Đoàn tàu bỗng xoay trên không, bật lên bật xuống, khiến mọi người bên trong ca bin bị sóc sòng sọc, Ngọc bất ngờ bay lên “AAAAA!!!!!” nàng sợ quá dùng hai tay ôm chặt đầu ông Giới, mặt ông Giới ép chặt vào ngực nàng, Ngọc mặt chiếc áo con không gọng, không có dây nên rất mềm, ông Giới gần như cảm nhận được sự mềm mại chân thật nhất, ông sướиɠ quá chym ông Giới cửng lên ép sát vào khe bướm của Ngọc. “A…a… ưm” mắt Ngọc đờ đẫn, người mềm nhũn ra, nàng cảm nhận rất rõ c̠ôи ŧɧịt̠ của ba chồng đang ép sát vào bướm nàng, tuy cách đúng lớp qυầи ɭóŧ nàng vẫn cảm nhận rất rõ, lỗ bướm nàng phập phồng chảy nước ra ngoài.
Lợi dụng sự rung lắc của cabin ông Giới lúc này đã quá hưng phấn, ông không còn nghĩ đây là con dâu của mình nữa, điều duy nhất ông suy nghĩ lúc này: “nếu không phải bây giờ thì không bao giờ…. lâu lắm rồi ….mới được sướиɠ…. ” ông đánh mất lý trí đưa hai tay xuống thọc vào trong váy ôm và bóp mông Ngọc, cặp mông to tròn, mịn màng và đàn hồi của nàng đang bị hai bàn tay ông Giới nắn bóp, ông dùng sức vừa bóp ông vừa kéo ra đẩy vào, như đang được chơi Ngọc vậy, lúc này Ngọc cũng đang rất sướиɠ, người nàng mềm nhũn ra thuận theo sự đưa đẩy của ông Giới, thậm chí nàng còn hơi hợp tác với việc đó, bỗng đoàn tàu lại bật lên, người Ngọc bay lên, tay ông Giới cũng bị trượt khỏi mông nàng, chới với, ông tóm vào hông nàng kéo xuống, vô tình tay ông trượt qua cúc áo con sau lưng, chiếc cúc giữ áo con bung ra, Ngọc giật mình khi thấy áo con của nàng bị nới lỏng, nhưng lúc này nàng đâu còn sức làm gì nữa, chiếc áo con như ngàn cân treo sợi tóc, chỉ cần đoàn tàu lộn một vòng nữa thôi nó sẽ tụt xuống tận bụng, thấy vậy Ngọc chỉ biết ôm chặt đầu ông Giới vào ngực mình để giữ lại áo con. “a…a…a… ư ư….ưm…A…” nàng vẫn rêи ɾỉ theo cú trượt của ông Giới. “PỰC, COONG” đoàn tàu chạy qua một đường ray hiệu ứng, khiến cabin rung lắc mạnh, Ngọc lúc này không đủ sức giữ đầu ông Giới, tay nàng bị bung ra, đồng nghĩa với việc áo con nàng rơi xuống bụng… “ư…”- Ngọc biết áo con nàng đã tuột khỏi ngực, nàng rất xấu hổ, nhưng chân tay nàng đang mềm ra như bún không còn chút sức lực, nàng liếc xuống nhìn ông Giới, chưa bao giờ nàng nhìn thấy ba chồng mình có ánh mắt điên dại như vậy, mặt ông Giới đỏ như gấc, trước mắt ông là bộ ngực tròn của cô con dâu không có áσ ɭóŧ che chở, hai đầu ti nhô lên sau chiếc áo phông trắng, được kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ nãy nên đầu ti nàng cương cứng nhô lên. Mặt ông Giới như bị dại, nước dãi ông chảy đầy ra cằm, mắt ông mở to gân guốc nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Ngọc, như muốn ăn tươi nuốt sống chúng vậy. Ông Giới lợi dụng lúc chuyển hướng của cabin ông bóp mông Ngọc, đầu ông áp chặt vào ngực nàng, tim ông Giới đập loạn xạ, bộ ngực của con dâu ông mềm, nhưng khá săn chắc, lại rất to, ông quẹt mặt qua lại, để cố tình chạm vào đầu ti Ngọc. “A….a…a….ưm….ưm”. Nàng biết áo đã rơi rồi, bây giờ không thể kéo lên được, nàng đành nhắm mắt chịu đựng, Lúc này nàng không thể làm gì khác ngoài rêи ɾỉ, thấy cơ hội đã đến ông Giới đánh liều, ông dùng một ngón tay miết dọc đường ren của qυầи ɭóŧ, ông khẽ nhấc lên kéo sang một bên, ông muốn đút vào bên trong lỗ âʍ ɦộ xinh đẹp của Ngọc lắm rồi, bây giờ hoặc không bao giờ, ông đã mất hẳn lý trí, ông nhấc mép qυầи ɭóŧ kéo ra được một nửa, một bên mép bím của Ngọc đã lộ ra, c̠ôи ŧɧịt̠ của ông Giới đã chạm vào mép âʍ ɦộ mềm mại nóng hổi và ướt nhẹp đó, mặt ông gân lên đỏ như gấc, ông thở phì phò như con ngựa chạy nước rút, chỉ còn một chút nữa thôi, cố gắng ông kéo hẳn sang một bên, lúc này âʍ ɦộ Ngọc với dươиɠ ѵậŧ ba chồng đang ma sát vào nhau mà không có gì che chắn, toàn bộ âʍ ɦộ của Ngọc đang được c̠ôи ŧɧịt̠ khủng của ông Giới trượt vào giữa, đầu khấc của ông dài qua cả c̠úc̠ Ꮒσα của nàng, cơ bản dài như vậy ông có muốn trọc vào cũng khó. “a…aaaaaa.aa……ưm….aaaaaaaaa…. Đừng ba!… ưm… ĐỪNG!” –Ngọc vẫn còn một chút lý trí, nàng dùng tay cấu mạnh vào tay của ông Giới kéo ra, nàng muốn nhấc người lên nhưng không được, chiếc đai an toàn quá chặt, thấy vậy ông Giới đánh liều thêm một lần nữa, ông há mồm ngậm chặt đầu ti của Ngọc cua lớp áo phông, ông dùng lưỡi quét qua quét lại, “mềm quá, mềm quá…. Ôi!!…trời ơi…. Hờ hờ” trong thâm tâm ông Giới đang như con quỷ đói lâu ngày vậy, ông bú ʍúŧ ngực của Ngọc chỉ qua lớp áo phông cũng khiến ông đê mê sung sướиɠ, ông làm vậy khiến Ngọc run rẩy không cự tuyệt được ông, nhưng ngược lại ông lại quá sướиɠ, c̠ôи ŧɧịt̠ ông buồn tê tê ở đầu chym dấu hiệu ông sắp xuất tinh…
“AAAA…..aaaaaaaaaaaaa ư…ư…ư ư ư….” bị ngậm đầu ti người nàng mềm nhũn ra, đầu ngửa lên trên run rẩy, mắt khép hờ, ông Giới đang chạm đúng vào nơi nhậy cảm nhất của nàng, ông dùng tay vén hẳn qυầи ɭóŧ Ngọc sang một bên, ông trượt c̠ôи ŧɧịt̠ khủng của mình ở giữa âʍ đa͙σ Ngọc, ông dùng hai tay bóp chặt mông nàng, kéo ra kéo vào nhanh như chớp, mồm ông ngậm chặt đầu ti Ngọc, ông dùng lưỡi đá đầu ti nàng rất điêu luyện“a…a….ư ư ư……AAAAA…AA…” ông không ngờ con dâu ông thường ngày thùy mị nết na cũng có lúc dâʍ đãиɠ như thế, nước nhờn của nàng càng lúc chảy càng nhiều, người nàng run lẩy bẩy, giật giật, âʍ ɦộ nàng chảy ra một dòng nước trắng, chảy qua dươиɠ ѵậŧ ông Giới rơi xuống đất, nàng đã lêи đỉиɦ, lần đầu tiên nàng được lêи đỉиɦ theo cách này, đầu nàng ưỡn ra đằng sau thở dốc…. “ư…ư…ư….ưʍ..”
Chưa dừng lại ở đó, ông Giới lùi hẳn mông lại dùng tay cầm chym tìm lỗ bướm của Ngọc. Thấy đang gặp nguy hiểm, nàng vừa được lêи đỉиɦ, nàng đã lấy lại một chút lý trí, tuy người nàng đang mềm nhũn nhưng nàng vẫn cố thò tay xuống gạt mạnh tay ông Giới ra và dùng tay nàng cầm trực tiếp vào chym ông Giới… nàng nắm chặt và vuốt ve, trong trường hợp này để giữ sự trinh nguyên nàng phải làm như vậy, nàng đã phải dùng đôi tay ngọc ngà của mình cầm vào con quái vật bẩn thỉu kia để làm dịu nó xuống, ông Giới bất ngờ bị Ngọc cầm cu, bàn tay mềm mại của nàng đang vuốt cu ba chồng, ông Giới không bao giờ nghĩ sẽ được Ngọc cầm chym mình như thế này, máu dồn lên não, mắt ông nổi gân đỏ,… ông càng bú ngực Ngọc điên dại hơn, hai tay vẫn tiếp tục kéo đẩy mông Ngọc mỗi lúc một nhanh, thậm chí hông của ông còn đẩy lên như đón âʍ ɦộ của Ngọc đang lao tới, được tầm vài chục giây người ông run rẩy, từ đầu khấc to như chiếc micro phóng ra một đống tϊиɧ ŧяùиɠ đặc quánh, bắn thẳng vào váy và kính của cabin,vấy cả lên tay nàng rất nhiều, lúc ông Giới xuất tinh nàng vẫn cầm tiếp tục vuốt cho ba chồng, nàng cũng không hiểu sao nàng làm như vậy, lúc đó nàng đã có thể bỏ tay ra, nhưng nàng lại làm ngược lại. Người ông Giới giật giật về phía trước nhưng đang chơi tay Ngọc, ông thở hổn hển, ông dần lấy lại được lý trí, mặt ông cúi gằm xuống, đúng lúc này đoàn tàu đang đi chậm rãi vào ga kết thúc chuyến đi, mất 5 phút để vào bên trong và mở cửa cabin, 5 phút nữa để đến cabin của ông Giới và Ngọc, có nghĩa hai người có 10 phút để lau dọn chỗ tϊиɧ ŧяùиɠ bắn vương vãi khắp sàn và kính.
Ngọc cau mày, nàng cởi dây an toàn, chỉnh lại qυầи ɭóŧ, váy, kéo áo ngực lên và đóng cúc trong khi đoàn tàu vẫn đang tiến vào trong, tuy nàng rất sướиɠ chỉ bằng c̠ôи ŧɧịt̠ trượt bên ngoài nàng như vậy cũng đã làm nàng lêи đỉиɦ một lần. Nhưng không phải vậy mà nàng không tức, nàng đang rất cáu giận vì ba chồng cố tình định làm chuyện đó với mình, ông định đút c̠ôи ŧɧịt̠ đó vào trong nàng. Nàng mở túi rút ra tập khăn ướt, nàng đưa một tập cho ba chồng, cả hai người không nói gì, một không gian căng thẳng tột cùng, nàng lau sạch tay, sau đó lau váy, lau kính và sàn cabin… Ông Giới kéo lại quần, lau sạch c̠ôи ŧɧịt̠ có dính nước nhờn của Ngọc, rồi đút nó vào trong quần, nhìn c̠ôи ŧɧịt̠ ông Giới lúc chưa cương đã rất to, Ngọc chỉ liếc mắt nhìn sau đó quay đi. Nàng cau mày nhìn xuống áo, chiếc áo trắng của nàng lúc bị ba chồng mυ'ŧ ti đã ướt một mảng, tức giận nàng lôi chiếc sticker trong túi sách dán vào che vết ướt đó đi, nếu không đi ra ngoài sẽ rất phiền phức.
Ông Giới và Ngọc bước ra khỏi ca bin, mặc kệ bao nhiều người nhòm ngó hay nói gì, nàng vẫn hiên ngang bước đi, ông Giới lủi thủi theo sau, cả hai người không nói câu nào tự biết tiến thẳng ra cổng, lên xe thắt dây an toàn xong nàng quay sang ba chồng:
-Chuyện ngày hôm nay… Ba hãy quên đi, coi như không có gì sảy ra, và ba tuyệt đối không được nói cho ai hết, nhất là anh Khải. –Mặt Ngọc nghiêm nghị, chưa bao giờ nàng làm vẻ mặt đó với ba chồng, có lẽ nàng cần một lời giải thích sắc đáng nhất từ ông Giới. Ông Giới vẫn cúi gằm mặt xuống lí nhí “Ba xin lỗi…. ba hứa có chết ba cũng không nói ra….”
Ngọc không nói gì, nổ máy xe và đi về, trên đường về Ngọc cũng không rẽ qua cầu giấy mua đồ cho ba chồng mà phóng thẳng xe về nhà với tâm trạng rối ren….