Đoàn Dự hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Ngữ yên, vương NgữYên tỉnh lại, nhìn Đoàn Dự đang hôn mình, thì hai má đỏ lên, liếc Đoàn Dự một cái. Rồi dựa vào lòng Đoàn Dự.
"Con heo lười, dậy đi"
Đoàn Dự cười xấu xa nói.
"Ngươi thật là xấu."
Vương Ngữ Yên lười biếng nói một tiếng. Sau đó bắt đầu mặc quần áo. Hai mẹ con nàng cùng hầu hạ Đoàn Dự mặc quần áo. Tay hắn hoạt động đàng hoàng ở hông 2 nàng, đôi lúc mò vào nhũ phong của hai nàng.Thật vất vả mặc xong quần áo, sửa sang lại một chút, ba người đi ra khỏi phòng. Đoàn Dự đi ở giữa hai mẹ con đi 2 bên hắn. Dù sao mạn đà la sơn trang đều do vương mộng la định đoạt. Lúc này hai mẹ con nàng đều bị chinh phục, Đoàn Dự đương nhiên sẽ không cố kỵ. Vương mộng la cũng không cảm thấy gì, vương Ngữ Yên hai má hồng hồng, nhưng vẫn ôm cánh tay của Đoàn Dự. Vương Ngữ Yên hiện tại rất khẩn trương, không biết tí nữa nhìn thấy A Chu mấy nàng, thì sẽ nói như thế nào. Tay nàng không khỏi dùng sức nắm chặc Đoàn Dự. Đoàn Dự cảm giác được sự khẩn trương của nàng, tay phải của hắn đem nàng tựa vào trong ngực của mình. Hai mẹ con như chim nhỏ nép vào trong ngực của hắn, làm cho các tỳ nữ há hốc mồm. Lúc Đoàn Dự ôm hai mẹ con nàng đi vào nhà ăn, thì a tử ý vị thâm trường nhìn hai người. A Chu đám người cũng dùng ánh mắt phức tạp nhìn bọn họ.
"Oa, dự ca ca ngươi thật là xấu, ngay cả mẫu thân của ngữ yên tỷ tỷ cũng không buông tha."
A tử cười hì hì nói.
"Ta xấu thì không phải tốt sao, nói xem có thích dự ca ca hay ko."
Đoàn Dự buông ra hai nàng đem a tử ôm vào trong lòng.
"Đương nhiên thích."
A tử nói xong, chủ động ôm lấy Đoàn Dự cổ rồi hôn hắn.
"Còn không sai biệt lắm, ngồi trên đùi ta nhé."
Đoàn Dự cười xấu xa nói. Rồi để a tử ngồi trên đùi của mình. Bên cạnh mấy nữ vẻ mặt hâm mộ nhìn a tử.
"Hì hì, các vị tỷ tỷ, đây là do các ngươi nắm bắt dk cơ hội nha. Chớ có trách ta đoạt dk sự sủng ái của dự ca ca nha."
A tử nói với mấy nữ.
"Tốt lắm. Ta tuyên bố, về sau mộng la cũng là tỷ muội của các ngươi rồi."
Đoàn Dự tà cười nói.
"Tốt lắm, các ngươi không cần câu nệ. A Chu các ngươi ngồi đi. Hiện tại chúng ta cũng là tỷ muội, các ngươi về sau không cần xưng hô ta là cữu bà nội rồi. Nói thật các ngươi đều đang kêu ta già. Các ngươi xem ta già sao."
Vương mộng la nói.
"Không già, một chút cũng không già. Mộng la tỷ tỷ rất đẹp."
A Bích cười hì hì nói.
"Vẫn là A Bích thông minh. Tốt lắm ngồi xuống không a."
Vương mộng la nói. Vì thế mấy người ngồi xuống, vương Ngữ Yên ngồi ở bên phải Đoàn Dự, A Chu ngồi bên trái, a tử ngồi ở trên đùi của hắn. Ở bên cạnh bọn nha hoàn há hốc mồm nhìn hết thảy.
"Tốt lắm, các ngươi lui xuống đi. Về sau các ngươi không nên gọi hắn là Biểu thiếu gia, đều gọi hắn là chủ nhân a."
Vương mộng la nói.
"Không, không cần kêu là chủ nhân, các ngươi về sau vẫn gọi ta là công tử a. Có phải hay không a. A Tú."
Đoàn Dự nháy mắt mấy cái với 1 tiểu nha hoàn ở bên cạnh. A Tú mặt nhỏ đỏ lên, nói quanh co không nói. Tất cả bọn hạ nhân lui xuống.
"Chúng ta uống một chén, thì chính thức là tỷ muội."
Vương mộng la giơ ly rượu lên nói. Nàng cũng không có đứng lên, bởi vì thân phận của nàng, không thể để cho nàng đứng lên.
"Được rồi, mọi người uống một chén."
Mấy người đồng thời uống một ly.
"Mẹ, ta mặc kệ, ngươi về sau cũng đi theo dự ca ca rồi. Quyết định trước kia của ta không phải đã xong sao"
Vương Ngữ Yên kéo tay vương mộng la, làm nũng nói.
"Nga, Yên nhi ngươi nói một chút, là quyết định gì a."
Vương mộng la cười nói."
Đương nhiên là sự kiêu ngạo của ta rồi. Ngươi xem, mẫu thân đã gia nhập thì t lại phải làm nhỏ rồi"
Vương Ngữ Yên không thuận theo nói.
"Nha đầu ngốc ngươi thật là thông minh một đời hồ đồ nhất thời, ngươi suy nghĩ một chút quan hệ của mẹ con chúng ta, thân phận của ta về sau không thể công khai. Ngươi cho là thế nhân sẽ chấp nhận chúng ta sao."
Vương mộng la thở dài nói.
"Mẫu thân ta."
Vương Ngữ Yên mặt nhỏ đỏ lên.
"Ha ha. Yên nhi dự ca ca hện tại nói một chút, Yên nhi, ngươi về sau chính là hoàng hậu. Còn mộng la, dù sao thân phận của mẹ con các ngươi ít như vậy, về sau các ngươi liền xưng tỷ muội a. Ha ha đến lúc đó ta làm hoàng đế cũng có thể phong ngươi là phi."
Đoàn Dự nói.
"Dự lang..."
Vương mộng la nghe Đoàn Dự nói như vậy thì bùi ngùi mãi.
"Yên tâm, lão công có thuật trú nhan. Đương nhiên sẽ không để các ngươi mất đi nhan sắc. Ta tiết lộ một chút cho các ngươi a. Mộng la ngươi cũng biết các ngươi tiểu di các nàng học tập võ công phái Tiêu Dao a, trong đó bát hoang lục hợp duy ngã độc tôn công là có thể phản lão hoàn đồng."
Đoàn Dự nói.
"Thật sự có thể trú nhan."
Chúng nữ kinh hãi nói.
"Đương nhiên các ngươi còn ko tin lão công. Yên nhi ngồi trên đùi ta."
Đoàn Dự đem vương Ngữ Yên để trên đùi mình. Ở trên mặt Yên nhi thơm một ngụm, rồi bỗng nhiên nghiêm nghị nói: "Hiện tại dự ca ca nói cho các ngươi biết một bí mật rất trọng yếu!"
Chúng nữ nghe Đoàn Dự vừa nói như vậy, thì toàn bộ nhìn hắn, đang mong đợi câu trả lời của hắn. Đoàn Dự thần sắc nghiêm túc, vương Ngữ Yên đám người cũng biết Đoàn Dự trong lòng đã làm quyết định.
"Linh Nhi ngươi cũng lại đây."
Đoàn Dự nói với Linh nhi. Linh nhi khéo léo đi tới bên cạnh ngồi xuống, cũng may ghế dựa cũng khá lớn.
"Linh nhi là nữ tử mà ta xoạc sớm nhất. Biết vì sao ta biết các ngươi sao, kỳ thật ta không phải là người của thời đại này."
Đoàn Dự ngữ khí kinh người.
"Cái gì, ngươi không phải là người của thời đại này."
Chúng nữ vạn vạn thật không ngờ sẽ là như thế này.
"Vâng. Ta là người của thế kỷ hai mươi mốt, ở thời đại kia các ngươi kỳ thật là người trong tiểu thuyết, đây cũng là vì sao ta biết của các ngươi"
Đoàn Dự lại nói.
"Người trong tiểu thuyết, ngươi nói chúng ta đều là nhân vật hư cấu. Diều này sao có thể."
Vương mộng la khó có thể tin nói.
"Mộng la, đây đúng là thật sự. Tại thời đại kia, các ngươi đều là nhân vật trong quyển tiểu thuyết《 Thiên long bát bộ 》 quyển sách này nhân vật chính là Đoàn Dự, Hư Trúc, Kiều Phong. Trong quyển sách này, mộng la lòng của ngươi mang nhiều thù hận nhất, đây cũng là vì sao ta sẽ điều giáo ngươi, mà A Chu ngươi biết không, biết vì sao ta sẽ không kịp chờ đợi, sẽ ở bờ biển xoạc ngươi sao. Bởi vì dựa theo trong sách, kỳ thật ngươi là bạn gái của đại ca ta Kiều Phong, lúc Kiều Đại ca tìm kiếm ai là đi đầu đại ca, thì đã bị khang mẫn nói dối, nói đòan chính thuần là đi đầu đại ca, mà ngươi cũng là tại tình huống đó bị Kiều Đại ca gϊếŧ nhầm. Ngươi trong Thiên Long là xinh đẹp nhất, mà yên nhi, ngươi cũng thích biểu ca của ngươi, nhưng sau đó ngươi yêu Đoàn Dự, cũng là lúc biểu ca không cần ngươi, thì ngươi mới biết được ngươi đều đang sùng bái biểu ca mà thôi. Mà ta bây giờ vai trò là Đoàn Dự, các ngươi biết là nguyên nhân gì sao, kỳ thật Đoàn Dự là Nhị đệ kết bái với ta. Nhưng hắn lại bị ta gϊếŧ chết. Bởi vì ta không thể để các ngươi về sau có 1 thê thảm kết cục. A tử, kết cục của ngươi cũng thê thảm, ngươi cũng yêu Kiều Phong, thích Kiều Phong bá đạo, thích anh hùng khí khái của hắn. Cuối cùng cùng với Kiều Đại ca táng thân ở Nhạn Môn quan. A bích kết cục của ngươi thì muốn khá một chút, nhưng cũng àm cho dự ca ca rất trìu mến, ngươi cuối cùng cùng với MộDung phục ở cùng một chỗ. Nhưng khi đó Mộ Dung phục đã là một người điên. Hắn hoàn toàn đánh mất bản tính. Quyển sách này có kết cục như vậy là vì mộng la"
"Ta?"
Vương mộng la bây giờ sắc mặt đã không biết phản ứng như thế nào. Mấy nữ cũng giống như vậy.
"Đúng, là bởi vì ngươi. Ngươi vẫn luôn thích đoàn chính thuần, cuối cùng ngươi lại thiết hạ một cái bẫy, để cho đoàn chính thuần đi tới mạn đà la sơn trang, lúc này cam bảo bảo đã chết rồi. Tần Hồng Miên chết rồi. Đao bạch phượng cũng đã chết. Nguyễn tinh trúc đều chết hết. Cho nên kế sách của ngươi rất tinh vi đấy. Nhưng là mộng la, ngươi cuối cùng bị chết ở tại trong cừu hận."
Đoàn Dự nói. Vương mộng la nghe Đoàn Dự nói, thì trong lòng tại lăn lộn, nếu Đoàn Dự không tìm đến mình, dựa theo ý nghĩ trước kia của mình, nhiễu loạn cả đời mình là đoàn chính thuần, cho nên mình mới hận hắn, chính mình trước kia nghĩ sẽ gϊếŧ đoàn chính thuần như thế nào.
"Dự ca ca, ngươi nói đều là thật."
Vương Ngữ Yên nhìn Đoàn Dự nói.
"Thật sự, Yên nhi ngươi trách dự ca ca sao."
Đoàn Dự hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng nói.
"Không, dự ca ca, ta không trách. Kỳ thật ta thích dự ca ca thật sự, lần kia ta biết ta chỉ sùng bái biểu ca mà thôi, cho nên ta mới có thể liều lĩnh thích dự ca ca."
Vương Ngữ Yên nhu tình nói.
"Như vậy các ngươi thì sao. A tử, A Chu, A bích, Linh nhi. Linh nhi biết không, dựa theo nguyên lấy ngươi thích là Nhị đệ ta. Ngươi trách dự ca ca gϊếŧ hắn sao?"
Đoàn Dự ôm Linh nhi nói.
"Hì hì, dự ca ca ngươi nói cái gì đó. Ta mới không biết a. Dù sao dự ca ca ngươi cũng không nên bỏ ta."
Linh nhi ở trên mặt Đoàn Dự hôn, rồi nói.
"Dự ca ca, chúng ta không trách ngươi."
chúng nữ đi tới. Chúng nữ đồng thời ôm Đoàn Dự.
"Ha ha, dứt khoát dứt khoát là tốt rồi. Hiện tại dự ca ca cần phải ăn các ngươi rồi."
Đoàn Dự biến thành đại hôi lang ôm lấy chúng nữ. Chúng nữ đồng thời hì hì cười , rồi chạy trốn. Một phen truy đuổi bắt đầu. Mấy người cười hì hì đùa giỡn lấy. "Đến a, đến a, dự ca ca ngươi đến bắt chúng ta a"
A tử tránh ở một bên nói.
"Ha ha. Kɧıêυ ҡɧí©ɧ ta. Đừng chạy, đại hôi lang đến đây. Ha ha. Yên nhi ngươi muốn chạy cũng không thể được nha."
Đoàn Dự bỗng nhiên xoay đem Ngữ Yên bắt được.