Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Quyển 6 - Chương 20: Phương Tây. Đẩy ngã thiếu tướng đế quốc - Ngoại truyện 1

"Em cảm thấy mình bị mắc bẫy."

Crato

đang

ưu nhã cắt bít tết, nghe vậy, tay

hắn

khựng lại, nâng lên mi mắt. Tay trái Diệp Huyên cầm nĩa, theo động tác

nói

chuyện của



có thể thấy



thức ăn trong miệng còn chưa nuốt xuống.



hơi chu môi, mặc dù

đang

tức giận nhưng lại giống

một

con sóc

nhỏ

đáng

yêu.



chỉ vào bức ảnh lãng mạn

trên

tờ tạp chí điện tử mình

đang

cầm: "Người ta cầu hôn đều là nhẫn kim cương, hoa tươi, bữa tối dưới ánh nến, còn quỳ

một

chân

trên

đất, em lại

không

có gì cả. Chỉ có lời tỏ tình mà

anh

cũng

không

thổ lộ trực tiếp."

Mặc dù màn tỏ tình này được diễn ra dưới ánh đèn rực rỡ cùng với

sự

làm chứng của hơn 10 vạn dân.

không

chỉ hệ Mặt Trời, thậm chí ngay cả các hành tinh khác cũng biết — Thiếu tướng trẻ tuổi nhấtNebula đế quốctương muốn kết hoon cùng dân thường. Mà Diệp Huyên- người phụ nữ đáng lẽ được coi là hạnh phúc nhất thế giới lại bị các tờ báo lá cải cười nhạo, cho là kiếp trước



đã

cứu cả vũ trụ nếu

không

sao có thể nhận được lời tỏ tình chấn động toàn bộ hệ Mặt Trời, có thể độc chiếm được người đàn ông chất lượng tốt như vậy.

hắn

cũng

không

tốt đẹp như vậy.Diệp Huyên rất tức giận,



muốn thông báo cho cả thế giới biết rằng việc

hắn

muốn tuyên bố



là vợ của

hắn

hoàn toàn chưa thương lượng cùng

cô, mặc dù lúc ấy



cũng cảm động đến rơi nước mắt. Sau đó trong lúc

đang

choáng váng lại bị Crato lôi

đi, tiếp đến là hôn lễ, học tập lễ nghi… Đến khi



tỉnh táo lại

thì

đã

cùng Crato ngồi trong trang viện trăng mật.

không

được, nhất định phải chứng minh mình

không

bị Crato ăn gắt gao, tuyệt đối

không

thể để cho tên khốn kiếp kia đắc ý!

không

chút nào ý thức được mình dưới

sự

sủng ái của Crato bộc lộ tính trẻ con, Diệp Huyên tặng cho

hắn

ánh mắt sắc bén: "anh

không

có gì muốn

nói

sao?"

"Đầu tiên, nhẫn kim cương." Crato ung dung thả dao ăn xuống, tầm mắt rơi vào ngón tay Diệp Huyên.

"Ách..." Diệp Huyên vội vàng đem tay mang nhẫn cưới giấu sau lưng.

Nhìn hành động như đứa trẻ của



trong mắt Crato đong đầy ý cười: "Thứ hai, hoa tươi,

anh

nhớ lúc em bắt đầu nhập viện dưỡng bệnh, mỗi ngày

anh

đều đem đến

một

bó, đúng

không?"

không

đợi Diệp Huyên trả lời,

hắn

lại tiếp tục

nói, "Sau đó là bữa tối dưới ánh nến, nếu em quên chuyện xảy ra vào ngày cầu hôn, chúng ta liền dồn lại tính

một

lần."

hắn

chống cùi chỏ lên bàn, lười biếng nhíu mày nhìn Diệp Huyên, "Nếu em

không

ngại, tối nay chúng ta lại làm lần nữa?"

Đáng ghét! Diệp Huyên dám cam đoan, Crato chắc chắn có ý nghĩ xấu xa!

"Hừ."



hấp háy mũi, vẫn

không

cam lòng phản bác, "Vậy quỳ

một

chân

trên

đất

thì

sao? Chuyện này

anh

chắc chắn

không

có làm."

"Nga?" Lúc này, Crato

đã

đứng lên,

hắn

đi

tới bên cạnh Diệp Huyên, Diệp Huyên nhìn người đàn ông cao lớn này cúi xuống, gương mặt tuấn tú cách mình càng ngày càng gần, "Chuyện này chỉ sợ

anh

không

làm được." Crato đưa tay vén mái tóc rơi xõa

trên

cổ, hơi thở ấm áp phun bên tai khiến



không

nhịn được run rẩy: "anh

có thể dùng phương thức đền bù khác thỏa mãn em."

Phương thức gì?

Còn có thể có phương thức gì!

Cả người vô lực tựa

trên

ghế, đôi mắt mê man nhìn cái đầu

không

ngừng di chuyển giữa hai chân của mình, Diệp Huyên tuy

không

cam lòng nhưnglại

không

tự chủ được chìm đắm vào thế tấn công miệng lưỡi của Crato. Crato đúng là quỳ xuống đất, dùng

một

loại phương thức khác đền bù cho

cô.

Đầu lưỡi linh hoạt liếʍ qua hoa huy*t, đem toàn bộ hoa huy*t liếʍ qua

một

lần. Đầu lưỡi cắm vào trong hoa huy*t, môi mỏng dính sát vào hoa huy*t sưng đỏ dùng sức hút. Bao nhiêu d*m thủy đều bị Crato nuốt vào,

hắn

lại còn cảm thấy

không

thõa mãn, vỗ vỗ lên mông Diệp Huyên: "Hôm nay sao ít nước vây, hửm?"

"Ghét... ưʍ..." Diệp Huyên kìm lòng

không

đặng cong eo

nhỏ, cắn đầu ngón tay rêи ɾỉ, " Đều bị

anh

uống cạn sạch..."

Crato

không

nhịn được cười lên, bàn tay lướt qua hoa huy*t ướt đẫm, đem ngón tay dính đầy dâʍ ɖị©ɧ nhét vào miệng Diệp Huyên: "d*m thủy cũng chảy tới mông, còn

nói

là bị

anh

uống cạn sạch." Ngón tay khuấy động trong miệng

nhỏ, đùa giỡn với cái lưỡi thơm tho, "Em oan uổng

anh, có đáng đánh hay

không?"

"Ưʍ... Ưʍ..." Diệp Huyên

nói

không

nên lời, hoa huy*t ngứa ngáy khó nhịn, bị Crato dùng những từ ngữ hạ lưu trêu đùa khiến cả người mềm xuống, ngay cả ý nghĩ muốn bày sắc mặt cho Crato cũng quên mất, ngoan ngoãn xoay người đem mông

nhỏ

nhổng lên, đầu ngón tay tách ra hoa huy*t, nũng nịu năn nỉ

nói, "Đáng đánh...

anh

phải đem gậy to quân dụng đánh em..."

Sau khi bọn họ kết hôn, “tướng quân” trở thành biệt danh mà Diệp Huyên gọi Crato mỗi lần hai người lăn lên giường. Mỗi khi Diệp Huyên gọi như vậy, Crato liền biết da^ʍ huyệt trước mắt muốn bị làm.

hắn

không

nhanh

không

chậm cởi ra thắt lưng, trước ánh mắt của Diệp Huyên móc ra cây gậy th*t

đã

sớm cứng rắn. Diệp Huyên vội vàng đưa mông

nhỏ

lùi về sau, dùng hoa huy*t mềm mại ma sát qυყ đầυ: "thật

là nhột, ừ... Qυყ đầυ

thật

là nóng, mau đến làm em... Tướng quân, mau đến làm em

đi."

Crato lửa dục dâng cao, mặc dù còn có ý niệm nuốn dày vò vật

nhỏ, nhưng lại

không

nhịn được,

hắn

nắm chặt cặp mông trắng nõn của vợ, tấn công mạnh về trước, trong lúc Diệp Huyên thét chói tai liền đem gậy th*t đưa vào. Thân thể bọn họ

đã

sớm quen thuộc, gậy th*t vừa cắm vào hoa huy*t liền như cá gặp nước, tìm được điểm nhạy cảm hung hăng đâm vào. Crato

không

nhanh

không

chậm, lúc

nhẹ

lúc nặng rút ra cắm trong, Diệp Huyên cảm giác như mình là chiếc thuyền

nhỏ

lênh đênh

trên

sóng,

một

lần lại

một

lần đạt được kɧoáı ©ảʍ,



không

ngừng thét lên, d*m thủy chảy càng nhiều, làm ướt hết nệm dưới người.

Crato cắn răng làm

cô, hạ thân đập vào hoa huy*t phát ra tiếng tiếng ba ba: "Dâʍ đãиɠ, chảy nhiều nước như vậy, "

hắn

nhéo mạnh lên

âm

đế

đã

sưng đỏ của Diệp Huyên, "Xem ra chỉ có làm em... cái miệng

nhỏ

này mới chảy nước." Ngay khi Diệp Huyên sắp đạt tới cao trào,

hắn

đột nhiên rút gậy th*t ra, banh rộng hai bờ mông bắt đầu liếʍ hút..

"A! ——" cả người Diệp Huyên hoàn toàn mềm nhũn, từng đợt d*m thủy từ trong phun ra, thần trí



mờ mịt, chỉ nghe thanh

âm

chậc chậc từ Crato bú d*m thủy, người đàn ông này nuốt từng ngụm từng ngụm khiến Diệp Huyên có ảo giác

hắn

muốn hút khô mình.

Sau cao triều,

âm

thanh da^ʍ mỹ trong phòng ăn vẫn

không

dừng lại. Món ăn ngon đầy bàn bị hai vợ chồng gạt hết sang

một

bên,

không, có lẽ đối với bọn họ mà

nói, làʍ t̠ìиɦ mới là vật ngon nhất

trên

thế giới. Diệp Huyên như nguyện được chồng mình lấy phương thức khác đền bù, mà Crato cũng dùng cây gậy dưới hạ thân dạy dỗ người vợ

không

nghe lời. Người vợ bé

nhỏ

bị

hắn

“ĐÁNH” đến nỗi hai ngày

không

thể xuống giường, đây là chuyện

nói

sau.