cắn rứt trong lòng…ko thể nào ngủ được …tôi rút dt ra nhắn cho em
” ngủ chưa l …”
” r ồi ” ?!!!
” rồi hả…t ngủ ko được mà l ngủ rồi , vô tâm quá hé ”
” ko được kệ t , nói tui làm gì ” – câu trả lời làm tôi đau nhói ….dù biết em chỉ nói thế vì giận thôi nhưng mà …vẫn thấy đau .
” l đối xử với t vậy đó , vậy mà t cứ tuỏng l yêu t chứ …”
…tin nhắn gửi đi đã lâu …và em vẫn chưa trả lời…thôi thì …có chiêu gì tung chiêu đó …đường cùng làm liều…quen biết cả năm mới có 1 cơ hội ngủ chung với em …chẳng lẽ lại để đêm nay tàn trong cơn giận …đòn nhu đã ko thành thì phải tung đòn cương với em thôi…
tôi rón rén bước xuống nhà…men theo từng bật thang..tôi ko để phát ra một tiếng động nào…
qua phòng em…rồi xuống phòng khách…à , phải đóng cửa sổ thật chặt…
dắt xe ra ngoài sân…tôi khoá trái cửa lại…
nhảy lên phòng tôi cởi hết quần áo ra , chỉ còn mỗi qυầи ɭóŧ…hehe..quả nảy cho em hãi chơi…cho chừa….
từ trong phòng khách…tôi bấm nút đề xe ( bộ chống trộm) …rồi đập cửa rầm rầm…
vừa nghe tiếng em mở cửa phòng, tôi nhảy ngay lên ghế và trùm mền lại …
em chạy thùm thụp từ trên xuống …tôi lò đầu ra khỏi mền giả vờ hoảng hốt :
_ hình như…có người về …kêu cửa nãy h…mà t ko dám mở….
em hốt hoảng ”
_ trời …sao ko kêu tui …mà ông xuong đây hồi nào thế…quần áo đâu…trời – em quýnh lên khi thấy trên người tôi chỉ còn mỗi cái quần ..lót..
_ thì ..nãy trên đó nóng qua..xuống đây ngủ cho mát …h sao …
_ sao gì nữa , mau lên trên mặc đồ đi …nhanh …nhanh đi – vừa kíếm chìa khoá em vừa bảo tôi …
kiếm sao được mà kiếm…chìa khoá trong tay tôi nè…heh..tôi ra vẻ bình thản
_ thôi…dù sao mình cũng lỡ rồi…cứ kệ đi…
_ông nói vậy là sao…ko nhanh lên còn đứng đó …nhanh …chìa khoá quỷ đâu trời…!
tôi giả vờ đứng dậy …hé cửa sổ ra…
_ trời ! đúng là anh bà rồi….
em giật bắn người nhìn ra …ko thấy ai em hỏi
_ đâu …đâu …thôi lại kiếm chìa khoá nhanh…mà ko …lên mặc đồ đi…nhanh ….nhanh đi
thôi bình thản :
_ kệ ..mặc vầy cũng được…cho anh bà biết là tui với bà đã …
_ ê ê ..bớt điên nhan…muốn ổng gϊếŧ t hả…tui lạy ông mà ..lên dùm tui đi…nhanh đi…
tôi cười khì khì khi thấy cái điệu bộ như gà mắc tóc của em..em hoảng quá ko biết tiếng xe của ai nữa…
có lẽ đến lúc hạ màn trước khi em nhận ra trò lừa…
_ chìa khoá nè l…
_ trời , đưa coi…sao còn chưa lên trời …
tôi cười ranh mãnh…nhìn em tôi đưa tay vào qυầи ɭóŧ…làm động tác như từ từ ..tụt xuông…em nhảy cẫng lên…
_ trời…ông điên hả… – em đẩy tôi tới tấp về phía cầu thang…tôi đưa tay bấm chìa khoá ” bíp bíp ” …và tiếng máy tắt ….em ngơ ngác nhìn ra cửa…em ngẩn ra nghe ngóng…hình như ko có ai cả…ko có tiếng buoc chân hay tiếng đạp cửa nào …và tôi đưa tay ra bấm bíp bíp , cái xe lại đề lên…em nhìn tôi…và em hiểu ra tất cả….
…trong bong màn đêm…tôi vẫn có thể thấy được sự tức giận của em…
_ ông…ông vừa thôi nhen…h muốn gì đây
ko muốn nói gì …kế điệu hổ ly sơn đã thành . nhanh như cắt tôi xiết chặt em trong vòng tay ko cho em chạy đâu nữa.
_ bỏ…ra…làm gì thế…gϊếŧ tui à !
đưa tay lên má…tôi giữ miệng em trong tầm kiểm soát…và ngậm chặc lấy môi em…một nụ hôn khá vất vả…em giằng ra được và bỏ lên gác..để tôi một mình thẫn thờ…
mặt đồ xong tôi qua phòng em…
_ l…t vào nhen …
ko có câu trả lời …
có lẽ phải chủ động hơn . tôi mở cửa …chợt…từ trong góc phòng…em nằm đâu đó …và khóc…thút thít..từng tiếng nấc từ cổ họng của em làm tôi rụng rời.. trời ! toi đã làm gì vậy ! chỉ là một trò đùa thôi mà …
ngồi bên giường…tôi khẽ lay em …
_ …l ..l ..à ..
em ngừng khóc và xích vào trong…tỏ ý tránh xa tôi…tôi lại chạm vào tay em..
_ l..t…
_t im đi ..đi ra đi… -em lớn tiếng đuổi tôi,tôi đờ ra vì sự lanh nhạt ấy ..
ko còn biết làm gì …tôi ngồi đó…như một bức tượng…dể lắng nghe từng cử động..từng hơi thở cùa em …và cầu mong một sự tha thứ …
đến khi đã quá mệt …tôi nằm xuống…cạnh em…tâm trí tôi vẫn ngóng chờ người con gái bên cạnh nói một lời…h đây sự ân hận tràn ngập trong tâm hồn…có lẽ tôi đã làm cho em quá mệt mỏi…tôi đưa tay lại gần em…khẽ chạm vào tóc em…em vẫn nằm im…tôi nghĩ em sẽ ko phản đối…nhưng khi tôi đưa tay lại vuôt một lọn tóc…thì em lại giằng ra..tôi gần như tuyệt vọng.
…
mỗi tiếng tik tak của kim đồng hồ là mỗi khoảnh khắc con tim tôi rung lên vì sợ hãi…em làm tôi thấm thía cảm giác đánh mất đi sự yêu thương..và sự tuyệt vọng khi đi tìm lại sụ yêu thương đó…tôi phải làm gì đây…
từ một vật báu quý giá mà tôi ko muốn để mất …h đây em đã là bà hoàng của tôi…và em đang trừng phạt tôi băng sự im lặng chết chóc…em nằm đó..gieo trong tôi bao nhiêu là phiện muộn , sợ hãi…em có biết là tôi đang thèm khát thế nào được nghe 1 lời từ em ko…giá mà em cho tôi được chạm vào em…dù phải làm gì tôi cũng làm…
tôi ko biết phải làm gì để cho em thấy sự hối hận …nhoài người xuống..tôi đưa tay đặt lên chân em…h đây tôi muốn được hôn lên đôi chân ấy…để cho em biết rằng tôi sẵn sàng nhận sự trừng phạt…nhưng em giằng ra ko cho tôi một cơ hội…nhưng tôi sẽ ko từ bỏ…tôi giữ chân em lại…áp mặt vào đó…và chờ đợi một cú đạp của em…có lẽ tôi sẽ bay ra khỏi giường và giả vờ đau đớn…biết đâu em sẽ động lòng…
nhưng ko …em chỉ co lại…và co lại…ko dám giật ra mạnh…vì sợ tôi đau chăng..cử chỉ nhẹ nhàng ấy lam tôi an ủi phần nào…tôi vẫn tặng vào đôi chân ngọc ngà ấy những nụ hôn hết sức nhẹ nhàng…hi vọng điều đó làm em thây mình là bà hoàng của tôi và tôi là kẻ nô ɭệ của em…
đã vài phút trôi qua…tôi vẫn nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân em…em nằm im…nhịp thở của em vẫn đều đều…có lẽ giấc ngủ đang trở lại..tôi nhoài người lên…áp mặt vào …lưng em…nhưng có lẽ trời tối quá…tôi lại áp ngay vào mông…cặp mông căng tròn …
em khẽ xích ra…nhưng tôi biết em thích thế mà…những sự đυ.ng chạm êm ái…đưa tay vòng qua đùi em…ko cho em xích đâu nữa…em dãy môt chút rồi cũng nằm im…những nụ hôn h đây là trợ thủ đắc lực cho tôi…ko dám kéo áo em lên …tôi chỉ dám cảm nhận cơ thể em qua lop vãi mỏng manh…
những nụ hôn…từ trên lưng …dần dần chuyển xuống dưới…câp mông đầy đặn…có vẽ còn hờn dỗi …em lại đằn ra …
lần này tôi ko dám liều lĩnh làm tới nữa…tôi nằm cong theo em…ôm lấy em…ko dám buông ra…
tìm tay em…em lại dằn ra…mệt ghê..cứ làm bộ hoài…
khi tôi nắm chặt tay em thì cũng là lúc tôi tìm lại được vị thế ông chủ của mình …tôi nhoài người lên…và kéo em quay sang tôi…lần này thì em ko còn bướng nữa…
_ t…xin lỗi mà… -tôi ôm em và thì thầm…
em im lặng…quay mặt đi…tôi lại rướn theo…
_ giận..gì mà giận…tôi nghiệp t mà …thương l lắm lắm…- ôi nựng em vào cổ và gáy…bàn tay tôi mò vào vùnng eo…và ấn xuống…
_ nhột ! em dãy nảy lên…tôi biết em muốn cười nhưng ngại đây mà…
tôi thả ra…phải từ từ thôi, làm gay quá phản tác dụng nữa…
_ chửi t…đi l .. -tôi nói .
em quay sang nhìn tôi …rồi lại quay đi..
_ thôi đánh t đi…đánh đi nè… – tôi cầm tay em đánh vào mặt mình liên tục …(tất nhiên là nhẹ ) …em lại dằn tay ra quay đi…
tôi vẫn tiếp tục đánh phá tường thành băng giá trong em…
_ đánh đi mà…t sai rồi..l cứ phạt t đi..tôi cầm tay em đánh tiếp vào mặt mình , lần này mạnh hơn lần trươc , phát ra tiếng nghe bộp bộp…
em vội giật tay lại ngay :
_ làm gì thế ! tự nhiên ! điên à
_ thì t ..có lỗi..h l cứ đánh t đi .đừng buồn một mình như thế…t khổ tâm lắm…
_ ông cũng biết t buồn nữa hé..biết mà sao còn làm .
tôi phân minh
_thì…vì …yêu l thôi mà…
_yêu gì mà yêu , yêu mà làm tui dở khóc dỡ cười vậy hé…
thôi! nói nhiều làm gì , hành động là chính…tôi ôm chầm lấy em …kê môi vào miệng em…nhưng lần này tôi ko chủ động nữa…tôi dừng lại nhìn em…
em biết tôi đangg trong chờ một nụ hôn mà …thôi nào…hôn tôi đi..tôi thầm nhủ …và :
_ bốp …! – một cái tát làm tôi choáng váng – tôi bật ngửa ra sau ôm mặt …
tôi bật dậy nhìn em tức giận…em muốn gì đây!
_ cái tát đó là vì …ông dám lấy đi trong trắng của tui ! – em nghẹn ngào trong tiếng nấc …
tôi bàng hoàng …nếu bạn là tôi bạn sẽ làm gì ….
tôi sừng sờ nhìn em…em ngồi đó …như tượng đá …em tát tôi vào lúc tôi ko ngờ nhất …nhưng lí do em đưa ra là ..hoàn toàn đích đáng ..tôi ko còn thấy đau nữa…kí ức tràn về …sự đau đớn mà em phải chịu …tôi gục đầu xuống chân em …tôi bật lên tiếng khóc…
_ t…xin lỗi… – đó là điều tôi duy nhất có thể nói lúc này …
cảnh tượng tái hiện lại cái đêm tôi ở trong công viên với em – đêm định mệnh rẽ lối 2 con đường …
nhưng lần này ….em ko khóc to lên nữa …ko ôm tôi nữa…có lẽ em đã cạn nước mắt vì tôi…
ngồi dậy…từng tiếng nấc vẫn nghẹn trong cổ em … tôi nắm tay em…áp mặt lại gần em…:
_ đánh hay lắm…đánh nữa đi…xin l đấy…đánh tiếp đi mà…
em giơ tay lên…tôi đã sẵn sàng …nhưng em lại buông xuống …thở dài …tôi ko thể tha thứ cho mình ..
_ được rồi …ll ko đánh thì t đánh .
t đưa tay lên và tát vào mặt mình…những cú tát khá là…chất lượng cao..
_ chách …bộp… – tôi khóc ,phần vì …đau phần vì ân hận…
em ngừng thở …có lẽ em ko tin vào mắt mình…chính tôi cũng ko tin tôi đang tự cho mình những cái tát rát cả mặt…
ko để tôi chịu thêm đau đớn , em chụp lấy tay tôi ..
_ đừng…đủ rồi…
tôi dằn ra ..nếu thấy tôi đau đớn làm em thõa mãn …thì tôi sẳn sàng..tôi đưa tay còn lại và giáng tiếp một cái lên mặt…
_ đừng nữa mà ….nghe ko …. -em hét lên….nước mắt tuôn rơi lã chả…em ôm lấy tôi…chúng tôi tựa vào nhau…khóc chung dòng nước mắt…chúng tôi xiết chặc lấy nhau như thể ngày mai phải chia xa …
_ …bây ..h…hức…l….hun t…được chưa …được ko…
ko còn điều gì ngăn trở em có thể ko đáp ứng lại lời nguyện cầu trong nước mắt của tôi…
đôi môi em cắn chặt môi tôi…và những nụ hôn…cứ như thể chúng tôi chưa tưng được hôn…đôi môi ngọt ngào nồng nàn mát lạnh vị bạc hà……tôi ngậm chặt lưỡi em…ko cho nó thoát ra nữa….em là của tôi …
em đè tôi xuống…một vị trí thích hợp để tôi có thể xiết chặt em thêm….như đất hạn gặp mưa…chúng tôi bắt đầu xé quần áo nhau….em khá chủ động …nhưng tôi còn chủ động hơn…kéo áo em ra khỏi cơ thể…tôi giật phăng cái áo ngực ra để 2 bầu vυ' em buông thỏng lên mặt tôi …và tôi bóp chặt hai vυ'…ngậm chặt vùng nhũ hoa vào miêng…em giằng ra…có lẽ em muốn một sự công bằng…kéo toạt áo tôi ra khỏi người…mò xuống….em cởi nịt …trong bóng tôi lờ mờ ..tôi cảm thấy em đang ***g lên…từng nhịp thở…đầy đam mê…tôi giúp em tuột quần mình xuống…và cả qυầи ɭóŧ nữa. chim tôi đã cứng như vông…và chỉa thẳng lên trời khi cái qυầи ɭóŧ tuột ra…h thì tôi đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ…em sẽ làm gì tiếp đây…
Dừng lại …có lẽ em đang phân vân việc mình làm là đúng hay ko…em ngước lên nhìn tôi với ánh mắt hết sức bối rối và ngượng ngùng…có lẽ những hành động vừa qua chỉ là một cơn bộc phát và nó trái với ” phong cách ” của em …có lẽ đây là lần đầu tiên em chủ động và tôi hiểu là thực sự em cũng chả biết phải làm gì…
tôi nằm đó …ko dám động đậy cũng ko biết phải làm gì nữa vì thực sự tôi ko muốn làm em khó xử nên dù bây h em có bỏ mặc tôi như thế tôi cũng ko có lý do gì trách em cả…du͙© vọиɠ hạ dần …tôi ngồi dậy ôm em nằm xuống…em nhìn tôi buồn bã…có lẽ em trách mình …khờ vì ko biết phải làm gì tiếp theo…tội nghiep em tôi…
_ ko sao đâu …nằm xuống với t đi …- tôi nhìn em cười và kéo em nằm xuống…
hôn lên mắt em , hàng mi cong và những giọt nước mắt còn đọng lại …vị dịu mặn…
_ h…sao đây… -em rụt rè hỏi và áp mặt vào ngực tôi …
_ sao là sao… – tôi vờ vịt hỏi em
em nhìn tôi nhăn nhó , có vẻ em đang cố đọc ý nghĩ tôi vì theo lệ thường…theo phong cách của tôi trong những tình huống va chạm thể xác như thế này …tôi thường ***g lộn lên…nhưng đêm nay trên chiếc giường này , tôi vẫn đang nằm im. vuốt ve bờ vai em …tôi khẽ lật em ra và hôn lên nhũ hoa …tôi nghĩ có lẽ em sẽ thích sự dịu dàng nâng niu âu yếm này chăng…nhưng em đưa ra câu hỏi làm tôi giật bắn người :
_ h mình …hun…thôi hả…?
tôi bật dậy nhìn em…em quay đi ngại ngùng…ôi dời ! ko nói sớm để đằng này cứ đoán mãi .
tôi xoa xoa chân vυ' em và chọc em :
_ nếu mà …nói khách sáo thì là : ” tùy l…t sao cũng được ” …nhưng mà nói thật lòng đó . thì là … -tôi ngập ngừng dúi đầu vào giữa hai vυ' …
em kéo đầu tôi dậy :
_ thì là sao…?
tôi tỏ vẻ ngượng ngùng…
_ là ….
_ là sao
tôi rướng lên , lại gần tai em …thì thầm :
_ mình cùng …
_ cùng gì…nói đi….nhanh …- em dục tôi
và tôi hét toáng lên :
_ mình cùng làm em bé đi l !
em bật dậy cười , đánh tôi :
_ nhỏ nhỏ cái miệng.tự nhiên giữa đêm hét lên ,muốn công an bắt tui hả .
_ hehe ! có t mà ai dám bắt l …ai bảo …t đã ko muốn nói rồi cứ ép …
_ chảnh chưa …ko nói sao biết muốn gì được…
_ chả lẽ…đến h mà l…chưa hiểu ý t sao…
_ áo em si ! – em cười tinh quái nhìn tôi
_ nói rồi …đấy …hợp tác sản xuất em bé …nhen – tôi ôm em vào lòng…
h đây em có đồng ý hay ko tôi cũng …làm tới z luôn cho em biết tay…cuộn trong lòng tôi như con mèo …tay em bắt đầu mò xuống thằng nhỏ đang bị mông em ép cong queo…
cũng giống như cô thiên thần …khi cầm được chim trong tay em cũng chả biết làm gì ngoài …bóp rồi thả …trước khi “huấn luyện “cho em chắc phải để em phát biểu cảm nghĩ trước đã …tôi nhìn em cười …
_ …nhẹ …l…nhẹ thôi…rờ …thấy sao…
_ sao là…sao ? – em ngượng nghịu …tay vẫn bóp rồi thả..
_thì…thích ko…
_ ko…biết…nữa…thấy…nóng nóng…phồng phồng…như …cao su …sao nó to lên. ..nhanh dzữ…- có lẽ từ lúc “tia “chim tôi đên h , em đã kịp đưa ra nhận định của riêng mình .
tôi đưa tay em ra khỏi chim…ra hiệu cho em nằm xuống…
có lẽ cuộc mây mưa này nên bắt đầu bằng những nụ hôn ngọt ngào trên môi hơn là nghịch chim nhau …tôi muốn đêm nay là đêm ân ái thật mặn nồng thắm thiết và nhớ mãi về sau của em và tôi…
chúng tôi đã thật lòng với nhau và đều hiểu rằng người kia cần gì và muốn gì lúc này…vi vậy ko có gì phải ngại ngùng nữa…vừa hôn chúng tôi vừa vuốt ve chim nhau …ko chờ tôi phải chỉ dẫn…em đã khám phá ra cách nào để vuốt chim cho đúng…đó là cầm chim một cách nhẹ nhàng và trược theo chiều dài dươиɠ ѵậŧ…tôi bắt đầu rên lên vì sướиɠ…