Anh Họ Phóng Túng

Chương 12: Hạnh phúc sáng sớm

Nam Sơ Hạ vui sướиɠ hài lòng xem nam nhân ăn xong  bữa sáng tình yêu do chính mình làm 💏💏 cười gặp nha không thấy mắt. Sơ Hạ  cảm thấy mỹ mãn thu thập bộ đồ ăn, mắt đẹp giương lên, lơ đãng phát hiện, cách đi làm chỉ có nửa giờ.

"A ~ đi làm bị muộn rồi!!"

Nam Sơ Hạ cả kinh nhất chợt nhắc nhở.

"Không sao. Từ từ sẽ đến, anh không khấu trừ tiền thưởng em đâu mà lo, chúng ta cùng nhau đi."

Hạ Hầu Khâm một mặt không gọi là nói, đem tờ báo vừa xem đặt lại trên bàn, nóng rực ánh mắt nhanh nhìn chằm chằm thân ảnh cao thấp chỉ mặc hắn cũ áo sơmi yểu điệu.

Nam Sơ Hạ đột nhiên quay đầu, chống lại ánh mắt đói khát của Hạ Hầu Khâm :

"Em mới ngày thứ hai đi làm liền đến trễ, còn làm cho người ta thấy em đj cùng xe với anh sẽ có lời đồn.  Chi bằng anh lái xe đi trước.""Anh chờ em, cùng nhau đi."

Hạ Hầu Khâm mỉm cười kiên trì.

"Anh theo em cùng nhau rời khỏi cửa em thì không sợ người khác lời ra tiếng vào, nhưng anh không sợ nếu em đj theo truyền thông bik chuyện , hỏng hình ảnh của anh sao?"

Nhìn nhìn rơi xuống đất chung, Hạ Hầu Khâm một mặt không gọi là nói,

"Ukn, nếu chúng ta lại làm một lần, lại nghỉ ngơi một chút, cùng nhau tắm rửa một cái, hẳn là tới kịp kịp vào công ty ăn cơm trưa."

Σ(⊙▽⊙" a... Không phải đâu ~ "Vân vân!"

Nam Sơ Hạ một mặt kích động, rõ ràng khi rời giường đã làm một lần a. Hắn hiện tại lại muốn?

"Đừng náo loạn ~ mau đi làm, anh đi trước đi em lái xe theo sau 🚗🚗🚗."

Hạ Hầu Khâm một cái cất bước, đi đến Nam Sơ Hạ trước mặt, làm như có thật ôm cô, nhuyễn nóng môi hạ xuống. Sơ Hạ cả kinh, xoay người sẽ chạy hướng phòng tắm. Kết quả cấp Hạ Hầu Khâm nhân cơ hội tập ngực, bàn tay to chặt chẽ bao lại rộng rãi áo sơmi hạ nở nang, nhẹ nhàng toàn nắm...

"Ân... Hạ Hầu Khâm anh làm gì?!!" Nam Sơ Hạ ngoan quyết tâm đến cự tuyệt, bắt lấy hắn nơi nơi tác loạn bàn tay to, học nhà trẻ lão sư miệng ngăn lại hắn đến:

"Buổi sáng đã làm quá một lần, không thể... Miệt mài thương thân."

Hạ Hầu Khâm hai tay ra bên ngoài vừa chuyển, dễ dàng tránh thoát. Hắn một phen ôm lấy Nam Sơ Hạ, một mặt nghiêm cẩn hỏi:

"Em thik ở trên sofa hay vẫn là trên giường? Hoặc là em thích bàn ăn? Bồn rửa? là sàn nhà..."Hạ Hầu Khâm suy nghĩ cái gì Sơ Hạ sẽ không biết ma?

Nam Sơ Hạ cố lấy quai hàm, thở phì phì nói:

"Được rồi được rồi, dù sao chính anh còn không sợ truyền ra  chuyện xấu, em càng không cần. Em thay quần áo cùng đi với anh, được rồi chứ."

Muốn gọi bản thân cùng hắn cùng nhau xuất hành mới là thật mục đích đi.

Ai.... Không nghĩ tới Hạ Hầu Khâm cư nhiên là cái như thế vô lại, cư nhiên trang nghe không hiểu tiếng người chiêu này, rất đáng giận. Sơ Hạ trong lòng tiểu ác ma lại bắt đầu trát tiểu nhân.

Đạt tới mục đích, Hạ Hầu Khâm lập tức lộ ra vừa lòng mỉm cười, sảng khoái buông Nam Sơ Hạ, để cô hướng về phòng:

"Em chậm rãi thay áo, anh ở phòng khách chờ em."

Tuy rằng chung sống  sinh hoạt như thế nhiều năm, liền tính xác định lẫn nhau đều yêu đối phương, cũng muốn làm  tử diện liệt, thối hồ ly lúc nào cũng có nguy cơ ý thức mới được. Sơ Hạ trong lòng tiểu ác ma đã bắt đầu nóng lòng muốn thử ra hư chủ ý.

Ngoài cửa phòng Hạ Hầu Khâm còn lại là lão thần khắp nơi ngồi ở trên sofa, kiều chân bắt chéo, trong lòng ở dào dạt đắc ý." anh trai, đổi tốt lắm, đi nhanh đi!" Trở lại phòng khách, Nam Sơ Hạ lôi kéo Hạ Hầu Khâm, bước nhanh hướng cửa vào, xuất ra giày cao gót mặc vào, dường như không có việc gì...

"Còn không thể đi, chờ một chút."

Hạ Hầu Khâm thối hậu một bước, soi mói ánh mắt xẹt qua vừa người thước sơ mi trắng, bảo thủ màu đen hẹp váy, lại theo màu đen tất chân kiểm tra đến màu đen giày cao gót, cảm thấy không có vấn đề, hắn mới lôi kéo Nam Sơ Hạ tay nhỏ bé, ra cửa.