Bà Xã Ô Sin

Chương 15: Ghen

Ở lớp xôn xao những tin đồn có anh khóa trên thích nó làm đứa nào trong lớp thỉnh thoảng liếc xuống nhìn … quan sát tình hình…

-"Bà có hay tin gì không?" – Từ Duyên quay sang hỏi nó

Nó lẳиɠ ɭơ trả lời, mắt vẫn dán vào cuốn truyện

–"Tin gì á"

-"Lưu Thiên Vũ học khóa 2 đang muốn làm quen bà đó, hắn mấy lần đi ngang lớp mình toàn hỏi thăm bà …."

-"À… vậy hả, tui cũng muốn coi mặt anh ta xem có đẹp trai hơn ai kia không" – nó liếc lên cái bàn phía trên kia…

-"Chắc không bằng người ta trong lòng ai kia.."

-"Bà này cứ thích ghẹo tôi à…"

Trong mắt nó Bảo Khánh là thiên thần từ lúc nào ấy, không ai có thể qua được kẻ đáng ghét kia à…

Giờ ra chơi

-"Dương Nguyệt Chi Lan có ai tìm đây này" – một bạn cùng lớp gọi nó

Nó đi ra theo phản xạ, cũng chẳng biết ai tìm nó…

-"Bạn tìm mình à"

-"Ừ mình là Thiên Vũ … mình học khóa 2, muốn làm quen với bạn được chứ"

-"À… được"

-"Ai cho được" – hắn từ lớp đi ra ngắt giọng nó

-"Bạn này…"

-"Là lớp trưởng lớp mình" – nó nhanh nhẹn hớt lời hắn

-"Rất vui được làm quen với 2 bạn" – Thiên Vũ ngượng ngùng nhìn nó, đưa tay định bắt tay làm quen với nó thì bị ai kia nắm lấy tay nó lại rồi hầm hầm lôi đi…

-"Nói chuyện xong rồi đi thôi"

-"Anh làm gì vậy buông tay em ra … đau quá à…"

-"Từ nay thấy hắn thì tránh thật xa ra cho tôi"

Hắn giận dữ lôi nó ra canteen, kéo ghế cho nó ngồi xuống rồi hắn đi lấy 2 cái đùi gà chiên tỏi ớt, 2 ly dâu…

-"Anh không thương người ta thì nói… đau quá" – nó giận dõi xoa xoa cái tay ê ẩm của mình

-"Anh thương em mới kéo em đi khỏi tên đó… không thấy hả"

Hắn dỗ dành nó, tay xé đùi gà đút nó ăn..

-"Không ăn.."

-"Ngoan … anh thương"

-"Không"

-"Ăn không thì nói"

-"Người ta nói không rồi không nghe hả"

Hắn hôn lên môi nó, nó giận dữ đẩy ra, càng đẩy mạnh hắn càng hôn dữ dội hơn… Bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía họ… có cả những ánh mắt ghen tị… những ánh mắt căm ghét nó… vốn hắn là hotboy của bọn họ giờ lại thể hiện tình cảm với một đứa nhà quê…

Hắn thả nó ra rồi mỉm cười – "Giờ ăn hay là…"

-"Ăn"

-"Ngoan"

Vậy là nó ngoan ngoãn ăn không dám nói thêm lời nào…

Trong lúc đó, Nhật Hạ cùng Từ Duyên đi đến ngồi đối diện họ

-"Hai người hạnh phúc làm tụi tui thấy gato quá nha" –Nhật Hạ nhìn sang nó cười trêu

-"Bà muốn không tui nhường nè…"

Hắn và cả 2 cô bạn của nó đều ngạc nhiên quay sang nhìn nó…

Rồi hắn nhếch môi cười, đem theo dĩa đùi đã xé sẵn đi vào ngồi giữa 2 cô bạn của nó..

-"Được… em nhường anh thì anh đi vậy" –nói xong hắn quay sang đút cho Nhật Hạ, nhìn cái nheo mắt của hắn Nhật Hạ như hiểu được phần nào liền ăn và trêu chọc nó

-"Có người thương sướиɠ thật.."

Con nhỏ giờ cái mặt đen như cái đít nồi… đứng dậy kéo tay hắn lôi về chỗ ngồi …

-"Em làm gì thế … mới nhường anh mà"

-"Không nhường nữa"

Thấy mặt nó hầm hầm, cả 3 được một tràng cười thoải mái…

Trong lúc nó đi lấy thêm thức ăn cho hắn….

-"Vâng … chiều con ghé qua…"

-"Ai gọi cho anh vậy"

-"Ba bảo trưa ghé qua công ty ba có chút chuyện… trưa nay anh bảo chú 6 đưa em về nhà nha…"

-"Em biết rồi.."

Nó mỉm cười nhìn hắn, có chút buồn…

Chỉ là xa nhau một buổi chiều thôi mà sao lại buồn đến thế chứ… Nếu sau này không có anh em phải làm sao…

……………………

Chiều hôm đó nó nằm mãi trong phòng hắn, cũng chẳng muốn đi đâu… Có chút khó chịu trong lòng… Chút nhớ nhung… chút mong chờ… cầm điện thoại trên tay định gọi… rồi lại buông…

Anh ta mới đi thôi mà mình đã chủ động gọi… anh ta nghĩ mình nhớ anh ta thì sao… ai thèm nhớ chứ… chán nản nó ườn dài trên giường… nói vậy thôi, thật ra không phải nhớ mà là… rất nhớ.

Phòng bà Lâm

Hôm nay bà ấy từ Sin trở về…

-"Bác có mệt không để con massage cho bác nha" – nó đến cạnh chỗ bà ấy đang nằm trên giường

-"Vậy thì tốt quá … bác cám ơn cháu nghen" – nói xong bà lật người lại cho nó massage

-"Bác đi Sin vui không ạ?"

-"Vui gì con, đi bắt con Ly Ly về … lần này nó chết tươi với ba nó rồi… bác nói mãi mà nó chẳng nghe…"

-"Ly Ly???"

-"À, con Tố Liên đó con"

-"Dạ.."

-"Ở nhà thằng Khánh có ăn hϊếp con không… nói bác biết bác dạy lại nó"

-"Dạ không đâu bác… anh ấy tốt lắm"

Hai người nói chuyện đến khuya… vừa lúc định đi về phòng thì hắn bước vào

-"Không có con ở nhà, 2 người thể hiện tình cảm mẹ chồng nàng dâu rồi à…"

-"Mới mượn Chi Lan có chút đã bị nói này nói nọ rồi sao"

-"Không phải vậy đâu bác… anh ấy không có ý đó"

Hai người ngạc nhiên nhìn nó

-"Em hiểu anh đến vậy sao" -"Con hiểu nó đến vậy sao?"

Nó như bị cứng họng… ngượng đỏ cả mặt…

-"Thôi 2 đứa về phòng ngủ đi nè" – Bà Lâm cười nói

-"Dạ"

………………….

-"Anh đừng có cười nữa được không… thấy người ta quê bộ vui lắm hả"

Hắn thôi cười nhìn sự hờn dỗi của nó rồi xoa xoa cái đầu –"Được rồi anh không cười nữa được chưa"

-"Chiều anh qua công ty sao rồi"

-"Ba vẫn đang vay vốn mà chưa đủ…"

-"Vậy giờ sao hả anh"

-"Ba đang nhờ ông bạn bên Mỹ kí hợp đồng vay vốn… "

Nó trầm ngâm suy nghĩ… cũng chưa bao giờ biết thực tế sẽ khó khăn đến như vậy… mỗi lần xem phim vẫn bình thường thôi mà….

—————————————————————————————————–