Chương 2044:
Dương Quốc Hưng để lộ ra vẻ hoảng sợ, mặc dù anh ta không hề có kinh nghiệm chiến đấu gì nhưng cảm giác khủng hoảng truyền đến từ luồng ánh sáng màu tím kia là xuất phát từ trong đáy lòng anh tai Sắc mặt Dương Quốc Hưng trở nên trắng bệch và thét lên một tiếng: “Lão già, ông còn không mau bước ra thì tôi sẽ bị gϊếŧ chết đấy!”
Cùng lúc đó đã xuất hiện một luồng ánh sáng lạnh giá xé †oạc tấm rèm, một thanh Thiết Kiếm va chạm với thanh kiếm dài màu tím của Trương Thác, khoảnh khắc thanh kiếm sắc xuyên qua thì thanh kiếm màu tím trong tay của Trương Thác bỗng chốc biến mất.
Một thanh kiếm sắc trông hết sức bình thường đã cắm ngay giữa Trương Thác và Dương Quốc Hưng để cản đường của Trương Thác.
Khoảnh khắc nhìn thấy thanh kiếm sắc kia, Trương Thác bất giác chau mày lại.
Phi với thân hình cao lớn đã xé rách khiên lên ngay trước mặt Trương Thác.
Dương Quốc Hưng đang bị dọa đến mức trắng bệch mặt mày khi nhìn thấy Dương Đức Phi xuất hiện thì mở miệng ra mắng: “Lão già, con mẹ ông thích xem kịch đến thế sao, ông đây suýt chút đã bị gϊếŧ chết rồi đấy!”
Dương Đức Phi cúi người trước Dương Quốc Hưng: “Xin lỗi cậu chủ, là lão nô đến trễ rồi”
“Được rồi được rồi” Dương Quốc Hưng chán ghét xua xua tay: “Hãy nhanh chóng giải quyết đống rác trước mặt ông đi!”
Dương Đức Phi nhìn Trương Thác một cái, tay phải ông †a khẽ nghiêng qua một bên, bàn tay mở ra, thanh Thiết Kiếm đang cắm dưới đất khẽ chuyển động vài cái rồi đột nhiên bay lên.
Dương Đức Phi cầm lấy cán thanh kiếm: “Trương Thác, tôi biết cậu là đệ tử của Lục Tiên nhưng cậu làm hại đến cậu chủ của tôi thì lão già này chỉ có thể đắc tội với cậu thôi”
“Hừ” Trương Thác khẽ cười một cái: “Ông không cần phải giả vờ trước mặt tôi nữa, ngay từ ngày đầu tiên ông gặp tôi thì đã tìm cách lợi dụng tôi rồi có đúng không?”
Dương Đức Phi nhìn Trương Thác và không nói gì cả.
“Tôi rất tò mò sao ông có thể khẳng định tôi chắc chắn có thể mở ra bí kíp của các ông chứ?” Trương Thác chưa vội ra tay mà hiếu kỳ hỏi.
“Tôi sống ở cận đại nên biết việc Lục Tiên bồi dưỡng liên tiên, cậu lại là đệ tử của Lục Tiên nên lúc nhìn thấy câu thì cậu không cần vận dụng khí tôi cũng có thể đoán được rồi” Dương Đức Phi đưa ra đáp án chứ không hề giấu giếm: “Khi đó tôi dùng rơm cỏ thay thế kiếm để thử thực lực của cậu, cậu không cần vận dụng Ngự Khí đã có thể đánh bại kiếm của tôi thì tôi đã đoán ra được cậu chính là đóa tiên liên mà Lục Tiên đã bồi dưỡng”
Trương Thác nở nụ cười: “Suy cho cùng thì đa phần đều do ông đoán cả thôi”
Dương Đức Phi gật gật đầu: “Mọi chuyện trên đời này có bao nhiêu thứ là tuyệt đối chứ?”
“Ông nói có lý lắm” Trong tay Trương Thác có một thanh kiếm màu tím đang ngưng tụ lại: “Tôi mặc kệ ông có thân phận gì, cũng không quan tâm cậu chủ này ông có thân phận gì, nếu cậu ta đã muốn làm hại vợ tôi thì tôi phải gϊếŧ cậu ta”
“Gϊếŧ tôi sao? Tốt nhất là anh nên gϊếŧ tôi đi!” Dương Quốc Hưng đứng sau lưng Dương Đức Phi và hống hách lên tiếng nói: “Phải nói rằng vợ anh đúng là xinh đẹp thật đấy, lẽ ra tôi nên ra tay sớm hơn nữa, như thế cô ấy đã có thể sớm bị tôi đưa lên giường rồi, chậc chậc chậc, nghĩ đến cảnh tượng kỳ diệu đó thật là sảng khoái đó”
Cơ thể Trương Thác run lên, một đóa hoa sen màu tím xuất hiện trên đỉnh đầu anh và chuyển động với tốc độ chóng mặt và tỏa ra luồng ánh sáng hết sức kỳ quái.
Biểu cảm trên khuôn mặt rất bình thản nhưng cơ thể anh †a lại đang run nhẹ, những người quen biết vơi Trương Thác đều biết khi anh đang ở trong trạng thái này thì đã đứng ở bờ vực bùng nổ cơn giận rồi.
Sự xuất hiện của đóa hoa sen màu tím khiến trái tim Dương Đức Phi như thắt lại, đóa tiên liên do Lục Tiên bồi dưỡng từ việc điều hòa giữa thế gian và âm dương rốt cuộc có hiệu quả như thế, nó có thể phát ra sức mạnh thế nào không một ai biết cả.
Dương Đức Phi quát lớn một cái: “Cậu chủ!”