Cố Mỹ vẫn rất nghiêm túc giải thích: “Hảo Hảo, chuyện này cũng hết cách rồi. Chị là một người phụ nữ, không chống đỡ nổi Tam Cố. Cha để lại công ty, không thể hủy trong một sớm.”
Ánh mắt Cố Hảo lạnh lẽo: “Phong Dập Thần đã dự liệu từ lâu chị sẽ tới tìm tôi để tăng lên ba điểm này.”
Trong mắt Cố Mỹ hiện ra một tia kinh ngạc: “Cái gì?”
Cố Hảo nhìn chằm chằm đôi mắt khϊếp sợ của cô ta, cô không nhanh không chậm nói: “Tôi cũng đã sớm đoán trước rồi.”
“Em đoán được chị sẽ tới tìm em?” Cố Mỹ hoàn toàn không thể tin được.
Cố Hảo lại nói: “Trước kia tôi không biết chị sẽ không từ thủ đoạn. Năm năm tách ra này, đọng lại một số chuyện. Chị cả, tôi không thể không có cái nhìn khác về chị một lần nữa.”
“Hảo Hảo.” Cố Mỹ ngây ngốc mà nhìn cô: “Chị đang làm những nỗ lực cuối cùng, vì sự nghiệp của cha, nếu không từ thủ đoạn, vậy em ngồi yên không quan tâm, không làm cha thất vọng sao?”
“Tam Cố là do chị tiếp quản, có liên quan gì đến tôi đâu?” Cố Hảo lạnh lùng phản bác: “Dù tốt dù xấu cũng không liên quan đến tôi.”
“Em nhất định phải phân rõ ràng như vậy sao?” Cố Mỹ cắn răng, mắt đỏ lên.
Cố Hảo nhếch khóe môi.
Cố Mỹ cho rằng cô vẫn là cô gái đơn thuần trước kia sao?
Cố Hảo lạnh lùng liếc cô ta một cái, trầm giọng nói: “Phân rõ ràng một chút cũng tốt, không rõ ràng, cuối cùng mình bị oan khuất thì không nói, mình bị người ta hại, còn phải cảm kích người ta. Loại chuyện này, làm một lần là được rồi, còn làm nữa chẳng phải là ngu chết đi được sao?”
Cố Mỹ im lặng.
“Cho nên tăng thị phần, đây là chuyện không thể. Chị không cần tiếp tục lãng phí tâm tư nữa. 25% đã là Phong thị thưởng cho chị, nếu chị lại có lòng tham, thì những thị phần đó cũng không còn nữa.”
Cố Mỹ sửng sốt, đáy mắt cô ta không chịu thua, quật cường nói: “Hảo Hảo, thật sự không có cách nào sao? Phong Dập Thần thật sự không muốn tăng thêm cho chúng ta sao?”
“Đúng vậy.”
Cố Mỹ hơi khó chịu đựng được: “Em ra mặt cũng không được sao?”
“Tôi không phải là gì của Phong Dập Thần, chị cho rằng một người phụ nữ có một đứa con như tôi có thể thao túng Phong Dập Thần sao? Huống chi, tại sao tôi phải xin hộ? Tôi lại không ngốc.”
Cố Mỹ lập tức không còn lời gì để nói.
“Chị về đi.” Cố Hảo lạnh nhạt nói xong, quay người vào nhà.
Lần này, cô không dừng lại nữa.
Cố Mỹ cũng không gọi cô lại.
Cố Hảo về đến nhà, đóng cửa phòng lại, thân thể cô dựa vào ván cửa, chỉ cảm thấy nội tâm đau đớn, vô cùng khổ sở.
Cô phát hiện chị mình thật sự không phải một người đơn giản, ích lợi của chị ta là cao nhất, vô cùng ích kỷ.
Chị ta đều sẽ cố gắng tranh thủ tất cả lợi ích cho mình, còn bất lợi với chị ta, chị ta căn bản không rảnh bận tâm.
Không từ thủ đoạn, đại khái là như thế.
Cố Hảo hít một hơi thật sâu.
“Mami, mẹ đánh một trận giống như cố hết sức vậy.” Cố Tiêu Mặc bưng một chén nước đi tới, cẩn thận không đổ nước ra ngoài.
Cố Hảo vốn dĩ mệt mỏi đến cực điểm, vừa nghe thấy lời này của con trai, cô buồn cười, nhìn cậu bé bê nước đi qua, càng thấy vô cùng ấm áp.
Cô nhận lấy nước, uống cạn.
Cố Tiểu Trúc nhanh chóng nhận lại ly nước, “Chị hai, chị đúng rồi, không thể nhường chị ta, chúng ta đều nhường chị ta, thành thói quen rồi.”
Mấy năm nay, trong lòng Cố Hảo cũng đọng lại quá nhiều uất ức. Những chuyện đó càng ngày càng rõ ràng biểu hiện Cố Mỹ có vấn đề, cô càng ngày càng khó mà có sắc mặt tốt với Cố Mỹ.
"Mọi chuyện đều không rõ ràng. Chị tin rằng sau này nhiều chuyện sẽ rõ ràng. Khi sự thật được phơi bày, chị sẽ tính sổ sau." Cố Hảo nhếch khóe môi, ánh mắt kiên định: "Nếu có liên quan đến chị ta, chị chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chị ta đâu."
Cô ta muốn Tiêu Mặc Đằng, dùng thủ đoạn cướp đi, không sao cả.
Nhưng chuyện của đứa bé và chuyện của Tiểu Trúc là không thể tha thứ.
Cố Tiểu Trúc nghĩ một lúc, nói: “Chị ta nhất định không trong sạch. Chị hai, em đều nghe lén lời hai chị vừa nói rồi, chị ta căn bản là cố ý, cố ý không tìm chị, cố ý không cho em phí sinh hoạt. Bây giờ lại tìm tới cửa, cũng là vì muốn nắm được càng nhiều thị phần. Chị nói xem sao chị ta lại có nhiều bụng dạ xấu như vậy chứ?”
“Tiểu Trúc.” Cố Hảo thấy cô ấy không bình tĩnh như thế, nói: “Lúc bắt đầu, em không nhìn thấu một người. Thời gian có thể lắng đọng xuống, ba ngày, năm ngày, mấy tháng, thậm chí mấy năm, em chậm rãi đi xem, luôn có thể nhìn thấu người đó.”
“Chị hai, em cảm thấy ai cũng có thể, chỉ là chị ta là chị cả. Nếu chị ấy đối với chúng ta như vậy, em thật sự phiền chết chị ta.” Cố Tiểu Trúc không có tâm trạng bình tĩnh như vậy: “Vừa rồi em rất muốn lao ra mắng chị ta một trận.”
“Nhất thời không vội.” Cố Hảo nói.
“Mặc Mặc giữ chặt em.” Cố Tiểu Trúc nhìn cháu trai, “Haizz, em còn không thể vững vàng như một đứa bé năm tuổi, em thật quá thất bại.”
“Đơn thuần cũng tốt.” Cố Hảo nhìn lướt qua đồ ăn trên bàn cơm, còn chưa động, “Hai người chưa ăn cơm?”
“Đúng vậy, chờ chị.” Tiểu Trúc nói: “Một mình chị đi chiến đấu, chúng em không thể ăn trước, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.”
“Đi thôi, ăn cơm.” Cố Hảo mỉm cười, buông điện thoại ra, tự mình đi rửa tay, trở về ăn cơm.
Mặc Mặc vẫn luôn không lên tiếng, yên tĩnh ăn cơm.
Cố Hảo thấy cậu bé không nói lời nào, nói: “Mặc Mặc, nghĩ cái gì vậy?”
Lúc này, Cố Tiêu Mặc mới nâng đôi mắt lên, nhìn vào mắt mẹ, trên khuôn mặt nhỏ mang theo một loại cảm xúc lĩnh ngộ.
“Mami, hóa ra dượng cả là bạn trai ban đầu của mẹ, dì cả đoạt đi bạn trai ban đầu của mẹ.”
Cố Hảo cứng lại, nhìn về phía Tiểu Trúc.
Cố Tiểu Trúc nói: “Chị, Mặc Mặc đứng ở ván cửa nghe được, nghe được một lúc, em cũng chưa nói gì cả.”
Cố Hảo còn chưa lên tiếng, tên nhóc liền nói thẳng: “Chuyện rõ ràng như vậy còn cần nói ra, vậy người ngốc thế nào mới nghe không hiểu ạ.”
Cố Hảo sửng sốt.
Tiểu Trúc cũng cười vui vẻ: “Cháu trai dì là thông minh nhất, quả thực quá thông minh.”
Cố Hảo ngược lại không nói gì, chỉ nhìn dáng vẻ thản nhiên của con trai, cô cũng buồn cười, cô bình tĩnh hỏi ngược lại: “Con trai, con có ý kiến gì không?”
“Không có ý kiến gì ạ.” Cố Tiêu Mặc nói.
Lúc này, Cố Hảo nói: "Mẹ đính chính một chút. Anh ta không phải bạn trai cũ của mẹ. Suýt nữa thì trở thành bạn trai thôi, nhưng đó còn chưa phải mối quan hệ chính thức".
"Thật may," Cố Tiêu Mặc nói, "Thật may là một người đã có vợ mà vẫn muốn nhớ thương đến em dâu không phải là bạn trai cũ của mẹ. Nếu không, chắc chắn sẽ hạ chỉ số IQ của em đấy mẹ ạ."
Đầu Cố Hảo đầy vạch đen, cô hoàn toàn không thể tiếp lời. Đứa trẻ này, cô dở khóc dở cười nhìn con trai.
Tên nhóc này không cho là đúng, tiếp tục nói: “Cha con nhất định không phải loại tiểu nhân tâm tư dơ bẩn này. Con đoán cha con nhất định rất thông minh.”
“Hừ.” Cố Hảo không nhịn được cười một tiếng, nói: “Cha con cũng không phải người thông minh. Nếu là người thông minh, có thể ngủ với mẹ, nhưng lại không biết sự tồn tại của con. Loại người này có thể thông minh chỗ nào? Con trai, con không cần nói ngọt cho người cha chưa từng gặp mặt của con đâu, trí tuệ của con đều là mẹ di truyền cho đấy.”