Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 71: Vườn Hoa Xuân Sắc (3)

Một lúc lâu, đầu lưỡi chen vào mở ra đôi môi đóng chặt của Võ Thanh Anh, nàng mềm mại hô khẽ trong tiếng, Trương Siêu Quần đã ngậm cái lưỡi nhỏ kia, ở trong miệng nàng chăm chỉ không ngừng tìm kiếm, như là bên trong khoang miệng ẩn giấu bảo tàng vậy, chưa trãi qua nhân sự, thiếu nữ có thể nào chống đối lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ? Trong đầu nàng lập tức trống rỗng, linh hồn như là từ trong cơ thể bay ra, không biết ở nơi nào.

Không biết thời điểm nào, xiêm y trên người Võ Thanh Anh đã bị bỏ đi, khi cái yếm và tiểu khố cuối cùng cỡi ra, thân thể mềm mại tràn trề mùi hương hiện ra ở trước mắt Trương Siêu Quần, như con thiên nga gáy ngọc trắng như tuyết một mảnh duyên dáng giống, óng ánh chói mắt mịn màng cùng xương quai xanh nhu mị nhẵn mịn, tròn trịa ngọc nhuận bờ vai đẹp, hoàn toàn làm hắn quyến luyến lạc lối, đôi bầu vυ' săn tròn hơi rung động, phảng phất nụ hoa đón gió xuân mời hái, bụng dưới bóng loáng không chút tì vết mê người, đôi chân dài thánh khiết kẹp chặt bên dưới ánh chớp lòa của sấm sét mê người, đẹp không sao tả xiết, thân thể nàng nhẹ nhàng run rẩy, người ngọc xấu hổ, đôi mắt đẹp như nước.

– Ưm…

Võ Thanh Anh bị hắn âu yếm đến ý loạn tình mê, giờ khắc này đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như con nhộng, mắc cỡ không có chỗ trốn, không làm gì khác hơn là nhào vào trong ngực hắn.

Ôm ấp mỹ nhân thân thể hương nhuyễn, hai bàn tay tiếp tục không an phận bắt đầu xâm lược, da thịt nàng non mịn, sờ ở trong tay có cảm giác mềm mại căng tràn lại co dãn thật sự là khó có thể hình dung, thật giống như là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, khiến người ta yêu thích không muốn buông tay.

Trương Siêu Quần trong lòng hơi động, âm thầm vận lên chân khí, ngưng tụ vào lòng bàn tay phải đưa xuống để trên cái âʍ ɦộ của Võ Thanh Anh, chốc lát sau toàn bộ thân thể nàng run rẩy cong lại, rêи ɾỉ︰

– Công tử… công tử có phải là dùng nội lực… a… nội lực của công tử… chui vào bên trong chỗ ấy đi tới…công tử làm sao được vậy… không… không thể đi vào đó… a… ưm…a….

Võ Thanh Anh chỉ cảm thấy ngay giữa hai chân mình làm như có những đầu ngón tay ngọ nguậy, rồi chui sâu vào bên trong cái huyện động chưa khai khẩn của mình, ở sâu trong nơi đó luồn lách bươi móc nhưng rất mềm nhẹ, chưa bao giờ nàng có được cảm giác kỳ diệu ở bên trong chổ cái huyệt động như vậy, từng lần từng lần một âu yếm, dường như nơi trong hang động đó, bắt đầu chìm đắm những làn sóng nước ấm áp vỗ về lấy.

Chỗ ấy làm như đã bị chất lỏng ấm áp toàn bộ bao dâng lên, xung kích, vuốt nhẹ, khi luồng chân khí đó lặng lẽ tiến vào, thì đã biến thành hình dạng như là một cây côn ŧᏂịŧ, bắt đầu nhúc nhích chuyển động…

Vì vậy làm cho hơi thở thiếu nữ như là đình trệ, tiếng thở dốc càng lúc càng lớn, hai cái chân trắng noãn trơn mềm không được tự động dang rộng mở ra..

Bị loại kỹ xảo kỳ diệu trêu đùa, một tiểu cô nương chưa trãi qua nhân sự thì làm sao có thể chịu đựng nỗi? Thân thể mềm mại mềm như bị tê liệt, đôi mắt long lanh lóng lánh phủ mờ hơi nước, xương quai hàm xanh như là nghiến lại, khuôn mặt đỏ hồng phảng phất như là say rượu thật là kiều diễm, toàn bộ vẻ đẹp của Võ Thanh Anh hiển hiện ra ở trước mặt Trương Siêu Quần.

– Tiểu thư thật là đẹp…

Hắn chậc lưỡi than thở rồi nói tiếp:

– Ta có thể gọi tiểu thư là muội muội được chứ?

Thiếu nữ nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, nói︰

– Trương công tử, sẽ yêu thương muội muội chứ?

Siêu quần ca khẽ mỉm cười, nói︰

– Đừng gọi ta Trương công tử, ta tên gọi là Trương Siêu Quần.

– Ủa..Cửu Chân tỷ nói, huynh tên là Trương Vô Kỵ mà!

– Hừm, ta đại danh là Trương Siêu Quần, tự là Vô Kỵ.

– Thì ra là như vậy.

Trương Siêu Quần ánh mắt dần dần xuống dưới, nhìn chăm chú vào cái nơi riêng tư tối ẩn mật làm người tràn ngập mơ màng…

Cái mu kia bao trùm nhô lên như gò núi nhỏ, đào nguyên tươi đẹp, kề sát ở ngay cửa miệng âʍ đa͙σ thì thưa thớt ít một lông đen còn rất tơ mềm, hai bên môi lớn rất đầy đặn, bởi vì do Trương Siêu Quần sử dụng kỹ xảo thần kỳ của Ngọc Nữ Tâm Kinh mà nàng động tình, làm cho hai môi nhỏ hồng hào nhẵn nhụi, giọt sương xuân điểm dinh dính nhơn nhớt đọng trên bề mặt, bình thường hai môi nhỏ của nàng ẩn giấu ở chính giữa hai môi lớn, giờ đã sung huyết phồng lên từng bên môi nhỏ đều có thể thấy được.

Thiếu nữ thấy ánh mắt hắn đắm đuối từ nhìn trên cái âʍ ɦộ của mình, xấu hổ không thể tả, tay ngọc nhỏ dài duỗi một cái, che kín lại đám lông đen ở dưới hạ thân, thẹn thùng nói︰

– Siêu Quần ca…huynh đừng nhìn muội như thế a, muội….muội….

Trương Siêu Quần cười nói︰

– Thân thể mỹ lệ như vậy, có thể nào không nhìn a, muội đừng có ngại…

Hắn tay trái chậm rãi nhào nặn trên đôi bầu vυ' nàng, bàn tay truyền đến xúc cảm một khối thịt nhỏ rất rắn chắc, mềm mại cực kỳ lại tràn ngập co dãn, nhẹ nhàng dùng hai đầu ngón tay nắm đầu núʍ ѵú nhẹ nhàng xe lấy, bởi vì động tình nên đã cương cứng lên.

Võ Thanh Anh lại bị từ mới đầṳ ѵú truyền đến cảm giác, ngọc diện phong tình vô hạn, đôi mi thanh tú cau lại, mị nhãn mê ly, phát sinh ra tiếng ân a yêu kiều, cơn tê ngứa cấp tốc khuếch tán đối bầu vυ' thẳng xuống sưới cái âʍ ɦộ.

Ngọc thể ngang dọc, nơi riêng tư ngượng ngùng không hề che lấp bại lộ ở trước mặt yêu lang, tâm hoảng ý loạn Võ Thanh Anh bây giờ chỉ có thể cố gắng khép lại hai chân, càng làm cho Trương Siêu Quần lâu bốc lên nguyên thủy du͙© vọиɠ của giống đực..

Lúc này từ trong đáy lòng Trương Siêu Quần dâng lên sự kiêu ngạo, đồng thời lại âm thầm vui mừng, nếu mình chậm chân đi tới Hồng Mai Sơn Trang, chỉ sợ Võ Thanh Anh đáng yêu này, nói không chắc có thể trở thành vật trong túi của Vệ Bích.

Cảm giác được ánh mắt hắn tham lam nóng rực, không kiêng kị mà cứ ở bên dưới hạ thể mình xâm phạm khắp mọi nơi, Võ Thanh Anh ngọc diện hồng thấu, toàn thân nóng lên, trong lòng vừa thẹn vừa vội, gắt giọng︰

– Huynh này, còn không nhìn thấy đủ sao?

– Làm sao có thể nhìn đủ! Có xem cả đời cũng xem không đủ.

Trương Siêu Quần bỗng nhiên hạ thấp thân mình xuống, đầu lưỡi nhiệt nóng liếʍ từ mắt cá chân, rồi đến bắp chân nhỏ, lại lên tới bắp đùi của nàng…

Một loại sướиɠ khoái không tên từ đùi cấp nàng trên tốc xông lên phía trên, vẫn là vọt tới bên trong sâu u cốc…

– A…

Võ Thanh Anh thân thể mềm mại run rẩy dữ dội, nguyên lai là Trương Siêu Quần cái đầu lưỡi kia giống như đầu lưỡi linh xà đã tới liếʍ đến bắp đùi của nàng rồi hứng vào bên trong chếch lên ngay chính giữa hai chân, Võ Thanh Anh như muốn tan vỡ, suýt chút nữa thì khóc lên, cũng không dám mở mắt nhìn hắn, đôi mắt đẹp khép kín, hàm răng ngà cắn lấy môi anh đào đến mức trắng bệch, bờ eo nhỏ nhắn vặn vẹo, làm như muốn chạy trốn, rồi lại tự mở chân nghênh hợp.

Trương Siêu Quần không chút lưu tình ở trên cái khe thịt âʍ ɦộ hồng nộn mịn màng liếʍ lên, ý xuân dạt dào, óng ánh chất lỏng từ hai môi nhỏ màu mỡ toát ra..

– Siêu Quần… Siêu Quần ca… huynh đừng tiếp tục cắn muội… muội không chịu nổi..

Võ Thanh Anh nói mê giống như gần như rêи ɾỉ, lại làm Trương Siêu Quần dục hỏa bốc lên, nhìn chất lỏng sền sệt óng ánh từ trăng âʍ đa͙σ bài tiết chảy ra, một cánh tay ngọc mỹ nhân che lại miệng, cái mông săn chắc loạn nữu, hắn biết là Võ Thanh Anh đã động tình đến cực điểm, cũng là thời điểm đã đến, đầu gối nhẹ nhàng tách ra hai chân nàng ra, Võ Thanh Anh bộ ngực cao phập phồng, toàn thân tỏa ra một luồng khó có thể hình dung ý xuân…

Trương Siêu Quần ánh mắt chớp động, chậm rãi trầm hông, dương căn chậm rãi chỉa vào ở ngoài cái âʍ ɦộ đẫy đà Võ Thanh Anh, qυყ đầυ còn chưa tiến vào bên trong, mới chỉ đã ngoài mặt mà đã cảm thấy thịt non mềm mại khoan khoái vô cùng mất hồn, cái âʍ ɦộ của Võ Thanh Anh so với các cô nường đồng trang lứa thì phong mập hơn rất nhiều, đám lông đen um tùm ở phía trên dọc theo hai bên mép lớn những sợi lông đen như bừng tỉnh thưa thớt chắp lên nửa phân nữa cái bánh bao trắng như tuyết, tự nhiên gần khu vực cửa miệng âʍ đa͙σ lại lõm xuống một cái hoa kính đào nguyên, mềm mại ướŧ áŧ màu hồng phấn ẩn ẩn hiện ra suối nước…

Riêng chỉ hai bên môi nhỏ ngoại chướng, cũng đã đủ để hàm hít vào lỏm hơn một nửa qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ, nhưng lại bị tầng tầng thịt non cánh hoa bao vây chặn kín, rất khó khăn lắm chạm được vào cửa miệng âʍ đa͙σ.

Từ trên giường đệm cỏ truyền đến một tiếng kêu thảm.

– Á…

Võ Thanh Anh cả người căng lên, nức nở một tiếng, hai tay bấu lấy cánh tay Trương Siêu Quần, đây ra tự mình nắm lấy hai cổ tay của nàng, hướng về phía trên đỉnh đầu nàng đè chặt, thân thể của hắn thuận thế từ từ bổ nhào về phía trước.

Màиɠ ŧяiиɧ Võ Thanh Anh toàn bộ bị hơn nửa cái qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ gắt gao nghiền lấy, bên trong nhụy tâm một trận đau nhức tê tâm liệt phế, căng lên từ phía đáy chậu, một vài giọt máu hồng như tơ trào ra nhiểu xuống.

Hai chân đá loạn, Võ Thanh Anh cả người như là con bướm vương vào mạng nhện, phí công vùng vẫy giãy chết, nàng cứ như vậy vặn eo lắc mông, chẳng những không có thể đem cây dươиɠ ѵậŧ dị vật kia giãy rớt ra ngoài, ngược lại làm cho tầng lớp thịt non hồng nộn bên trong âʍ đa͙σ tại qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ mài tới mài lui, khiến cho Trương Siêu Quần thực là hưởng thụ.

– Súc sinh… huynh muốn đè chết muội sao?

Mắt thấy mông eo bị hắn áp chế, giãy dụa vô vọng, dươиɠ ѵậŧ kia tại trong cơ thể càng nhập càng sâu, chẳng khác gì đâm xuyên qua bụng nàng, cái âʍ ɦộ như bị búa bén chém vào, quả nhiên là rất thống khổ, nàng tiếng hô thét lên, toàn thân căng thẳng, bên trong âʍ ɦộ đột nhiên co rụt lại càng xiết chặt dươиɠ ѵậŧ Trương Siêu Quần, không nhịn đau được nàng buột miệng mắng hắn.

Hắn gặp giai nhân thủ chặt lôi trì, không chịu thả lỏng người, thịt ngon đã đến miệng há lại để cho miếng thịt bay đi? Vì thế hắn ôn nhu dỗ dàng nàng:

– Muội nhẫn nại chịu đựng, trong chốc lát ta bảo đảm muội vui sương như được bay lên trời, sợ còn không chịu để cho ta lấy nó ra.

Nói xong không chờ nàng có đồng ý hay không, hắn chậm rãi đút hết cây dươиɠ ѵậŧ vào trong âʍ đa͙σ nàng, gắt gao để cái qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ ở trên nhụy tâm hơi cưng cứng, Trương Siêu Quần ngưng thần kềm nén xúc động ở tại nơi nhục động mập nhuyễn chặt khít đang co lại mãnh liệt cây côn ŧᏂịŧ của mình, hắn cũng không trì hoãn nữa, hai tay nhẹ nhàng nâng mông của nàng hướng lên trên nhấc lên hạ xuống, để cho nàng cái âʍ đa͙σ mị huyệt giữa đùi thay đổi tự ra vào với cây dươиɠ ѵậŧ..

– Á…

Võ Thanh Anh lại kêu đau, trừ bỏ mới vừa rồi chỉ có từng trận căng đau, nhưng bây giờ đã có chút một tia kéo dài tô ngứa, biến hóa này theo di chuyển của cái qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ lui về tấn tới không ngừng quét cọ, qυყ đầυ đầu tiên là lui về, rồi chợt như giao long xuất nhập biển thành hung mãnh đẩy tới, đem bên trong thành vách thịt non vừa mới khép kín, lại giải khai, quay đầu dươиɠ ѵậŧ thẳng cắn tới hoa tâm âʍ đa͙σ, cảm giác đau đớn nhức mỏi lại hơi sương như tê dại hướng đến trái tim Võ Thanh Anh, nàng lại a ê một chuỗi rêи ɾỉ, đôi đầu lông mày nhíu lại cùng một chỗ, giống như là đau thật đau, giống như là tê sướиɠ thật tê sướиɠ…

Ngọc môn đã mở, mật huyệt đã trơn nhớt nhợt thông nhuận, Trương Siêu Quần ôm sát Võ Thanh Anh mông đít, không nhanh không chậm rút ra đút vào không ngừng, hắn cũng không dám quá mức thô lỗ, hơn nữa một khi hắn làm quá nhanh, đối mặt với mỹ huyệ hoa tâm t khép chặt như thế này, hắn cũng không tin rằng mình có thể kiên trì cầm giữ nỗi.

Võ Thanh Anh kia với các âʍ đa͙σ quả thật so với nữ tử bình thường bất đồng, Võ Thanh Anh bị phá đi trinh tiết vẫn là đau không chịu nỗi như mọi nữ tử lần đầu bị mất trinh, nhưng âʍ đa͙σ nàng mới bất quá được dươиɠ ѵậŧ hắn hầu hạ trong khoảng thời gian khá ngắn, trong mũi kia tiếng “ hừ “ cũng đã lộ ra vẻ xuân tình uyển chuyển, tựa như không còn đau đớn rồi, âʍ đa͙σ thích ứng chi …

Võ Thanh Anh không phải là không đau, bên trong âʍ đa͙σ thật sự là bị dươиɠ ѵậŧ nhét vào căng phồng như muốn vỡ ra, nhưng sau khi được cây dươиɠ ѵậŧ chuyển động, tầng tầng thịt non bên trong bị mài cạ liền sinh ra một cảm giác thích ý nối thẳng đến thắt lưng sống, để cho nàng vừa muốn cho cây côn ŧᏂịŧ kia cút ra ngoài, lại muốn khiến nó mài cạ nhiều hơn một chút.

Tuy rằng đoán không được tâm tư của Võ Thanh Anh, nhưng Trương Siêu Quần lại có thể tinh tường cảm nhận được dưới thân mình, thân thể mềm mại của nàng biến hóa rỏ ràng.

Nếu không phải trên hai đùi của nàng lây dính vài điểm màu đỏ hồng, Trương Siêu Quần thật sự khó mà tin được trước mắt tiểu cô nương này đang bắt đầu xuân tình rêи ɾỉ không ngừng, lại là mới lần đầu tiên thật sự nếm thử mây mưa.

Người tập võ, cơ bắp thường thường phá lệ dẻo dai, mà Võ Thanh Anh từ lúc còn thật nhỏ đã rèn luyện tập võ, do vậy toàn thân cũng có thể bị dẫn đường nhanh chóng cảm nhận, mà giờ khắc này da thịt lại mẫn cảm vô cùng, không cần phải tốn thời gian để thích ứng, cũng không tốn mị thuốc dỗ dành nhiều, với lại trời sinh nàng có cái âʍ ɦộ phì nộn, dù chặt khít nhưng vẫn rất nhanh thích ứng được với dươиɠ ѵậŧ to lớn kia.

………………………………………………………………………………………

Trương Siêu Quần lúc này đã vô pháp thu tay lại, hai bàn tay nắm hai chân Võ Thanh Anh xinh đẹp tuyệt trần, dươиɠ ѵậŧ chôn nhập trong cơ thể nàng thật sâu, một tia khí nóng giống như hữu hình ngưng tụ lại sâu trong cổ tử ©υиɠ bắt đầu bủn rủn không chịu nổi …..

-Ưm…ưm…a…..!

Mỗi lần bị dươиɠ ѵậŧ đâm sâu vào cơ thể, Võ Thanh Anh đều phát ra một tiếng rêи ɾỉ không cam lòng, dưới tình huống dần dần nàng đang đi vào tuyệt đỉnh của cơn cực khoái, thân thể nàng tản mát ra mị lực có thể làm cho nam nhân không thể kháng cự lại sự cám dỗ mà phải xuất tinh ra, cái loại thân thể với thần thái tham lam khát cầu, da^ʍ mị đến cực điểm!

Mà lúc này, tia khi nóng ngưng tụ tại cổ miệng tử ©υиɠ Võ Thanh Anh càng lúc càng dày đặc, chẳng những không có chút tán ra, tụ lại một chỗ cũng còn không nói, mà thậm chí đang còn ẩn ẩn cổ như muốn chủ động phá quan trào ra.

– Đừng… Đừng! Ngứa… á… hư hết rồi…

Khi cơn cực khoái sắp đến, cũng đúng là lúc nữ tử biểu lộ phong tình dày nhất, Võ Thanh Anh tướng mạo sẵn có đã xinh đẹp hơn người, ánh mắt như tơ, đỏ mọng xuân môi bộ dáng ẩn tình, Trương Siêu Quần càng nhìn cũng không nhịn được tâm thần rung động.

Võ Thanh Anh trong lòng tìиɧ ɖu͙© dâng cao đã đến lúc không chịu nỗi, bên trong âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ lui tới một đường, dịch nhờn đã trắng mịn liên tục trào ra, hang động chật hẹp mấp máy không ngừng, như muốn đem toàn bộ dươиɠ ѵậŧ Trương Siêu Quần nuốt hết vào trong cái âʍ đa͙σ nho nhỏ này, giờ khắc này tâm trí của nàng chỉ tập trung lo lắng đến cái âʍ ɦộ kia đang bị mài đến toàn thân ma nhuyễn toan ngứa, Võ Thanh Anh ưỡn lưng một cái, bờ eo nhỏ giống như bị một bàn tay dùng sức nâng lên lơ lửng giữa không trung, bên dưới từ mắt cá chân đến lớn đầu mũi chân đều sống chết cong lại, toàn bộ thân thể mềm mại căng lên giống như là đangh luyện công phu Thiết Bản Kiều vậy

– Á…á……

Trong cổ họng nàng run rẩy phát ra tiếng rên cao vυ't, một đôi tkhóe mắt rũ xuống mang theo hai dòng thanh lệ, cơn sướиɠ khoái làm cho Võ Thanh Anh như là hồn lìa khỏi xác trong cơn kɧoáı ©ảʍ tuyệt mỹ, từng cơn hấp lực từ cổ tử ©υиɠ hấp thu qυყ đầυ Trương Siêu Quần vào trong cơ thể.

Lúc đầu còn nói là do Võ Thanh Anh quá mức sảng khoái, âm tinh chuyển dời, nhưng một lát sau thì phát hiện tình huống hình như là không phải là như thế, miệng tử ©υиɠ liên tục không ngừng mυ'ŧ vào qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ, Võ Thanh Anh cũng phát hiện toàn thân mình tinh lực đang nhanh chóng trào ra, đầu váng mắt hoa trước mắt bỗng biến thành màu đen, há miệng muốn cầu cứu, nhưng khí lực nói chuyện đều cầm lên không nổi, bên trong cổ miệng tử ©υиɠ từng làn âm tinh trào ra như nướ© ŧıểυ chảy ra, lúc đầu còn sềnh sệch, về sau chất lỏng tựa như là nước, vỡ đê tuôn trào cuộn chảy ra ngoài.

Xác thực, bộ dáng Võ Thanh Anh thập phần động lòng người, Trương Siêu Quần cũng đã đến lúc tối hậu quan đầu, kɧoáı ©ảʍ làm dươиɠ ѵậŧ tê dại tích lại đã tràn đầy, thắt lưng cũng bắt đầu như nhũn ra, hắn càng nhanh hơn trừu đưa.

Qυყ đầυ phồng lên thành một cái chày gỗ nhỏ, đảo ra đầy âm tinh bên trong âʍ đa͙σ, thấy nàng rêи ɾỉ cũng kêu lên không được thành tiếng, khi bị đưa lêи đỉиɦ phong tìиɧ ɖu͙©, trong lòng hắn đã hoàn toàn không cảm giác gì khác, chỉ còn lại lửa nóng dươиɠ ѵậŧ đang mài trong huyệt động mang đến cuồn cuộn không dứt khoái hoạt, đột nhiên, qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ trướng đại thêm vài phần, lực đâm mạnh tiến vào sâu trong miệng tử ©υиɠ, ngay sau đó qυყ đầυ nhay dựng hai, ba cái, lập tức ở chỗ sâu trong bụng từ Võ Thanh Anh có một giòng nước ấm dũng mãnh từng đợt từng đợt tưới vào, sự thư sướиɠ thấm vào thịt non âʍ đa͙σ từng tấc từng li một của nàng …..

Phún ra đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, Trương Siêu Quần cũng cảm thấy có chút mỏi mệt, ghé vào trên người nàng, mồ hôi thấm quang lưu lưu đầy hết trên lưng.

Không ngờ được Võ Thanh Anh kiên trì chịu nỗi tới mức cuối cùng, tuy rằng tứ chi bách hài mệt mỏi rã rời, nhưng trong tâm trí nàng vẫn là cảm thấy thỏa mãn vô cùng, khoái hoạt nhịn không được …

Dươиɠ ѵậŧ thoát ly cửa miệng âʍ đa͙σ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc nóng hổi vẫn còn sôi sục, từ đầu mã nhãn kích xạ ra những giọt cuối cùng dính trên đám lông đen gò mu âʍ ɦộ kéo dài lổ run tinh xảo của Võ Thanh Anh lưu lại một đường mảnh trắng đυ.c thật dài vết bẩn nhìn qua vô cùng dâʍ đãиɠ.

Hai người một nằm sấp, một hướng lên..

Sau một chốc, thì Võ Thanh Anh từ bên trong cái âʍ đa͙σ khôi phục lại sự đau đớn như cũ, nói︰

– Bây giờ..muội lại.. thật đau…

Võ Thanh Anh bị cơn thốn đau tràn ra nước mắt, thân thể mềm mại run rẩy, rất là đáng thương nhìn Trương Siêu Quần.

Hắn áy náy nói︰

– Xin lỗi, đã làm đau muội rồi.

Võ Thanh Anh trong mắt lập loè ánh sáng động tình, cặp môi thơm kiều nhuyễn chủ động in lên miệng hắn, một lát, rời khỏi miệng, Võ Thanh Anh nói︰

– Thế nhưng… thế nhưng, nơi đó thật giống bị nổ tung, đau quá …

Trương Siêu Quần mỉm cười nói︰

– Ta yêu muội….. ta thật sự yêu muội, bây giờ đi ngủ, từ ngày mai sẽ không bao giờ còn đau nữa, được không?

– Được!

Trương Siêu Quần ôm lấy thân thể lảo lồ của nàng ôm chặt vào trong ngực…