Edit: Candie
Tiêu Tiêu quỳ rạp trên mặt đất, ho sặc sụa đến nỗi hai mắt đỏ bừng lên, miệng cô tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh tưởi, Từ Hoàng bắn vào quá nhiều, một ít bị cưỡng chế ép xuống, còn một phần vẫn còn ở trong miệng, còn vài giọt chảy từ môi đỏ xuống cằm.
Cô thở hổn hển, quần áo xộc xệch, hai vυ' bị xoa đến đỏ ửng. Nhìn vừa đơn thuần lại vừa yêu mị vô cùng.
"Tiêu Tiêu, vạch tiểu huyệt ra đi."
Cô còn đang kịch liệt thở dốc đã nghe được Từ Hoàng khàn giọng ra lệnh, sợi dây thần kinh căng chặt cuối cùng như bị đứt, cô kinh hoàng ngẩng đầu nhìn Từ Hoàng đang "tuốt" côn ŧᏂịŧ đang nửa mềm của mình.
Hiển nhiên là cậu còn chưa thoả mãn.
Cô hồng mắt nhìn cửa phòng vẫn đóng chặt, qua vài giây cô cắn môi, lẳng lặng tách hai chân ra.
Da^ʍ thuỷ còn chưa kịp khô, bất kể là trong hay ngoài tiểu huyệt đều ướt dầm dề. Ngón tay vừa chạm vào, kɧoáı ©ảʍ như thuỷ triều vọt tới, cô đỏ mặt, ngón tay run rẩy tách huyệt thịt hồng hào ướŧ áŧ ra. Từ Hoàng không nhịn nổi vươn tay xoa xoa Tiểu Đậu Đậu vài cái rồi áp cô xuống, được cậu "tuốt" vài cái, côn ŧᏂịŧ giờ đã cứng như gậy gỗ.
Ngay cả đỡ cũng không cần đỡ, côn ŧᏂịŧ trực tiếp cắm vào trong huyệt thịt, qυყ đầυ như lửa nóng khai phá mị thịt, cậu càng thêm hăng hái mà cắm sâu vào bên trong.
Tiêu Tiêu theo bản năng kẹp chặt mị thịt, côn ŧᏂịŧ lớn đột nhiên bị mạnh mẽ kẹp lấy, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người dán nhau kín kẽ, giống như sinh ra để hoà làm một.
Không cho cô thời gian thích ứng, Từ Hoàng khiêng hai chân cô để lên vai mình, sau đó hung hăng cắm vào, lực cắm quá mạnh mẽ khiến da^ʍ thuỷ văng khắp nơi.
Tiểu huyệt Tiêu Tiêu không lớn, bây giờ lại bị côn ŧᏂịŧ lớn căng ra đến cực hạn, côn ŧᏂịŧ thô dài gắng gượng cắm vào liên tục phát ra tiếng "phụt phụt". Túi trứng liên tục đánh vào hoa môi, cường lực va chạm khiến hai bầu ngực cô không ngừng chuyển động như một làn sóng.
Từ Hoàng nhanh chóng thọc vào rút ra, lúc rút ra cậu cố ý để qυყ đầυ ở lối vào, sau đó lại dùng toàn lực mà cắm vào trong tiểu huyệt.
Tấn công mãnh liệt như vậy làm Tiêu Tiêu chịu không nổi, sự tê dại len lỏi khắp cơ thể khiến cô sắp nổi điên, từ trong miệng bật ra tiếng rêи ɾỉ kiều mị, cả người run run, qua mấy trăm lần cắm vào rút ra, cô tiết ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, lập tức đạt tới cao trào, xụi lơ trên mặt đất không nhúc nhích.
Tinh lực của Từ Hoàng giống như không có điểm cuối, sau khi cô cao trào rồi nhưng vẫn không chịu rút ra.
Cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ vòng eo tinh tráng, liều mạng mà thẳng tiến sâu vào trong tiểu huyệt, mị thịt bị cậu cắm đến nỗi da^ʍ mĩ bất kham, kɧoáı ©ảʍ tích tụ trong cơ thể, Từ Hoàng cắn chặt răng khi cảm giác muốn bắn ập tới, tuỳ ý để côn ŧᏂịŧ sưng to ra ra vào vào tiểu huyệt, da^ʍ thuỷ bị cắm tới nỗi thành bọt nước bám vào hoa môi bắn ra ngoài, tiểu huyệt bị "hành hạ" đến nỗi đỏ lên nhìn cực kì đáng thương.
"Đừng...đừng cắm nữa."
Tiểu huyệt, tiểu huyệt muốn bị cắm hỏng.
Tiêu Tiêu khóc kêu, đau đớn cùng vui sướиɠ đều hiện rõ lên trên mặt cô.
"Chỉ có anh, chỉ có anh mới được cắm em như vậy. Em là của anh, của anh, là của anhhh!"
Từ Hoàng gầm rú tuyên cáo với cô.
Côn ŧᏂịŧ gân xanh cù kết tàn phá bừa bãi trong cơ thể cô, kɧoáı ©ảʍ quen thuộc che trời lấp đất đánh úp lại, người Từ Hoàng run lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt lại nóng bỏng bắn vào trong tiểu huyệt của Tiêu Tiêu, bụng nhỏ của cô bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm trướng lên, nhìn giống hệt như mang thai mấy tháng.