Ghế dựa vì bị động tác bất thình lình của anh mà bản ra xa va vào vách tường, anh nhíu chặt lông mày, cúi người ở trước mặt cô, giọng điệu quan tâm lo lắng: “Không thoải mái ở đâu eml”
Trương Tiếu Du co rút khóe miệng, không nhịn được cười mà ngấng đầu.
Trần Phong Sinh thấy thế, biết mình bị lừa, anh liền muốn đứng dậy rời đi, nhưng lại bị cô giơ tay ôm lấy cổ: “Đừng đi!”
Thân thể anh lập tức cứng đờ.
Xúc cảm mềm mại dán lên môi mỏng của anh.
Hai tay Trương Tiểu Du ôm lấy cổ anh, thẹn thùng ngẩng mặt, học dáng vẻ ngày thường của anh, làm sâu thêm nụ hôn này.
Trần Phong Sinh sao có thể nhịn được sự trêu chọc này của cô, ngắn ngủn vài giây, anh đã đảo khách thành chủ, thân hình rắn chắc đè lên trước, ngoài ôm eo cô khống chế vị trí chủ đạo ra thì một cánh tay khác đè trên mép giường, đề phòng mình sẽ đè lên bụng của cô.
Một nụ hôn triền miên kết thúc, hai người đều có chút thở dốc.
Trần Phong Sinh siết chặt vòng tay, kéo gần thêm khoảng cách, đôi mắt đào hoa nay đã động tình vì nụ hôn kia, hơi thở nặng nề mà nóng bỏng: “Bà Trần, em cho rằng làm như vậy là có thể dỗ chồng em vui vẻ sao?”
Trương Tiểu Du nuốt nước miếng, Cô thầm hít sâu một hơi, giống như làm ra quyết định nào đó trọng đại lắm.
Câu nói rất lâu trước kia của cô lại vang vọng bên tai, là cô đưa ra ý tưởng cho cô bạn thân Lam Ngọc Anh, muốn người đàn ông nhà mình không tức giận nữa cũng đơn giản thôi, không có chuyện nào khác ngoài chuyện trên giường, tớ từng xem qua trên mạng, có bạn nữ khiến bạn trai mình không vui sau đó dùng miệ Trương Tiểu Du cảm thấy lòng bàn tay chảy mồ hôi vì khẩn trương Đưa ra cách giải quyết cho người khác là một chuyện, nhưng đến phiên mình dính phải lại là chuyện khác!
Hiện giờ Trương Tiểu Du chỉ cầu nguyện duy nhất một chuyện, lúc này tuyệt đối đừng bị y tá nào gõ cửa cắt ngang, nếu không cô không chắc mình còn dũng khí làm lần thứ hai nữa không…
Nhiệt độ trên mặt không ngừng tăng cao, giống như bất cứ lúc nào cũng có thế nố mạnh, trái tim như sắp nhảy ra khỏi cố họng.
Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt hoa đào kia, cô như thấy chết không sờn, tay ôm cổ anh thuận thế chạy xuống dưới, dọc theo vạt áo blouse trắng của anh mà chạm đến áo phẫu thuật xanh lục…
Đầu ngón tay Trương Tiểu Du run rẩy tạm dừng bên thắt lưng chắc khỏe.
của anh, lông mày nhếch lên: “Thế còn như vầy thì sao?”
Sau đó, cô cúi đầu xuống.
Trong văn phòng vốn tràn ngập mùi thuốc sát trùng, bỗng nhiên trở nên nóng bỏng, một bàn tay dày rộng đè lên gáy cô, không khí càng ngày càng nóng, giọng nói hỗn loạn xen lẫn khàn khàn của anh vang lên.
“Yêu tinh!”
Anh trăng ‘Sáng sớm trong hành lang bệnh viện dần xuất hiện giọng nói của mấy y tá đang đẩy xe thuốc, tiếng ròng rọc lăn lông lốc vang lên rèm cửa che hơn nửa bên ngoài cũng phải thẹn thùng giấu mặt.
Ánh mặt trời rơi vào trên mi mắt, có lẽ là do đang ở hoàn cảnh xa lạ cho nên không giống ở nhà Trương Tiểu Du đã tỉnh từ rất sớm, lúc cô mở mắt, hình ảnh mập mờ tối hôm qua lại xâm nhập vào trong đầu.
Hiện tại nhớ tới, cô vẫn còn cảm thấy cực kỳ dâʍ đãиɠ.
Cũng không biết sau cùng làm đến bao lâu, cô chỉ nhớ đến lúc Trần Phong Sinh nâng đầu cô lên, anh thô bạo hôn lên môi cô, hai người lại triền miên một hồi, hơi thở ái muội đây rây không khoang miệng..
Không thể nghĩ lại nữa!
Trương Tiểu Du nắm chặt quả đấm, cốc vào đầu mình.
Lúc này cô đang bị ôm vào một một bức tường thị rắn chắc, nhưng dù vậy, Trần Phong Sinh vẫn nhường lại 2/3 chiếc giường cho cô, ngược lại anh näm.
nghiêng người, hầu như chưa từng đổi tư thế ngủ.