Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ

Chương 56: Ngựa chạy như điên

Mũi chân khẽ đá một cái, bảo mã lập tức theo linh tính

cất bước di chuyển, Ngựa thả bước tạo ra chấn động, khiến cho Hàn Chiến không

thể không buông môi Hàn Tuyết ra, mà đổi hướng sang tấn công cổ ngọc trắng mịn

của nàng. Làm ra động tác lớn như vậy, vừa đúng khiến đại nhục bổng của hắn rút

ra chỉ dư lại đầu đỉnh, rồi lại theo động tác cong lên của mông ngựa, dùng lực

nặng nề cắm vào trong huyệt, cự vật nóng bỏng cực lớn mạnh mẽ gạt mở nhục bích,

đồng thời cọ sát vách tường trong tiểu huyệt, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm cho Hàn

Tuyết thét chói tai ra tiếng.

"A...... A...... Không cần......

A...... Ngừng...... Xuống...... A...... Không chịu nổi...

... A......" Hàn Tuyết hồ loạn lắc đầu, cái miệng nhỏ nhắn không

ngừng vang lên từng hồi hét chói tai. gậy th*t Hàn Chiến vừa to lớn vừa ấm nóng

nhiều lần ngay ngắn rút ra, lại liền thật sâu sáp nhập, theo tần suất ngựa

chạy, trái chen phải đυ.ng, cắm thẳng vào hoa huy*t đang trận trận co rút, thân

thể run rẩy không ngừng. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt giống như mưa to gió lớn từ nhục

huyệt dưới bụng nhỏ truyền tới, nhanh chóng đánh úp não bộ, cảm giác vừa nóng

vừa tê, lại vừa ngứa vừa nhuyễn làm cho Hàn Tuyết cả người đều muốn mềm

nhũn.

"Nha......!...... Thoải mái ngô...

..." Hàn Chiến một bên hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mất hồi dưới thân kia, một

bên mạnh bạo thở gấp gặm mυ'ŧ một đường kéo dài qua cổ Hàn Tuyết, nơi răng môi

đi qua, lưu lại từng đóa hồng mai nở rộ trên một thân băng cơ ngọc phu. Lưỡi

trơn trượt xẹt qua cặp tuyết phong của nàng, đón từng đợt gió theo chuyển động

của ngựa tuyết đồi nảy lên, Hàn Chiến mãnh liệt nuốt một ngụm nước miếng, lưỡi

thô cuộn một cái, quả hồng nho nhỏ kia liền bị hắn hút vào trong miệng, dùng

hàm răng khẽ cắn, ra sức bú ʍúŧ, vang lên thanh âm “sách sách”.

Kɧoáı ©ảʍ ê ẩm tê dại do ngực bị bú ʍúŧ cùng với nhục

huyệt bị tiến vào đưa đẩy mang lại, làm cho Hàn Tuyết có cảm giác như thân thể

mình sắp bị kɧoáı ©ảʍ bao phủ đến hít thở không thông. Bởi vì chỗ đó của hai

người mỗi lần đều nặng nề va chạm, hoa huy*t nóng bỏng, trong huyệt bị Hàn

Chiến đút vào vừa nóng vừa mạnh, kɧoáı ©ảʍ cấp tốc tích tụ, không đợi con ngựa

chạy đủ 50 bước, thân thể mảnh mai của Hàn Tuyết cứng đờ, cả người mềm nhũn như

không xương khom lại, vách tường nhục huyệt hung hăng hấp chặt lấy Hàn Chiến,

khiến hắn thiếu chút nữa không chịu nổi mà ngã xuống ngựa.

"Ngao ngô...... Đừng gắp...... Nha...

... Quá chặt...... Ghê tởm ngô...... Chen vào không được, nha...

..." Mặt Hàn Chiến bị dục hỏa thiêu đốt đến đỏ bừng, không dám tin gậy

thịt khổng lồ của mình lại bị nhục động Hàn Tuyết ép ra ngoài, đầu đỉnh giật

giật đem lại kɧoáı ©ảʍ như điện giật, nếu không phải vừa mới phóng thích qua,

khả năng mật dịch Hàn Tuyết trong cao triều xông ra, nóng bỏng sẽ bức hắn đến

phát điên.

Hàn Tuyết bén nhọn thở dốc, bộ ngực kịch liệt phập

phồng, cặp tuyết đồi trong lúc ngựa phi bước chậm rãi lưu động, gần kề ngay môi

miệng Hàn Chiến, hai khỏa hồng mai run rẩy trong gió, làm cho dục hỏa của Hàn

Chiến bùng cháy như lửa lan ra đồng cỏ.

Hai chân tráng kiện tựa thép đột nhiên kẹp chặy lấy,

thần mã thông linh toàn thân đen nhánh vụt đi như mũi tên rời dây cung.

“A......”

"Rống......"

Tiếng nữ tử cao vυ't chói tai, cùng tiếng nam tử gầm

rống vang dội cả thảo nguyên, vài con sói đực đang liều mạng đút vào chạy nước

rút ở chung quanh bị hai thanh âm gầm thét này làm hoảng sợ trượt cả ra ngoài,

ngay cả con Lang Vương đang chìm đắm trong dục tình cũng dừng động tác nhìn về

phía hai người.

Hắc mã nhanh như chớp lượn quanh xe ngựa, mỗi một lần

bốn vó xê dịch đều làm cho Hàn Tuyết phải kêu to một tiếng, Hàn Chiến phát ra

tiếng thét như sói hống kí©ɧ ŧìиɧ. Cự vật thũng trướng nổi đầy gân xanh, nương

theo mỗi lần bốn vó giao nhau phi bước, liền trượt khỏi nhục động chặt trất,

rồi lại cực nhanh nặng nề cắm vào đến tận sâu trong nhục huyệt. côn th*t nóng

bỏng do từng đợt sóng trên lưng ngựa, nhiều lần xâm nhập như đến chết đi sống

lại.

Đang trong cao triều mà vẫn bị cấp tốc mãnh liệt đút

vào như vậy, hoa huy*t mềm mại của Hàn Tuyết nổi lên từng trận co rút, côn th*t

mỗi lần nhanh chóng rút ra, một cỗ dâʍ ɖị©ɧ cũng đồng thời từ trong từ trong

tiểu huyệt mãnh liệt phun theo như mưa, côn th*t lấy đủ thủy dịch liền có thể

“phốc chi” một tiếng ngay ngắn đẩy vào, chỉ còn dư lại hai khỏa to lớn theo cử

động, nặng nề va chạm với bề mặt hoa huy*t mềm mại của Hàn Tuyết, phát ra thanh

âm “phách phách” chát chúa.

Hàn Tuyết bén nhọn hô hấp, chỉ cảm thấy không khí càng

ngày càng mỏng manh, một đôi nhũ hoa theo bước chạy cấp tốc của ngựa nhanh như

chớp rơi xuống, rồi lại mau chóng nảy lên, nhanh nhanh chóng chóng vung vẩy

trên dưới như vậy thực như có một bàn tay vô hình lôi kép nắn bóp nhũ hoa, làm

cho kɧoáı ©ảʍ càng thêm kịch liệt. Mà nội huyệt bị Hàn Chiến va chạm như có

lửa, cả hoa huy*t tựa thể hỏa thiêu, nóng bỏng đến tâm nàng cũng run rẩy. Tiếng

vó ngựa dồn dập kết hợp cùng động tác đại nhục bổng đút vào mà phát ra thanh âm

theo quy luật "Phốc chi ── phách phách ── ba, phốc chi ── phách phách ──

ba...", khiến cho một đôi nam nữ trên lưng ngựa đang chìm đắm trong khoái

cảm cực lạc như muốn hồn rời khỏi xác. Nơi hai người hoan ái sớm đã lạm tràn

thủy dịch, trên lưng hắc mã dưới thân cũng thấy rõ một mảnh thủy quang. Mật

dịch trong suốt cũng bởi vì cấp tốc đỉnh đưa mà đọng lại ngoài rìa, lây dính

giữa chân hai người, thậm chí theo côn th*t khổng lồ của Hàn Chiến rút

ra, có vài dải tơ bạc rủ xuống,

rơi trên lưng ngựa.

"Không...... Muốn...... Không được...

... Rồi...... Nha...... Chen vào..... ngô...... Hư....

.." Trong mắt Hàn Tuyết sóng nước mê ly, biểu tình trên mặt tựa như vui

vẻ lại tựa đau đớn, miệng yêu kiều kêu lớn xin tha, nhưng lại không được Hàn

Chiến đáp lại.

"Nha...... Còn chưa đủ...... Ngô....

.. Hút thực chặt...... Thoải mái......" Một tay Hàn Chiến ép

chặt lấy sau eo Hàn Tuyết, khiến hạ thể nàng dù đang ở trên lưng ngựa vội vã

cũng có thể dán chặt lấy thân thể hắn, để cho đại nhục bổng to lớn có thể thuận

lợi nhanh chóng đút vào trong nhục động. Đôi nhũ hoa bị bỏ mặc kịch liệt tung

bay làm cho hắn phun trào dục hỏa, cánh tay điều khiển dây cương áp tới giữa

lưng nàng, khiến cho thân thể hai người hoàn toàn kề nhau.

Theo nhịp chạy của ngựa, hai bầu ngực Hàn Tuyết không

ngừng cọ xát lấy l*иg ngực kiên cố hùng tráng của Hàn Chiến, nhục động phía

dưới lại lần lượt thừa nhận Hàn Chiến mãnh liệt va chạm, cao triều liên tiếp

làm cho nàng khó chịu đựng hơn nữa, hoa huy*t một hồi bén nhọn, kɧoáı ©ảʍ xông

lên đại não. “A......” Đầu óc nàng hoàn toàn trống rỗng. Hàn Chiến càng

thêm hung mãnh hoan ái, càng muốn chen thật sâu vào trong nàng, tốt nhất là đem

cực thịt của hắn nhét vào bụng nhỏ của nàng, từ đó trong ngươi có ta, không bao

giờ tách rời.

"Rống......" Hàn Chiến điên cuồng hét

lên một tiếng, dây cương run lên, hai chân kẹp chặt, hắc mã cuồng loạn chạy như

điên, mà chỗ hai người tương thông, chỉ hấy cự vậy to lớn của Hàn Chiến dùng

một tốc độ không tưởng thần tốc tiến vào hoa huy*t Hàn Tuyết đã dị thường sưng

đỏ, Hàn Tuyết mãnh liệt phun ra mật dịch, ướt đẫm bắp đùi hai người cũng như

nửa người hắc mã.

Hàn Tuyết bị cắm thanh âm cũng nghẹn trong cổ họng,

con ngươi đột nhiên co rút lại, nước mắt theo gió chảy xuống, thân thể cứng

ngắc, ngọc thủ nắm chặt vai Hàn Chiến, mười ngón tay hung hăng kéo lê thành vài

vệt máu trên phiến lưng bền chắc của hắn.

"Tuyết Nhi...... Tuyết Nhi...... Tuyết

Nhi...... A......" Cùng một trận rống to điên cuồng, Hàn Chiến

đột nhiên kéo cương ngựa, hắc mã hí vang một tiếng điếng người, mà đại nhục

bổng Hàn Chiến cũng theo lần này, hơn nửa phần đầu cắm sâu trong hoa huy*t. Hàn

Chiến kéo chặt dây cương mặc cho hắc mã giương người ngừng gấp, trận trận co

rút, mông run lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm bắn nhanh ra, một giọt cũng không thừa

toàn bộ gieo vào trong cơ thể Hàn Tuyết.