CHương 2326:
Khí thế võ đạo. trong người đột nhiên tăng mạnh, phép hô hấp tầng thứ năm của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh được anh vận dụng đến mức tối đa.
Trong khoảnh khắc này, Dương Chấn như tiến vào một trạng thái vô cùng huyền diệu, điên cưồng hít thở, hoàn toàn dựa theo phép hô hấp.
tầng thứ năm.
Nhưng lúc này, phép hô hấp tầng thứ năm lại như xuất hiện thay đổi lớn, cung cấp càng nhiều sức mạnh hơn cho Dương Chấn.
Dường như mỗi một tế bào trong người Dương Chấn đều đang điên cuồng hấp thu năng lượng đất trời.
Tuy cảnh giới võ thuật của anh vấn chưa đột phá Siêu Phàm Tam Cảnh, nhưng cũng chỉ cách Siêu Phàm Tam Cảnh một chút thôi, như có thể bước vào cảnh giới đó bất cứ lúc nào.
Tất cả mọi thứ đều xảy ra rất nhanh, nhưng Dương Chấn lại có cảm giác đã mấy tháng trôi qua, lúc này, thân thể anh vẫn đang rơi xuống trong hư không.
Sau khi đánh bay Dương Chấn bằng một đòn, Diệp Lâm lập tức đuổi theo, muốn cho Dương Chấn thêm một đòn trí mạng nữa.
Người Diệp Lâm lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh Dương Chấn, sau đó, lão ta siết chặt hai tay, một sức mạnh kinh khủng bắt đầu ngưng tụ trên hai năm đấm.
“Đi chết đi!”
Diệp Lâm tức giận gào lên, giống như muốn bộc phát sức mạnh cả người trong một đòn này vậy.
Ai cũng cho răng một đòn này của Diệp Lâm sẽ hoàn toàn tiêu diệt Dương Chấn.
“Cậu Chấn!”
Chủ của mấy Hoàng tộc đang xem chiến cách đó không xa nhìn thấy cảnh này đều tỏ vẻ tuyệt vọng.
Bây giờ, bọn họ đã ràng buộc với Dương Chấn, một khi Dương Chấn bị gϊếŧ, e rằng Hoàng tộc của bọn họ cũng phải đối mặt với nguy cơ bị tiêu diệt.
Đặc biệt là Đoàn Hoàng, sắc mặt lão ta tái nhợt, lão ta bỗng thấy vô cùng hối hận vì đã chọn Dương Chấn, sớm biết thế, lúc trước lập trường nên kiên định một chút, chứ không phải vừa bị Dương Chấn uy hϊếp đã lựa chọn anh.
Bây giờ Dương Chấn sắp bị Diệp Lâm gϊếŧ rồi, có thể tưởng tượng được sau khi Dương Chấn bị gϊếŧ, Hoàng tộc họ Đoàn sẽ đối mặt với cái gì. h Hai anh em họ Tống đang chiến đấu với Lưu lão quái cũng chú ý đến chuyện bên phía Dương Chấn, sắc mặt bọn họ đều thay đổi, Tống Tả không chút do dự ngưng chiến đấu với Lưu lão quái, hét to một tiếng: “Cứu cậu Chấn!”
Sau tiếng hét to của lão ta, lão ta và Tống Hữu lập tức biến thành hai tàn ảnh, di chuyển về phía Diệp Lâm.
Mà Lưu lão quái cũng không ngăn cản hai anh em họ Tống, trong mắt lão ta lộ vẻ điên cuồng, đôi mắt khát máu bỗng nhìn về phía Diệp Hoàng đang kích động nhìn Diệp Lâm sắp tiêu diệt Dương Chấn.
Diệp Hoàng kích động hét to: “Bố, nhớ đừng để nó chết!”
Nhưng lúc này, một giọng nói giễu cợt đột nhiên vang lên bên tai lão ta: “Ông yên tâm, tôi sẽ báo thù cho ông, nhưng mà, tôi cần mạng của ông!”
Diệp Hoàng giật mình, nhìn về phía Lưu lão quái đã xuất hiện bên cạnh mình, sắc mặt lập tức thay đổi, tức giận hỏi: “Lưu lão quái, ông muốn làm gì?”
Lúc này Diệp Hoàng thật sự thấy hoảng hốt, lão ta cảm nhận được sát khí vô cùng mãnh liệt trên người Lưu lão quái.
Lúc này, lão ta chỉ là một tên vô dụng bị phế bỏ tu vi võ đạo mà thôi, thật sự không biết tại sao Lưu lão quái lại muốn gϊếŧ mình.
Trên mặt Diệp Hoàng đầy vẻ sợ hãi, cả người lão ta không ngừng run rẩy, nhìn Lưu lão quái từng bước đến gần mình, lão ta sắp bật khóc rồi.
“Đương nhiên là… gϊếŧ ông rồi!”
Lưu lão quái nở nụ cười giều cợt, sau đó duỗi một cánh tay ra.