Nhân viên tư vấn run rẩy bước ra, tất cả những chuyện vừa mới xảy ra, khiến cô ta vẫn chưa kịp hoàn hồn.
Cô ta theo bản năng mở miệng phản bác: “Khương thiếu, cô gái này, đầu óc cô ta có vấn đề.”
“Xì!”
Kiều Tâm Di cười ra tiếng, “Anh thấy chưa, Khương thiếu, nhân viên của anh sỉ nhục tôi, chính là xúc phạm khách hàng mà?”
“Xem ra, tôi phải lên mạng đăng bài nói, nhân viên của Khương thiếu phân biệt đối xử, xúc phạm người nha.”
“Không biết sau này có còn ai dám đến cửa hàng mua đồ không”
Người kia lập tức phản ứng lại, “Không có, không có, Khương thiếu, tôi không có sỉ nhục cô ta.”
“Là cô ta xem rất nhiều quần áo, lại còn chơi đùa chúng tôi, nói phong cách quần áo của chúng ta không đẹp, ở đây đều là hàng tốt nhất, cô ta là cố ý đó.”
Kiều Tâm Di nhíu mày, "Cố ý? Tôi đang nói sự thật, phong cách quần áo trong cửa hàng của các người không đẹp.”
"Toàn bộ trung tâm thương mại nhiều trang phục cao cấp như vậy, chính là tôi cảm thấy phong cách của các người không đẹp, cảm thấy quần áo lục Nhu Nhi thiết kế không đẹp, làm sao?"
“Các người còn bắt tôi phải thấy chúng đẹp nữa à?”
Nghe Kiều Tâm Di nói thế, mọi người đều cảm thấy người phụ nữ này đến để bới móc, là một giang tinh*”
(Giang tình: ngôn ngữ mạng bên trung, chỉ những người không quan tâm người khác nói gì mà thích nhảy vào bắt bẻ phản bác.)
Một người phụ nữ như vậy, mà người đàn ông nhìn rõ đẹp trai tôn quý bên cạnh lại cưng chiều.
Khương Lâm Trì nhíu mày, "Ồ? Vị tiểu thư này cảm thấy quần áo thế nào mới là đẹp, phải biết rằng, đây chính là mẫu hot nhất của mùa này. ”
Khóe miệng Kiều Tâm Di nhếch lên độ cong quỷ dị, "thiết kế này thiếu vài thứ, chắc hẳn theo phong cách quốc tế, thử để cho các nhà thiết kế quốc tế nhận xét một chút, các người sẽ biết nơi nào có vấn đề.”
“Còn với quần áo cao cấp, thì những bộ này chỉ ở tầm trung.
“Giá quá đắt.”
Những bản thiết kế này, được thiết kế bởi chính cô.
Cô chỉ thiết kế được một nửa, không ngờ bản thiết kế sau đó bị Khương Lâm Trì sử dụng, còn đặt tên Lục Nhu Nhi.
Trang phục lúc đó cô dự định thiết kế, cũng là cảm thấy nên đi theo hướng tầm trung.
Quần áo tầm trung sẽ thu hút được nhiều khách hàng hơn.
Lưu lượng truy cập càng lớn, hiệu suất ở cửa hàng càng tốt hơn.
Chẳng qua là, những lời này, cô vẫn chưa có thời gian để nói với Khương Lâm Trì.
Sau đó thì chuyện kia xảy ra,và cô chết.
Khương Lâm Trì vừa nghe những lời này, sắc mặt khẽ biến đổi, lúc ấy anh ta đã tìm nhà thiết kế quốc tế nổi tiếng nhất, đó cũng là những gì mà ông ta nói.
Nói những thiếu sót trong trang phục này là gì, tiêu thụ trong thị trường trong nước thì có thể, những trong thị trường quốc tế thì không thể nào.
Vì vậy, anh ra chỉ để chúng vào thị trường trong nước.
"Không nghĩ tới vị tiểu thư này cũng hiểu biết về thiết kế, không biết có ý định hợp tác với doanh nghiệp Khương thị hay không?"
Lúc này Khương Lâm Trì tự phụ cho rằng, cô gái này lúc trước làm ra một đống chuyện, là vì muốn hấp dẫn sự chú ý của anh ta.
Đó là mục đích của cô.
Kiều Tâm Di cười nhạo nói: "Doanh nghiệp Khương thị à, xin lỗi, chưa từng nghe nói qua, cũng không có hứng thú để hợp tác.”
Khương Lâm Trì sắc mắt càng tốt, Kiều Tâm Di càng muốn vả mặt anh ta trước mặt mọi người.
Không phải anh ta tự phụ à?
Thế thì cô liền cố ý để anh ta tự phụ, sau đó vả mặt anh ta.
Thân tín bên cạnh Khương Lâm Trì nhìn không nổi nữa, “Cô...”
Tên đó muốn nói gì đó, những nhìn Hạng Lạc Nhiên bên cạnh Kiều Tâm Di, lại không dám lên tiếng.
Những lời thô bạo sắp phun ra, chỉ đành nghẹn lại.
Khương Lâm Trì không tức giận, ngược lại còn cười, “Vị tiểu thư này thật biết nói đùa.”
Kiều Tâm Di vén tóc, tự tin nói: "Tôi có anh trai tốt ở đây, cho dù là thiết kế quần áo, cũng là thiết kế cho doanh nghiệp của anh trai tôi. ”
"Chúng tôi phải đi theo hướng trang phục cao cấp quốc tế."
Hai chữ ‘quốc tế’, Kiều Tâm Di nhấn rất mạnh.
Cô thành công nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Khương Lầm Trì.