Ngày hôm sau tại công ty, bàn làm việc của Anh Nhã giờ là chị Ly ngồi, cô chuyển lên văn phòng Chủ tịch. Ái Kỳ hôm nay đi làm, biết thân biết phận nên ngồi im thin thít, làm nhiệm vụ và không có thái độ lồi lõm.
Tại văn phòng Triệu Lâm. Anh Nhã thì làm việc, anh thì bắt đầu thơ thẩn ngắm cô, mà hai người hẹn hò cũng tầm 5 hay 6 tháng rồi. Người ta bảo: Cưới vợ phải cưới liền tay. Triệu Lâm đi ra chỗ cô, vòng tay xuống ôm Anh Nhã. Cô nói:
– Nào
Anh bắt đầu gợi chuyện:
– Em này, có khi bàn chuyện cưới xin tí đi, mình ở bên nhau cũng 6 tháng rồi
Vừa nói tay anh nhẹ nhàng cởi vài ba nút cúc áo của cô, sao cho cô không biết nhất. Anh Nhã cũng ngại, cô tính toán:
– Nhưng mới có 6 tháng thôi, cưới vội quá không nên
Triệu Lâm giả vờ ỳ èo:
– Cưới vợ phải cưới liền tay, em không yêu anh à?
Anh Nhã thở dài, giải thích:
– Không phải nhưng anh biết đấy, Ái Kỳ còn đang lăm le muốn hại em, nghĩ gì mà đám cưới của chúng ta sẽ suôn sẻ sao…
Triệu Lâm gật gù đồng ý rồi bế thốc cô lên mặt bàn, cởi phăng chiếc áo sơ mi đã cởi vài cúc, nói:
– Tính sau đi, giờ là quà Chào mừng em đến văn phòng tôi
Anh Nhã thoáng hoảng hốt, không biết rằng mình bị vậy trong lúc lơ là, cô đấm vào người anh, giãy giụa:
– Cái gì chứ, bỏ ra ngay… Lâm
Anh vẫn vậy, hoạt động nhanh nhạy, ngay lập tức chiếc quần âu cũng tuột xuống nền đất, Anh Nhã chỉ còn bộ đồ lót trăng ren kín đáo che chắn. Triệu Lâm cũng nhẹ nhàng cởi đồ cho mình, đưa tay vuốt dọc sống lưng Anh Nhã, như 1 dòng điện lướt qua người, kí©ɧ ŧɧí©ɧ và lành lạnh, cô vô thức kêu lên:
– Hơm…
Bắt đầu anh cởi tung các nấc áσ ɭóŧ, vứt xuống, búng tay trên hai hạt đào e ấp, đặt cánh môi lạnh lên hai đầu, đưa ngón tay vê van chúng, nhìn lên khuôn mặt phơn phớt của cô, trầm đυ.c nói:
- Hôm trước em bức tôi, giờ tôi cũng chỉ làm lại 1 chút… nhờ
Ánh mắt sắc lẹm của anh nhìn cô khiến cô hơi run, không thể từ chối, Anh Nhã cúi mặt xuống, e ấp che hai ngực nhỏ, tóc rủ xuống mặt. Triệu Lâm đưa tay lên vuốt phần tóc bên trái vào mang tai cho cô, rồi tiện thể đưa miệng xuống hôn chầm chậm vào từng thớ thịt trắng, mỏng manh của Anh Nhã. Chiếc lưỡi ướŧ áŧ ấm nóng liếʍ nhẹ quanh viền tai cô, rồi di chuyển xuống vùng xương cổ, xuống nơi xương quai nhẹ nhàng, từ tốn. Hai tay che ngực của cô bị anh kéo mạnh ra, giữ chúng sau lưng rồi ẩn sát lưng cô lại gần khiến phần ngực tiến sát mặt anh. Triệu Lâm nâng niu hai chiếc bánh bao nhỏ này vô cùng, cũng đúng vì đây là nơi các con của anh sẽ ăn sữa sau này. Anh chỉ thoáng lướt qua hai ngực, trọng tâm cử anh chính là nơi tư mật ngọt ngào này. Triệu Lâm đưa ngón tay xuống bên hông cô, kéo chiếc vật che duy nhất xuống. Chiếc quần ấy tuột dần xuống, hai chân Anh Nhã từ từ khép nép lại ngại ngùng. Triệu Lâm nhìn cô như 1 món ngon muốn nhai mãi trong miệng, như 1 đồ vật vô giá quý báu cất kín trong tủ. Hàng tỷ thứ tốt đẹp anh dành trọn cho cô. Anh hơi dịch mông cô lại cự vật, bắt đầu cầm hai bên đùi nhẹ nhàng tách ra, đưa sang 2 bên. Cự vật căng cứng thẳng được anh tư từ đưa vào tư mật. Bắt đầu có kɧoáı ©ảʍ nhất định, cô nhè nhẹ vòng tay ôm cổ anh, hơi thở yếu ớt bên tai cộng thêm tiếng rên nhè nhẹ khiến Triệu Lâm thoả mãn vô cùng. Tư mật sau đêm hôm nồng ái ấy thì cũng không còn đau, bắt đầu khin khít lại.