Chàng Rể Phế Vật

Chương 173: Chiến Thần Bất Khả Chiến Bại

“Rầm!”

Mặt đất rung lên, một tiếng ầm như sấm nổ vang, hai cỗ lực lượng kinh khủng va chạm vào nhau!

Tổ trưởng rên lên một tiếng, khó khăn lùi về sau vài bước mới đứng vững.

Mà bóng dáng kia kiêu hãnh đứng tại chỗ, thân thể như gang đúc, không chút nhúc nhích!

Tổ trưởng ngẩng đầu lên, nhìn về ánh mắt của Trần Xuân Độ, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc!

Ngay cả biểu cảm của Irene cũng thay đổi...!thế mà mạnh như vậy?

Tổ trưởng...!đã là cao thủ hàng đầu trong cục, sức mạnh của một quả đấm lại không bằng?

“Qủa nhiên là cậu!” Vẻ mặt tổ trưởng lạnh lùng nghiêm nghị, càng ngày càng chắc chắn thân phận của Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ che mặt, ánh mắt lạnh lùng quét qua: "Bây giờ lập tức cút khỏi đây, tôi sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra..."

"Chưa có chuyện gì xảy ra? Nằm mơ đi!" Tổ trưởng quát to một tiếng, dứt khoát nói: "Toàn bộ tiến lên công kích!"

Trong nháy mắt, một nhóm người lao về phía Trần Xuân Độ từ tứ phía!

Bóng dáng Trần Xuân Độ lóe lên, đột nhiên tránh né, trong mắt lạnh lùng lộ ra tia mỉa mai.

Muốn sử dụng chiến thuật đông người?

Một đặc công ngầm hành động nhanh như chớp lao đến trước mặt Trần Xuân Độ, vừa tung cú đấm, bóng dáng của Trần Xuân Độ lóe lên, tránh thoát khỏi cú đấm, sau đó bắt lấy cánh tay anh ta và ném qua đôi vai vạm vỡ kia!

Ngay sau đó, một tên đặc công khác đột nhiên lao tới từ sau lưng Trần Xuân Độ, sức mạnh chứa đựng trong hai quả đấm thật kinh người, nếu giáng trúng người Trần Xuân Độ, chắc chắn sẽ hộc máu, tan xương nát thịt!

Nhưng giây tiếp theo, Trần Xuân Độ đã thực hiện một cú đá xoay người, đôi chân giống như một cây roi dài bằng thép, sức mạnh của anh bùng nổ, trong nháy mắt đá bay anh ta lên không trung!

Tốc độ của Trần Xuân Độ quá nhanh, khiến cho tất cả mọi người đều phải kiêng dè!Đôi mắt xinh đẹp của Irene đột nhiên co rút lại, lúc Trần Xuân Độ bùng nổ, giống như dã thú đã ngủ đông rất lâu đột nhiên tỉnh dậy, chém gϊếŧ tứ phương!

Đôi mắt của tổ trưởng sục sôi tinh thần chiến đấu mãnh liệt, giơ nắm đấm và lao về phía Trần Xuân Độ!

“Rầm rầm rầm!”

Giữa hai người phát ra một âm thanh nặng nề, tổ trưởng và Trần Xuân Độ chiến đấu kịch liệt, Irene nhìn chằm chằm hai người, không dám dời mắt đi!

Irene sửng sốt trước sức chiến đấu của Trần Xuân Độ, ngay cả tổ trưởng và rất nhiều đặc công khác cũng không thể cản được bước chân của Trần Xuân Độ...!Sức chiến đấu này vượt xa sức tưởng tượng của họ!

“Phụt!”

Đột nhiên! Tổ trưởng rên lên, bị Trần Xuân Độ đạp vào bụng dưới, như diều đứt dây bay ngược!

“Rầm!”

Tổ trưởng ngã rầm trên mặt đất, mặt đất như nứt ra, nhìn mà kinh hoảng!

“Tổ trưởng!” Vẻ mặt của Irene bỗng thay đổi, xông lên phía trước đỡ lấy tổ trưởng.

Thân thể tổ trưởng run rẩy bò dậy, nhìn về phía Trần Xuân Độ, trong mắt tràn đầy kinh ngạc!

“Thành phố T… sao có thể còn tồn tại một cường nhân như vậy!” Tổ trưởng lẩm bẩm, ánh mắt thâm thúy: “Nhìn khắp Yên Kinh, người có thực lực như thế này thật hiếm thấy.”

“Tổ trưởng, anh ta… rốt cuộc là ai!” Irene thốt lên.

“Quân thể quyền… cú ném qua vai vừa rồi chính là Quân thể quyền tiêu chuẩn!” Tổ trưởng nói, khiến thân thể Irene run lên.

“Rầm!”

Lại thêm một đặc công ngầm khác bị Trần Xuân Độ đánh bay, Trần Xuân Độ như một chiến thần bất khả chiến bại, khiến những đặc công ngầm này phải run sợ!

Thân thủ của bọn họ siêu phàm, nhưng giống như không là gì đối với Trần Xuân Độ...!gần như là bị đánh cho tơi bời!

“Tôi thấy cậu rất quen mắt, cứ tưởng đó là một người bạn cũ của tôi… Nhưng đáng tiếc, tôi nhìn nhầm rồi.” Tổ trưởng nở nụ cười gượng gạo nhìn Trần Xuân Độ: “Anh ta sớm đã chết rồi…Tôi không nên tin anh ta vẫn còn sống trên thế giới này...!"

Con ngươi của Trần Xuân Độ không chút thay đổi, lãnh đạm và lạnh lùng.

Trong đôi mắt sâu thẳm anh...không ngùng hiện lên vẻ phức tạp, anh...!thực sự đã từng chết một lần.

Trong mắt Trần Xuân Độ hiện lên những ký ức về quá khứ...!Năm đó, vị tổ trưởng này, từng là thủ hạ bại dưới tay anh.

Lúc đó, có lẽ tổ trưởng vừa mới gia nhập vào đơn vị...!Anh thậm chí còn nhớ tới vẻ khí phách trên mặt người thanh niên ấy, cuối cùng bị anh đấm một đấm ngã xuống đất, không bò dậy nổi.

Năm tháng thay đổi...!Trần Xuân Độ thở dài trong lòng, phức tạp không nói nên lời.

Hiện tại có quá nhiều thay đổi...!Nếu không phải phong cách giống nhau, thì tên tổ trưởng này làm sao có thể nhận ra anh?

Đôi mắt xinh đẹp của Irene thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, cuối cùng cô ta cũng hiểu lời của tổ trưởng...!Chẳng lẽ tổ trưởng đang ám chỉ cái chết kỳ lạ của nhân vật huyền thoại nhiều năm trước...!Nguyên nhân cái chết đến nay vẫn chưa rõ!

Tổ trưởng cho rằng Trần Xuân Độ chính là anh ta?

Khi cô ta nhìn Trần Xuân Độ, cô ta không thể tin được một người vô liêm sỉ như Trần Xuân Độ lại khiến tổ trưởng cho rằng anh ta chính là nhân vật huyền thoại năm đó!

Làm sao có thể! Một người cao thượng, hào quang bắn ra tứ phía, cái tên đó vẫn được vô số đặc công ngầm ghi nhớ, được tôn sùng là thần thoại.

Truyện Full

Mà tên này, Irene không muốn đánh giá anh ta! Cô ta còn nhớ lần đầu gặp mặt, bàn tay tục tĩu của tên này đã nắm tay cô ta, nếu không phải tự mình rút ra, chắc anh ta sẽ không buông!

……

Trong biệt thự, trong chiếc khăn tắm màu hồng, Lê Kim Huyên đang thoải mái nằm trên chiếc giường êm ái mơ những giấc mơ ngọt ngào...!Đột nhiên, một cơn chấn động nhẹ đánh thức cô.

“Mình đang nằm mơ à?” Lê Kim Huyên dụi dụi đôi mắt xinh đẹp, mặc bộ đồ ngủ rộng rãi xuống giường, đi tới bên cửa sổ liếc nhìn.

Khi nhìn thấy cảnh tượng ngoài cửa sổ, cô lập tức sững sờ, vẻ mặt đầy kinh ngạc!

Cảnh tượng trước mắt khiến cô tỉnh ngủ ngay lập tức, toàn thân lạnh lẽo!

Mặt đất nứt toác, giống như di chấn sau một trận động đất, có vài bóng người đang đứng đối lập nhau, khiến trái tim của Lê Kim Huyên run lên.

Sau khi Lê Kim Huyên phản ứng lại, cũng không quan tâm bộ dạng luộm thuộm thế nào, mái tóc dài bù xù vén ra sau vai, cô lao vào phòng ngủ của Tô Loan Loan.

“Không xong rồi, đã xảy ra chuyện.” Lê Kim Huyên hét lên.

Tô Loan Loan được đào tạo chuyên nghiệp, bị Lê Kim Huyên kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cô ta lập tức bật dậy và lao đến bên cửa sổ.

Khi cô ta nhìn thấy những bóng người mặc đồ Tôn Trung Sơn, trái tim cô ta như chùng xuống!

“Không xong, chúng ta gặp rắc rối lớn rồi.” Vẻ mặt Tô Loan Loan khó coi, hít sâu một hơi.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Lê Kim Huyên hỏi.

"Những người này..." Tô Loan Loan chỉ ra ngoài cửa sổ nhỏ giọng nói: "Bọn họ là đặc công."

Thân thể Lê Kim Huyên run lên như sấm, khi nghe thấy hai chữ này, đầu óc cô trở nên trống rỗng.

Tổng giám đốc nữ thần chưa bao giờ tiếp xúc với những nhân vật này, thường chỉ thấy trong tiểu thuyết và trên phim ảnh mà thôi.

Kết quả hôm nay đã thực sự nhìn thấy.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lê Kim Huyên cố gắng trấn tĩnh, nhưng khuôn mặt thanh tú lại tái nhợt, ngay cả thân thể thanh tú cũng hơi run rẩy!

“Đối phương rất nhiều người, chúng ta xem tình hình trước đã.” Tô Loan Loan lắc đầu.

Cô ta liếc nhìn, đột nhiên khẽ ồ một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, vẻ mặt ngờ vực..