*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lưu Thiên Anh khẽ cau mày, ánh mắt nhanh chóng quét qua đám người.
Lưu Lân lập tức nói: "Bố, anh ta bắt bọn con viết, đều không phải sự thật "
Lưu Thiên Anh lập tức nở nụ cười: "Cậu Lâm, nếu muốn buộc tội người khác thì thiếu gì cách! "Ngươi đánh đập ép bọn họ như vậy, bọn họ dám không viết sao?"
Lâm Mạc Huy cũng nở nụ cười: "Lưu Thiên Anh, con của ông đã làm chuyện gì, ông là người rõ nhất. "Nếu tôi thật sự muốn điều tra, ông cho rằng tôi không tra ra được gì sao?"
Lưu Thiên Anh sắc mặt bỗng dưng thay đổi.
Lưu Lân quả thực đã làm rất nhiều chuyện xấu trong những năm qua.
Không phải mười gia tộc lớn không tìm được chứng cứ, mà chỉ là mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Nếu Lâm Mạc Huy thật sự muốn đem chuyện này ra, đến lúc đó, mười gia tộc lớn màng tới mặt mũi, cũng không thể giúp họ rồi.
Im lặng một lát, Lưu Thiên Anh nghiêm nghị nói: "Lâm Mạc Huy, chúng ta không thủ không oán, tại sao cậu lại nhằm vào tôi?"
Lâm Mạc Huy chế nhạo, hắn biết Lưu Thiên Anh cố ý giả bộ không biết, muốn để anh tự nói ra việc thu mua vật liệu.
Nếu Lâm Mạc Huy nói ra điều này, thì giống như vi phạm quy tắc của mười gia tộc lớn. Mỗi gia tộc trong số mười gia tộc lớn đều có sản nghiệp của riêng mình.
Ngay cả Nam Bá Lộc cũng sẽ không dính líu tới những sản nghiệp này. Đây là quy tắc ngâm giữa Nam Bá Lộc và mười gia tộc lớn.
Nếu người ngoài những tay vào sản nghiệp của mười gia tộc lớn, thì đó chính là vi phạm quy tắc của mười gia tộc lớn, chẳng khác gì muốn động vào lợi ích của mười gia tộc lớn.
Nếu vậy, mười gia tộc lớn nhất định sẽ liên kết để đối phó với người này!
Chính vì lý do này nên việc thu mua vật liệu lần này mới trở nên khó khăn.
Nhà họ Lưu kiểm soát ngành này, Lâm Mạc Huy chỉ có thể mua nguyên liệu của nhà họ Lưu với giá cao hoặc là đi nơi khác thu mua.
Khi thu mua từ những nơi khác, nhà họ Lưu sẽ lấy cớ nói rằng anh đang có ý muốn nhúng tay vào sản nghiệp của họ, thuận lợi kết hợp với mười gia tộc lớn đối phó với Lâm Mạc Huy.
Mười gia tộc lớn sẽ không cho phép người khác phá vỡ sản nghiệp độc quyền của họ.
Tương tự, nếu Lâm Mạc Huy ép buộc nhà họ Lưu giảm giá, thì nhà họ Lưu cũng sẽ nói rằng Lâm Mạc Huy kiểm soát sản nghiệp của họ.
Kết quả là Lâm Mạc Huy rơi vào tình thế khó xử và chỉ có thể mua vật liệu từ nhà Lưu với giá cao. Nếu bây giờ Lâm Mạc Huy lấy ra những chứng cứ phạm tội của Lưu Lân ép nhà họ Lưu phải hạ giả.
Lưu Thiên Anh liền có thể thuận lợi liên kết mười gia tộc lớn, nói rằng Lâm Mạc Huy đang muốn uy hϊếp và muốn tiến vào sản nghiệp của mười gia tộc lớn lớn, điều này sẽ khiến mười gia tộc lớn đoàn kết chống lại Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy chế nhạo: "Không thủ không oán?" "Lưu Thiên Anh, nếu không có thù oán gì, tại sao con trai ông lại sai người đến bệnh viện quấy rối vợ tôi?" "Một lần không thành, lại còn sai người đột kích chúng tôi, muốn bắt cóc vợ tôi, với ý đồ muốn làm nhục Vợ tôi?"
Vẻ mặt của Lưu Thiên Anh biến sắc, không ngờ Lâm Mạc Huy sẽ trả lời như vậy, càng không ngờ đã xảy ra chuyện như thế.
Nếu Lâm Mạc Huy nhất định dùng tội ác của con trai mình để đối phó với ông ta, ông ta cũng không sợ, dù sao chuyện này cũng không liên quan gì đến Lâm Mạc Huy, ông ta còn có thể nói Lâm Mạc Huy chỉ muốn tìm cớ đối phó với mười gia tộc lớn.
Tuy nhiên, bây giờ con trai ông ta muốn bắt cóc Hứa Thanh Mây, chuyện này mới rắc rối, đây là chuyện ân oán riêng giữa nhà họ Lưu và Lâm Mạc Huy, mười gia tộc lớn không thể giúp họ.
Ông ta cau mày giận dữ nhìn Lưu Lân.
Lần thu mua vật liệu này bọn họ sớm đã mưu tính xong, chính là muốn đặt Lâm Mạc Huy vào tình thế khó xử.
Không ngờ con trai ruột của ông ta lại làm ra chuyện như vậy, khiến tình cảnh của ông ta trở nên khó xử. "Lưu Lân, chuyện này là thật ư?” Lưu Thiên Anh trầm giọng hỏi.