Anh Họ Phóng Túng

Chương 11: Bày tỏ...

" Hạ Hầu Khâm, anh thật sự là cái hỗn đản. Hại ngta theo đuổi  nhiều năm, thương tâm như vậy nhiều lần, nếu không là tinh thần em kiên định rất có thểem sớm không cần anh. nữa!"

Nghe thấy được Hạ Hầu Khâm thổ lộ, Nam Sơ Hạ trong lòng bị kích động tràn ngập. Hỗn loạn cảm xúc chiếm được phóng thích, nhịn không được bắt đầu kiêu ngạo.

" còn nói hông thể? Vậy sao em còn ra đi theo người khác hẹn hò ?"

Hạ Hầu Khâm bắt lấy Nam Sơ Hạ trong lời nói mâu thuẫn , chua xót hỏi.

Nam Sơ Hạ giận dữ cắn một ngụm Hạ Hầu Khâm rắn chắc cánh tay, lưu lại một cái tiểu dấu răng, nâng đầu vẻ mặt kiêu ngạo nói

"Hừ ~ nếu em không làm ra chiêu này chung cực đại sát chiêu, đem anh kích động , bây giờ anh còn đối em ôn hoà 😄😄.""Như vậy nói, em là cố ý từ lâu. Được lắm, em đúng là tiểu yêu nữ, cư nhiên nghĩ ra như thế ủ rũ nhi hư điểm tử kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh trai, nói em có phải không phải muốn được  dạy dỗ!"

Hạ Hầu Khâm nâng lên cánh tay, làm bộ như một mặt tức giận bộ dáng. Tưởng muốn hảo hảo" giáo dục" một chút trong lòng hồ nháo tiểu nữ nhân.

"Hạ Hầu Khâm, anh đang ghen?! , vẫn là do em nói trúng tâm sự, cho nên thẹn quá thành giận? Oa Kaka tạp. Ngày mai em muốn đi công ty của anh quậy một phen, chúng ta phác khắc mặt đại lão bản nguyên lai là cái nội tâm âm u tiểu nhân đâu."

Nam Sơ Hạ mới không sợ Hạ Hầu Khâm không hề lực công kích uy hϊếp, quyệt đỏ au môi anh đào, trừng mắt mắt to một mặt hào không úy kỵ thần thái phản kích.

"Bảo bối. Anh nói, sau này đã kêu anh trai,  không cho kêu tên của anh.Tiếp theo tái phạm, như thế không nhớ, xem anh sao vậy đối phó em""Được rồi được rồi, đã biết."

Nam Sơ Hạ ghé vào lòng  Hạ Hầu Khâm, trên miệng tuy rằng đáp ứng, nhưng là trong lòng tiểu ác ma lại lại bắt đầu nóng lòng muốn thử ra hư chủ ý. Hừ, anh trai thối, trước kia như vậy khi dễ mình. Mình hiện tại không nhiều lắm nhiều 'Ngược' điểm trở về,  không là mệt lớn. Hạ Hầu Khâm,anh chờ tiếp chiêu đi!

Đáng thương Hạ Hầu Khâm không biết chuyện, một mặt thỏa mãn ôm ấp giai nhân, vỗ Nam Sơ Hạ lưng nói đến "Bảo bối, đã 1h, mau ngủ đi. Bồi anh trai  ngủ. Ngày mai còn phải đi làm đấy"

Đã trải qua vài mấy giờ kịch liệt vận động, Nam Sơ Hạ cũng đã sớm mệt cánh tay không là cánh tay, chân không là chân. Tựa vào lòng Hạ Hầu Khâm mơ hồ không rõ lên tiếng, hai người ôm nhau tiến nhập mộng đẹp.