Tự Dưỡng Pháp Tắc

Chương 44

Ninh Tử Mạn cho đến giờ mới hiểu được, cảm giác khắp nơi bị kẻ khác khống chế là như thế nào. Đến cái chỗ nghiên cứu này cũng đã nửa tháng, cô vẫn là bộ dạng như trước giúp Trần Diệp, cô nhìn những người kia nghiên cứu nhân ngư, lấy máu nhân ngư mà bất lực, thậm chí còn phải làm việc giữ nhân ngư bình tĩnh. Cái này căn bản không phải nghiên cứu, mà là vì tư dục của loài người, tự mình đơn phương giam giữ không ngừng đòi hỏi.

Buổi tối, Ninh Tử Mạn đứng cạnh bể thủy tinh trông nhân ngư.  Bể thủy tinh kín khí, chỉ cho nhân ngư mỗi cái dụng cụ hô hấp, hơn nữa vì tiếng hát nhân ngư vốn có hiệu quả mị hoặc, bọn chúng thậm chí còn dùng dụng cụ khóa cổ họng nhân ngư lại, không cho nàng mở miệng.

Cách một lớp thủy tinh dày, Ninh Tử Mạn chứng kiến cánh tay nhân ngư đầy lỗ kim cùng vết máu ứ, tay kia còn lưu lại vết thẹo của dao giải phẫu. Đây là do thí nghiệm lấy máu để lại, Ninh Tử Mạn bình thường cố ý dời ánh mắt đi không nhìn đến, vì cô sợ chính mình nhìn quá nhiều, thì lòng sẽ tan nát. Nhất là lúc này, nhân ngư còn đang bị giam trong bể thủy tinh nhỏ hẹp. Nàng không được tự do bơi lội, thậm chí lúc xoay người cũng phải dùng rất nhiều sức.

Ninh Tử Mạn không chỉ một lần nhìn thấy nhân ngư đưa tay đập kính, nàng muốn ra khỏi cái bể đó. Đôi mắt màu xanh của nàng đang nhìn mình, rõ ràng rất khó chịu, nhưng lại dùng ánh mắt đó nói với mình nàng không sao. Khi đó, Ninh Tử Mạn rất muốn đập nát cái bể thủy tinh này, cho nhân ngư được tự do về nơi thuộc về nàng. Nhưng cô lại không làm được, chỉ có thể đứng một bên nhìn, không thể giúp được gì cho nhân ngư.

Đứng một góc ở hành lang phòng ngây người đến chán nản, Ninh Tử Mạn nhìn móng tay mình ghim nát lòng bàn tay, trượt xuống ngồi dưới đất. Lúc này đây, từ đằng xa có một nam nhân đi tới, hắn ngậm thuốc lá, dáng vẻ tự tại, đi ngang qua vai mình liền dùng sức đυ.ng vào. Bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ bất thình lình làm cô nổi giận, lại thêm mấy ngày nay vô cùng mệt mỏi, Ninh Tử Mạn nhìn nam nhân kia, đối phương chợt nở nụ cười.

“Hà, Ninh sở trưởng đừng dùng ánh mắt này nhìn tôi, nói đến tôi cũng là có người nhờ.” nam nhân dường như không phải người Trung Quốc, phát âm không chuẩn, thấy hắn cầm ra một thứ giống di động nhưng không phải di động đưa cho mình, sau đó huýt sáo ra ngoài, Ninh Tử Mạn suy nghĩ một hồi, rồi quay về phòng mình vào trong wc, rồi từ từ mở cái hộp đen kia ra.

Qủa nhiên mở hộp ra, thì trên màn hình xuất hiện khuôn mặt quen thuộc, chính là Tả Hi, hình như bên cạnh cô ấy còn có ai đó, có lẽ người kia không muốn bại lộ hình dáng của mình, chỉ để lộ mái tóc vàng kim.

“Ninh, bồ sao rồi?” Tả Hi chứng kiến bộ dạng Ninh Tử Mạn tiều tụy, cũng biết cô ở đó không được tốt. Nhưng không còn cách nào khác, muốn an bài xong mọi chuyện, thì cần phải hao phí chút sức.

“Tả Hi, mình và Trạm Lam bị một nhóm người bắt cóc đến một trạm nghiên cứu, chỗ này….”

“Ok, Ninh mấy cái này mình biết rồi, sau khi mình đi khỏi, mình vẫn luôn cho người theo sát bồ, mình cũng biết lai lịch những kẻ này, hiện tại bồ nên bình tĩnh, nghe mình nói.”

“Mấy tên nhân viên nghiên cứu này, đúng là lai lịch không nhỏ, hơn nữa liên quan đến đám cấp trên của quốc gia cũng không ít. Tên phụ trách Khoa Đức kia là người Pháp, danh tiếng không lớn như Trần Diệp, nhưng thủ đoạn so với Trần Diệp thì rất bẩn, toàn bộ đám người đó cũng chả tốt lành gì. Người vừa mới nói với bồ chính là người của mình, cũng là người duy nhất có thể lẻn vào giúp bồ, bồ cứ sử dụng hắn tùy ý.”

“Ba ngày sau, mình và  Ngải Lặc (Ailleux)    sẽ nghĩ cách cứu bồ ra, trước tiên bồ phải biết rõ tất cả camera theo dõi quanh đó, dùng thiết bị mình gửi cho bồ tìm hết tất cả, thứ hai phải tìm được tiểu thiên sứ trong thời gian ngắn nhất, trong lúc nghiên cứu, thì sẽ là lúc bọn chúng hay buông lỏng cảnh giác.”

“Khi đó mình sẽ hack hệ thống phòng nghiên cứu, bồ và  Địch Tư (Diesse), ah Địch Tư chính là người trợ giúp hồi nãy đó, sẽ nghĩ cách đem hai người đi theo đường vận chuyển ra bến cảng, mình và Ngải Lặc sẽ lái trực thăng đến đón mọi người.” Ninh Tử Mạn không ngờ được Tả Hi lại lợi hại như vậy, chưa gì đã điều tra hết mọi thứ trong này, thậm chí cả kế hoạch cũng đã sắp xếp xong, trực giác nói cho cô biết, chuyện này không chỉ có mỗi Tả Hi mới làm được. Mà Ngải Lặc trong miệng cô ấy, mới là người chỉ đạo sự kiện lần này.

“Mình biết rồi, vậy trạm nghiên cứu này gần cảng sao?”

“Không phải, trạm nghiên cứu này là cái ổ của bọn chúng. Không phải ở cảng, bọn chúng đã xây dựng một căn cứ nghiên cứu ở giữa biển. Nếu như không như không được giúp đỡ, cho dù bồ có ra khỏi căn cứ đó, cũng không thoát được truy kích của bọn chúng. Ninh, lần này có thể cứu thiên sứ nhỏ ra hay không còn phải dựa vào chính bồ đó.”

Âm thanh Tả Hi khó có được sự nghiêm túc như vậy, thấy cô ấy nhìn mình Ninh Tử Mạn gật đầu. Cô không bao giờ cảm thấy có cái gật đầu nào lại nặng nề như vậy, chuyện lần này không chỉ liên quan đến nàng mà còn liên quan đến cả Trạm Lam.

“Được rồi, mình không thể nói nhiều được, nói tóm lại thì bồ phải cẩn thận, dụng cụ này sẽ không bị máy kiểm tra phát hiện ra được, rất an toàn.” Tả Hi nói xong màn hình lần nữa biến thành màu đen, nhìn gian phòng lại trở nên yên tĩnh. Ninh Tử Mạn cất chiếc máy đi, giấu ở vị trí thân thuộc nhất, đẩy cửa ra ngoài. Hiện tại cô không thể vội vàng phải tìm hết các máy quay trong này, trong cái máy có bản đồ, thế nhưng cô không thể lấy ra bất cứ chỗ nào được, trước tiên phải tìm cho hết tất cả số máy quay này mới được.

Lúc đi ngang qua phòng nghiên cứu, Ninh Tử Mạn nhìn nhân ngư ngồi trong bể thủy tinh vì không có mình làm bạn mà vô cùng lạc lõng. Mái tóc dài nàng ướt đẫm, ánh mắt màu xanh cũng trở nên ảm đạm, cái đuôi cá rũ xuống nói rõ tâm tình nàng rất kém. Thấy nhân ngư như vậy, giống như đứa bé bị vứt bỏ, bất lực và cô độc.

Thấy cảnh này Ninh Tử Mạn đau lòng siết chặt nắm tay. Cô nhất định phải cứu nhân ngư ra ngoài, nếu không được… cô sẽ hủy diệt mọi thứ. Cho dù phải ôm nhân ngư chết theo, cô cũng không muốn thấy những kẻ đó đem nhân ngư thành chuột bạch mà giày vò.

Trạm Lam, tự do của em, nhất định chị sẽ trả lại cho em.

—///—

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ân, quyết định 46 Chương xong xuôi, hiện nay, còn có hai chương. Đột nhiên cảm giác được, lại là một cái dài dòng càng văn thời kì muốn kết thúc, bỗng nhiên còn cảm thấy có điểm không nỡ, đại khái nhân ngư xong xuôi sau, biết chuyên chú viết np, đến khi np xong xuôi cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian, lại tiếp tục cày cấy trên wechat.

Như vậy, tiểu nhân ngư này chương tuy là không có lời kịch, nhưng là vẫn là như vậy manh manh quá, bị ngược phía sau tiểu nhân ngư có phải hay không càng khả ái nữa nha? Nói, tất cả mọi người cảm thấy ta ngược, nhưng là ta thật cảm thấy, cái này văn ở ta hết thảy văn trong, tiểu nhân ngư làm chỉ bị ngược có một lần, đã coi là tốt rồi. Nhìn Phong trong Thiết Ngục, Lam trong Ái Ái, Tiểu di trong văn tiểu di, Thấp muội trong Nghịch Mệnh, ở đây không người nào là không bị ta hành hạ chết đi sống lại, muốn sống không được. Nếu như dựa theo ta ngược trình độ đến xem đâu, nếu quả như thật muốn trắng trợn kỳ cổ viết ngược, ở đây Ninh bỉ ổi trường nhất định phải đoạn một tay a, tiểu nhân ngư không bị đào con mắt, cắt đuôi, làm sao có thể hoàn mỹ kết cục.

Cho nên nói ở đây văn, là ta có chút điềm văn, quả thực ngọt muốn chết, ta đều cảm thấy ta không có ngược ở đây văn bên trong bất cứ người nào. Khụ khụ. . . Cho nên nói nha, đại gia không phải sợ, kế tiếp hai chương, sẽ kết thúc lạp, cấp cho bảo bảo nhắn lại ngao ô, còn có lòng thương người khen thưởng nói. Mặt khác, nhân ngư Hentai kịch nhân vật đã toàn bộ chọn xong, ed nguyên sang ca khúc cũng mau làm xong ah, là cùng danh Ca khúc chủ đề làm nghe qua tóc ngu của biểu thị quả thực dễ nghe bạo tạc, mọi người cùng nhau chờ mong a !.