Giờ cơm trưa. Bên trong Văn phòng tổng tài....
"Tiểu tao hóa, em cư nhiên lại... Nếu ko nói rõ đừng hòng anh tha cho?"
Hạ Hầu Khâm xem đối diện một mặt nữ nhân như không có việc gì. cơn tức tăng lên...
" Nói chuyện gì...tất cả như anh đã thấy."
" Người làm cho em là nam hay nữ?!"
Vốn chờ Nam Sơ Hạ cùng nhau ăn cơm trưa,đang chuẩn bị ăn chút đậu hủ, kết quả bàn tay to tìm tòi trong váy, lập tức đen mặt. Hắn một phen kéo xuống váy hẹp màu đen, duệ mâu đuổi theo Nam Sơ Hạ mỹ tất liền rốt cuộc không rời tầm mắt. Nam nhân ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm đai đeo khố miệt trung gian, bị mảnh nhỏ màu trắng Lace qυầи ɭóŧ ngăn trở như ẩn như hiện khu rừng thần bí , trơn, trắng non mềm, đám cỏ tơ màu đen cư nhiên không thấy. Vừa hỏi mới biết được tiểu nữ nhân tranh thủ đi thẩm mỹ viện triệt lông vùng bikini. "Đúng vậy, chẳng lẽ anh không thích? Anh trai ~~"
Nam Sơ Hạ cố ý kéo dài âm cuối, tận lực xem nhẹ lửa giận của Hạ Hầu Khâm cùng lời hắn chất vấn, phun ra đầu lưỡi cười ngây ngô. Lúc hắn mặt tiện tay cởi xuống liền lộ qυầи ɭóŧ chữ " T", hào phóng tú ra Hạ Hầu Khâm tối hôm qua cùng sáng sớm vừa mới đến thăm quá thần bí hoa viên.
"Thật chán ghét, cái này khó khăn lâm mới mặc được đấy!!."
Nam Sơ Hạ một bên lầm bầm lầu bầu đem hệ đen dây một lần nữa cột chắc, hài cũng không thoát nâng cao mỹ chân, ngốc sải bước tới thằng trong vòng, hào phóng đối với Hạ Hầu Khâm truyền cháy lạt cảnh xuân.
Khêu gợi bụi cỏ không có, làm cho quá vu rõ ràng tư mật bộ vị thu hết đáy mắt, bức bản năng trong người Hạ Hầu Khâm lại phấn khởi đứng lên. Hắn còn không kịp mở miệng tiếp tục dạy dỗ vật nhỏ ko vâng lời, lại nghe thấy một khác câu hờn dỗi
"Xấu hổ xấu hổ, buổi sáng vừa ăn no, anh sao vậy lại ẩm thành như vậy a. Thật là, như vậy ẩm, vạn nhất để người khác phát hiện liền đánh chết anh."Chỉ thấy Nam Sơ Hạ buông xuống đầu chu đỏ sẫm cái miệng nhỏ nhắn nũng nịu, vừa mặc vào một bên qυầи ɭóŧ chữ "T" lại cho cô lôi kéo xuống dưới. Nữ hài chính mãnh trừu trên bàn trà khăn che mặt giấy chà lau quang lỏa chân tâm.
Hạ Hầu Khâm nhất thời cảm giác đũng quần một trận trướng đau, trong đầu lý trí rồi đột nhiên co rút nhanh. Nếu không có hắn định tính hảo, buộc bản thân phải kiên định chuyển dời đến Nam Sơ Hạ kia trương có vẻ vạn phần vô tội khuôn mặt nhỏ nhắn bên trên, chỉ sợ cũng muốn thú tính quá, không khống chế được lập tức đẩy ngã Sơ Hạ mà thao một trận
" Vậy em cũng đừng mặc loại này mà đi ra ngoài nha! Nam Sơ Hạ!!!!!"
Hạ Hầu Khâm trong lòng điên cuồng rít gào, rống giận, hai mắt đều nhanh phun ra hỏa đến.
" Anh Quân ... A.,.... Hảo thâm..... Quá nhanh...
Trong đầu Hạ Hầu Khâm đột nhiên xuất hiện hình ảnh bong tình của cô tối qua ở cao trào trung vong tình la lên, kia mê ly lại mảnh mai vẻ mặt...
Hạ Hầu Khâm vội vàng trong đầu phân thần bản thân cùng bản thân đánh nhau khi, Nam Sơ Hạ chạy tới một bên, mặc được tiểu đinh, nhặt lên phía trước cấp Hạ Hầu Khâm một phen kéo xuống vứt trên mặt đất váy ngắn, tao nhã mặc vào, buông làn váy. Sơ Hạ dùng ngón tay quyến rũ chải vuốt gợn thật to tóc dài, làm mềm mại hắc sa tanh bàn tóc quăn rối tung ở hai bờ vai."Anh trai ~em phải đi về ăn cơm trưa ~ bằng không sẽ không còn kịp rồi đâu, đã đói bụng cảm giác thực không dễ chịu đâu. Đói bụng buổi chiều liền không tinh thần làm việc đâu ~"
Nam Sơ Hạ cười quyến rũ để sát vào Hạ Hầu Khâm mặt, thổ khí như lan nói nhỏ nói:
"Anh trai ~ bye.👋👋👋~ nhớ phải ăn cơm đúng giờ đó nha ~ "
Nam Sơ Hạ vẫy vẫy tay, đối với Hạ Hầu Khâm phao một cái hôn gió, tiêu sái xoay người, bước nhanh hướng văn phòng đại môn, chuẩn bị chạy trốn.
"Em mặc như vậy rất nguy hiểm, không cho đi ra ngoài!"
Hạ Hầu Khâm đi nhanh đuổi theo Nam Sơ Hạ, mạnh mẽ quặc trụ non mềm mảnh khảnh thủ đoạn, bản khởi mặt đến thẩm thanh mệnh lệnh.
"Anh trai ~ đừng náo loạn. Em đói bụng, muốn ăn cơm , cái này mặc ở bên trong, ai thấy được đâu "
Nháy mắt đẹp ngập nước, Nam Sơ Hạ chứa một mặt vô tội lại đơn thuần bộ dáng giải thích.
"Yêu tinh! Chính là cái yêu tinh!
Hạ Hầu Khâm trong lòng nghiến răng nghiến lợi. Nam Sơ Hạ đối với Hạ Hầu Khâm trên mặt ba một ngụm, xảo tiếu suy nghĩ tránh ra hai tay, tiêu tiêu sái sái rời đi.