Hai người quay lại chỉ có mình Hạ Nhu Nhi chú ý lập tức tìm Liễu Vân Nguyệt trách vấn, thần thái u oán khiến Liễu Vân Nguyệt phải khó khăn giải thích rất lâu mới dời đi sự chú ý của nàng. Đúng khi này Liễu Vân Nguyệt mới nhận ra cả hai dù đã xảy ra quan hệ thân mật nhưng lại không biết tên nam nhân, phải nhờ nghe ngóng Hạ Nhu Nhi nàng mới biết hắn tên là Dạ Khinh Ưu.
Như nàng có một loại cảm xúc bị chơi đùa, thương tâm muốn khóc nhưng vẫn kìm nén, đợi khi có cơ hội nàng liền hỏi hắn đối với nàng như thế nào.
Dạ Khinh Ưu vẫn vô cùng bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra, cứ ngồi trong xe ngựa đợi cho tới khi đến nơi. Mà Dạ Thiên Tuyết biết sắp tới phải rời xa khỏi hắn, khoảng thời gian này càng dính sát lấy hắn, nói gì nàng cũng nghe răm rắp khiến hắn khá thỏa mãn âu yếm nàng.
Cuối cùng vẫn là đến nơi, theo kế hoạch mà thực hiện, huynh muội Dạ Thiên Hành liền đi theo đoàn người Bạch Vân Tông đi gặp các vị trưởng lão, dù Dạ Thiên Tuyết có một vạn cái không muốn nhưng chỉ biết cắn răng đi theo ca ca nàng.
Mà đoàn đệ tử ©υиɠ Di Thiến nằm ở ngọn núi đối diện Bạch Vân Tông nên cũng hồi cung phủ để lại một mình Dạ Khinh Ưu đi cùng với đám đệ tử Hạ gia.
Nhận ra cơ hội của mình, Hạ Nhu Nhi tranh thủ thúc đẩy quan hệ cùng hắn, mà hắn cũng rất nhàm chán nên cũng bắt đầu nói chuyện với nàng, hai người ngồi trong xe ngựa còn để một đệ tử Hạ gia làm phu xe.
Lão giả Hạ gia nhìn Hạ Nhu Nhi không nghe khuyên vẫn cứ quấn quít lấy Dạ Khinh Ưu, không khỏi lắc đầu thở dài thườn thượt.
Mà Hạ Nhu Nhi vì để nói chuyện với hắn thì chuyện gì cũng nói ra, việc nàng là tiểu thư Hạ gia một trong tam đại gia tộc quyền lực nhất Thiên Tần quốc, mà Thiên Tần quốc xem như một trong mấy đế quốc mạnh mẽ nhất Huyết Vũ đại lục. Như vậy thân phận của Hạ Nhu Nhi có thể coi như vô cùng tôn quý, nàng vô cùng tự mãn nghĩ rằng hắn sẽ vì thân phận nàng mà thay đổi thái độ nhưng không nghĩ tới hắn hoàn toàn chả lộ vẻ quan tâm gì, như vậy lòng tự cao của nàng bị đả kích mạnh mà lại càng thấy thích hắn, đơn giản coi hắn như một người không coi trọng danh lợi.
Nếu để nàng biết thân phận thật của hắn chắc chắn nàng sẽ không dám nghĩ vậy nữa.
Hạ Nhu Nhi dọc đường đi đôi khi vẫn luôn kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn đủ mọi kiểu, nàng quyết tâm câu dẫn hắn mê đắm nàng.
Quãng đường buồn chán không có Dạ Thiên Tuyết làm Dạ Khinh Ưu chỉ muốn bỏ xe mà đi thẳng luôn nhưng hắn lại không biết kinh thành Thiên Tần quốc ở đâu chỉ có thể để đám người Hạ gia dẫn đường.
Mà hắn cứ phải nhìn Hạ Nhu Nhi liên tục câu dẫn, dù nàng nhìn không quá xinh đẹp xuất chúng nhưng lại là một mỹ nữ bạo dạn, mỹ sắc cũng là dạng khó kiếm. Nàng có một mái tóc ngắn đến bả vai một màu đen nháy, trứng ngỗng hình mặt, cái trán trơn bóng, thẳng tắp mũi tràn đầy tự tin cá tính, đường cong cơ thể ưu mỹ đẩy đà, môi đỏ non mềm hình tiêm, lông mi hắc mật dài nhọn, càng lộ ra ngập nước làn thu thuỷ sáng vũ mị, miệng xinh xắn có chút vểnh lên hiện ra hình cái cằm tạo bộ mặt mượt mà có đường cong ưu mỹ, làm cho nàng vẻ đẹp hiện ra tinh nghịch đầy sức sống bên trong lại tăng thêm vô hạn vũ mị.
Cuối cùng vẫn là hắn không chịu nổi nàng liên tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ tức giận túm lấy cánh tay nàng kéo nàng ngồi vào lòng hắn. Hạ Nhu Nhi lập tức vui vẻ nũng nịu ngồi trên đùi hắn, hai chân trắng không che đậy liên tục di động cọ sát bờ mông khiến hắn dục hỏa nóng lên, tức giận hôn mạnh lên đôi môi mỏng của nàng, lập tức hai đầu lưỡi quấn quít thành một đoàn.
Mà Hạ Nhu Nhi rất là mạnh dạn cùng hắn hôn môi, hai tay vòng ra sau cổ hắn kéo sát hai môi gần lại, tay thế mà di chuyển xuống nắm lấy vật cứng rắn cách một lớp quần mà xoa xoa. Dạ Khinh Ưu có chút chịu không nổi, tách rời miệng nàng trừng mắt.
"Ngươi có kinh nghiệm quá nhỉ."
"Da da, chàng ghen sao."
Hạ Nhu Nhi ánh mắt vũ mị, lưỡi dài liếʍ liếʍ khóe môi dính đầy nước bọt của hắn và nàng.
"Ngươi đừng làm ta chán ghét."
Thấy hắn lạnh lùng, một đôi huyết nhãn mơ hồ làm nàng run rẩy, không kìm được cả người ngã vào ngực hắn chôn sâu bên trong hít lấy mùi hương của hắn, giọng mềm yếu nói.
"Là do ta thường xuyên nhìn trộm mẫu thân cùng tỷ tỷ làm việc cùng nam nhân mà học được."
"Mẫu thân cùng tỷ tỷ ngươi chẳng phải là loại gì tốt."
Dù không thích hắn nói vậy về mẫu thân cùng tỷ tỷ nhưng nàng cũng không thể phủ nhận, thở dài.
"Hai người bọn họ chỉ do quá tịch mịch, cũng không hẳn là loại người như ngươi nghĩ."
"Vậy ngươi có phải cũng rất tịch mịch."
Dạ Khinh Ưu bình thản hỏi nàng, Hạ Nhu Nhi run lên sợ hắn hiểu lầm lập tức giải thích.
"Không phải, dù ta học được mấy thứ đó từ hai người đó nhưng chưa từng áp dụng trên nam nhân nào cả. Chàng là người đầu tiên ta theo đuổi a."
"Mặc kệ ngươi có phải cô đơn tịch mịch hay không. Cho ta xem mấy thứ nàng học nào."
Dạ Khinh Ưu hai tay bóp chặt má Hạ Nhu Nhi, dù biết nàng còn là xử nữ nhưng vẫn có loại cảm giác khó chịu dạng này nữ nhân, nhưng lại có thêm một loại phấn khích chờ mong nàng thể hiện. Hạ Nhu Nhi nhận ra ánh mắt ẩn chứa nɧu͙© ɖu͙© của hắn mơ hồ hiểu ra, cắn răng liền động thân thể.
Bàn tay nhỏ nhắn có chút sạm màu vì thường xuyên đi dưới nắng vuốt ve nhục côn phía bên dưới của hắn, lưỡi dài của nàng liếʍ quanh cổ hắn, một tay luồng vào y sam hắn vuốt ve cơ ngực đầy đặn, nước bọt của nàng dính đầy cổ hắn có một loại cảm giác kỳ quái nhột nhột.
Nàng rút tay khỏi chỗ độn côn ŧᏂịŧ, tay hướng lên cởi bỏ nửa phần trên để lộ ngực trần của hắn, lưỡi di dời hôn lên cơ ngực hắn, bắt đầu liếʍ liếʍ quanh núm của hắn cắn nhẹ mấy cái, hai tay xoa lấy khuôn mặt nam nhân, lại chuyển xuống ngực trượt dài.
Cuối cùng tay nàng cũng chui vào bên trong quần hắn nắm lấy côn ŧᏂịŧ xoa bóp, nhục căn của hắn căng phồng nóng hổi vượt qua độ lớn tay nàng có thể cầm, tay nàng còn chút vụng về vuốt vuốt, ngón tay di chuyển trên đầu quy khẩy nhẹ, cả một bàn tay đều túm chặt lấy qυყ đầυ.
Dạ Khinh Ưu không thể chịu đựng đẩy ngã nàng nằm ra đất khiến nàng bất ngờ đau đớn xoa cái mông. Mà hắn thì cởϊ qυầи để lộ một thanh dương căn to lớn hung tợn chỉ thẳng vào mặt Hạ Nhu Nhi.
Hạ Nhu Nhi ánh mắt u oán, đẩy hắn ngồi ngã trên ghế, còn bản thân nàng tự thoát mấy cái cúc áo, một bộ ngực ngạo nghễ căng đầy to lớn muốn bỏng mắt, lớn nhất trong tất cả những bộ ngực hắn từng thấy, hai núʍ ѵú cương cứng đỉnh nhọn lộ ra trước mắt như kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn cắn lấy.
Hạ Nhu Nhi quỳ trước mặt hắn, hai bên ngực to lớn kẹp chặt côn ŧᏂịŧ bắt đầu cử động lên xuống dữ dội, hai tay ép chặt nó tới nỗi làm hắn có cảm tưởng đi sâu vào một cái khe âm huyệt chật hẹp vậy, nàng nhìn vào đầu quy của hắn nhả ra nước bọt làm nó ẩm ướt.
Miệng nàng hướng xuống qυყ đầυ khó khăn mở ra miệng nuốt nó vào, đầu lưỡi bên trong miệng liên tục đánh lên đầu quy, đầu nàng cử động lên xuống để dương căn đi vào từng chút một.
Sụt... sụt... sùi.. chụt... chụt...
Nàng bú ɭϊếʍ vô cùng cuồng dã, đầu nhỏ không ngừng di động tạo ra âm thanh bú ʍúŧ da^ʍ tục, hai ngực vẫn y nguyên kẹp chặt đến đè ép làm Dạ Khinh Ưu thỏa mãn, liên tục ngắm nhìn hành động dâʍ đãиɠ của nữ nhân.
Bàn tay ngọc của nàng di chuyển xuống nâng lấy túi trứng, nâng niu vuốt vuốt nhẹ nhàng để nó nằm trên lòng bàn tay nàng mà xoa bóp.
Côn ŧᏂịŧ hắn vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục của nàng mà nở thêm một vòng khiến miệng nàng đau đớn giãn rộng hết sức nuốt lấy.
"Ưʍ... ưʍ..."
Cơn thoải mái đánh tới tận óc, Dạ Khinh Ưu không chút thương tiếc cầm lấy đầu nàng dập mạnh côn ŧᏂịŧ sâu vào cổ họng nàng, ứ động mắc kẹt trong yết hầu.
"Khặc... Ưʍ... ưʍ... Khục... khục..."
Hạ Nhu Nhi đau đớn, cố nhổ côn ŧᏂịŧ ra, nước mắt không ngừng chảy ra làm nàng khó chịu tới cực điểm nhưng lại có điểm sướиɠ khoái kỳ lạ.
Dạ Khinh Ưu mặc kệ nàng đau đớn hay không, từng đợt phát động thân rút ra rồi đút vào sâu tới cuống họng, động tác suồng sã đầy da^ʍ tính khiến nữ nhân chỉ biết im lặng chịu đựng.
Ọt... ọt.. Nhóp... Nhép...
Hạ Nhu Nhi chỉ biết di chuyển cổ họng tránh cho hắn đâm cho bị thương, lưỡi không ngừng quét quanh thân côn ŧᏂịŧ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mong nó mau xuất khí.
Thấy nàng có chút chịu không nổi, hắn mới rút toàn thân côn ŧᏂịŧ ra để lộ thanh nhục căn ướt đẫm nướt bọt dải ra từng giọt chảy lên bầu ngực Hạ Nhu Nhi.
"Khụ... khụ... chàng quá ác..."
Hạ Nhu Nhi cả miệng đầy nước dãi, nước mắt cũng đọng lại đầy khóe mắt, mang một dạng u oán trách cứ ngẩng đầu ngắm nhìn nam nhân.
Nàng biết bản thân nếu không sớm làm hắn ra thì nàng khó rồi, ngay lập tức nàng liền nắm chặt thấy nhục bổng đã trương phồng, hai tay sồ sả vuốt ve, miệng hôn lên khắp thân dươиɠ ѵậŧ, lưỡi dài liếʍ vòng quanh khắp thân, di chuyển từ dưới gốc lên đến qυყ đầυ mυ'ŧ chặt lấy.
Đôi khi lại di dời xuống phía dưới của hắn ngậm hai hòn dương ngọc bỏ vào trong miệng liếʍ mυ'ŧ chăm sóc kỹ lưỡng.
Làm cả canh giờ hắn mới có cảm giác muốn xuất tinh, qυყ đầυ căng phồng, dưới sự bú ɭϊếʍ tài tình ngày càng thuần thục của Hạ Nhu Nhi, một luồng quang tinh "Phốc xích..." buông xả bắn ngập trong miệng nàng trực tiếp đi xuống cuống họng, nhiễu ra ngoài miệng chảy đầy trên khóe miệng tràn xuống cả ngực chui hẳn vào khe sâu.
Dạ Khinh Ưu thấy Hạ Nhu Nhi hai mắt da^ʍ quang ngửa mặt nhìn hắn, nàng há miệng cho hắn nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c nằm trong miệng, từng đợt khó khăn ừng ực nuốt vào người, hai tay lau trên người tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ tất cả bỏ vào miệng. Mồm nàng nhóp nhép ngậm nuốt tϊиɧ ŧяùиɠ như thứ gì mỹ vị, tất cả đều được nàng dọn hết nuốt vào người.
Hạ Nhu Nhi đầu hướng tới dùng miệng lưỡi lau sạch dươиɠ ѵậŧ cho hắn, cơ thể mới khó khăn đứng dậy chạng vạng ngồi ra ghế sau.
"Da^ʍ nữ... Ngươi quả nhiên có thiên phú."
Dạ Khinh Ưu không khỏi nhìn nàng hài lòng ngã người ra, mặc lại y phục. Mà Hạ Nhu Nhi hai mắt hàm tình, thân thể mệt mỏi nở nụ cười.
"Đa tạ phu quân khen ngợi."
Hạ Nhu Nhi lấy lại sức dần chỉnh lại y trang đàng hoàng, tránh cho đám người Hạ gia nhận ra cái gì. Nàng khá hài lòng khi kỹ năng nhìn trộm được có thể thỏa mãn nam nhân của mình, vui sướиɠ ngồi một bên Dạ Khinh Ưu ôm cánh tay hắn. Mà lần này hắn không tránh nữa, để nàng tùy tiện ôm, tay bắt đầu nhào nặn hai ngực to đầy khiến nàng đỏ mặt kêu rên ê a liên tục.
*Đa tạ đạo hữu Nganpotter đẩy KP a