giang Minh Phương chưa từng trải nghiệm cảm giác sung sướиɠ mãnh liệt đang quay cuồng dữ dội trong cơ thể thế này, cô chỉ có thể rêи ɾỉ khó khăn, bị động thừa nhận tất cả những gì người đàn ông bên cạnh làm.
Đây là lần đầu tiên phận thô dài của anh có chức năng này, nhìn nó đang không ngừng thọc vào rút ra trong hoa huyệt xinh đẹp chặt khít của chủ nhân, người đàn ông lạnh lùng không còn lạnh lùng nữa, gương mặt đẹp trai nhuốm mấy phần lẳиɠ ɭơ và tà mị. Anh thản nhiên hỏi: “Chủ nhân, tôi hầu hạ có được không?” Nếu không động đậy, anh sẽ cảm thấy máu mình sôi trào, bộ phận kia cương cứng phát đau, sắp sửa nứt vỡ. Nếu nhanh chóng chuyển động trong hoa huyệt của chủ nhân, kɧoáı ©ảʍ như bị điện giật sẽ kéo dài, an ủi thể xác và tinh thần của anh. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ bộ phận đang đâm chọc trong cơ thể chủ nhân nhanh chóng lan ra đến khắp các nơi trong cơ thể anh, anh không biết tình huống này liệu có ảnh hướng đến những chức năng khác của cơ thể mình hay không, nhưng anh rất thích như vậy, đây là lần đầu tiên chủ nhân thật hoàn mỹ và yếu ớt, anh nên bảo vệ cô.
“Ưm, ư ư, ư ư… “ Kɧoáı ©ảʍ dấy lên làn sóng lớn trong cơ thể, lần đầu hoan ái, chưa đến hai phút Giang Minh Phương đã bị đẩy lêи đỉиɦ cực hạn của tìиɧ ɖu͙©. Người cô run như điện giật, hoa huyệt điên cuồng xoắn lấy bộ phận thô dài nóng cháy của người đàn ông, hoa tâm co rút phun ra một dòng mật dịch tình yêu. Không thể nhúc nhích, không thể nói chuyện, khủng hoảng sợ hãi, tất cả cảm quan của cô đều đặt trên tìиɧ ɖu͙© nên kɧoáı ©ảʍ tăng lên gấp mấy lần, cơ thể nhanh chóng cao trào.
Đây cũng là lần đầu tiên của người đàn ông đẹp trai lạnh lùng này, con chip thông minh được gắn sâu trong đại não của anh cho anh biết, người phụ nữ mà anh đang hầu hạ đã cao trào rồi. Kéo dài đợt cao trào của chủ nhân! Không hề thở dốc, anh kéo lấy thắt lưng trói chân Giang Minh Phương, đẩy bờ mông gầy nhưng rắn chắc của mình, điên cuồng thọc vào rút ra trong hoa huyệt co rút vì cao trào của cô. Nhìn hoa huyệt của cô bị mình cắm căng phồng lên, đang phun ra nuốt vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nóng bỏng màu đỏ đậm của mình, nhìn hoa huyệt của cô chảy mật hoa màu trắng sền sệt “tách tách” xuống, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ giao hoan. Anh là người máy sinh hóa, lại còn là người máy sinh hóa nam, cho dù con người tự nhiên vĩ đại có thông qua gen mà cải tạo và gia tăng thể chất của mình, thì cũng vẫn không bằng chiến sĩ người máy sinh hóa là anh.
“Bạch bạch bạch bạch” anh thọc vào rút ra theo tiết tấu, lần nào cũng rút ra thật mạnh, chưa đợi cửa hoa huyệt của cô hơi khép lại đã cắm vào thật sâu, hoa huyệt của cô kêu vang “phụt phụt”, mật dịch thơm ngào ngạt không ngừng bị lôi ra khỏi hoa huyệt.
“Ưm, ư ư… Ư ư ~~ ư ư…” Giang Minh Phương lên xuống trong cơn cao trào vĩnh viễn không ngừng, nước mắt và mồ hôi hoà quyện vào nhau, miệng thơm bị bịt kín không ngừng chảy ra nước bọt. Đầu váng mắt hoa, hô hấp càng lúc càng khó khăn, cuối cùng không thở được, mắt cô tối sầm lại, chẳng biết gì nữa.