“Hắn đã phế.” Hàn Chiến
vô tình làm câu tổng kết, hai tay đem cửa sổ kia đóng lại, liền một tay
bế Hàn Tuyết lên.
“Ai nha!” Hàn Tuyết vội
ôm cổ của Hàn Chiến, cố giữ thân mình thật vững vàng.”Chàng làm cái gì thế? Dọa
người ta giật mình.”
“Ta vốn không nên để nàng
thấy cảnh này. ” Hàn Chiến xót xa tựa trán mình vào trán nàng, “Ta lại hi
vọng nàng có thể vẫn tránh sau lưng ta, mọi việc của nàng đều hãy để ta giúp
nàng chống đỡ.”
“Ta không cần núp sau
thân thể của chàng,ta muốn đứng ở bên cạnh của chàng cơ.” Hàn Tuyết nhẹ nhàng
cười một tiếng, ấn xuống khoé miệng hắn một nụ hôn “Hoàng đế ca ca từng nói
qua, ta là Bích Lạc công chúa, có trách nhiệm thủ hộ thiên hạ này, cho nên ta
không thể núp ở bất luận phía sau kẻ nào.” Tựa đầu dựa vào cổ của hắn, Hàn
Tuyết nhẹ giọng hỏi: ” Chàng sẽ luôn luôn ở bên cạnh ta, có đúng hay không?”
“Ta vẫn luôn ở tại phía
sau nàng, chỉ cần nàng quay đầu lại, là có thể nhìn thấy ta.” Hàn Chiến kiên
định mà nói ra, ôm nàng đi vào bí đạo, đi từ bí đạo lên lầu cuối.
“Đi đâu thế?” Hàn Tuyết
mặc hắn ôm mình đi tới chỗ nào, dù sao không sợ hắn sẽ đem nàng bán.
“Nàng không phải đã nên
đói sao? Hôm nay chỉ ăn có một chút thôi.” Trừ đi thời gian ngủ, tỉnh dậy thì
nàng mới chỉ dùng một lần cơm, là sớm nên đói bụng rồi.
“Ta hiện tại không muốn
ăn.” Nhìn mới vừa rồi tình cảnh như vậy, nàng sao vậy còn có thể có khẩu vị ăn
cơm nha.
“Cố gắng dùng một chút,
thân nàng yếu đuối, không chống cự nổi đâu!” Vốn là không có mấy lượng thịt, hai
ngày nay lăn qua lăn lại, cằm cũng nhọn. ( là ai hại tỉ ấy lăn qua lăn lại í
nhở ^^~?)
“Nói lung tung, người ta
từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng xảy ra bệnh nặng gì, làm gì có chuyện thân thể
yếu đuối.”
Nàng thân thể yếu đuối
sao? Phản đối, từ nhỏ đến lớn, cơ thể nàng hầu như chưa từng phát sinh bệnh tật
gì.
Hàn Chiến khó chịu liếc
nhìn nàng, đặt nàng bên cạnh bàn ngồi lên ghế tròn, trên bàn đã bày đầy
thức ăn.”Đêm đầu tiên hôn mê một ngày một đêm, làm tiếp lần thứ nhất, lại ngủ
một ngày, còn nói không sao?”
Ách......, Hàn
Tuyết mặt đầy hắc tuyến, được rồi, ở phương diện này nàng thật không thể phản
bác, nhưng nàng hiện tại thật không muốn ăn cơm.”Ta muốn ăn canh, không muốn ăn
cơm.” Giận dỗi giật lấy ống tay áo của hắn, “Người ta thật không có khẩu
vị chứ sao.”
“Thật hết cách với nàng.”
Hàn Chiến múc chén cháo gà đặt ở trước mặt nàng, nhìn nàng bưng lấy từ từ uống,
tự mình mới bắt đầu ăn cơm.
Một chén cháo gà xuống
bụng, Hàn Tuyết đem chén không để ở một bên, nằm sấp nhìn Hàn Chiến ăn cơm. Nam
nhân cùng nữ nhân chính là không giống nhau, nàng nhiều nhất chỉ có thể ăn nửa
chén cơm, mà Hàn Chiến ăn cơm tựa như gió thu cuốn hết lá vàng, động tác mặc
dù nhìn ưu nhã nhã nhặn, nhưng thức ăn trên bàn cũng đang nhanh chóng giảm bớt.
Nhìn một miếng cá bột hương
cà đưa đến trước mặt, Hàn Tuyết che môi lắc đầu, nhìn kia chiếc đũa mùi cá cà
biến mất trong miệng Hàn Chiến.” Một lát nữa nhắc cho Vương đại ca chuẩn bị xe
ngựa nhé, trời vừa sáng, chúng ta liền lên đường. Trong kinh có thể có một đám
người đang chờ chúng ta đấy.”
“Cùng đi sao?” Từ hai năm
trước, sau khi hoàn du các nước trở lại, Hàn Tuyết đã để cho mười hai thị vệ đi
tách hai người bọn họ ra, mười hai thị vệ sẽ lên đường muộn hơn bọn họ một
ngày. Công phu của hắn rất tốt, nếu gặp chuyện không may thì hắn chỉ cần mang
theo Hàn Tuyết càng dễ dàng thoát thân. Có mười hai thị vệ theo, vạn nhất đối
phương nhiều người, ngược lại sẽ có thương vong. Đi tách ra như vậy, mười hai
thị vệ ngược lại thành trở thành viện binh phía sau của bọn họ, mọi việc nhất
nhất ổn thoả
“Dạ, ” Hàn Tuyết gật đầu
một cái, cười híp mắt nói: “Hộ quốc công chúa dù sao cũng phải thể hiện chút
phô trương, người ta ba nhóm có đặc phái viên trong kinh thành, chúng ta cũng
phải có gì đó đáp lễ chứ.”
“Lại nghĩ đến cái mưu ma
chước quỷ gì rồi hả?” Ăn uống no đủ, Hàn Chiến buông chén đũa xuống.
“Một lát đến Tụ Bảo trang
dạo một vòng, bản Công Chúa vào kinh, sao có thể không có tiên phong mở đường,
đông đảo cung bộc chứ?” Hàn Tuyết nghịch ngợm hướng Hàn Chiến nháy nháy mắt.
Nàng khi nào qua cần tiên
phong mở đường, đông đảo cung bộc? Ra khỏi cửa ngay cả cá tỳ nữ cũng không chịu
mang bên người, đã thế còn không thấy xấu hổ nói ra những lời này. Biết nàng
lại muốn chỉnh người chơi, Hàn Chiến bất bất đắc dĩ lắc đầu, hắn cũng chỉ có
thể giúp đỡ nàng cùng nhau chỉnh người từ nhỏ đến lớn, nhưng hắn chính là
quán triệt tinh thần phụ xướng phu tùy rất tốt.
Hàn Chiến mở ra cửa phòng sau Kim Linh, chỉ chốc lát sau, mười hai vệ do
Thái Cửu dẫn đầu lập tức đồng loạt xuất hiện ở ngoài cửa.”Tham kiến công chúa,
đại nhân.”Ủa? Thái đại ca, sao lại là ngươi, Vương đại ca đâu?” Hàn Tuyết kỳ
quái nói, bình thường nàng gọi tới đều là Vương Chính Nghĩa một thân thị
vệ trưởng tới chờ lệnh, sao lúc này tới lại là Thái Cửu?
Thái Cửu nhanh chóng đưa
mắt liếc Hàn Chiến một cái rồi lại thấp mắt nhìn xuống nhưng khóe miệng lại khẽ
nhếch lên một góc độ quỉ dị. Vương Chính Nghĩa dĩ nhiên không dám tới, hắn trốn
công chúa ngoài cửa phòng nghe lén công chúa cùng đại nhân làm việc, còn
bị đại nhân bắt được, vào lúc này vẫn không thể ngừng trốn xa xa, còn do đại
nhân phao tin tuyên bố muốn cắt đầu hắn đấy.
Hàn Tuyết nhìn sắc mặt
quỉ dị của Thái Cửu, mặt đầy hắc tuyến quay đầu nhìn về Hàn Chiến: “Không
phải là muốn ta thành cái hình dạng kia chứ?”
“Hừ!” Hàn Chiến hừ lạnh
một tiếng, coi như là đáp lại vấn đề của nàng. Hoà thượng thoát được nhưng miếu
sao thoát được, hắn cho là hắn trốn được sao?
“Phốc xuy ~~, ha ha...
.. •^^•”. Hàn Tuyết bật cười, cảm nhận được nhãn đao của Hàn Chiến mới miễn
cưỡng nhịn cười nói: “Ngươi nhắc Vương đại ca đi một chuyến đến Tụ Bảo trang,
bảo bọn họ điều 120 người đi tới, 100 người làm ăn mặc như thị vệ phía sau, 20
người ăn mặc làm thị nữ. Hừng đông ngày mai theo ta đi kinh thành.”
“Vâng” Thái Cửu đang xoay
người định đi, Hàn Tuyết vội gọi hắn lại, cười nói: “Bảo Vương đại ca đừng trốn
nữa, Hoà thượng thoát được chứ miếu thoát được sao? Ta sẽ bảo vệ hắn vô sự, hắn
không cần trốn tránh. Hàn Tuyết nói xong lại cười.
“Dạ, thuộc hạ đi nói cho
hắn biết ngay.” Thái Cửu cười lui xuống.
“Nàng muốn bảo vệ hắn?”
Tai trắng noãn bị mυ'ŧ chặt, hai bàn tay ôm trước ngực Hàn Tuyết, qua lớp y phục
ngăn cách phục xoa nắn.
“Nha! ~~, đừng, người ta
mới vừa thay y phục đấy.” Nam nhân này ăn no tư tưởng dâʍ ɖu͙© sao? Hai
tay Hàn Tuyết bắt được bàn tay đang ở trước ngực làm loạn, dùng lực kéo ra.
“Khí thế bảo lãnh người
vừa mới đây của nàng đi đâu rồi?” Hàn Chiến khẽ cắn lên cổ của nàng trừng phạt,
hai tay ở trên người nàng sờ loạn khắp nơi, cùng nàng chơi trò nâng tránh né
chiến.
Nhu có thể khắc cương,
Hàn Tuyết lập tức xin tha cho: “Hảo ca ca, Tuyết Nhi lần sau không dám chứ
sao.”
“Hừ!” Nàng không dám mới
là lạ, tay Hàn Chiến lại ngừng lại, ôm hông của nàng.
Thấy Hàn Chiến dừng lại
thế công, Hàn Tuyết lập tức tiến sát trong ngực hắn, nhu nhược nói: “Mệt quá
nha.” Nói lấy che miệng ngáp một cái.
Hàn Chiến cau mày, nhìn
khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Tuyết mấy ngày nay gầy một vòng, lo lắng vuốt
ve, “Ngày mai sẽ rời đi lúc sáng sớm, ngủ tiếp một lát vậy?”
Nam nhân này vĩnh viễn
cũng sẽ chiếm lấy vị trí thứ nhất trong lòng nàng, mưu kế thực hiện được,
đồng thời Hàn Tuyết cũng thấy cảm động sâu sắc. Bảo vật vô giá dễ tìm,
khó được một tình lang. Nàng có vô số bảo vật vô giá, thế nhưng tình lang
một lòng vì nàng như thế trên đời cũng chỉ có một, cũng là thứ mà nàng duy nhất
muốn có.
“Không ngủ, mấy ngày nay
luôn ngủ thôi.” Nghĩ đến nguyên nhân khiến nàng luôn ngủ mấy ngày hôm nay làm
sắc mặt Hàn Tuyết không khỏi phiếm hồng. Tại sao dùng sức là hắn, mệt mỏi chung
quy lại là nàng, trong bụng không khỏi có mấy phần không cam lòng, mắt to
chuyển một cái, khóe miệng thoáng một nét cười không thiện ý, một đôi ngọc thủ
vuốt ve trên khuôn ngực rộng rãi cường tráng của hắn, thỉnh thoảng ma sát nhũ
hoa của hắn qua lớp quần áo ngăn cách.
“Tuyết Nhi?” Ánh mắt Hàn
Chiến mang một tầng sương mỏng, đôi bàn tay nắm lấy eo thon không vừa một vòng
ôm của nàng dán sát lên thân thể của hắn, làm cho nàng cảm thụ du͙© vọиɠ đã hưng
phấn của hắn.
“Oa?!!” Hàn Tuyết vội
rút tay về, bưng lấy cái miệng nhỏ nhắn kêu lên, nàng mới chỉ vuốt ve l*иg ngực
của hắn qua lớp quần áo ngăn cách, sao hắn liền động tình như vậy?
“Muốn sao?” Hơi thở nóng
rực của Hàn Chiến phun tại bên tai nàng, dọa nàng sợ đến gục đầu xuống
mãnh liệt dao động, nàng còn không muốn chết ở trên giường có được hay không?
“Đó chính là cố ý!” Hàn
Chiến nói câu khẳng định xong, liền ôm lấy Hàn Tuyết chuyển tiến vào nội
thất, đem Hàn Tuyết ném lên giường, “Nhìn ta làm sao thu thập nàng.”
“Người ta mới không phải
cố ý.” Hàn Tuyết hét lớn, người ta là có toan tính đấy- những lời này chỉ
có thể nói ở trong lòng.
Hàn Chiến đóng cửa sổ
nhanh chóng trở lại nội thất, đem cửa nội thất chốt thật tốt mới bắt đầu cỡi
quần áo của mình. Một món, rồi lại một món, thấy thấ Hàn Tuyết trừng lớn mắt,
nhìn trước mắt từ từ phơi bày nam thể, cũng không nhịn len lén nuốt ngụm nước
miếng. Không phải là nàng nói, nam nhân này vóc người thật sự rất gợi
cảm, toàn thân bắp thịt đều kiện mỹ ( tráng kiện + hoàn mĩ, hì hì, cái này là
của tác giả ^^) như tiên nhân, tựa như từng khối đều lộ ra sức mạnh, thật
là cường tráng!! Khi tiểu khố cuối cùng cũng rời thân thể của hắn, Hàn Tuyết
vội che miệng của mình, sợ mình kinh hoàng thất thố. Nam căn kia mặc dù mới
ngẩng đầu một nửa không thô to như khi ân ái, nhưng cũng đã không nhỏ, thật rất
khó tin tưởng, hoa huy*t của mình có thể nuốt vào vật lớn như thế. Hàn Tuyết
trừng đôi mắt to, bịt chặt đôi môi đỏ mọng thiếu chút nữa sợ hãi kêu, nhìn nam
căn kia ở dưới tầm mắt của nàng nhanh chóng ngẩng đầu, thẳng tắp chỉ nàng, hơn
nữa hình thể nhanh chóng phát đại, thay đổi thô thô tráng tráng. Vật này tỉnh
ngủ hay chưa tỉnh ngủ thật không kém một con ngựa nha.
“Nàng thấy hài lòng sao
?” Hàn Chiến cười tà, bước một bước liền tới giường, một cánh tay lớn bắt được
đôi chân muốn chạy trốn của Hàn Tuyết kéo hướng mình, một bàn tay khác quả
quyết bắt đầu cởi y phục của nàng.
“Nha! Không cần, không
cần.” Tay nhỏ bé gắng cứu lấy mình không bị đem quần áo cởi bỏ ra, tuy nhiên
không thể nhanh hơn được động tác của Hàn Chiến, che nơi này, bên kia lại bị
hắn cởi ra.”Người ta không muốn cỡi quần áo á…, ngươi còn như vậy, ta liền gọi
người.”
Hàn Chiến nghe vậy ngừng
tay lại, chớp mắt nhìn nàng cười, cười khiến toàn thân nàng da gà
gai ốc đều nổi lên đầy kháng ý. “Tốt, nàng không muốn cởi thì không cởi.”
Hàn Tuyết đang cho là mình cuối cùng cũng tránh thoát một kiếp thì thân thể
cường tráng của Hàn Chiến mãnh liệt bổ nhào đè nàng ở trên giường, hai bàn tay
to mạnh mẽ bắt hai tay của nàng, lại dùng một tay cố định ở đỉnh đầu nàng, Hàn
Chiến hơi nghiêng người đem bàn tay còn lại đặt lên trên trái tim nàng, nâng
một khối mềm mại lên xoa nắn. Khoé miệng hắn thêm nhếch lên, cười nhìn nàng:
“Nàng cho rằng ta sẽ dừng lại như vậy?”
Hàn Tuyết trừng mắt nhìn
hắn, trời ạ, Hàn Chiến cười thật tà ác, nhưng mà cũng thật hấp dẫn, hại nàng
nhịp tim đập thật nhanh. Mà tay của hắn đang đặt trên tim của nàng, hứng thú
dạt dào dùng lực vuốt ve đùa bỡn lấy, liệu có thể bị hắn nghe thấy hay
không?
“Chàng, chàng đừng như
vậy, ” Hàn Tuyết bất an vặn vặn thân thể, muốn tránh né bàn tay kia, nhưng là
không có cách nào, “Là người ta chuyện xưa không phải nha.” Cái đồ nam nhân keo
kiệt.
“Đừng mắng ta ở trong
lòng, Tuyết Nhi, ta nghe thấy được nha.” Hàn Chiến hôn nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn
của nàng, cắn lên cảnh xuân trắng noãn của nàng. Bị gặm lấy, lực đạo gặm
liếʍ nhanh chóng vẽ trên cơ thể trắng noãn nhiều đoá hồng mai.
“Ưʍ...... Đừng, đau
.” Hàn Tuyết mắt mang tầng sương mù than nhẹ, hắn thật thô, thật dữ dội
a, cắn đau người ta.
Mặt Hàn Tuyết có chút ủy
khuất, lại mang vẻ mặt chọc người thật trìu mến, chỉ liếc mắt một cái liền đánh
tan thần trí Hàn Chiến, đồng tử của hắn nhất thời sơn màu đen, môi nhϊếp trụ
môi đỏ mọng tiếp xúc nhiệt liệt, liếʍ mυ'ŧ quấn quít, lưỡi đưa vào trong miệng
nàng lật xoắn, bắt nàng ngậm vào trong miệng mình bú ɭϊếʍ.
Hàn Tuyết cảm giác thở
dốc khó khăn, nàng bất an vặn vẹo thân thể kháng nghị càng chọc dục hoả hơn lửa
của Hàn Chiến. ” Ừm..... Không...... Muốn, ” Kịch liệt ái dục của Hàn
Chiến có chút hù dọa Hàn Tuyết, nàng than nhẹ kháng nghị, vặn vẹo thân thể né
tránh, lại không đấu lại được khí lực của hắn.