Trò Chơi Tình Ái Và Quyền Lực

Chương 125: Ngoại truyện 22: buổi Casting

Đông Nghi kín đáo nhìn đứa trẻ trước mặt bên cạnh con gái yêu quý của mình, qua lời kể của Hoàng Phong cô biết được đứa trẻ này chính là cháu của Hàn Thế Vinh – Hàn Thế Minh, cũng là bạn học của Tiểu Lam nhà cô.

Tiểu Lam vui vẻ khoe với mẹ người bạn thân thiết của mình: “Mẹ ơi, đây là Tiểu Minh, bạn của con, bạn ấy cũng sẽ cùng con tham gia đóng phim.”

Tiểu Minh lễ phép chào Đông Nghi, cậu bé hơi rụt rè khi bắt gặp ánh mắt sắc bén của cô đang nhìn mình: “Dạ, cháu chào cô!”

“Cháu đến cùng với ai thế?”-cô dịu dàng nắm lấy tay con gái hỏi, hôm nay là buổi casting chọn diễn viên nhí sẽ đóng vai lúc nhỏ trong MV ca khúc mới của nam thần Trịnh Thế Vương, tuy rằng hai đứa trẻ đã được mời đến nhưng vì công bằng nên vẫn sẽ phải tham dự cuộc tuyển chọn này.

Tiểu Minh đưa tay chỉ sang Hàn Thế Vinh đang đứng cười nói với đạo diễn phía trước: “Cháu đến cùng với chú.”

Tiểu Lam nói thay cho bạn: “Ba mẹ của Tiểu Minh thường ở nước ngoài nên bạn ấy thân với chú hơn, hôm nay có chú Vinh đi theo là người giám hộ cho Tiểu Minh.”

Đông Nghi nhìn qua cũng biết được con gái rất thân với người bạn này, cô nghĩ lại đến biểu hiện khác thường gần đây của Tiểu Lam, phần nào đoán ra đều có liên quan đến người tên Tiểu Minh này.

“Hai đứa đã chuẩn bị xong chưa?”-lúc này Hàn Thế Vinh quay về lên tiếng hỏi, trên tay cầm kịch bản được đạo diễn đưa cho: “Kịch bản đều học thuộc hết rồi phải không?”

Tiểu Minh đáp: “Con chẳng có đoạn thoại nào hết, chỉ có Tiểu Lam thôi.”

“Tiểu Minh chỉ cần xuất hiện với khuôn mặt dễ thương này là được.”-Tiểu Lam vừa nói xong liền cảm thấy xấu hổ vì sự lỡ lời, bé con le lưỡi không dám nhìn thẳng vào ánh mắt nghiêm nghị của mẹ đang nhìn mình, đối diện Hàn Thế Vinh cũng bật cười theo trước sự đáng yêu của Tiểu Lam.

“Cháu nói đúng lắm, vậy Tiểu Lam đã chuẩn bị xong chưa?”

Tiểu Lam lanh lợi gật đầu: “Dạ rồi!”

“Tốt, vậy chúng ta ổn định chỗ ngồi thôi, sắp tới lượt mấy đứa rồi.”-anh nhìn đồng hồ vỗ tay hô, nhìn sang Đông Nghi vẫn duy trì sự im lặng tẻ nhạt lên tiếng: “Hoàng phu nhân, chị không có lời nào khích lệ tinh thần con gái mình sao?”

Đông Nghi nhìn xuống đôi mắt to tròn đang chờ đợi điều gì đó từ mình, cô đặt tay lên đầu Tiểu Lam khẽ khàng cổ vũ: “Cố lên!”

Hàn Thế Vinh cũng làm điều tương tự với Tiểu Minh, đương nhiên là thái độ có phần khoa trương hơn một chút giơ tay thành nắm đấm quyết thắng: “Chú tin ở cháu, khuôn mặt đẹp trai giống chú nhất định sẽ làm nên đại sự!”

.

.

.

Cuối cùng cũng đến lượt casting của mình, Tiểu Lam cùng Tiểu Minh nắm tay nhau bước vào giữa phòng đối diện với đạo diễn cùng với nam thần điển trai cũng có mặt ở đây.

“Hai cháu giới thiệu về mình đi!”

“Cháu là Hoàng Lam ạ!”

“Tên của cháu là Hàn Thế Minh.”

“Hai cháu vì sao lại đến tham dự casting lần này?”-ông đạo diễn tiếp tục hỏi những câu rập khuôn chán ngắt.

Tiểu Lam thành thật trả lời, ánh mắt lấp lánh nãy giờ vẫn không rời mắt khỏi idol của mình: “Là anh, à không là chú Thế Vương đề nghị tụi con đến thử vai này ạ.”

Đạo diễn theo quán tính nhìn sang Trịnh Thế Vương, anh nở nụ cười trều mến với Tiểu Lam: “Không sao, em có thể gọi là anh cũng được.”

“Thế thì tốt quá!”-Tiểu Lam hớn hở ra mặt, nhận thấy cái siết tay càng chặt hơn của người bên cạnh, bé con mím môi kiềm chế sự sung sướиɠ lại.

Phía sau cánh gà Hàn Thế Vinh bật cười nhìn Đông Nghi trêu: “Con chị đúng là dễ thương thật!”

“Yêu cái đẹp không có gì sai trái hết.”

Đạo diễn tiếp tục hỏi sâu thêm dẫn dắt: “Vậy hai đứa có bộ phim yêu thích nào hay không?”

Tiểu Lam nhanh nhẩu trả lời: “Cháu thích rất nhiều phim, nhưng gần đây nhất là bộ phim chuyển thể từ ngôn tình “Yêu em từ cái nhìn đầu tiên”.”

“Rất tốt, thế còn cháu?”-ông nhìn sang người luôn trầm tính và rụt rè hơn hỏi.

Tiểu Minh chớp nhẹ mắt không nhớ nổi đã từng xem qua bộ phim nào, bỗng nhiên cậu nhớ tới bìa truyện từng nhìn qua trong phòng chú của mình cũng đã dựng thành phim liền lên tiếng: “50 sắc thái ạ!”

Cả khán phòng chợt im lặng, ngoại trừ Tiểu Lam đang ngơ ngác không hiểu gì cùng người vừa lên tiếng khỏi bàn cãi tới, tất cả đều cạn lời nhìn Tiểu Minh với ánh mắt kỳ lạ. Đông Nghi dường như đã đoán ra được điều gì khi trông thấy khuôn mặt đen xịt của Hàn Thế Vinh: “Hay thật!”

“Đứa trẻ ngốc này!”

Đạo diễn mất một lúc mới lấy lại tinh thần tiếp tục hỏi: “Ở trường hai cháu có từng tham gia hoạt đột nào liên quan đến diễn xuất không?”

Lần này Tiểu Lam hoạt bát của chúng ta lại giơ tay lên trả lời: “Dạ có, cháu đóng một vai chính trong vở kịch của trường tổ chức ạ.”

Tiểu Minh ngờ ngợ nhớ ra hình như đã từng thấy Tiểu Lam đóng rồi, cậu im lặng chờ đợi lời nói tiếp theo của bé con.

“Giỏi thế sao? Cháu đóng vở kịch nào?”

“Người đẹp và quái vật.”

Ông tỏ ra hào hứng hỏi: “Thế cháu đóng vai người đẹp phải không?”

“Cháu đóng vai con ngựa.”

Mặt đạo diễn trắng bệch cố nhớ lại kịch bản làm gì có con ngựa nào: “Con ngựa sao?”

“Dạ, nhờ có con ngựa đã đưa người đẹp gặp quái vật ở rừng sâu, cho nên đó được coi là vai diễn rất ấn tượng và đột phá ạ.”

Đông Nghi lấy tay vuốt lọn tóc mái trước trán đồng thời che luôn khuôn mặt mình lại, hôm nay là ngày rất tốt để chứng kiến những chuyện xấu hổ thế này.

.

.

.

Viết vậy có ổn không nào ^^