Một Ngày Dài Bằng Ba Thu

Chương 22: Xe chấn (2)

Edit: Mei

Cao trào qua đi, Lương Thu Thu ghé vào trên người Hứa Gia Ninh, bộ ngực phập phồng kịch liệt đè ở l*иg ngực rắn chắc của anh khiến nó bẹp lại.

Lương Thu Thu cho rằng như vậy là kết thúc rồi, nhưng cô đã quên mất du͙© vọиɠ của người đàn ông này mãnh liệt thế nào, vì để cô thoải mái, anh thậm chí còn chưa cởϊ qυầи áo.

Dưới thân có tiếng kéo khoá, Lương Thu Thu đang mệt mỏi nên không chú ý, mãi cho tới khi eo cô bị nhấc lên, huyệt khẩu ướt đẫm nhắm ngay côn ŧᏂịŧ cương cứng cô mới hoảng loạn xin tha: "Không, đừng mà, Hứa Gia Ninh."

Đáp lại cô là bàn tay to dùng sức tách đùi cô ra, huyệt khẩu mở càng sâu, qυყ đầυ lớn khảm nhập vào trong, Hứa Gia Ninh thẳng lưng gian nan mà cắm côn ŧᏂịŧ vào trong hoa huyệt ướŧ áŧ.

Thô to côn ŧᏂịŧ căng ra khẩn trí nhục huyệt, tầng tầng lớp lớp mị thịt non mềm bao lấy thân gậy, kẹp đến nỗi làm anh vừa đau vừa sướиɠ, thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng.

"A...đau quá..."

Cứ việc đã cao trào 1 lần, nhưng tiểu huyệt vẫn rất nhỏ, côn ŧᏂịŧ của Hứa Gia Ninh lại lớn như vậy, cắm vào cũng một bước khó đi.

"Em thả lỏng đi."

Hứa Gia Ninh nhíu mi, tay dùng sức tét vào ngực cô ý bảo cô thả lỏng thân thể. Tiểu huyệt chật hẹp kẹp anh mồ hôi đầy đầu, lúc này côn ŧᏂịŧ mới cắm vào một nửa mà đã chặt đến muốn mạng. Nhớ tới cảm giác mất hồn khi nguyên cây cắm vào, anh nhịn không được nhung nhớ cảm giác dùng sức cắm vào tiểu huyệt của Lương Thu Thu ngày hôm đó.

Ngón tay xoa xoa hạt đậu nhỏ vì cao trào mà nhô ra rồi nhẹ nhàng kẹp một cái, điện lưu như dòng nước xông thẳng xuống tiểu huyệt. Anh kiên nhẫn nghiền nát hạt đậu nhỏ mẫn cảm, làm tiểu huyệt phân bố ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ, đồng thời anh cũng động eo, nhợt nhạt cắm vào hoa huyệt.

Nước sốt trong hoa huyệt giàn giụa, tiếng nước da^ʍ mĩ vang lên bên tai hai người, Lương Thu Thu mặt đỏ tai hồng ngửa đầu cắn môi ôm cổ Hứa Gia Ninh, để anh muốn làm gì thì làm.

Nhợt nhạt cắm vào mở rộng tiểu huyệt chặt khít, Hứa Gia Ninh cũng không thoả mãn với việc chỉ lướt qua liền ngừng, anh muốn nhiều hơn, eo cũng động càng lúc càng nhanh.

"Aaa..."

Lương Thu Thu vô ý thức rêи ɾỉ, một cặp tuyết nhũ đong đưa kịch liệt, Hứa Gia Ninh hồng mắt gặm cặm của cô, lưu lại dấu răng rất rõ.

Hai bầu ngực còn đang lắc lư, hai nụ anh đào trên đó còn dính nước miếng, dưới ánh đèn mờ nhạt như sáng lên hấp dẫn sự chú ý của người khác.

"Em thoải mái không? Thu Thu, em có thoải mái không?"

Giọng của anh khàn đặc, lúc gọi tên cô còn mang theo cảm giác lười biếng lại mị hoặc.

"Thoải...thoải mái...a...lại nhanh....nhanh lên..."

Lương Thu Thu bắt đầu không thoả mãn với tiết tấu chậm chạp của anh, eo thon phối hợp với động tác, mông nhấc lên rồi lại hạ xuống, làm côn ŧᏂịŧ cắm vào càng sâu.

Da^ʍ thuỷ bị cắm văng ra đầy ghế, một mùi tanh nhàn nhạt quanh quẩn trong xe.

Tiểu huyệt sau khi được khai phá thì càng thêm mềm xốp ướŧ áŧ, Hứa Gia Ninh đưa đẩy qua lại mấy chục cái, cảm giác đường đi chật hẹp dần dần thả lỏng, anh đè nặng ngực cô, hướng về phía trước dùng sức cắm tận gốc.

"Aaaa..."

Hoa kính hẹp hòi bị căng ra đến mức cực hạn, thân thể run rẩy, nhưng Hứa Gia Ninh còn không cho cô thời gian thở dốc đã bắt đầu mạnh mẽ động eo.

Cả người trắng nõn phiếm hồng ngã vào tay lái, Hứa Gia Ninh kéo lấy chân cô, côn ŧᏂịŧ trong cơ thể cũng hăng máu như muốn đâm xuyên cả người Lương Thu Thu.

Côn ŧᏂịŧ gân xanh cù kết hưng phấn nghiền áp những điểm mẫn cảm bên trong tiểu huyệt, mỗi một lần cắm vào đều mang theo kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, địa ngục cùng thiên đường như song song với nhau, ở một lần lại một lần va chạm, linh hồn của Lương Thu Thu như muốn thoát khỏi thân thể để bay lên thiên đường nhưng lại bị anh cứng rắn kéo xuống dưới, tiếp tục thừa nhận hoan ái kịch liệt từ anh.

Da^ʍ thuỷ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn thành chất lỏng màu trắng đυ.c, từ miệng huyệt tràn ra, làm quần áo của hai người nhăn nhúm ướt dính. Nhưng hai người đang hãm sâu trong tìиɧ ɖu͙© cũng không hề để ý, một lòng chỉ nghĩ đạt được nhiều kɧoáı ©ảʍ.

Tiếng cắm huyệt "phụt phụt" chỉ mới nghe thôi đã đủ khiến người ta mặt đỏ tim đập, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu như thuỷ triều ập đến hai người, Lương Thu Thu sướиɠ đến nỗi ngón chân cũng cuộn tròn, ghé vào người Hứa Gia Ninh ê a gọi bậy.

Lại là một lần cắm tận gốc, côn ŧᏂịŧ cắm vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, Hứa Gia Ninh gầm nhẹ một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng đặc sệt bắn ở trong, cả người Lương Thu Thu cũng run lên, hai mắt mở to, nước miếng từ khoé miệng không khống chế được cũng tràn ra.