Trong phòng tắm ánh nến cũng
không
tính là sáng ngời, vầng sáng phảng phất
một
đường chảy xuôi
trên
thân thể thiếu nữ, mặt nàng ghé vào nhuyễn sạp bên cạnh bể tắm, thân mình mềm mại hãm sâu trong đệm lông thiên nga màu đỏ thẫm khảm đá quý, như mỹ ngọc, trơn bóng
không
lẫn
một
tạp chất, cơ hồ làm hoa mắt Arthur.
Công chúa điện hạ hết thảy đều hoàn mỹ như vậy, tóc đen bị nước ao làm ướt giống như tảo biển buộc lên đặt trước ngực, bởi vì lộ ra đoạn gáy ngọc thon dài như thiên nga. Theo cổ
đi
xuống, dừng ở
trênlưng nàng tinh xảo như cánh bươm bướm, phập phồng như rắn nước ôn nhu lại gợi cảm. Sau đó chỗ eo
nhỏ
cao cao hở ra, hai đường kiều đĩnh oánh nhuận phấn hồng, mông tròn như hai cánh hoa đào giáp lại cùng nhau, tạo ra đường cong
thật
sâu, phảng phất
đang
không
tiếng động mời nam nhân kéo mạnh ra, lộ ra hoa
nhỏ
phấn nộn phía dưới, dùng côn th*t hung hăng đâm vào.
không
được, cực lực đem vọng tưởng da^ʍ mỹ trong đầu xua
đi, tầm mắt Arthur dừng ở
trên
mông thiếu nữ, dĩ nhiên
không
dám tiếp tục nhìn xuống. Theo công chúa điện hạ phân phó,
hắn
tách hai chân ra, quỳ gối
trên
người thiếu nữ, bàn tay to kia mang theo vết chai lửa nóng, lòng bàn tay chạm vào da thịt trắng mịn, hai người đều kìm lòng
không
đậu run run
một
chút.
"Tiếp tục." Margaret nhàn nhạt
nói.
Arthur cực lực vững vàng hô hấp, đầu ngón tay dừng ở
trên
vai mượt mà, dọc theo lưng
đi
xuống, mềm
nhẹ
xoa nắn.
Mặc dù nam nhân này vì mình khẩu giao
không
chỉ
một
lần, nhưng da thịt chạm nhau như vậy, vẫn là lần đầu. Margaret chôn miệng mũi
thật
sâu vào trong đệm lông thiên nga, chỉ có như vậy, nàng mới
sẽkhông
bởi vì kia cảm xúc thô ráp nóng bỏng mà kêu ra tiếng. Tê dại phảng phất như bị điện giật, bắt đầu từ bờ vai, chậm rãi kéo tới lưng, sau đó là eo
nhỏ. Bàn tay to chuyển động ở
trên
vòng eo thiếu nữ mảnh khảnh, nhưng vẫn
không
đi
xuống phía dưới.
"Tiếp tục." Margaret đem tiếng khinh ngâm nuốt vào cổ, càng lãnh đạm
nói.
Hai chữ này có hàm nghĩa gì, Arthur rất
rõ
ràng, đầu ngón tay run càng lợi hại, tầm mắt dừng ở
trênmông phấn hồng, vật trong khố sắp sửa muốn bắn ra càng ngày càng
rõ, tiền tinh trong mã mắt chảy ra
đã
làm ướt đũng quần. Nhưng
hắn
không
thể làm trái mệnh lệnh của công chúa điện hạ, kỳ thực
hắncũng
không
muốn làm trái. Cái ý tưởng này khiến
hắn
càng thêm hổ thẹn, nhưng
hắn
phảng phất như mê muội, bàn tay to bắt lấy cặp mông căng đầy, liên tục bóp
nhẹ.
"Ư a..." Thình lình bị đùa bỡn khiến thiếu nữ nhịn
không
được rêи ɾỉ ra tiếng,
đã
phát ra thanh
âm, vậy Margaret dứt khoát
sẽ
không
nhẫn nại nữa, "Ư... A... ư ha..." Kiều kiều mềm yếu rêи ɾỉ phảng phất như mèo con hừ hừ, bàn tay to vuốt ve càng ngày càng nặng. Hai cái chân dài của nàng, bởi vì ngứa ngáy giữa hai chân càng nhiều mà
nhẹ
nhàng cọ xát, chân ở
trên
mặt nhung, bởi vì khoái ý mà cuộn ngón chân lại giống như mười hạt ngọc trai nho
nhỏ, đáng
yêu
khiến người ta hận
không
thể
một
ngụm ngậm vào.
Lúc này, hai bàn tay to ở
trên
mông nàng di chuyển xuống, lúc nàng lại lãng kêu
một
tiếng tao mị tận xương, tựa hồ rốt cục nhẫn
không
nổi, nắm mông
nhỏ
của kéo mở chân ra. Dưới đồi núi lộ ra động đào nguyên nước suối róc rách, sớm ẩm ướt
không
hành bộ dáng."Arthur..." Margaret phát ra tiếng
yêu
kiều phảng phất như
một
loại khẩn cầu, "Liếʍ ta... Arthur."
Vừa dứt lời, lưỡi to ẩm nóng liền áp lên hai phiến cánh hoa phấn nộn."A! --" theo thiếu nữ ngâm kêu đứt quãng, đầu lưỡi nam nhân linh hoạt tham tiến vào trong mật huyệt nàng, chống đỡ ngọc đạo khít khao, ở
trên
vách hoa huy*t lầy lội
không
chịu nổi liếʍ mυ'ŧ qua lại,
đã
làm Margaret phun ra
một
cỗ d*m thủy.
Arthur
không
ngừng cố gắng, lưỡi đè
trên
chỗ thịt mềm mẫn cảm nhất
trên
vách hoa huy*t của nàng
không
ngừng qua lại, thỉnh thoảng đầu lưỡi cuộn lên xoáy tròn, môi mỏng cũng
không
nhàn rỗi, hàm chứa hộ khẩu no đủ vừa hút vưaà hôn, lại kéo ngọc châu run rẩy sưng đỏ liếʍ hôn từng chút
một. Hầu hạ công chúa rất nhiều lần, Arthur sớm
rõ
như lòng bàn tay tiểu nộn huyệt đầy nước vừa nhiều lại ngọt. Lúc
hắn
lần đầu tiên khẩu giao cho điện hạ, cái gì cũng trúc trắc
không
biết, sau đó liền chuyên tâm nghiên cứu khẩu kỹ,
hiện
thời chỉ làm
một
lát như vậy, thiếu nữ
sẽ
tiết thân ngay ở miệng
hắn.
không
có mệnh lệnh của điện hạ,
hắn
không
dám dừng lại, tuy rằng hạ thể
đã
đến mức muốn nổ mạnh, cái lưỡi lửa nóng như trước cẩn thận ôn nhu chiếu cố mỗi
một
tấc da thịt ở hạ thể thiếu nữ. Mãi đến khi Margaret lười biếng
nói
một
câu "Tốt lắm", giọng
nói
lười nhác mang theo dư vị cao trào, khiến trong khố Arthur lại căng thêm
một
phần.
Ngẩng đầu, chỉ thấy nam nhân khuôn mặt tuấn tú mang theo ửng đỏ, bờ môi sáng bóng nước bắt mắt vô cùng. Thậm chí đến mật nước phun ở
trên
cằm,
hắn
cũng chưa kịp lau, vừa nghe được mệnh lệnh, liền vô cùng kính cẩn nghe theo, đứng thẳng lên.
"Nuốt vào." Thiếu nữ nhìn chằm chằm Arthur, nam nhân nghe lời vươn đầu lưỡi, đem chỉ bạc bắn đầy
trên
mặt liếʍ
không
còn
một
mảnh.
hắn
cũng
không
biết cái gì dơ bẩn, đương nhiên,
hắn
cũng
khôngcó lá gan cảm thấy như vậy. Margaret
không
tiếng động cười lạnh, khi cao trào mồm nam nhân nuốt d*m thủy, tiếng chậc chậc
rõ
ràng ở tai, tâm nàng lại càng nghiêm túc.
Quả nhiên vẫn đánh giá cao nam nhân này a, nuôi nhiều năm như vậy ở bên người,
trên
người
hắnhung tính khϊếp sợ sớm
đã
tiêu thất.
một
con chó trung thành và tận tâm, làm sao có thể nhịn
khôngđược
đi
xâm phạm chủ nhân đây.
Hứng thú rã rời, mệnh lệnh Arthur lau sạch
sẽ
thân thể cho mình, mặc vào váy dài sa mỏng, Margaret cũng
không
có tâm lực câu dẫn
hắn.
Nhưng nàng
không
đoán được, lúc đêm dài nhân tĩnh, nàng nằm ở trong chăn đệm ôm mộng đẹp say sưa,
một
bóng người cao lớn lặng yên
không
một
tiếng động
đi
đến.
Arthur đứng ở bên giường, si ngốc ngóng nhìn thiên hạ kia. Làm thị vệ trưởng được công chúa điện hạ tín nhiệm nhất,
hắn
có thể dễ dàng
ẩn
vào phòng ngủ của điện hạ. Phần tín nhiệm này là điện hạ giao phó cho
hắn,
không
hề giữ lại,
hiện
giờ lại bị
hắn
lấy ra, dùng để thỏa mãn tư dục.
một
lần lại
một
lần phỉ nhổ mình, nhưng Arthur vô luận thế nào đều
không
nhẫn nại tiếp. Trở lại phòng mình rồi, nghĩ dung nhan xinh đẹp của điện hạ phát tiết ra,
hắn
vốn tưởng rằng hôm nay trận tra tấn này cuối cùng
đi
qua, trong lòng lại phảng phất
một
ngọn lửa khó nhịn, làm
hắn
trằn trọc
không
yên.
hắn
cũng
không
biết mình phát cơn điên gì, mặc áo rời giường, tính toán
đi
vào vườn giải sầu, bất tri bất giác liền
đi
tới phòng ngủ của điện hạ.
Điện hạ ngủ
thật
sâu, váy dài sa mỏng căn bản
không
che được dáng người nàng lung linh,
một
cái chân trần oánh nhuận lộ ra ngoài chăn, dương v*t Arthur liền ngẩng đầu lên.
Nếu, nếu có thể hôn hôn cái chân kia... Ý niệm vừa toát ra, vô luận thế nào đều
không
thể biến mất nổi. Liều mạng
nói
mình
không
được xúc phạm điện hạ, nam nhân
đã
quỳ xuống, bàn tay to run run nâng chân ngọc của thiếu nữ.
"Ưʍ..."
không
biết có phải là cảm giác được khác thường hay
không, thiếu nữ phát ra
một
tiếng ưm mang theo buồn ngủ.
Arthur trong đầu nháy mắt toát ra cảnh tượng lúc hầu hạ điện hạ tắm rửa, nàng kiều mị lãng kêu.
hắnkhông
có cách nào tự khống chế, điện hạ là vì mình hầu hạ mà kêu, tiểu mật huyệt của điện hạ cũng bởi vì mình hầu hạ mà ẩm ướt.
hắn
biết,
một
người nam nhân hầu hạ cũng có thể làm điện hạ động tình, nhưng
hắn
chỉ là nhịn
không
được nghĩ, có phải nghĩa là, điện hạ thích
hắn
hầu hạ, mà
hắn
cũng có thể gần điện hạ
một
chút.
Gần gũi chỉ là vọng tưởng như thế này, nam nhân cắn chặt răng, cự vật gắng gượng còn có xúc động muốn bắn ra.
"Điện hạ..."
hắn
si mê hôn cái chân nâng trong lòng bàn tay, thanh tú lại tinh xảo, ngay cả khi đá lên người Arthur, cũng khiến
hắn
muốn bắt lấy chơi đùa
thật
nhiều. Đem ngón chân oánh nhuận ngậm vào trong miệng liếʍ mυ'ŧ,
không
đủ... còn chưa đủ...
hắn
muốn hôn mỗi
một
tấc da thịt của điện hạ, cái miệng
nhỏ
của nàng, cái vυ' của nàng, tiểu huyệt ẩm ướt của nàng...
Tay phải lấy côn th*t từ đũng quần ra, đầu lưỡi từ mắt cá chân chậm rãi hướng lên
trên, Arthur
một
mặt hôn liên tiếp lên cẳng chân thiếu nữ thon dài thẳng tắp,
một
mặt cố gắng ức chế tiếng thở thô suyễn rồi nhanh chóng triệt động dương v*t
đang
sưng lên.
không
biết qua bao lâu,
hắn
đem tiếng kêu rên áp vào cổ họng, mông hẹp co rút nhanh chóng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm.
một
chút bạch trọc bắt mắt bắn lên kẽ chân thiếu nữ, Arthur dùng đầu ngón tay
nhẹ
nhàng lau lên, thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình hòa hợp cùng thân thể điện hạ,
hắn
mới si ngốc nở nụ cười