Sau khi tới trước phòng khách, Dương Tinh thấy chúng nữ vẫn đang chăm chú xem chương trình giới thiệu mỹ phẩm, thậm chí còn bàn tán cực kì sôi nổi. Chỉ là không thấy tam cô đâu nên hắn quyết định chuồn thẳng lên lầu để tìm nàng. Khi hắn đi ngang qua phòng của đại cô thì lại nghe thấy tiếng động lạ ở bên trong, đã vậy cửa phòng của nàng thậm chí chỉ đóng hờ chứ không có khép kín. Có chút hiếu kì nên hắn vận công để thính giác nghe tốt hơn, không nghe thì thôi, đến lúc nghe thấy thì hắn có chút hít thở không thông.
Bên trong truyền đến tiếng rêи ɾỉ nhỏ nhẹ của đại cô, hắn không cần phải nhìn cũng đoán được nàng đang làm gì. Vì hiếu kì nên hắn quyết định sử dụng thân pháp của mình để mở rộng khe cửa ra. Lúc này đập vào mắt của hắn là cảnh tượng Dương Ngọc Hân đang nằm trên chiếc giường ở chính giữa phòng, đối diện với cửa chính. Hai tay của nàng lúc này một cái thì đặt ở trên ngực, cái còn lại thì chen vào bên dưới của nàng. Thân thể loã lồ của đại cô đập thẳng vào mặt của Dương Tinh khiến cho ở bên dưới của hắn ngay lập tức cương cứng lên.
Thân hình hoàn mỹ của nàng được phơi bày trước mắt của hắn, gương mặt xinh đẹp của nàng lúc này được phủ lên một tầng đỏ ửng, hai mắt của nàng lim dim, trong miệng thì không ngừng phát ra những tiếng rêи ɾỉ vô nghĩa, thêm vào đó hắn còn loáng thoáng nghe được tên của mình nữa. Ở phía dưới là đôi nhũ phong thật lớn của nàng. Mặc dù nàng đang nằm ngửa nhưng bộ ngực của nàng giống như có khả năng chống lại vật lý vậy, nó không hoàn toàn bị xệ ra hai bên mà lại dựng đứng lên một cách ngạo nghễ. Thật sự nếu không phải là nàng đang kê đầu lên gối thì hắn cũng khó mà nhìn thấy gương mặt của nàng xuyên qua hai cái siêu cấp bánh bao này. Đã vậy một bên ngực còn được nàng nắm lấy liên tục xoa nắn nên nó không ngừng rung lên, khiến Dương Tinh không khỏi nghĩ đến viễn cảnh đại cô cưỡi ở trên người của mình mặt đối mặt, hắn quả thật không thể chống cự lại được hình ảnh toà đại phong của đại cô không ngừng nảy lên nảy xuống trước mặt mình a.
Có được cơ hội ngày hôm nay Dương Tinh mới biết mặc dù ngực của đại cô có chút không cân xứng với thân hình mảnh khảnh của nàng nhưng thật sự nó giống như là điểm nổi bật trên thân thể nàng chứ không thể gọi là khuyết điểm được, bởi vì chiếc bụng thon của nàng không chỉ tôn lên kích thước của bộ ngực mà còn cho thấy nàng là một nữ nhân với thân hình đồng hồ cát chính hiệu a. Bởi vì đang tự an ủi nên tư thế khiếm nhã của Dương Ngọc Hân được Dương Tinh nhìn trọn vào trong mắt, đôi chân thon dài không tì vết của nàng lúc này đang dang rộng ra, ở giữa là bờ mông căng tròn đầy tính đàn hồi của nàng không ngừng nhấp nhô theo từng cử động của bàn tay. Phía dưới mặc dù bị che lấp nhưng Dương Tinh có thể thấy rõ vùng đen nhỏ xinh được tỉa tót gọn gàng xung quanh âʍ ɦộ của nàng.
Trong lúc hắn đang quan sát đại cô thì miệng của nàng vẫn tiếp tục rêи ɾỉ tên của hắn một cách ngắt quãng
- A... a... Tinh... nhi... a... a... Tinh...
Mỹ cảnh thế này khiến Dương Tinh hận không thể tiến lại hung hăng đè đại cô ra đại chiến ba trăm hiệp a. Hắn lại tự hỏi bản thân thật sự có sức hút với nữ nhân như vậy sao, ban đầu là Trương phu nhân, bây giờ lại là đại cô, hắn tự thấy bản thân mình có mị lực rất lớn với các nữ cường này a.
Có điều việc này cũng không thể trách Dương Ngọc Hân. Ngay sau sự cố kia thì nàng liền quay trở về phòng của mình, cũng chẳng màng đến việc cửa đã đóng hay chưa. Nàng ngồi vào bàn làm việc thì lại không thể nào tập trung được, đầu của nàng luôn nghĩ tới việc lúc nãy. Cái cảm giác tê rần và kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi Dương Tinh nắm lấy ngực của nàng và cả hơi thở nam tính của hắn cứ quanh quẩn mãi ở trong đầu của nàng.
Lúc nàng đang suy nghĩ về việc đó thì bất chợt bàn tay trắng nõn không tì vết có chút hư hỏng của nàng thế mà đã đặt tại trên vị trí trước đó chất nhi của mình bóp lấy, tiếp đến lại còn đi xuống dưới cái chỗ u cốc kia mà không ngừng mân mê. Mặc dù có chút tự trách bản thân thật đúng là một da^ʍ nữ, vậy mà lại tự an ủi khi nghĩ đến chất nhi của mình nhưng nàng lại không thể kìm nén được du͙© vọиɠ của mình mỗi khi nghĩ đến cái cảm giác lúc ấy. Nàng thật sự chìm đắm vào trong nó, muốn nó kéo dài lâu hơn nữa, thế là nàng một mực tự an ủi bản thân đến cao trào, cũng vì thế mà qυầи ɭóŧ của nàng đã ướt đẫm một mảnh.
Cao trào vừa qua cũng không đủ để khiến nàng bình tĩnh lại, du͙© vọиɠ cùng khát vọng nữ nhân kìm nén trong suốt những năm qua của nàng lúc này như bùng phát, nàng mặc kệ cái gì mà phong phạm của nữ nhi quý tộc, mặc kệ những tiết chế bản thân đặt ra khi làm người nắm quyền cả Dương gia. Lúc này nàng chỉ muốn chìm đắm sâu vào bên trong cảm giác đê mê, sung sướиɠ mà việc tự an ủi mang lại cho mình. Thế là nàng lập tức cởϊ qυầи áo ra ngay tại bàn rồi phóng thẳng lên giường để tự giải quyết.
Đúng lúc Dương Tinh cảm thấy bản thân đã sắp không nhịn được thì cảnh trước mắt khiến hắn trực tiếp bùng nổ. Dương Ngọc Hân sau khi liên tục qua lại trên âʍ ɦộ của mình thì đã chuẩn bị đạt cao trào. Nàng ra sức khiến cho ngón tay của mình chuyển động nhanh hơn, tay kia của nàng lúc này đã đưa ngực của nàng lên trên miệng, nàng tay thì mân mê bờ vυ', miệng thì không ngừng mυ'ŧ lấy đầu ti của mình. Những tiếng "ưʍ... ưʍ..." trong miệng của nàng lúc này đã không chút tiết chế mà ngày một lớn hơn. Nếu mà có ai đi ngang qua hành lang lúc này đảm bảo có thể nghe thấy được bên trong a, có điều rất may là Dương Tinh đã ở đây, hắn đã kiểm tra và chắc chắn rằng ngoại trừ hắn có thể nghe thấy những thanh âm dâʍ đãиɠ này ra thì không còn ai khác cả.
Ở trong phòng lúc này mặc dù nhiệt độ không cao nhưng cảnh tượng bên trong lại có thể làm một tên thanh niên cường tráng khoẻ mạnh sốt 40 độ a, nữ chủ tịch của tập đoàn Dương thị, miệng không ngừng kêu rên tên chất nhi của mình, hai mắt của nằng nhắm chặt, cặp má của nàng đỏ rực như lửa, toàn thân của nàng lúc này trắng hồng một mảng, thân thể kiều mị không ngừng uốn éo. Cảnh tượng như thế lại được một thanh niên 16 tuổi, tên của hắn cũng trường hợp khớp với cái trong miệng của nàng nhìn rõ mồn một a. Nàng một mực nhắm nghiền mắt, miệng ngậm chặt đầu ti của mình, đến khi cảm thấy bản thân đã đạt đến đỉnh thì nàng mới vội nhả ra, sau đó nàng cũng thả lỏng tay ở phía dưới, khiến âʍ ɦộ của nàng cùng từng dòng da^ʍ thuỷ chảy xuống hiện rõ trước mặt Dương Tinh. Hai mép âʍ ɦộ trắng hồng phì nộn của nàng lúc này đã mở ra, ở bên trong là hai mép nhỏ đang không ngừng run rẩy, từng dòng da^ʍ thuỷ trong suốt cùng với từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa của nữ giới.
Sau khi kɧoáı ©ảʍ qua đi thì nàng liền thở hổn hển, nàng cũng không có cảm giác tự trách bản thân giống như ban đầu bởi vì nàng không thể dối lòng được, nàng thật sự đã có hảo cảm không nên có với chất nhi của mình a. Đang nằm nghỉ ngơi dưỡng sức thì nàng lại nghe thấy tiếng "cạch", nàng bỗng giật mình, không dám tin mà nhìn về phía cánh cửa. Lúc này thần trí đã có chút minh mẫn trở lại nên nàng nhớ rõ lúc nãy đi vào phòng mình chỉ khép cánh cửa lại chứ không hoàn toàn đóng nó vào. Thế là tinh thần của nàng có chút hoảng hốt. Nàng nhanh chóng thay một cái áo ngủ vào, bước tới trước cửa, mặc dù lúc này không có ai ở đây nhưng nàng vẫn có thể từ mùi hương lưu lại mà biết chắc chắn chính là Dương Tinh, hắn, chất nhi của nàng đã đứng ở đây a.
Nàng có chút run rẩy mà đóng cửa lại, nàng vô lực dựa vào trước cửa, lúc này cảm giác tội lỗi lúc này lại ập tới, nàng có thể không ngại với bản thân nhưng sao lại có thể không ngại khi đối mặt với chất nhi của mình a. Cái thứ tình cảm dơ bẩn của nàng đối với hắn, hành động dơ bẩn của nàng, cái tư thế da^ʍ loàn lúc nãy của nàng đã bại lộ hoàn toàn trước mặt của hắn, nàng lúc này cảm thấy bản thân không khác gì một thứ cặn bã cả. Nàng vô lực bò tới trên giường, mặc kệ vết tích lúc nãy của mình, cũng như mặc kệ việc vệ sinh bản thân lúc này mà vùi đầu vào gối. Từng giọt lệ không ngừng chảy ra, ướt đẫm cả chiếc gối màu tím của nàng.