Việt Linh Đế

Chương 356 Lôi 02

Lưu thiếu gia rút kiếm, chém thẳng tới Diễm Kiếm tiên tử, còn bất ngờ về nhi tử trước mặt mình động kiếm, Diễm Kiếm tiên tử chưa kịp làm ra phản ứng gì, Dao Nhi lại không phải là cao thủ, nàng là cao thủ trong lãnh vực khác, võ đạo không phải là thế mạnh của nàng, chỉ có thể hốt hoảng trơ mắt nhìn lưỡi kiếm chém về phía mẫu thân.

Cũng may, hai bóng trắng vọt đến, liều đỡ Lưu thiếu gia một kiếm. Lưu thiếu gia lúc này, nhất thời vung một kiếm, nhưng cũng không vận dụng Linh lực, võ công gì, chỉ là nhất thời tức giận mà thôi, nên cũng dễ dàng làm được, có điều, Lãnh Nguyệt Nha sắt bén vô cùng, chỉ là đơn thuần chém, nhưng lại dễ dàng chém gãy đồng thời cả hai kiếm.

“Thỉnh tiểu chủ nhân không cần tức giận.” Một trong hai nữ cản kiếm nói.

Hai nàng chính là Bách Hoa Cung người, Nguyệt Thiền, Liễu Nhi, được chọn đi theo bảo vệ Lưu thiếu gia. Hiển nhiên phụ thân, mẫu thân hắn không cách gì an tâm để hắn tự đi mạo hiểm một mình.

Lưu thiếu gia thấy nhị nữ cản mình một kiếm, cũng không thật tức giận, dù sao hắn cũng chỉ như trẻ con bị kích động, nhất là khi đang đương sự, thật là trong trường hợp đang kích động lại tuột xích như vừa rồi, đều sẽ không bình tĩnh được.

Nhưng cái gọi là người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc tinh mắt, nhị nữ cũng nhìn ra có điều không phải, nên đành ra tay cản trước, sau đó lại từ từ giải quyết. Dù làm vậy có chút liều lĩnh. Giả sử làm tiểu chủ nhân không vui, sau này các nàng mệnh sẽ không tốt đi nơi nào.

Nhưng trước khi rời vương phủ, đích thân Đàm nương nương đã căn dặn các nàng hảo chiếu cố tiểu chủ nhân. Ẩn ý chính là hảo hảo giúp tiểu chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ được giao, thậm chí hoàn thành nhiệm vụ rất quan trọng. Thật ra tiểu chủ nhân anh dũng, lại có không biết bao nhiêu Cẩm Y Vệ trong bóng tối bảo vệ, nên tính mạng không lo, dẫu có chuyện gì cũng có thể thoát thân được, không đến các nàng quan tâm.

Chính là trong cung cũng có tranh đấu, các nàng theo Đàm Hi Đình nương nương, nhất định phải giúp tứ hoàng tử làm tốt lần này nhiệm vụ, thuận lợi leo lên Thái tử vị.

Hiện nay, Đại hoàng tử tất nhiên được Hạ hoàng hậu duy trì. Nhị hoàng tử theo mẫu thân, Hoàng Quý phi, không tranh trữ, nhưng duy trì Thái tử, bất kỳ ai làm Thái tử, cũng sẽ theo phó tá. Tứ hoàng tử, tính tình không chịu thua người, dù là đại ca, nên cũng tham gia tranh trữ lần này.

Lần này xâm nhập giang hồ, nhị nữ vốn là Đàm Hi Đình dòng chính, nên liều mạng cũng phải trợ giúp tứ hoàng tử bày mưu tính kế.

Tránh cho bứt dây động rừng, Đàm Hi Đình ý là nhỉ tử tạm thời không công khai thân phận thật, chỉ dùng danh nghĩa Cẩm Y Vệ mà tiến hành đàm phán với cái tông môn, sau khi đầu nhập triều đình, lại mượn sức trong trữ vị tri tranh.

Nên Lục trưởng lão, cùng Ngọc Kiếm Các chỉ biết đối phương là Lưu thiếu gia, mà không rõ Lưu thiếu gia chính là tứ hoàng tử Lưu Ứng Lôi. Nếu thật biết, có lẽ Lục trưởng lão cũng không dám kỳ kèo một hai, lại càng không dám tranh ăn Diễm Kiếm tiên tử mẫu nữ.

“Tiểu chủ nhân, các chủ biểu hiện có chút kỳ quặc, thỉnh tiểu nhân hỏi cho cặn kẽ.” Nguyệt Thiến nói.

Các nàng từ xa quan sát, thấy Diễm Kiếm tiên tử từ đầu có giận, thẹn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng lại cam chịu, chỉ là đột nhiên lại thay đổi thái độ, vậy chắc chắn vì lý do nào đó.

Đây không có ai, cũng không ai nói gì, vậy hẳn là đã nhìn thấy cái gì, nên cản tứ hoàng tử, nhằm hỏi cho ra lẽ. Gϊếŧ thì dễ, nhưng gϊếŧ xong, toàn bộ giang hồ sẽ cảnh giác, hoặc sẽ bu lại một đoàn, cùng chống triều đình, khiến cho bình ổn giang hồ sẽ không dễ dàng, thậm chí thất bại.

Từ xa, Dao Nhi cũng đã bò lại, liều mạng mà ôm chân Lưu Ứng Lôi, miệng không ngừng van xin tha thứ, nàng cũng nhìn ra vị công tử trước mặt thân thế cực kỳ không bình thường.

Nhị nữ trong phút chốc bay vào, cản kiếm, võ công không tầm thường, lại xưng hô Lưu thiếu gia là tiểu chủ nhân, mũi đeo khoen, cổ đeo vòng, hẳn là tẫn súc.

Thiên hạ có tẫn súc mỹ lệ, lại võ công cao cường hẳn không nhiều, lại có thể ngồi đây, làm trưởng lão cùng chủ thượng kiêng kỵ, hẳn là có gia thế cực kỳ hiển hách.

Lúc này, Diễm Kiếm tiên tử lại chợt thốt lên “Lôi nhi.” Làm mọi người giật nảy mình, hoảng hốt.

Riêng Lưu thiếu gia thì giận thật, cái lông gì thế này, lại từ đâu ra dám lăn lội kêu hắn là Lôi nhi?

Lưu thiếu gia đập tay, ghế thái sư lung lay muốn sụp, sấp tới Diễm Kiếm tiên tử.

Liễu Nhi nhay tay, vung roi quất về phía Diễm Kiếm tiên tử không hề nương tình, tuy nàng rất có thể không phải là đối thủ, đối phương dẫu sao cũng là cấp bậc cường giả, trừ Liễu Diệp Thanh cái loại, ít có người là đối thủ, có điều, chủ nhục thần ưu, thân nàng là tẫn súc, không thể để chủ tử bị nhục, huống chi gọi chủ tử là Lôi nhi, còn có nhục đến nương nương cùng hoàng thượng, thật sự đánh lên, Cẩm Y Vệ sẵn sàng san bằng Ngọc Kiếm Các.

“Hỗn láo, ngươi là mẫu cẫu ti tiện, làm tẫn súc cho tiểu chủ nhân còn không xứng, lại dám kêu gào tên tiểu chủ nhân.”

Diễm Kiếm tiên tử vốn là Địa Linh Kỳ cường giả, tâm trí kiên cường, do có chút bất ngờ, nên thất thố, nhanh chóng tỉnh táo, khom người, có chút thẹn thùng lấy tay che bộ phận nhạy cảm, trước mặt là nhi tử bao năm không gặp.

“Không, ngươi chính là Lôi nhi, hơn mười năm trước, là ta nhi tử, trước kia do gặp cường địch tấn công, nên không thể không buông tha ngươi, nương thật xin lỗi ngươi a.” Diễm Kiếm tiên tử đạo.

Vυ't. Lại thêm một roi quất tới, lằn roi hằn từ vai hẳn sang đấu vυ', có chút rướm máu. Vốn dĩ nàng có thể tránh, bất quá chuyện đó không phải thật quan trọng, nên cũng không tránh né, mặt kệ bị roi trút lên người, mắt vẫn nhìn thẳng Lưu thiếu gia.

Dao Nhi kế bên cũng hoảng sợ, thật không biết nay nương bị gì, lại còn kêu đối phương là nhi tử, thật chẳng lẽ nàng biết đối phương có chút tình thú khác người, nên giả trang ra thế? Cùng mẫu thân hầu hạ Ngọc Kiếm Các trưởng lão, các nàng có lúc làm cẩu, làm mã, làm nhi nữ, tẫu tử các loại nhằm phục vụ nam nhân, nên lần này nàng cũng nghĩ thế, có điều, đối phương tựa như không thích lắm à, vậy cần gì kiên trì? Lại nói, mọi chuyện vẫn hảo …

“Nương, ….?” Dao Nhi sợ hãi khẽ đạo.

Lưu thiếu gia đang muốn phác tác, nhưng Nguyệt Thiền kế bên chợt nghĩ ra cái gì, hỏi, “Ngươi nói nhi tử ngươi tên gì?”

Diễm Kiếm tiên tử run run, nhìn Lưu thiếu gia nói, “Phụ thân ngươi họ Triệu, vốn là tiền nhiệm Ngọc Kiếm Các các chủ, ta là Bạch Ngọc Diễm, ngoài ra còn có muội muội ngươi sau khi phụ thân bị người ám hại, nên theo họ mẹ, là Bạch Ngọc Dao.”

Dao Nhi chợt mắt, nàng còn không biết nàng có thân huynh trưởng, vậy chẳng phải nói, trước mặt là đại ca? Tới đây nàng có chút thẹn không nói nên lời, chẳng trách mẫu thân biểu hiện kỳ quặc. Nhưng đúng sao?

“Ngươi là Triệu Kinh Lôi. Chẳng lẽ đến mẫu thân ngươi cũng không nhận ra?” Diễm Kiếm tiên tử mắt mờ đi, nghẹ ngào nói. Bao năm qua, nàng cùng nhi nữ sống sót được chính là nhờ có niềm tin vững chắc là nhi tử, nếu nhi tử không nhận nàng, làm sao nàng có thể tiếp tục sống tiếp?

“Khoan đã” Nguyệt Thiến đạo, “ngươi nói nhi tử ngươi tên Triệu Kinh Lôi?”

Lưu thiếu gia cũng nhận ra chút gì không đúng, ngồi xuống, thần sắc cũng bớt giận.

Liễu Nhi tính tình có chút gấp, không trầm tĩnh bằng Nguyệt Thiền, sẵng giọng đáp, “Tiểu chủ nhân không phải là Triệu Kinh Lôi, ngươi thật hàm hồ cái gì. Nhưng thật ra ta biết có người cũng tên Triệu Kinh Lôi.”

Nguyệt Thiền nhìn thấy thiết bài chợt hiểu, “Ngươi là nhìn thấy thiết bài nên nói là nhi tử của mình đi?”

Diễm Kiếm tiên tử cũng cảm thấy không phải, chỉ là lúc nhìn thấy thiết bài, quá nóng lòng mà thôi. “Chẵng lẽ không phải?”

Lưu thiếu gia nhìn thiết bài, chợt hiểu. Cái này là hắn chôm của tỷ phu, còn là do mẫu thân hắn xúi. Nói đại ca có Dực Đức quân, hắn cũng không thể kém, nên trộm thiết bài điều quân, dù lão cha có biết, chỉ cần không điều động quân đội lung tung thì chỉ bị phạt nhẹ, không ảnh hưởng đến đại cục.

Nghĩ tới tỷ phu ngơ ngơ ngác ngác, có chút hiểu ra, chắc còn là do di truyền.

Nguyệt Thiền tức giận chỉ Diễm Kiếm tiên tử nói, “Thật ngu ngốc, tiểu chủ nhân họ Lưu, làm sao là con ngươi?”

Diễm Kiếm tiên tử cũng lắp bắp, “Họ Lưu?”

“Đúng” Liễu Nhi cũng nói, “tiểu chủ nhân chắc chắn không phải con ngươi. Nếu nói không biết mẫu thân tiểu chủ nhân là ai, các nàng còn có thể miễn cưỡng tin tưởng, dù sao vị kia ngôi cao cửu ngũ, từ trẻ đến lớn, mỹ nữ tẫn súc vô số, có nhi tử nhi nữ ngoài cung cũng không phải là quá bất ngờ. Có điều tiểu chủ nhân chính là nhi tử Đàm quý phi sở sinh, chắc chắn không thể lại giả được.

Lại nói Triệu Kinh Lôi, thật ra các nàng đều biết, nên nhi tử của người này hẳn là Triệu đại tướng quân, cũng là Phò mã gia, tỷ phu của tiểu chủ nhân, vậy chuyện cũng dễ xử lý một chút.