Tiễn trợ lý nói rất cứng rắn, chỉ thẳng Bạch Tiểu Thăng.
Các trưởng phòng đang ngồi, tính cả Trần Đại Nha đều im lặng chấn kinh.
Hôm nay bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít đều đoán được sẽ tràn ngập mùi thuốc súng, nhưng không ai nghĩ đến vừa lên đã bật hết hỏa lực!
Tiễn trợ lý vấn trách Bạch Tiểu Thăng?
Sợ rằng hắn còn không có tư cách này!
Nhưng hắn mở miệng, đại biểu ai thì không cần nói cũng biết!
Vương Duệ khoan thai nhìn chén trà trước mắt mình, tựa hồ đang thưởng thức lá trà chìm nổi ở trong chén.
Bạch Tiểu Thăng không thèm nhìn Tiễn trợ lý, gương mặt đầy bình tĩnh nhìn về phía Vương Duệ.
Chuyện này khiến Tiễn trợ lý nổi giận.
Tên khốn khϊếp họ Bạch này, đều giờ rồi mà cậu còn giả vờ không sợ gì! Lát nữa, tôi sẽ để cậu muốn khóc cũng không kịp!
Tiễn trợ lý bị coi thường, lên cơn giận dữ.
Tên Bạch Tiểu Thăng này lúc trước khiến mình thành công địch của toàn hạng mục, chịu không ít kinh khường và chửi mắng.
Mình là người bên cạnh Phó tổng, lại bị người người kêu đánh, người người cừu thị, sao mà thê thảm.
Hôm nay, chính là lúc mình báo thù! Tiễn trợ lý gào thét trong lòng.
- Anh muốn họp công khai xử lý tội lỗi của tôi? Không biết tôi phạm sai lầm gì!
Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn lão Tiễn, tùy ý cười hỏi.
Thần sắc ngữ khí, giống như người lớn hỏi trẻ con.
- Vậy anh nói xem, tôi làm không đúng chỗ nào!
Sắc mặt này của Bạch Tiểu Thăng làm Tiễn trợ lý tức lòi mắt, đến mức lúc hắn lấy bản bút ký tìm kiếm nội dung mà tay còn đang run rẩy.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu thân là quản lý hạng mục, người Tổng phụ trách hạng mục này, nhưng lại phạm vào mười sai lầm lớn! Hôm nay, tôi sẽ liệt kê trước mặt mọi người!
Cuối cùng Tiễn trợ lý lật đến tờ cần xem, quát lớn.
Ấy chà, mười sai lầm lớn cơ à, đúng là không ít!
Bạch Tiểu Thăng cười đưa tay, dùng tay làm dấu mời, ngụ ý —— "Xin anh bắt đầu biểu diễn."
- Bạch Tiểu Thăng, Vương tổng tín nhiệm cậu như vậy, cho cậu làm người tổng phụ trách hạng mục, cậu vốn nên làm việc tốt, toàn lực phụ trách mới đúng, thế nhưng cậu lại đẩy hết cho phía dưới! Không tận chức trách, đây chính là sai lầm lớn thứ nhất!
Tiễn trợ lý chỉ trích.
- Sau đó, trực tiếp đuổi đội thi công có mâu thuẫn với bên ta, để sân khấu hạng mục bị dựng chậm trễ hai ngày, làm trễ nải toàn bộ tiến trình hạng mục! Đây là sai lầm lớn thứ hai! Cùng truyền thông xung đột, dẫn đến quan hệ xã hội của hạng mục bị hao tổn, khiến giai đoạn tuyên truyền mở rộng đình trệ, cậu có trách nhiệm không thể trốn tránh, Đây là sai lầm lớn thứ ba!
Tiễn trợ lý câu sau lớn hơn câu trước, sắc mặt lăng lệ nêu ra vấn đề của Bạch Tiểu Thăng.
Đây đây phải là họp, đây rõ ràng chính là thẩm phán, chính là tuyên bố tội trạng!
Trần Đại Nha nghe đến kinh tâm động phách, nhịn không được nhìn Phó tổng Vương Duệ.
Vương phó tổng vững như Thái Sơn, ngồi yên tại chỗ, im như cây tùng, tập trung tinh thần nhìn lá trà chìm nổi trong chén trà.
- Sai lầm không thể tha thứ nhất chính là ở trước khánh thành, còn vài ngày như vậy mà cậu lại lấy lý do buồn cười là người mệt mỏi để nghỉ ngơi đến bây giờ! Thái độ của một người tổng phụ trách là như vậy sao, cậu làm gương gì cho toàn hạng mục thế! Cậu có biết bởi vì cậu mà làm trễ nải bao nhiêu thời gian, làm trễ nải bao nhiêu tâm huyết của mọi người. Nếu như hạng mục khai trương xảy ra vấn đề, vậy chín mươi chín phần trăm là do cậu, câu phải chịu trách nhiệm hoàn toàn!
Tiễn trợ lý khàn cả giọng, cảm xúc kích động, thậm chí không nhịn được vỗ xuống bàn.
Đây là thứ hắn đã tỉ mỉ chuẩn bị rất lâu.
Tiễn trợ lý mỗi lần đọc đều cảm thấy có lý có cứ, nói ra đều vô cùng kích động, đúng là đã trực chỉ lòng người, đinh tai nhức óc.
Tiễn trợ lý cho rằng chỉ đọc một lần thì các Trưởng phòng sẽ vung tay hô to, cùng hắn thảo phạt Bạch Tiểu Thăng.
Huống hồ bây giờ hắn diễn dịch tình cảm dạt dào, hiệu quả nhất định sẽ càng tốt hơn!
- Với lại, tôi còn muốn thêm một điều, ngay vừa rồi cậu xảy ra xung đột với khách hàng của hạng mục, đuổi một khách hàng có nhãn hiệu tốt! Cậu đã làm mất tương lai của hạng mục chúng ta, còn muốn kiện người ta nữa chứ? Về sau ai còn dám hợp tác với quảng trường của chúng ta? Không có các khách hàng chủ lực, trung tâm thương mại liền xong rồi!
Tiễn trợ lý kích động, nhịn không được chỉ vào Bạch Tiểu Thăng,
- Chỗ nào có trách nhiệm, cậu đều phải gánh lấy!
Lần chỉ trích này, làm cho các trưởng phòng đang ngồi đều động dung.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu còn lời gì muốn nói không?
Vương Duệ nhếch mí mắt, mặt không thay đổi hỏi.
Giống như một vị quan toà phán quyết đang vấn tội người, còn có gì cần giảo biện.
Bạch Tiểu Thăng cười với Vương Duệ, không hề sợ hãi.
Tất cả điều lên án, mười tội trạng này, căn bản là đổi trắng thay đen, sai lệch sự thật.
Bạch Tiểu Thăng muốn cãi lại, nhất định sẽ làm cho đối phương á khẩu không trả lời được, để đám người vỗ bàn kêu tốt.
Nhưng mà, có ý nghĩa sao?
Hôm nay bọn họ cũng không đến để giảng đạo lý!
Mà Bạch Tiểu Thăng hắn cũng không đến ngồi để phân rõ phải trái!
- Tôi muốn nghe ý của Vương tổng.
Bạch Tiểu Thăng nhỏ giọng hỏi.
Vương Duệ gật đầu, sắc mặt của hắn âm trầm, ánh mắt như đao, chưa mở miệng nhưng cả người đã tỏa ra một vòng lăng lệ vô cùng bá đạo.
Trần Đại Nha ở gần, khí tức cứng lại.
Vương Duệ vào hạng mục với thời gian không ngắn, cho tới nay đều là Tiễn trợ lý trên nhảy dưới tránh, bản thân hắn luôn ở trong phòng làm việc, chẳng quan tâm tới điều gì, thời gian lâu dài đến mức Trần Đại Nha sắp quên mất.
Phó tổng Vương Duệ chính là Tổng giám đốc bá đạo của Bách Niên Cộng!
Ngay cả Thượng Văn Thư đều bị hắn khiêu chiến chỉ trích ngay mặt, vị này ở toàn bộ tổng công ty, cho dù ai đều phải né tránh ba phần, huống hồ chỉ là một hạng mục của công ty.
Cho tới nay, Phó tổng Vương Duệ giấu kỹ răng nhọn, bây giờ rốt cục muốn lộ ra răng nanh!
- Liên quan tới vấn đề của cậu, tôi đã tận mắt nhìn thấy. Tiễn trợ lý nói chưa thể mọi câu là thật, nhưng cũng không sai nhiều. Bởi vì cậu mà hạng mục này rơi vào vũng bùn, sắp thành trò cười của Thiên Nam. Tôi cho cậu quyền lợi, tự do, cậu lại làm thành bộ dạng này? !
Vương Duệ lạnh lùng trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng,
- Theo như hiệp nghị trước đó chúng ta ký, cậu là người phụ trách hạng mục này, nhất định phải chịu trách nhiệm hoàn toàn! Hành vi của cậu gây tổn thất cực kỳ lớn đến công ty và lợi ích thương nghiệp, chúng tôi hoài nghi cậu bán lợi ích công ty!
Cái mũ này đủ lớn, tăng tội trạng Tiễn trợ lý liệt kê lên một cấp bậc, trở thành tội phạm thương nghiệp.
- Cho nên lập tức cậu không còn là Tổng phụ trách hạng mục, cũng không còn là quản lý hạng mục, chờ sau hoạt động khai trương, chúng tôi sẽ dùng pháp luật đối với cậu!
Vương Duệ quát.
Các Trưởng phòng kinh hãi im lặng.
Lúc trước còn ghen tị Bạch Tiểu Thăng ký hiệp nghị bảo mật một tháng trên hai mươi ngàn tệ, giờ đều sợ vỡ mật, may mắn không phải mình.
Trần Đại Nha muốn nói lại thôi, chuyện này hắn căn bản không chen miệng vào được.
- Chỉ những thứ này sao?
Bạch Tiểu Thăng vô cùng bình tĩnh nhìn Vương Duệ, cười nói.
- Vương phó tổng tổng kết tốt, tuy nhiên bây giờ ông còn không có tư cách để cho tôi nghỉ, hiệp nghị bảo mật là ông định ra, phía trên có nói sau khánh thành. Tạm dừng công việc quản lý hạng mục của tôi? Vậy ông phải mời Thượng tổng phê chỉ thị.
Bạch Tiểu đứng lên.
- Tan họp!
Bạch Tiểu Thăng dứt lời, nhìn Tiền trợ lý và Vương Duệ một chút, im ắng cười lạnh, phối hợp rời đi.
Hai người kia sắc mặt tái xanh.
Bạch Tiểu Thăng cũng không quay đầu lại.
- Vương Duệ, lão Tiễn, tôi biết các người không ưa tôi, nhưng lại không làm được gì đâu! Không có lão Thượng thông báo, toàn bộ hạng mục vẫn phải nghe tôi!
Rầm!
Vương Duệ vỗ mạnh vào bàn, nghiêm nghị nói,.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu muốn chỉ thị của Thượng tổng, vậy tôi sẽ lấy tới chỉ thị của Thượng tổng cho cậu!