Ngay lúc Hàn Tuyết cho rằng mình sẽ ngạt thở trong nụ
hôn của Hàn Chiến thì hắn cuối cùng cũng chịu buông tha cho môi của nàng, hôn
lấy cổ và vai của nàng, hướng xương quai xanh của nàng gặm xuống.
Hàn Tuyết tham lam hô hấp lấy không khí, ngực phồng
kịch liệt, trái tim bởi vì thiếu khí mà cấp tốc nhảy mạnh như muốn chạm tới
l*иg ngực. Hàn Chiến mê luyến vươn đầu lưỡi liếʍ lấy khuôn ngực đang phập phồng
kịch liệt của nàng, từng chút vây lấy một bên ngực cao vυ't kia liếʍ láp, đến
khi cả bầu ngực đều dính nước miếng của hắn, mới ngậm trái mọng diễm hồng kia,
chậm chậm cắи ʍút̼, liếʍ lên hai cái lại dùng sức khẽ hấp lấy, đến khi một bên
tiểu hồng quả bởi dưới sự cắи ʍút̼ của hắn trở nên sưng đỏ đứng lên thì hắn mới
dùng phương pháp tương tự liếʍ láp bầu ngực kia.
Hàn Tuyết lúc này đã không thể phân rõ nhịp tim đập
kịch liệt của mình là vì hô hấp khó khăn hay là vì sự âu yếm của Hàn
Chiến đối với bộ ngực của nàng mà tạo thành, nàng bất an muốn tránh
thoát, dùng sức vặn vẹo lấy thân thể lại không thể trốn thoát lấy nửa phần,
chẳng qua là làm cho thân thể mềm mại của mình ma sát lấy l*иg ngực cứng
rắn của Hàn Chiến, khiến cho hô hấp của hắn càng thêm thâm trầm dồn dập.
Hàn Tuyết ngẩng đầu lên nhìn Hàn Chiến, hắn chớp nhẹ
mị mắt, le lưỡi liếʍ láp khóe miệng, bộ dáng tà mị mà da^ʍ mỹ làm cho nàng toàn
thân như cháy lên luồng nhiệt.”Không cần......” Nàng lẩm bẩm trong vô
thức, nàng chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng Hàn Chiến như vậy, ánh mắt Hàn
Chiến nhìn nàng lúc này giống như sói hoang đói khát nhìn thấy mỹ vị thức
ăn, khiến nàng bất an, khiến nàng sợ hãi.
Bờ môi nóng rực lại bao phủ lấy môi nàng, lật xoắn dây
dưa, triền miên mυ'ŧ vào. Bàn tay Hàn Chiến trượt vào khoảng mềm mại giữa hai
chân nàng, nhẹ nhàng vuốt ve lấy bên đùi non, từ từ hướng lấy bắp đùi hoạt
động. Hàn Tuyết cũng muốn khép chặt hai chân, lại bị hắn dễ dàng đem một chân
chen vào giữa hai chân nàng, bàn tay to lớn đặt lên đùi nàng, một tay đặt lên
hoa huy*t, hơi dùng lực đạo xoa lấy. Hàn Tuyết chỉ cảm thấy hoa huy*t nóng
nóng, ê ẩm, loại cảm giác này không thoải mái, nhưng cũng không làm cho người
ta cảm thấy khó chịu, loại cảm giác không nói nên lời.
“Ừ......” Nàng tưởng chừng như không thở nổi, môi
bị phong bế không cách nào mở miệng, nàng chỉ có thể phát ra ra kháng
nghị tiếng bằng những tiếng hừ lạnh. Hàn Chiến lưu luyến buông nàng
ra lưỡi, hơi thối lui, đầu lưỡi chưa hoàn toàn thối lui mang
từ trong miệng Hàn Tuyết ra một dòng tơ bạc từ khóe miệng của hắn rũ xuống.
“Đừng nữa...... Tới...... Ta...... Thở
không được.......” Hàn Tuyết mảnh mai cầu xin tha thứ, nàng cũng
không muốn làm người đầu tiên bị hôn đến ngạt thở.
Bàn tay đang vuốt ve trên đùi Hàn Tuyết hơi lui ra,
một khắc sau nàng bật kêu nhỏ lên thành tiếng: “A......” Hắn đột
nhiên đưa ngón tay đâm vào trong cơ thể nàng, Hàn Chiến mới vừa vuốt ve bắp đùi
nàng khiến cho trong huyệt hơi có ái dịch, hắn đâm vào cũng không khó khăn, hai
ngón tay thô không chút do dự nhanh chóng đút vào cơ thể Hàn Tuyết.
“Không cần, không cần, Hàn Chiến......” Hàn Tuyết
lắc đầu kêu lên, không có quá nhiều vuốt ve, trong huyệt ái dịch cũng
không nhiều, chuyển động nhanh chóng như vậy làm cho nàng cảm thấy hơi khó
chịu.”Sẽ đau.......”
Nghe Hàn Tuyết nói sẽ đau, động tác Hàn Chiến ngừng
lại một chút, đem hai ngón tay trong cơ thể nàng dừng lại, khẽ áp lên vách hoa
huyệt, tiến tới bên tai nàng nói: “Lần tới còn dám hay không hả?”
Nghe Hàn Chiến nói như thế, Hàn Tuyết trừng lớn mắt,
nam nhân này vì trừng phạt nàng mà đối xử thô lỗ như thế với nàng. ”
Chàng, chàng,… quỷ hẹp hòi!”
“Ân?......” Hàn Chiến híp híp mắt, ngón
tay ở trong cơ thể nàng nhanh chóng chuyển động.
“Không......, đừng...... Ân.....” Lúc
này hoa huy*t co rút chẳng những không mang đến khó chịu mà còn mang ê ẩm
kɧoáı ©ảʍ xông thẳng đại não, Hàn Tuyết khẽ cắn chặt môi đỏ mọng vẫn không nhịn
được rêи ɾỉ ra tiếng.
Nhìn người yêu động tình mà mình nhịn cũng quả thật
khó chịu, cảm giác được dịch ái của Hàn Tuyết trong hoa huy*t ngày càng nhiều,
Hàn Chiến đem thêm một ngón tay nhanh chóng thâm nhập.
“Hàn...... Hàn Chiến......” Hàn Tuyết rêи ɾỉ
lắc đầu, vừa muốn bảo hắn dừng lại, vừa muốn làm cho hắn chuyển động nhanh hơn
một chút, nam nhân ở trên thân là đang trừng phạt nàng, nếu nàng mở miệng
chính là cầu xin hắn tha thứ, nàng không muốn làm cho hắn đắc ý, đánh cuộc lấy
một hơi, Hàn Tuyết chỉ có thể bất lực lắc đầu, giãy động hai tay bị chế trụ
muốn tránh thoát.
Ngón tay ra vào liên tục, trong hoa huy*t ái dịch giàn
giụa làm cho ngón tay đút vào càng thông thuận, Hàn Chiến buông đôi tay đang bị
chế trụ của Hàn Tuyết chống lên mình, hai tay tách chân nàng ra, đặt thân
mình vào giữa hai chân Hàn Tuyết, mắt đen hơi rung động nhìn chòng chọc vào
hồng diễm hoa huy*t gắn đầy những giọt sương. Đem hai chân
nàng nhấc lên từ từ áp vào thân thể, tư thế này khiến mông của nàng nâng lên
thật cao, hoa huy*t mềm mại hiện ra trước mắt hắn. Hai tay cầm lấy Hàn
Tuyết đầu gối mở rộng thêm, diễm hồng hoa huy*t run rẩy lấy tách
ra, hơi lộ ra đường mòn sâu thẳm. Đó chính là miền cực lạc của hắn.
“Đừng......, đừng như vậy.” Tư thế như vậy làm
cho nàng có thể mơ hồ nhìn thấy chỗ kín của mình, Hàn Chiến nửa cưỡi trên người
nàng, tư thế ấy khiến cho nam căn khổng lồ của hắn từ nửa dưới của người hắn rủ
xuống xuống chỉ cách hoa tâm của nàng một chút, loại hiệu quả thị giác này làm
cho nàng toàn thân đỏ ửng.
“Nhìn ta, nhìn chúng ta hợp lại làm một.” Hàn
Chiến khàn giọng nói, đem nam căn khổng lồ thô to đang tím bầm tiến vào hoa
khẩu, nam căn hơi bị đè ép, chen đầu vào trong.
Hàn Tuyết thở gấp, thử buông lỏng chính mình để
tiếp nhận hắn, nhìn hắn từng chút tiến vào thân thể của mình, tạo ra cảm
giác trướng mãn, cùng với cảm giác nhìn hắn từ từ tiến vào, làm cho hạ thể nóng
lên lại phun ra nhiều ái dịch hơn.”Ân..... Chiến......” Mặc dù nàng
đã cố gắng chống đỡ nhưng thước vóc của hắn đối với nàng mà nói vẫn quá lớn,
nàng luôn không thể một hớp đem hắn nuốt vào hoàn toàn.
Mặc dù sát nhập chầm chậm như vậy thật mất hồn nhưng
lại khiến hắn mệt nhọc vô cùng. Hàn Chiến thở gấp, đem nam căn không lồ của
mình từ từ sát nhập vào hoa huy*t của Hàn Tuyết, cảm giác được hoa huy*t
khít chặt bao vây, chèn ép lên mình.
“Đừng...... Hảo chống đỡ......” Nàng có cảm
giác hạ thân sắp căng nứt, mặc dù không có cảm thấy đau, nhưng cảm giác do
chống căng nứt ở phía dưới lại khiến nàng không thở nổi.”Không cần....
...”
Mặc dù đã trải qua mấy lần ân ái nhưng Hàn Tuyết
hoa huy*t vẫn vừa chặt lại vừa nông, hắn xâm nhập vào hoàn toàn, chạm tới
chỗ sâu nhất trong hoa huy*t của nàng, đầu nam căn trong nhụy hoa kia bị tiểu
huyệt nhỏ nhắn cho mυ'ŧ thật chặt, loại kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này làm cho hắn có
muốn lập tức phun ra. Từng giọt mồ hôi hột thật lớn từ trên trán Hàn Chiến chảy
xuống, rơi trên bụng Hàn Tuyết. “Ta…….muốn bắt đầu.” Hàn Chiến hít một hơi thật
sâu, cầm lấy đầu gối của Hàn Tuyết áp xuống hai vai nàng, hạ thể đồng thồi
dịch chuyển, hơn phân nửa cây gậy sắt tím bầm theo chuyển động mà rút ra. Nộ
long tràn đầy sáng ái dịch trong suốt một lần nữa tiến vào, chui vào trong tiểu
huyệt, ái dịch trong suốt trào ra, dính thân thể của cả hai người.
Hiệu quả thị giác tạo nên những kɧoáı ©ảʍ liên
hồi trên thân thể, trong hoa huy*t trào ra thêm nhiều ái dịch giúp cho Thiết
Bổng ra vào càng thêm thông thuận, hai tay Hàn Chiến hoàn toàn trấn áp
đầu gối của Hàn Tuyết trên giường, Thiết Bổng dưới hạ thể càng chen vào càng
nhanh, thân thể dường như đang cưỡi trên mông ngọc của Hàn Tuyết, trong
hoa huy*t ái dịch trào ra khắp nơi, chảy dài trên chân, bụng của hai
người chảy tới trên giường.
“A...... A...... Hàn...... Chiến....
..” Hàn Tuyết nhăn lông mày thở gấp gáp theo động tác kịch liệt của Hàn Chiến,
thân thể của nàng điên cuồng giống sóng gió dặm thuyền nhỏ, không ngừng trên
dưới dao động. Trong hoa huy*t kɧoáı ©ảʍ sắp đạt tới điểm cao nhất,
nhưng tư thế như vậy khiến cho nàng thực sự khó thở, nhanh chóng không
thể hô hấp.
“A......” Hàn Chiến thúc mạnh một cái khiến cho
Hàn Tuyết đạt tới điểm cao nhất, hoa huy*t hút cắn hắn thật chặt, co rút
từng cơn ồ ạt. Hàn Chiến run rẩy ôm lấy Hàn Tuyết, cố nén mình không phun
ra, đem thân thể Hàn Tuyết dịch chuyển, nửa ngồi quay lưng nửa quỳ trên dục
vọng của hắn, nam căn nóng bỏng khổng lồ nhiệt xuyên thủng hoa kính.
“Nha......” Thân thể vừa mới trải qua cao trào
khó lòng chịu nổi lực xuyên qua mạnh mẽ, Hàn Tuyết thân thể sợ hãi run lên kêu
ra tiếng.
Hàn Chiến nửa cúi đầu tựa bên tai Hàn Tuyết thở gấp
hỏi: “Lần tới còn dám như vừa rồi hay không hả?”
Hàn Tuyết nổi giận, nam nhân này! Hai tay nắm lấy bên
hông bàn tay, thở gấp gáp lấy cả giận nói: “Chàng hoàn toàn.....
Không phải là...... Nam nhân...... Như thế...... Hẹp hòi....
..?”
Hàn Chiến giang rộng hai chân ra khiến hai chân Hàn
Tuyết cũng mở rộng thêm, mông ngọc ngồi trên người hắn, hai tay hắn nắm chặt
thể mảnh mai thon thả, cười tà nói: “Xem ra lúc nãy ta chưa khiến nàng
hiểu rõ, bây giờ ta sẽ giúp nàng hiểu rõ ta đến cùng có phải nam nhân hay
không.”
Va chạm như mưa rền gió dữ khiến Hàn Tuyết ngay cả
tiếng rêи ɾỉ cũng nghẹn chặt trong cổ họng, chỉ có thể mở to miệng thở gấp,
kɧoáı ©ảʍ trong hoa huy*t làm cho nàng không tự chủ được dựa eo vào nam nhân
phía sau, cường lực va đập thật nhanh khiến nàng không khỏi lắc lư, bầu
ngực phía trước điên cuồng nảy lên, nàng chỉ có thể nắm chặt bàn tay đang giữ
lấy hông mình để không bị văng ra ngoài.
hoa huy*t lại một lần nữa co rút gắt gao ôm lấy nam
căn của Hàn Chiến run run. “A...... Ừ...... Hô......” Hắn
liều mạng hít một hơi, tức Thẩm Đan điền, dùng nội lực dồn xuống du͙© vọиɠ vì bị
kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà suýt phun ra. Nha đầu này cũng bị hắn làm hư rồi, dám hỏi hắn có
phải là nam nhân hay không? Hắn nhất định sẽ làm cho nàng hiểu, hắn rốt cuộc có
phải là nam nhân hay không?!! Vừa nghĩ trong lòng, Hàn Chiến liền sử dụng
toàn bộ mã lực triển khai đút vào, căn bản không cho Hàn Tuyết có cơ hội
mở miệng.
Kɧoáı ©ảʍ một lần lại một lần nữa đạt tới đỉnh, Hàn
Tuyết cảm giác được mình sắp té xỉu thì trên vai một cơn đau ập tới. Thần trí ngay
sau đó thanh tỉnh, một lần nữa cảm thụ được kɧoáı ©ảʍ bức điên người đánh thẳng
vào. Nam nhân này phạt nàng vì trêu đùa hắn thế nên mới đối như thế với nàng?!
Từ lúc bắt đầu đến giờ, mỗi lần nàng bị kɧoáı ©ảʍ đánh thẳng vào khiến nàng
ngất đi thì nam nhân phía sau lưng đều sẽ cắn nàng một cái làm cho thần trí
nàng trở lại, nhớ tới trước đây Hàn Chiến đối nàng luôn ôn nhu nhưng hôm
nay Cuồng Bạo thô lỗ. Nàng chỉ bất quá nhất thời ham chơi, hắn lại đối với nàng
như thế, thật chẳng lẽ giống như trên TV diễn kiếp trước, môt khi bị
chiếm thân thể thì nam nhân sẽ không còn một lòng một dạ đối đãi sao? Nàng càng
nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, Hàn Tuyết cắn chặt môi đỏ mọng, quật cường
cự tuyệt rêи ɾỉ ra tiếng, mắt to đầy những giọt nước mắt thật lớn theo va chạm
của Hàn Chiến bay khỏi hốc mắt, rơi xuống trên giường.
Hàn Chiến thân mình đang chìm đắm trong cực lạc cũng không phát hiện ra
điểm dị thường của Hàn Tuyết dị, lại một lần nữa đạt tới cao trào trên người
nàng tận tình giải phóng toàn bộ tinh lực tích luỹ trong người,Vô lực ôm chặt
hông của Hàn Tuyết nằm vật xuống ở trên giường, hắn tựa trên lưng nàng thở hổn
hển.
Thân thể Hàn Tuyết vẫn không ngừng run rẩy lấy, hô hấp
dồn dập, điều này làm cho khoé miệng Hàn Chiến gợi lên nét đắc ý. Bất quá sự
đắc ý của hắn không duy trì được bao lâu. Khi hắn tựa đầu lên cánh tay Hàn
Tuyết thì cảm nhận được sự ướŧ áŧ, Hàn Chiến nghi ngờ ngẩng đầu lên lại nhìn
được lưng trắng đang rung động của Hàn Tuyết. Đại não ý thức được hàm ý trong
phản ứng của nàng, Hàn Chiến đột nhiên đem Hàn Tuyết quay mặt lại hướng mình.
Chỉ thấy Hàn Tuyết hai mắt nhắm nghiền, hai dòng nước mắt nhỏ từ khóe mắt chảy
xuống, răng trắng như tuyết cắn chặt lấy môi đỏ mọng, khóe môi đã có tia máu
hồng chảy xuống.
Hàn Chiến kinh hãi trừng lớn mắt, bàn tay nhanh chóng
đưa về phía môi đỏ mọng, ngăn cản nàng tự làm khổ mình.”Tuyết Nhi, mau buông
ra, đừng cắn!”
Hàn Tuyết mở hai mắt to đang bị bao phủ bởi một tầng
sương mù, thấy mặt Hàn Chiến càng làm cho nàng có cảm giác ủy khuất, môi run
lên, nức nở nghẹn ngào một tiếng, phí sức giơ tay lên đánh thẳng vào hắn:
“Chàng ghê tởm! Bại hoại! Ô ──”
“Đừng khóc! Đừng khóc!” Hàn Chiến ôm chặt mĩ nhân khóc
sướt mướt trong ngực, lòng vừa đau lại vừa hối hận, hối hận vì đã làm quá mức,
làm cho thiên hạ bé nhỏ trong ngực thương tâm khóc thút thít.
“Là lỗi của ta, là ta không đúng, Tuyết Nhi ngoan,
không khóc, không khóc.” Hàn Chiến đau lòng an ủi nàng.
“Oa......” Được Hàn Chiến an ủi, Hàn Tuyết ngược
lại khóc càng lớn tiếng.
“Không khóc, không khóc.” Hàn Chiến chỉ có thể ra sức
an ủi, đau lòng gạt đi nước mắt giàn rụa của Hàn Tuyết, trong lòng thầm hận
mình không nên phóng túng như thế. Hàn Tuyết thân thể yếu đuối, vốn không
chịu nổi dục hỏa của hắn, mà hắn vì cùng với nàng đấu khí lại lợi dụng
hưởng dụng thân thể của nàng, khiến nàng thương tâm khó qua, hắn thật sự
là đáng chết.
Mây mưa quá lâu đã hao tổn đi quá nhiều tinh lực của
Hàn Tuyết, nàng khóc không được một lúc liền chậm rãi ngủ. Nhìn Hàn Tuyết dung
nhan mang lệ ngủ đi Hàn Chiến không khỏi đau lòng. Nhẹ nhàng lau đi nước
mắt của Hàn Tuyết, cúi người khẽ liếʍ lấy đôi môi đỏ mọng bị nàng cắn ra
máu thở dài. Trong bụng âm thầm nhắc nhở mình lần sau tuyệt không sẽ cùng nàng
đấu khí, mọi việc sẽ làm theo ý nàng, chỉ cần cưng chiều nàng là tốt rồi.
Nhẹ nhàng đem Hàn Tuyết đặt trên giường, kéo chăn ở
một bên đắp lên trên người nàng. Hàn Chiến xoay người xuống giường, đem bồn rửa
mặt đặt trên cao bưng tới. Bàn tay thò vào trong chậu nước lạnh dùng nội lực
làm nóng mới thấm ướt khăn vải, vén chăn lên từ từ lau mình cho Hàn
Tuyết. Khi lau tới hạ thể của nàng thì ngón tay điểm nhẹ trên huyệt vị của Hàn
Tuyết, một lát sau lau sạch sẽ bạch dịch bị chảy hết ra.
Hàn Chiến lấy thêm một cái chăn sạch từ trong ngăn tủ
bao lấy Hàn Tuyết thật kỹ lưỡng, xong hắn mới lo tới chính mình.
Đợi tất cả được xử lý thỏa đáng, hắn cũng đã mặc quần
áo xong thì bên ngoài truyền đến ba tiếng tiếng gõ cửa cùng thanh âm trầm
thấp của Vương Chính Nghĩa: “Đại nhân, tất cả chuẩn bị thỏa đáng, nhanh lên
đường.”
“Chờ bên ngoài, chúng ta lập tức lên đường.” Dùng
truyền âm nhập bí đem thanh âm truyền tới tai của Vương Chính Nghĩa, Hàn Chiến
lại mở tủ treo quần áo thu thập hai bộ quần áo cho Hàn Tuyết, dùng bao bố nhét
vào Hàn Tuyết vào bên trong, sau đó đem Hàn Tuyết cả người và chăn ôm
lấy, xác định nàng cả người đều ở trong chăn, sẽ không lộ ra một tia một chút
nào da thịt, Hàn Chiến lúc này mới nhấc chân đi ra ngoài.
Ra khỏi Hàm Xuân lâu, đại đội nhân mã của Hàn Tuyêt đã
an tĩnh dừng ở đó rồi. Hàn Chiến trực tiếp đem Hàn Tuyết ôm vào xe ngựa, đặt
nhẹ lên giường ở bên trong, xoay người đem cửa xe đóng lại, hé một bên cửa sổ
nói với Vương Chính Nghĩa: “Chính Nghĩa, ngươi đi trước mở đường, đi chậm rãi
chút, cho tiểu thư ngủ yên.”
Vương Chính Nghĩa cũng không dám nói nhiều, cúi đầu
hành lễ bỏ chạy ra đằng trước dẫn đường.
Hàn Chiến hạ rèm trên cửa sổ xe xuống, trở về
bên cạnh giường ôm lấy Hàn Tuyết, cả người và chăn đều bị ôm vào lòng,
giúp Hàn Tuyết điều chỉnh tư thế thật thoải mái, làm nàng dựa vào mình ngủ
thoải mái hơn. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng từ từ ngủ, nhớ tới bộ dạng nàng
nhắm mắt khóc thút thít lại đau lòng vuốt ve khóe mắt nàng. Hàn Chiến miệng thở
dài, chỉ mong nàng tỉnh lại đừng nữa khóc thút thít nữa, cũng không oán hắn
giận hắn nữa thì bắt hắn làm cái gì hắn cũng nguyện ý.
* lời tác giả:Hơn bốn ngàn chữ nha, lúc này cũng đủ
không phụ lòng các vị phấn rồi nhá.
Hai ngày một canh ha. Từ từ thưởng thức
thôi.
Phản đối chiến Luyến Tuyết từ mở đầu đến
bây giờ chính là toàn bộ chương nhục yến nha, chương kế tiếp Thanh Thủy
điểm, mặn chay vững vàng xuống.