[Harry Potter] Cho Em Cơ Hội Lần Nữa

Chương 6: Lớp Học Đầu Tiên

Harry cùng Draco quan hệ khá tốt, cho nên được sắp cùng một phòng ngủ. Sau đó còn có trận đấu thủ tịch các cấp, Harry mặc dù biết, nhưng đối với cái này không hứng thú, tự động bỏ quyền rồi. Malfoy tuy nhiên cũng hiểu được cái quy định này thật sự là ngu xuẩn, nhưng do quan hệ của gia tộc vẫn là tham gia đọ sức, cuối cùng chiền thắng không hề bất ngờ.

“Về sau cậu trở thành thủ tịch, cần phải nhớ rõ mở cho tôi cửa sau nha.” Harry sáp gần nói, báo trước để chuẩn bị, về sau cậu muốn tự do thoải mái dạo đêm, có một thủ tịch trông chừng cũng không tệ.

Draco chẳng ừ hử gì cả, cậu ta cảm giác mình hiện tại nếu như gật đầu, ngày sau sẽ phiền toái không ngừng.

“Cậu vẫn là ngoan ngoãn một chút đi, ấn tượng cha đỡ đầu đối với cậu không được tốt lắm, cậu coi chừng bị thầy đá ra Slytherin.” Draco đã đem chuyện giáo sư Snape nhưng thật ra là cha đỡ đầu của mình nói cho Harry.

“Thầy ấy ah! Ha ha.” Harry đi đến nằm lên chiếc giường lớn mềm mại, thoải mái, dễ chịu, sang trọng, quả nhiên, giường Slytherin cao cấp hơn Gryffindor ah!

“Thầy chắc là không biết làm gì tôi, hơn nữa trong lòng của thầy coi trọng tôi, coi trọng vô cùng, chỉ là không biểu hiện ra mà thôi.” Harry cũng không phải tại tự kỷ, cậu biết rõ. Cậu hưởng thụ loại đãi ngộ đặc biệt Snape dành cho cậu này, nhưng cậu cũng không mong đợi cái đãi ngộ này là bởi vì cha mẹ cậu. Một ngày nào đó, cậu sẽ thành công làm cho giáo sư nhìn vào cậu!

Draco nghe vậy nổi cả da gà da vịt.

” Da mặt Chúa cứu thế dầy đến mức kinh người ah!” Draco không khỏi châm chọc nói.

“Về sau cố học cho giỏi, cái da mặt dày này chính là bản lĩnh đấy!” Harry trêu chọc. Kế tiếp, cậu muốn tận hưởng thật tốt cuộc sống Slytherin của mình, cố gắng làm loạn, phá nát cả Hogwarts! Sau đó lại để cho giáo sư Snape nhìn kĩ cậu, một Harry có thể làm được chuyện gì! Lại để cho giáo sư hiểu rõ, cho tới bây giờ, cậu là người thế nào!

“Đúng rồi, Draco, lễ Giáng Sinh này tôi rãnh, có thể đến nhà cậu chơi không?” Harry đa mưu túc trí, bây giờ là tháng chín, thời điểm lễ Giáng Sinh cậu sẽ nhận được áo tàng hình lão Dum tặng cậu, đương nhiên sau kì nghỉ cậu bắt đầu cùng chủ hồn trên người giáo sư Quirrel đấu pháp rồi. Trước hết, cậu hy vọng có thể đi trang viên Malfoy, giải quyết quyển nhật ký. Đồng thời còn muốn chính thức gặp mặt Lucius chủ nhân Nhà Malfoy một chút, muốn giải quyết Voldemort, phải tranh thủ sự trợ giúp của người này.

“Có thể ah, cậu không có ý định về nhà sao?” Draco không nghi ngờ gì mà đồng ý, tuy nhiên ba cậu còn chưa trả lời, nhưng cậu vẫn có quyền đón tiếp bạn mình.

“Nhà? Tôi cũng không biết cái kia có phải nhà của tôi không, nói thật, tôi cảm thấy được tôi không có nhà.” Cho tới bây giờ Hogwarts chính là của nhà cậu, cả đời cậu không có lập gia đình, tất cả tánh mạng đều kính dâng cho trường học này. Ngay cả một ngôi nhà Kẻ được chọn cũng không có, thật sự là thật đáng buồn ah.

“I’m so sorry, nhắc đến chuyện không vui của cậu rồi.” Chuyện cha mẹ của Harry, toàn bộ giới Pháp thuật đều biết.

“Cho nên cậu phải đền bù tôi à, tôi muốn tận hưởng rượu nho cấp cao nhất trang viên Malfoy.” Đời trước cậu thường xuyên vì trộm uống rượu chạy đến trang viên Malfoy, kết quả còn bị bắt tại trận, thật sự là mất mặt ah.

Draco cả mặt đều đen rồi, Kẻ được chọn này, thật sự có thể trông cậy sao?

Tất cả chương trình học của Hogwarts đối với Harry mà nói cũng không khó, nhất là hiện tại cậu mới năm nhất. Trên lớp Biến hình, Ron vì có Harry cùng Draco trợ giúp, hai người đều không có đến muộn. Giờ học lớp Bùa chú khóa, cái thần chú trôi nổi kia đối với Harry mà nói cũng đơn giản giống như trở bàn tay. Không tiện quá mức màu mè, vì vậy vẫn là cho Hermione ra oai, người đầu tiên hoàn thành thần chú.

Cuối cùng đã tới lớp Độc dược Harry mong đợi nhất, mang theo nụ cười kích động, Harry ngồi ở ngay chính giữa dãy đầu tiên vị trí bắt mắt nhất, toàn thân tản mát ra hơi thở quỷ dị, ngay cả Ron cùng Draco bên cạnh đều nhìn ra bất thường rồi, do đó hai người cách Harry thật xa, miễn cho trâu bò hút nhau ruồi muỗi chết.

Phần phật! Cửa lớn mở rộng hai bên, tiếng bước chân mạnh mẽ nện trên nền nhà, Snape như sấm rền gió cuốn xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Tụi bây đến nơi đây chính là để học một môn khoa học tinh vi và nghệ thuật chính xác là Điều chế Độc dược.” Khuôn mặt nghiêm túc, âm thanh lạnh lùng, mãnh liệt, uy hϊếp làm cho người ta bất giác rùng mình. Không cần nói nhiều để lớp học trật tự, giống như Peeves học trò cũng đều yên tĩnh vô cùng.

“Vì trong lãnh vực này không cần phải vung vẩy đũa phép nhiều cho lắm nên chúng bay không tin rằng đây là một loại hình phép thuật. Ta không trông mong gì tụi bây thực sự hiểu được vẻ đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, tỏa ra làn hương thơm thoang thoảng, cũng chẳng trông mong gì chúng bây hiểu được thứ sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu người, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các giác quan bị mắc bẫy. Ta có thể dạy chúng bây cách đóng chai danh vọng, bào chế vinh quang, hoặc thậm chí cầm chân cái chết. Nếu chúng bây không phải là một lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn phải dạy.”

Lời vừa nói ra, học sinh trong phòng học sợ tới mức khẽ run rẩy. Chỉ có một bạn học phát ra tán thưởng giống như tiếng hô.

“Ah!” Thật sự là cool ah! Bất kể thế nào đều thấy rất cool! Cậu trước kia làm sao lại không có phát hiện này! Hai mắt Harry đều tỏa sáng rồi.

Snape khóe miệng bắt đầu run rẩy! Nếu như không phải Nhà mình, anh hiện tại nóng lòng trừ Potter 100 điểm, vì bộ dạng ngu xuẩn mê gái (trai) này của nó!

“Potter! Nếu như ta thêm rễ Lan nhât quang vào dung dịch Ngải tây sẽ được gì?”

“Con không biết, giáo sư.” Harry nâng cằm lên, chú tâm nhìn chằm chằm vào giáo sư, không chút nào đem địch ý đối phương để vào mắt. Một câu nói đầy trầm bồng du dương, nhất là chữ giáo sư cuối câu, Harry cố ý kéo dài âm tiết, phối hợp vẻ mặt Harry, nghe ra có chút làm nũng.

Draco ở một bên muốn ói, người này rõ ràng cũng đã đem « Ngàn loại dược thảo thần kỳ và mấm » đọc làu làu rồi, nó cũng dám nói nó không biết, còn dùng cái giọng buồn nôn này nữa.

Sắc mặt Snape biến đổi.

“Potter, vậy trò nói xem cây phụ tử và cây bả sói có gì khác nhau.”

“Khác nhau à, đều là đầu màu đen. Đại khái là, hình dạng phụ tử như cái thuyền, bả sói giống như con Sói, hơn nữa có độc ạ.”

Lời này nói xong, trong lớp đã có vài người bắt đầu hì hì cười trộm rồi.

“Nếu như ta muốn trò tìm cho ta một viên Ngưu Hoàng, trò sẽ tìm ở đâu?”

“Ngưu Hoàng? Ngưu Hoàng là cái gì vậy? Màu vàng ạ? Phân bò ạ?” Harry nháy mắt vô tội ah, cùng với câu hỏi dốt đặc của cậu, toàn bộ lớp học sa vào một trận cười vang. Please, ngay cả Muggle cũng biết, Ngưu Hoàng là một loại thuốc có tác dụng giải độc.

Trên đầu Snape gân xanh hiện rõ, tuy rằng Potter thật không có câu trả lời! Anh cũng đạt được mục đích gây khó dễ, nhưng mà, vì cái gì anh một chút cảm giác thành tựu đều không có, ngược lại có cảm giác bị thất bại là sao?

“Rất tốt! Mr. Potter, xem ra chỉ có danh hiệu Kẻ được chọn đã làm trò cho là mình là vạn năng rồi, có thể hoàn toàn quên chuẩn bị bài học trước! Bởi vì trò ngu xuẩn, Gryffindor trừ mười điểm!” Snape hầu như là bản năng thấp giọng quát.

“Nhưng mà, giáo sư, ngu xuẩn của con và Gryffindor có liên quan sao?” Harry mở trừng hai mắt, ý cười giảo hoạt trên mặt giống y như lão ong mật.

“Đáng chết!” Snape thiếu chút nữa đã quên rồi, tên quỷ khổng lồ con đáng giận này cũng không phải Gryffindor, mà là Nhà mình.

“Slytherin trừ mười điểm!” Cực kỳ không tình nguyện, Snape vẫn thay đổi cách nói! Tên ngu xuẩn này sao lại xuất hiện trong Nhà anh chứ! Anh nhất định phải xé nát cái mũ phân loại rách nát đó!

Kế tiếp chính là phân tổ thực hành, Harry cùng Hermione một tổ, bởi vì Draco mãnh liệt yêu cầu muốn chăm sóc Ron tên ngu ngốc kia, miễn cho hắn bị giáo sư quở trách.

“Nói này, Harry, cậu vừa nãy vì sao không trả lời? Rõ ràng là biết mà.” Hermione khó hiểu, cùng Harry tiếp xúc qua mọi người sẽ biết, người này lợi hại cùng đen tối bao nhiêu.

“Ha ha, nếu tôi trả lời, thầy ấy vẫn nghĩ ra thứ khác kiếm chuyện với tôi, không bằng tôi lại để cho thầy được như ý.” Kỳ thật Harry chỉ là muốn xem bộ dáng giáo sư tức giận mà thôi, nhiều hoài niệm ah.

Lớp học đầu tiên nhiệm vụ là điều chế một Độc duôc trị mụn ghẻ đơn giản, động tác Harry sạch sẽ trôi chảy, cân dây gai khô, nghiền răng rắn, nấu vỏ sên, toàn bộ quá trình ưu nhã hoàn mỹ giống như tranh phong cảnh.

Snape đang bực bội muốn ở thí nghiệm này lần nữa bới móc khuyết điểm của Harry, kết quả chứng kiến động tác Harry, giống như tức giận không có chỗ xả, bỗng nhiên bị người chăn ngay họng.

“Giáo sư?” Harry đem thành phẩm đặt ở trước mặt Snape, lấy tính cách của Snape, cậu vừa mới làm Slytherin bị trừ mất mười điểm, Snape nhất định sẽ rất buồn bực, Slytherin coi trọng nhất điểm số này nọ. Hiện tại để cậu hoàn mỹ biểu hiện một chút, đem điểm thắng trở về, cái này là chính sách tốt nhất.

“Ừm, rất hoàn mỹ, bởi vì biểu hiện của trò Potter, Slytherin thêm 10 điểm!” Snape dù chán ghét Harry, nhưng có cơ hội cộng điểm dễ gì lại bỏ qua.

Thời điểm trở về, vừa vặn đi qua bên người Neville Longbottom, chính thấy nó phạm sai, vì vậy lên tiếng nhắc nhở.

“Đừng làm vậy, phải chờ cái vạc bốc hơi, mới thêm con nhím vào.”

Neville giống như là chợt nhớ tới còn có một phần như vậy, vì vậy vạn phần cảm kích nhìn Harry.

“Mình quên mất, thật sự là cám ơn cậu!”

Harry mỉm cười khoát tay, khách sáo cái gì! Nếu xui xẻo, Slytherin lại muốn cậu không nói cho Neville, dựa vào người khác sai lầm làm nổi bật ưu tú chính mình mà mất đi sự vốn có, như vậy Snape sẽ phát điên. Harry quay đầu lại đi, đối diện tầm mắt dò xét cậu của Snape.

‘Giáo sư, thầy đang nhìn lén con sao?’

Harry dùng khẩu hình nói như vậy, cậu tin Snape có thể xem hiểu. Lời vừa nói ra, giống như Snape đã gặp quỷ, cả mặt đều bóp méo.

Tên nhóc Harry này nhất định là ma quỷ chuyển thế! Nó quả thực so tên kia còn khủng bố hơn! Rơi vào bên trong phẫn nộ vô hạn với Harry, Snape trong nháy mắt đã quên, đứa bé này là con của Potter, là con của Lily.

“Cậu làm cha đỡ đầu của tôi tức đến hộc máu.” Draco lắc đầu, sửa chữa một chút kĩ năng của Ron, nhận được ánh mắt Ron sùng bái, rồi sau đó cùng Harry tán dóc.

“Ha ha, cậu không hiểu đâu.” Harry cũng không muốn nói cho người khác biết ý nghĩ của mình, đúng a! Giáo sư, chỉ có lúc tức giận, mới có thể dùng loại ánh mắt chuyên chú nhìn cậu này, chỉ nhìn cậu.

“Nói thật, tôi cảm thấy được cậu đối với cha đỡ đầu của tôi không có ác ý, nhưng vì sao chọc giận thầy?” Draco khó hiểu, như vừa rồi, cố ý để Slytherin mất mặt, sau đó lại hoàn mỹ hoàn thành điều chế Độc dược, giúp Slytherin lấy điểm về. Điều này nhìn vào, giống như trò đùa dai.

“Bởi vì, tôi phấn chấn.” Harry ý cười xấu xa tại khóe môi, làm cho Draco không khỏi im lặng.

“Draco, mình cắt cái này không được, cắt thế nào cũng không đều nhau.” Ron ủ rũ cúi đầu xin giúp đỡ.

“Ah, đồ đần ah, tôi tới đây. Chờ một chút bị giáo sư bắt gặp thủ pháp này của cậu, lại mắng chửi, nói không chừng còn trừ điểm.”

“Draco, may mắn cậu đang ở đây, mình không muốn bị trừ điểm.” Ron hiện tại chính mình vui mừng vô cùng vì cùng Draco một tổ, nhìn xung quanh đi! Cơ bản đều bị mắng toàn bộ, điểm cũng liên tục bị trừ trừ trừ, cảm ơn Merlin, cảm ơn Draco!

Draco tiếp nhận con đao nhỏ, bắt đầu hỗ trợ xử lý vật liệu Độc dược, nhìn lại vẻ mặt Ron cười ngây ngô, không khỏi cảm khái. Đối với cái loại Slytherin biến chủng, tiểu hồ ly, con rắn nhỏ xảo quyệt Harry này, vẫn là sư tử con ngu xuẩn Ron này đáng yêu nhiều hơn ah, đáng yêu nhiều hơn!