Kẹo Cứng Của Ca Ca

Chương 58: Làm chết em, có ngoan không?

Thật ra, có lẽ có rất ít người làʍ t̠ìиɦ ở bên ngoài vào ban ngày, mặt trời chói lọi, ánh nắng loang lổ.

Bóng cây xanh đậm và mùi thơm nhẹ nhàng của cỏ cây bị cháy nắng.

Tất cả đều quá tươi sáng, sống động.

Bao gồm tiếng kêu to và tiếng thở dốc kịch liệt của người trong lòng.

Anh vén sợi tóc mướt mồ hôi trên thái dương cô ra, dỗ dành, “Khó chịu à, để anh chuyển động, bảo đảm sẽ đâm đến chỗ em ngứa nhất, Candy.”

Diệp Khả nghẹn đến mức khó chịu, khóe mắt toàn là nước mắt.

Cô nhóc thút tha thút thít, “Đại ca mau làm em đi, dùng sức làm đi… Em thật sự rất khó chịu, sắp ngứa điên rồi… Uhu, cần đại ca làm chết mới thoải mái.”

“Ngoan, đại ca làm chết em, đừng khóc nữa.”

Anh hôn tóc cô.

Lại hôn lên nước mắt cô.

Cô gái khịt mũi, ôm cổ anh lắc lắc.

“Đại ca —— làm chết bé đi, bé muốn, rất muốn.”

Cô nhóc cứ nói muốn.

Giọng nũng nịu đến nỗi khiến người ta đau đầu, da toàn thân nóng bừng, chạm đến bàn tay anh liền sinh ra hiệu quả kí©ɧ ɖụ© kỳ lạ. Hứa Xế đỏ mắt đè cô xuống, bụi cỏ không ngừng chấn động, chim chóc sợ hãi bay đi.

Dáng người anh rất cao, ngồi thế nào cũng không duỗi người được.

Cuối cùng anh ôm đùi cô nhóc, tư thế như xi tiểu.

Di chuyển cô lên lên xuống xuống như âʍ đa͙σ giả.

Tư thế này làm rất sâu, sâu đến nỗi mông Diệp Khả chạm đến trứng của anh, cô rất hoảng hốt. Cô cảm thấy nội tạng cũng bị ép lại với nhau, tất cả bộ phận đều phải nhường đường cho dươиɠ ѵậŧ của Hứa Xế.

“A —— đại ca à… Bé thích anh nhất.”

Cô kêu như tắt thở.

Đầu choáng váng, bím tóc tuột ra.

Mái tóc đen nhánh phản chiếu lại ánh mặt trời, đen, sáng, bóng.

Cực kỳ đẹp.

Hứa Xế cắn tóc cô, tìm đến chiếc tai nhỏ của cô, chầm chậm mà làm cô thật sâu dưới ánh mặt trời, muốn làm chết cô. Đầu lưỡi êm dày gần như lấp kín tai cô nhóc.

Diệp Khả cảm thấy tai trái như tắc lại, ngoài tiếng nước bọt dính nhớp ra thì không nghe thấy gì hết.

Hơi thở của nam sinh rất dâʍ ɖu͙©.

Lần nào cũng như đang nhắc nhở cô —— em đang bị anh làm, em còn rất sướиɠ nữa, em sẽ chết trong ngực anh.

Diệp Khả nghển cổ, cọ cọ mặt anh.

Muốn hợp thành một thể với anh.

Muốn anh.

Muốn anh.

Tay anh ôm lấy mông cô, cảm giác rất tuyệt, nhưng không đủ.

Cực kỳ không đủ.

Cô gái kéo áo ra, tay nhỏ không biết xấu hổ sờ vào trong áo ba lỗ, cong người nắn bóp đầu nhũ của mình. Ngứa quá —— muốn được xoa, đại ca không xoa thì chỉ có tự động thủ.

Xoa ngực nha.

Đại ca ——

Diệp Khả hít vào.

Theo động tác cắm rút của anh, cô đυ.ng vào núʍ ѵú mình.

Cơ thể run run, đôi mắt cũng phủ kín hơi nước, toàn thân chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ, hận không thể để Hứa Xế cắm sâu vào trong nơi sinh em bé.

Nam sinh liếʍ cổ cô, thấp giọng nói: “Sao em lại tự sờ?”

Cô nhóc rên mềm như bông, tự kéo cổ áo ba lỗ ra, dựa vào vai Hứa Xế —— tay nhỏ nắm lấy đầu nhũ, trần trụi, cố ý cho anh xem. Cô gái nhỏ xinh, nhưng đã nứиɠ lên là núi lở đất nứt.

Anh nhìn rất lâu.

Say mê.

“Bảo bối —— em đẹp quá.”

Mê muội, anh đẩy cô xuống đất.

Cặp sách của hai người chồng lên nhau, Diệp Khả nằm trên nó, nâng cao mông.

“Anh vào rồi này.”

Hứa Xế quỳ phía sau, cầm dươиɠ ѵậŧ chọc chọc ở cửa động, quen nẻo cắm vào. Qυყ đầυ to, mỗi lần thọc vào rút ra đều để qυყ đầυ ở lại bên trong, Hứa Xế khom người bóp ngực cô, không ngừng đẩy mông.

Bắp thịt toàn thân căng lên.

Như một chiếc cung căng chặt, còn cô là con đường không thể quay đầu lại.

Anh là người cần thể diện.

Dù làʍ t̠ìиɦ nhưng quần vẫn chỉnh tề.

Nhưng mà hôm nay làm phía sau lại hoàn toàn không lo được vấn đề này. Tốc độ rất nhanh, côn ŧᏂịŧ cũng bị cô kẹp đến đau, nhưng căn bản là không thể dừng lại. Quần của anh đã kéo xuống hơn một nửa, cặp mông rắn chắc màu lúa mạch lộ trong không khí, nam sinh cũng không quan tâm.

Chỉ lo va chạm, khiến Diệp Khả từ “đại ca làm chết em đi” đến “đại ca tha mạng, tiểu huyệt sắp thủng rồi”.

Cô kêu rất đáng thương.

Tiếng kêu nào cũng như mất mạng.

Diệp Khả hơi sợ.

Cô túm chặt cặp sách, nghe thấy tiếng bạch bạch bạch càng ngày càng to hơn.

Tầm mắt cũng đã mơ hồ.

Sau đó anh bắn, gần như là bóp chặt cặp mông nhỏ của cô, cưỡng chế rót tinh, cô nhóc bị làm đến nỗi người mềm nhũn.

Ngã xuống cặp sách.

Khe hở nho nhỏ mở ra, không khép lại được, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c liên tục chảy ra ngoài, một đống chảy ra ngoài môi âʍ ɦộ, chảy xuống theo đùi.

Hứa Xế ở phía sau thở dốc.

Giọng rất trầm, “Làm chết em, có ngoan không?”

_(:з” ∠)_ ngoan!

Cô bị làm đến nỗi tâm phục khẩu phục, mỗi tế bào trên người đều đang kêu gào tên Hứa Xế.

Giống như mỗi tế bào đều bị đại ca làm cho phục rồi.

Nhưng lại như là trái tim cũng bị tên xấu xa này làm rồi.