Thần Cấp Ở Rể

Chương 680: Quỷ kế

Diệp Vô Phong khinh thường nói: “Bớt nịnh nọt đi.”

Vừa dứt lời, đằng xa đã truyền đến tiếng súng.

Cage vừa mới đến tòa nhà này, hắn định bảo những người mà hắn mang tới tản ra, nhưng đột nhiên sau lưng có đạn bắn tới, đám lính đánh thuê xung quanh hắn đều bị gϊếŧ, điều này ngay lập tức khiến hắn rất choáng váng, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây?

Chẳng lẽ nhà họ Nguyên đã phản bội?

Nhưng không có khả năng!

Trước tiên hắn trốn sáu bức tường, sau đó tiếp tục quan sát những kẻ đã bắn vào họ, nhanh chóng phát hiện ra đó không phải người nhà họ Nguyên.

"Là đồng bọn của Diệp Vô Phong sao? Tao còn tưởng anh ta chỉ có một mình, không ngờ lại có đồng lõa, nhưng cũng không có vấn đề gì. Nếu là đồng lõa thì vây bắt lại luôn, dùng để dụ Diệp Vô Phong xuống.”  Cage cười nói.

Chỉ là khi hắn rất tự tin sẽ bắt được Du Kinh Hồng, bên cạnh lại có thêm hai tên lính đánh thuê ngã xuống, sắc mặt hắn nhất thời thay đổi.

Hắn biết đồng bọn của mình có sức mạnh như thế nào, đây là lính đánh thuê thực thụ, phải biết rằng sức mạnh của những tên lính đánh thuê đã từng ở trên chiến trường rất đáng sợ, suy nghĩ của họ cũng khác với người thường.

Vì vậy, người bình thường hoàn toàn không thể gϊếŧ được đám lính đánh thuê này, thế mà đối phương lại dễ dàng đối phó với hai tên lính đánh thuê bên cạnh như vậy, đây nhất định không phải chuyện người thường có thể làm được.

Hắn rất khϊếp sợ, không biết rốt cuộc người đền hỗ trợ cho Diệp Vô Phong có thân phận gì.

“Có phải là Cục Hồng Thuẫn không? Nếu là Cục Hồng Thuẫn thì cũng có lý!” Cage mỉm cười, hắn lấy bộ đàm của mình ra: “Mọi người nghe đây, để một nửa số người ở đây canh gác, một nửa số còn lại đi gϊếŧ người phía sau, nếu có thể bắt được thì tốt nhất!”

Trong lúc nhất thời, rất nhiều lính đánh thuê bắt đầu lao về phía Du Kinh Hồng, Du Kinh Hồng đang nhìn đám người bên cạnh, Yến Phi thờ ơ nói: “Tôi đã sắp xếp mọi thứ rồi.”

Du Kinh Hồng gật đầu sau khi nghe điều này, nói một cách thờ ơ: “Đây là tất cả những gì chúng ta có thể làm bây giờ, chuyện còn lại chỉ có thể dựa vào chính anh ấy thôi.”

Nhìn thấy không ít lính đánh thuê đã xông tới đây, Du Kinh Hồng nói: “Vừa đánh vừa lui! Ít nhất phải đến nơi dễ chiến đấu!”

Tất cả mọi người lui về phía sau, trong lúc lính đánh thuê đuổi theo phía trước, nhưng ngay sau đó đã có người giẫm phải quả bom do Yến Phi để lại, tiếng bom nổ không ngừng truyền đến, rất sinh động.

Những người lính đánh thuê phía sau đều dừng lại và bắt đầu rà phá bom mìn về phía trước, tốc độ rà phá của họ rất nhanh, nhưng vẫn mất rất nhiều thời gian.

Cũng đủ cho đám người Du Kinh Hồng có thời gian để rút lui về một khoảng cách an toàn.

Đương nhiên, đám lính đánh thuê không muốn bỏ cuộc, tiếp tục đuổi về phía trước, nhưng lần này họ đã rất cảnh giác, có thể nhận thấy tình hình dưới chân khi tốc độ chậm lại một chút.

Họ nhanh chóng đuổi kịp đội của Du Kinh Hồng, hai bên giao chiến ngay lập tức.

Diệp Vô Phong và Đường Trảm đã phát hiện ra hỏa lực đã giảm đi một nửa, điều này tất nhiên là rất tốt cho họ.

Áp lực của họ sẽ ít hơn nhiều, và tốc độ đột phá của họ sẽ nhanh hơn. Lúc này, Cage vẫn đang theo dõi hai người Diệp Vô Phong.

Hắn biết mục tiêu của mình là Diệp Vô Phong, nhiệm vụ của hắn là gϊếŧ Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong và Đường Trảm lao xuống trước, súng tiểu liên trong tay bắn vào kẻ địch xuất hiện ở thời điểm nhanh nhất, sự ăn ý ngầm giữa hai người là rất cao, căn bản là những viên đạn không ngừng bắn ra.

Nhất thời khắp tòa nhà đều có tiếng súng vang lên, lúc này Cage đang ở lầu một, nghe thấy trong tòa nhà có tiếng súng, hắn hơi sửng sốt, không biết trong tòa nhà đang xảy ra chuyện gì.

Mà đám lính đánh thuê canh gác bên ngoài tòa nhà cũng có chút tò mò về tình hình bên trong, không biết bên trong đang xảy ra chuyện gì.

Cage nói với một tiểu đội: “Các người vào xem đi!”

Tiểu đội năm người đi vào bên trong, bọn họ rất cảnh giác, bởi vì âm thanh trong tòa nhà lúc này dường như biến mất, bọn họ không cách nào biết được tình hình trong tòa nhà.

Vì vậy lúc này chỉ có thể đi vào trong thôi.

Bên trong tòa nhà rất yên tĩnh, tựa như không có ai ở bên trong, nhưng ngay tại chỗ rẽ, tên lính đánh thuê phía trước đột nhiên dừng lại, những tên lính đánh thuê khác cũng tò mò nhìn tên lính đánh thuê này.

Khi họ ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện trán của tên lính đánh thuê đang bị áp vào họng súng.

Tất cả lính đánh thuê đều sửng sốt, tên lính đánh thuê cuối cùng ra hiệu cho Cage ở bên ngoài, ý bảo hai người Diệp Vô Phong đang ở đây.

Cage gật đầu, vội vàng dẫn mọi người đi vòng quanh đến một căn phòng, sau đó mở cửa sổ, họ định vòng ra phía sau Diệp Vô Phong để đánh úp.

Cage rất tự tin: "Lần này tao sẽ bắt được mày, Diệp Vô Phong, cho dù mày có lợi hại như thế nào, nhưng dù sao mày cũng chỉ có hai người, cho dù có người tới hỗ trợ cũng không thể cứu mày ra được đâu, mày nên mất hy vọng đi.”

Sau khi đưa mọi người vào trong tòa nhà, hắn nhanh chóng vòng ra phía sau ngã rẽ, hắn ra hiệu cho những tên lính đánh thuê phía sau mình, sau đó tất cả lính đánh thuê tản ra và bắt đầu tiến lên từng bước, khi đi đến phía sau ngã rẽ, Cage hít một hơi thật sâu và lao vào ngã rẽ trước.

Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn thay đổi: “Là một cái bẫy!”

Tất cả những gì hắn nhìn thấy là một khẩu súng, bị thứ gì đó kẹp lại, chỉ cần có người đến ngã rẽ thì nhất định sẽ bị họng súng chĩa vào, cho nên hoàn toàn không có hai người Diệp Vô Phong.

Tất nhiên, Cage biết rằng đây là một kế điệu hổ ly sơn, nhưng hắn chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ bị lừa một cách triệt để như vậy!

Đúng là đang đùa giỡn với hắn mà!

“Lũ khốn!! Tao phải gϊếŧ bọn mày!! Tao sẽ không bao giờ bỏ qua cho mấy tên khốn kiếp này!” Hắn giơ súng tiểu liên lên và quét về phía trần nhà.

"Mọi người nghe đây, hai người Diệp Vô Phong đã trốn khỏi nơi này, mau đi tìm cho tôi, mục tiêu của bọn họ chắc là ở đại sảnh chính, chỉ cần đuổi kịp, ngăn cản bọn họ trước cửa đại sảnh, bọn họ sẽ không thể đạt được mục đích đâu.”

Cage nói vào máy bộ đàm.

Những tên lính đánh thuê khác vội vã chạy đến đại sảnh sau khi nhận được tin báo.

Diệp Vô Phong và Đường Trảm đã đến công viên nhỏ trước khu nhà ở. Trong công viên nhỏ này cũng có một đài phun nước. Trong đài phun có một máy bay trực thăng. Diệp Vô Phong biết điều này, nhưng bây giờ chiếc trực thăng đó đã đưa đi bảo trì, nên tạm thời không có ở đây.

Đường Trảm cười nói: “Lão đại, chúng ta đã tới nơi này rồi, sao người của Kiếm Lẫm còn chưa đi ra? Nghe nói các trưởng lão của Kiếm Lẫm đã được mời ra ngoài rồi.”

Diệp Vô Phong thờ ơ nói: “Loại chuyện này không phải rất tốt sao? Chẳng lẽ cậu muốn người của Kiếm Lẫm xuất hiện trước mặt cậu sao?”