Vương mộng la vốn đang bị Đoàn Dự đánh cho tơi bời khói lửa, còn bị loại luân lý kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Nhìn mặt nữ nhi chạm mặt mình, nàng hôn lên môi nữ nhi. Vương Ngữ Yên mở to mắt nhìn mẫu thân hôn môi nàng, lưỡi nàng và lưỡi vương mộng la nhiệt tình quấn quít lấy nhau. Nhìn hành động của 2 nàng, Đoàn Dự lại tăng tốc độ rút ra đút vào làm cho vương Ngữ Yên lại một lần nữa lêи đỉиɦ. Làm cho 2 mẹ con các nàng bò ở trên giường, vương mộng la ở bên trái, vương Ngữ Yên ở bên phải. Đoàn Dự quỳ ở phía sau 2 mẹ con vương mộng la mẹ, tay trái vuốt ve mông vương mộng la mông, tay phải bóp mông vương Ngữ Yên, nói:
"Mẹ con các nàng giống nhau nè, mông đầu bự, đều trắng mượt mà, mộng la, bím của ngươi còn đau không? ta vừa rồi nhất định là rất thô bạo."
Đoàn Dự phát hiện âm thần của vương mộng la đỏ tươi, hơi sưng, chắc vừa rồi xoạc quá mạnh.
"Dự ca ca chỉ biết ăn hϊếp 2 mẹ con chúng ta, dự ca ca ngươi rất xấu rồi. Người ta trước kia còn tưởng rằng dự ca ca là một người tốt. A a..."
Vương Ngữ Yên nói.
"Ha ha, Ngữ Yên, dự ca ca là thú tính đại phát. Đây cũng là nhân chi thường tình nha."
Đoàn Dự cười xấu xa, xoa bóp nhũ phong của vương Ngữ Yên Thần nói.
"Hừ, thú tính đại phát, ngươi ngay cả mẫu thân của ta cũng không tha."
Vương Ngữ Yên hờn dỗi nói.
"Ta đây cũng là vì mộng la, ngươi suy nghĩ một chút, mộng la đã cô đơn hơn 19 năm, ngươi đã nếm thử kɧoáı ©ảʍ mà dự ca ca mang lại a, ngươi suy nghĩ một chút, mẹ ngươi ở một mình 19 năm a."
Đoàn Dự nói năng hùng hồn đầy lý lẽ. Giống như là một anh hùng đến giải cứu vương mộng la.
"Dự ca ca, ngươi... Hừ."
Vương Ngữ Yên cạn lời, không biết trả lời thế nào. Đoàn Dự làm cho hai người quỳ xuống, hai tay vuốt ve cặp mông của 2 nàng, lướt qua cúc hoa(c̠úc̠ Ꮒσα). Nhìn thân thể mềm mại của ngữ yên, Đoàn Dự thật sự rất là cảm khái, vương Ngữ Yên hơi gầy một chút, nhưng trên người Ngữ Yên tản ra một cỗ mùi thơm. Hắn để cho vương Ngữ Yên quỳ giữa hai chân hắn. Vương Ngữ Yên đem tiểu huynh đệ nuốt vào, tiểu huynh đệ từ cái miệng nhỏ nhắn của nàng chạy vào cổ họng nàng, nàng chậm rãi phun ra nuốt vào, làm tiểu huynh đệ dính đầy nước miếng. Đoàn Dự đỡ lấy trán của nàng, vương Ngữ Yên ko phun ra nuốt vào nữa mà dùng đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ, thỉnh thoảng kiều mỵ liếc mắt một cái. Đầu lưỡi tại quấn quanh đầu khấc, thỉnh thoảng nhẹ nhàng đem dịch nhờn ở đầu khấc nuốt xuống, làm hô hấp của hắn không khỏi trầm trọng, cẩn thận nhìn chăm chú hành động của nàng, không che giấu dk niềm vui mừng của mình. Ánh mắt của Vương Ngữ Yên càng thêm kiều mỵ, Đoàn Dự dùng ngón tay cạo nhẹ gương mặt của nàng, cẩn thận tậng hưởng từng trận kɧoáı ©ảʍ, nàng đem tiểu huynh đệ ngậm vào miệng, trán đong đưa, đại lực phun ra nuốt vào..., bên cạnh, vương mộng la cũng gia nhập vào, hai người thi nhau phun ra nuốt vào tiểu huynh đệ của hắn. Bị 2 người giáp công thì Đoàn Dự cứ đã đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong miệng vương Ngữ Yên . Vương Ngữ Yên vẻ mặt thỏa mãn, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nuốt xuống, nàng dùng cái lưỡi thơm tho cẩn thận liếʍ hết tàn dư tϊиɧ ŧяùиɠ trên tiểu huynh đệ, sau khi sửa liếʍ láp xong, vương Ngữ Yên không biết có phải bị mẫu thân kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay ko, mà lúc này nàng hoàn toàn buông thả chính mình. Vương Ngữ Yên đè lên Đoàn Dự, đem tiểu huynh đệ ma sát trên nụ hoa của mình. Nhũ phong đầy đặn đung đưa trước mặt Đoàn Dự, Đoàn Dự lại dùng sức vuốt ve, tiểu huynh đệ lại cương lên. Hành động của nàng dần dần thuần thục, hành động cũng càng lúc càng lớn, ấm áp dâʍ ŧᏂủy̠ chảy dọc theo tiểu huynh đệ chảy xuống bụng của hắn, Đoàn Dự để cho tiểu huynh đệ đứng ở nhụy hoa, vương Ngữ Yên nhẹ giọng rêи ɾỉ
"Tướng công, ta còn muốn, dự ca ca... Cho ta!"
Đoàn Dự vuốt ve chân của nàng, rồi nhẹ nhàng hoạt động hông của hắn, thân thể mềm mại của nàng vô lực dán ở trên người hắn, nàng cắn vành tai của hắn, thân thể nàng hơi run run. Đoàn Dự kích động trong lòng, xoay người đem nàng để dưới thân thể mình, đem tiểu huynh đệ chọc vào nụ hoa của nàng, rồi dùng sức rút ra đút vào.
"A... tướng công... Ngươi mạnh quá... Ta... Thật sướиɠ quá.. sướиɠ quá a... Trời ạ... Ta lại... Lại lêи đỉиɦ nữa... Không được... A... Ta... Xong rồi...... Dự ca ca tuyệt quá!"
Nụ hoa nhạy cảm không chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà Đoàn Dự mang lại, hắn chậm lại, dùng chiêu chín cạn một sâu, một lát sau vương Ngữ Yên liền khoái hoạt rêи ɾỉ.
"Thật thoải mái... Hảo ca ca... A... Ta muốn ngươi... Muốn ngươi mỗi ngày xoạc ta... A... Ta sướиɠ quá a..."
Vương Ngữ Yên dùng sức ôm chặc Đoàn Dự, hôn môi hắn, vòng eo kịch liệt đong đưa, tiểu huynh đệ nhanh chóng ra vào, vương Ngữ Yên nhíu mày, vẻ mặt khoái hoạt tới cực điểm, cổ họng "A a" không ngừng, nụ hoa đột nhiên bóp chặt tiểu huynh đệ, Đoàn Dự biết nàng sắp lêи đỉиɦ, tốc độ chậm lại, hắn để tiểu huynh đệ nhiều lần va mạnh vào mềm mại hoa tâm, vươngNgữ Yên thống khổ hừ vài tiếng, mông ngọc vặn vẹo, nụ hoa run rẩy 1 trận, nụ hoa phun ra cỗ nóng bỏng mật hoa.
"Dự ca ca ngươi thật dũng mãnh a" vương Ngữ Yên nhẹ nhàng cười, lật người cưỡi trên người Đoàn Dự, hành động của nàng mềm nhẹ thuần thục, tiểu huynh đệ liên tục ra vào nụ hoa, từng trận tê dại kɧoáı ©ảʍ lan truyền. Đoàn Dự cầm hông nàng, giúp nàng tăng tốc độ. Tiểu huynh đệ ra vào nụ hoa phát ra "Xì xì" tiếng vang, ấm áp mật dịch trào ra từng trận. Vương Ngữ Yên xuân tình bừng bừng phấn chấn, mặt ửng đỏ, nghiêng người khẽ vuốt vuốt l*иg ngực của hắn, rồi nàng ngửa ra sau, tay chống lên đùi hắn, nhũ phong nhộn nhạo từng trận.
"Trời ạ...Ta... Lại lêи đỉиɦ mất... A... A... sướиɠ quá...A... A... Sao... Nha... Nha... ta quăng... A... ta... Ân... Ân... Ai... Nha... Cứng quá a... Thật dài a... Đâm chết ta... Ta đã lêи đỉиɦ..."
Nụ hoa từ từ quấn chặt, dây dưa với tiểu huynh đệ, đột nhiên nàng duyên dáng gọi to một tiếng, run run vài lần, úp sấp lên ngực hắn, nói:
"Dự ca ca, Yên nhi lại lêи đỉиɦ!"
Vương Ngữ Yên vẻ mặt dục tiên dục tử, trong nụ hoa một mảnh nóng, nóng rực mật dịch chảy ra, trong không khí tràn đầy nồng nặc mùi hương, càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đoàn Dự. Đoàn Dự lại triển khai tất cả vốn liếng, làm vương Ngữ Yên khi thì rêи ɾỉ nỉ non, khi thì vui sướиɠ, khi thì thét chói tai, Đoàn Dự mồ hôi chảy đầu lưng, mới đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào cơ thể nàng. Hoa tâm của nàng đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ đổ đầy, nhịn không được lại lêи đỉиɦ, cuối cùng ngất đi. Nhìn Ngữ Yên bất tỉnh, Đoàn Dự lại ôm vương mộng la, cũng không nhiều lời, một trận dữ dội kí©ɧ ŧìиɧ lại diễn ra. Để vương mộng la xin tha, thì hắn mới bắn tinh, vương mộng la bị Đoàn Dự chinh phục hoàn toàn. Hôm nay nàng lêи đỉиɦ đếm không xuể. Ngay cả nàng đều quên.
"Dự lang, ngươi thật là nham hiểm, ngươi xem ngươi đem Yên nhi cũng ăn lun"
Vương mộng la dựa vào trong lòng Đoàn Dự, nhìn nữ nhi nói.
"Không làm như vậy, thì làm sao có thể làm cho Ngữ Yên nhận đâu. Ngươi xem Ngữ Yên vừa rồi biểu hiện a. Ngươi thật không ngờ Ngữ Yên sẽ như vậy a."
Đoàn Dự cười nói.
"Cũng là, không nghĩ tới Yên nhi sẽ như vậy."
Vương mộng la nghĩ tới hành động của vương Ngữ yên mà thổn thức.
"Còn không phải do ngươi. Nếu không phải ta đến sớm, nếu không Yên nhi sẽ hoàn toàn bị Mộ Dung phục mê hoặc."
Đoàn Dự nói.
"Nói j đó, hiện tại không phải Yên nhi và ta đều không phải tiện nghi ngươi sao"
Vương mộng la liếc Đoàn Dự 1 cái nói.
"Ha ha, há chỉ là các ngươi, mạn đà la sơn trang còn không phải là hành cung của ta rồi."
Đoàn Dự hắc hắc cười tà.
"Dự lang ngươi phải cảm tạ ta à."
Vương mộng la nói.
"Cảm tạ, vừa rồi chẳng lẽ còn không cho ngươi ăn no sao. Ngươi còn muốn. Ta cũng không ngại nha."
Đoàn Dự nói.
"Không, không cần. Ngươi xem người ta đã sưng lên. Ta xem không có hai ba ngày cũng sẽ không khỏi hẳn. Cũng không biết sao ngươi mạnh như vậy."
Vương mộng la nói xong, rồi vỗ xuống tiểu Đoàn Dự một cái. Chỉ thấy tiểu Đoàn Dự lại cương lên, nàng sợ sệt nhìn Đoàn Dự.
"Đây chính là chính ngươi làm. Ngươi xem, hắn thật vất vả mềm xuống. Ngươi lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn, ngươi nói ta làm như thế nào trừng phạt ngươi a."
Đoàn Dự liếʍ tai vương mộng la nói.
"Không, không, dự lang. Dự ca ca, người ta hơi sợ. Về sau ngươi để cho người ta làm cái gì đều được. Thật sự. Buông tha mộng la a"
Vương mộng la nói.
"Buông tha a. Nhưng ngươi phải nghĩ biện pháp làm cho hắn mềm xuống a."
Đoàn Dự nói.
"Người xấu này, thật sự là vừa giận vừa đáng yêu."
Vương mộng la nắm tiểu Đoàn Dự nói. Bảo bối này thật là vừa yêu vừa hận. Rồi nàng cúi đầu, bắt đầu phun ra nuốt vào..., 1 lúc lâu sau nàng mới làm cho tiểu huynh đệ miệng sùi bọt mép.