Bầu không khí trong gian phòng lúc này cực kỳ kỳ lạ.
Bạch Chí Phàm tự tay tát từng cái một lên mặt mình, còn Lâm Thiệu Huy đứng bên cạnh lại khoanh tay cười tủm tỉm đếm cho anh ta.
Chát!
"Sáu!"
Chát!
"Bảy!"
Không thể không nói rằng Bạch Chí Phàm rất tàn nhẫn với bản thân mình.
Anh ta thẳng tay tát từng cái một lên mặt mình, một hồi sau, gương mặt của Bạch Chí Phàm vừa sưng vừa đỏ lên hệt như cái đầu heo vậy.
Một vệt máu chảy ra khỏi khóe miệng Bạch Chí Phàm, mới nhìn qua thôi đã thấy anh ta cực kỳ thế thảm!
Chát!
Cuối cùng anh ta cũng tự tát xong, cả người Bạch Chí Phàm như mất hết sức lực, anh ta thở dài một tiếng rồi ngã xụi lơ trên mặt đất.
"Tôi... Tôi đánh xong rồi!"
"Thần y Lâm, bây giờ anh có thể đồng ý với chúng tôi chưa!"
Vốn dĩ Bạch Chí Phàm cũng là một người có gương mặt không tồi nhưng bây giờ anh ta cảm thấy mặt anh ta đã không còn chút cảm giác nào nữa rồi.
Cảnh tượng này khiến bác cả Bạch Long Hải run rẩy cả người. Bạch Chí Phàm con trai của ông ta chính là thiên tài trong thiên tài, thế mà nó lại bị nhục nhã như thế.
Bạch Long Hải lập tức quay đầu nhìn chằm chằm vào Lâm Thiệu Huy, ông ta hận không thể băm tên mỏ quả đen này thành trăm mảnh: "Lâm Thiệu Huy, thằng chó này, mày cứ ở đây chống mắt lên mà xem! Đợi sau khi thần y Lâm trị khỏi cho ông cụ rồi thì xem thử ông đây lột tấm da chó của mày thế nào!"
"Dù ngày nào mày cũng quỳ xuống cầu xin tao thì tao cũng không thèm tha thứ cho mày đâu!"
Bạch Long Hải tức đến điên người.
Lời nói của ông ta khiến sắc mặt của cả nhà Bạch Tổ Y cực kỳ khó coi.
Bọn họ không ngờ Bạch Tố Y vừa mới đồng ý với ông ta xong thì Bạch Long Hải lại muốn đối xử như thế với chồng của Bạch Tố Y là Lâm Thiệu Huy.
Không chỉ bọn họ mà ánh mắt của Lâm Thiệu Huy cũng trở nên lạnh lẽo.
Anh nhìn chằm chằm Bạch Long Hải như đang nhìn một tên ngốc: "Được! Tôi đợi ông!"
"Nhưng có lẽ thần y Lâm không thích sự tàn nhẫn của ông đâu, có lẽ người ta sẽ bắt ông quỳ gối dập đầu ngoài cửa cũng nên."
Cái gì cơ!
Mọi người xung quanh nghe Lâm Thiệu Huy nói như thế thì ngẩn ngơ.
Cái mỏ quạ đen này lại bắt đầu rồi sao?
Ánh mắt mọi người nhìn Lâm Thiệu Huy càng quái dị hơn.
Nói thật lòng, lúc mỏ quạ đen của Lâm Thiệu Huy ứng nghiệm lần đầu,
bọn họ bị dọa sợ tới nhảy dựng lên.
Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều không tin cái mỏ quạ đen của Lâm Thiệu Huy còn có thể ứng nghiệm thêm lần nữa.
Dù sao thì chuyện đoán đúng liên tiếp này cũng giống như chuyện vớt trăng dưới nước lên vậy.
Không chỉ có mọi người mà bác cả Bạch Long Hải cũng không tin, ông ta nhìn Lâm Thiệu Huy như nhìn người ngốc, cười lạnh: "Hừ, thứ đồ ăn hại như mày thì là cái thá gì, tao không tin mày có thể đoán trúng ý của thần y Lâm thêm lần nào nữa đâu!"
"Mày cứ đợi đó cho ông, xem ông đây xử lý mày thế nào!"
Nói xong, Bạch Long Hải không hề để ý đến Lâm Thiệu Huy mà nhìn về phía ông Cao: "Ông Cao, con trai tôi đã làm theo những gì thần y Lâm nói, ông mau gọi cho thần y Lâm đi, nói thần y Lâm mau đồng ý với yêu cầu của chúng tôi!"
Không sai!
Mọi người xung quanh đều nhìn về phía ông Cao.
Chỉ là mọi người phát hiện vẻ mặt của ông Cao lúc này cực kỳ quái dị.
Ông ta nhìn về phía Bạch Long Hải, trong mắt tràn ngập sự thương hại: "Được, giờ tôi gọi đây!"
Ông Cao nói xong thì cầm điện thoại lên, nhấn một dãy số lạ rồi gọi qua.
"Alo, thần y Lâm, tôi là Cao Chí Viễn đây!"
Không thể không nói rằng, hành động của ông Cao đúng là cực đỉnh. Ông ta tự gọi tự nói với mình, vậy mà nhìn qua cực kỳ chân thật. "Cái gì?"
"Thần y Lâm, thần y bảo rằng Bạch Chí Phàm tự tát mặt mình thôi vẫn chưa đủ sao, thần y thấy ba cậu ta là Bạch Long Hài phiền phức quá nên muốn ông ta quỳ xuống dập đầu hai mươi cái trước cửa à? Phải dập đến mức trên trán chảy máu thần y mới chịu ra tay sao? Chuyện này..."
Sau khi ông Cao cúp điện thoại xong thì ánh mắt ông ta không khỏi nhìn về Bạch Long Hải.
Âm!
Mọi người đều nghe thấy những gì ông Cao nói qua điện thoại, bầu không khí trong phòng lập tức trở nên ngột ngạt đến mức không ai có thể hít thở được, mọi người đều không tin vào tai mình. Vậy mà Lâm Thiệu Huy lại nói trúng tiếp rồi!
Mỏ quạ đen lại nói trúng rồi!
Chuyện này sao có thể xảy ra được cơ chứ!