Việt Linh Đế

Chương 355 Lôi

Nhìn Lục trưởng lão rời đi, Lưu thiếu gia có chút khinh thường cười mỉm, có chút tiểu nhân đắc chí.

Tội Lục trưởng lão còn không thật sự biết thân phận thực sự của thiếu niên này, Lục trưởng lão nghĩ chẳng qua đó là chân chạy, còn chính chủ hẳn sẽ không ra mặt, going như lão cũng chỉ là chủ thượng chân chạy vậy.

Có khác chăng là vị thiếu niên này thực có quyền định đoạt.

Dù gì thì lần này ngon ngọt không đến Lục trưởng lão, đành hậm hực rời đi, đành nhìn hai mẹ con mỹ miều phải hầu hạ người khác, lão có cảm giác thực hộc máu.



Trở lại, Diễm Kiếm tiện tử thấy Lục trưởng lão bị vị Lưu thiếu gia này khí đến rời đi, cũng có chút nhẹ nhàng thở ra, trong đám trưởng lão, Lục trưởng lão cũng là ti tiện, ham muốn mẫu nữ nàng nhất, nàng thật hận không thể đem Lục trưởng lão đem bằm thây vạn đoạn, chỉ là nàng có thể sao?

Cố gắng thu liễm tâm tình, liếc nhìn vị thiếu niên trẻ tuổi, lão chủ thượng phân phó đã rõ ràng, làm cho mẹ con nàng hai người đến hầu hạ người thiếu niên này, lại tuyệt không nói rõ mục tiêu là gì. Đến nỗi khế ước sau lưng nàng cũng là Lục trưởng lão bày trò làm nhục nàng, mặc dù đối với Ngọc Kiếm Các tất nhiên là tốt, nhưng nàng quan tâm tới Ngọc Kiếm Các sao?

Dù gì thì số mệnh mẫu nữ nàng hôm nay nhất định là trốn không khỏi, vậy thì đối mặt vậy, nói rồi, Diễm Kiếm tiên tử liếc nhìn nhi nữ, thân hình uốn éo lên, quỳ nhẹ xuống, bầu vυ' tròn căng, thật là dụ hoặc.

Dao nhi cũng không phải là lần đầu phối hợp với mẫu thân hầu hạ qua nam nhân, nhẹ nhàng trút bỏ xiêm y, quỳ hảo, tuy vυ' nàng không được hoành tráng như mẫu thân, nhưng là thắng ở tuổi thanh xuân, mơn mởn. Nàng cùng mẫu thân cùng ra tay, tuyệt chưa từng thất bại qua. Nàng cũng mẫu thân từng bước từng bước bò đến gần, mông đít nhổng cao, không ngừng đung đưa qua lại.

Một mẫu, một nữ, xinh đẹp như tiên tử, cùng nhau dùng bầu vυ' no đủ, cọ cọ từ bàn chân từ từ tiến lên.

Lưu thiếu gia thật hí hửng nhìn hai mẫu nữ hoa, lòng rạo rực không thôi, rút cuộc … cười hắc hắc.

Tuy gia cảnh hiển hách đệ nhất thiên hạ, nhưng phụ mẫu quản nghiêm, đặc biệt là phụ thân, trước mười 16 tuổi, tuyệt không cho lộn xộn, nên cho dù trong nhà từ di nương, nha hoàn, tẫn súc đều là nhất đẳng, nhưng Lưu thiếu gia thật sự vẫn còn là xử nam đâu.

Nay cùng gia huynh được giao trọng trách, đồng nghĩa đã trưởng thành, có chút không chờ được.

Đến nỗi khế ước hay không khế ước, Lưu thiếu gia bây giờ ném ra sau đầu đâu. Nhìn trước mặt hai tiên tử mỹ nhân, Lưu thiếu gia thoải mái cười hì hì, híp mắt hưởng thụ.

“…” từng tiếng mυ'ŧ ngón tay, hơi thở nhẹ nhè truyền đến tai Lưu thiếu gia, làm nhị thiếu gia cũng trở nên hùng vĩ, Diễm Kiếm tiên tử thuận tay, quên việc, nhè nhẹ tiến tới đai lưng định cởi xuống, bỗng nàng như bị sét đánh, nhìn bên hông thiết bài bằng kim thiết chói mắt, Triệu Kinh Lôi.

“Kinh Lôi” Diễm Kiếm tiên tử thảng thốt, đây chính nhi tử a? Chẳng lẽ, lão chủ thượng đã đoán ra đây chính là nhi tử của mình nên tìm cách này để nhục nhã nàng. Nàng sao có thể?

Lưu thiếu gia thì chợt thấy lạ, Diễm Kiếm tiên tử đang thuận thế mà hầu hạ, lạ chợt dừng, hắn cau mày, cái này có tính là khinh hắn còn trẻ không biết gì sao? Tuy không thể thoát thân xử nam, nhưng hắn tuyệt không ngu à, lại nói trong nhà mỹ nữ thú súc như mây, hắn còn trộm dòm xem phụ thân hắn ko ít lần à.

Dao Nhi liếc thấy nương có chút khác lạ, cũng chợt giật mình. Nương trừ Lục trưởng lão không cho sắc mặt tốt ra, còn lại thật phối hợp với nàng, nay có chút gì đó không đúng.

Dao nhi sợ làm hỏng việc, lại càng cố gắng uốn éo thân mình, hấp dẫn Lưu thiếu gia về phía mình, có chút muốn chồm lên phía trước, lấy hai bầu vυ' cọ quẹt ngực, rồi từ từ tiếng lên miệng, cả mặt Lưu thiếu gia nay muốn úp sấp giữa hai bầu vυ'.

Nhưng nàng lại không cảm thấy Lưu thiếu gia phản ứng, Dao Nhi có chút bối rối, lo lắng cho mẫu thân. Nàng có thể cảm nhận được Lưu thiếu gia ghiến chặt răng, hơi thở nóng hổi giận dữ phả vào ngực nàng.

“Lưu thiếu gia …” Dao nhi còn chưa kịp nói hết lời,

“Bốp” Lưu thiếu gia một đạp, đạp bay Dao Nhi, lại nhìn Diễm Kiếm tiên tử, ghiến răng, cái này hắn không yêu cầu, nhưng đã dâng thân mình, lại khinh hắn còn trẻ tuổi sao?

“Bốp.” một cái tat vang dội, má của Diễm Kiếm tiên tử hằn lên dấu tay đỏ rần.

Diễm Kiếm tiên tử còn không điều chỉnh tốt tinh thần, lại không biết phải làm gì, tay ôm mặt mà không nói gì, đối với nàng, thời gian như đang bất động.

Dao Nhi vội nói, “Cầu Lưu thiếu gia tha thứ, nay mẫu thân có chút bất đồng, có lẽ do đêm qua Lục trưởng lão giày vò quá độ, nên còn chưa hồi phục, thỉnh Lưu thiếu gia tha thứ. Dao Nhi chắc chắn sẽ làm Lưu thiếu gia hài lòng.”

Lưu thiếu gia không nói gì, thân phận bất đồng, suy nghĩ bất đồng, hắn còn chưa bị người khác coi thường như vậy bao giờ, lại nói, hắn từ đầu cũng không thật muốn mượn sức thế lực giang hồ gì, cứ một đạo gϊếŧ sạch, chẳng phải là nhẹ việc?

Lưu thiếu gia rút bên hông bội kiếm. Thanh kiếm sáng loáng, Lãnh Nguyệt Nha, đoản kiếm như tên.

Trước khi đi, phụ thân đem Dực Đức Quân lệnh cho huynh trưởng, hắn xin thanh đoản kiếm này, có thể nói là tuyệt thế thần binh một trong. Nghe nói là do phụ thân lấy tinh thiết, bồi thêm Linh tự ấn chú mà thành, tuyệt đối sắc bén. Với tu vi của hắn, cầm Lãnh Nguyệt Nha cũng đủ để đấu với Địa Linh Kỳ một trận, lại nói, hắn làm sao lại chỉ có một mình đến đây?

Lưu thiếu gia rút kiếm, chém thẳng tới Diễm Kiếm tiên tử, còn bất ngờ về nhi tử trước mặt, Diễm Kiếm tiên tử còn chưa kịp làm ra phản ứng gì, Dao Nhi lại không phải là cao thủ, nàng là cao thủ trong lãnh vực khác, võ đạo không phải là thế mạnh của nàng, chỉ có thể hốt hoảng trơ mắt nhìn lưỡi kiếm chém về phía mẫu thân.Việt Linh Đế

Quyển 16 Thiên hạ

Chương 360 Mẫu nữ quyết tâm

Diễm Kiếm tiên tử có chút thất thần nhìn nhi nữ, sau lưng vết roi còn đau rát. Mới vừa sáng sớm, sau khi quỳ trọn 5 canh giờ, Nguyệt Thiến cùng Liễu Nhi theo huấn luyện, quất nàng một trận, sau đó mới lui đi.

Đó còn là do Nguyệt Thiến tâm ý, nhận ra Dao Nhi đã được tiểu chủ nhân sủng hạnh, trước sau gì cũng sẽ thành tiểu chủ nhân nữ nhân, xem ra còn mạnh hơn 2 nàng nhiều, nên cũng tránh lui, để mẫu nữ hai người có không gian. Không cần thiết đắc tội người không cần thiết, ít nhất là trong thời gian tại Bách Hoa Cung các nàng học được.

“Mẫu thân, mang hoàn này lại càng đau a?” Dao Nhi quỳ ôm mẫu thân hỏi nhỏ.

Diễm Kiếm tiên tử gật gật đầu. Sau đó bò đến ngăn tủ trước, theo một cái trong ngăn kéo xuất ra một cái tinh xảo cái hộp, bên trong có sẵn bốn cái hoàn, hai bộ còng tay dây xích, mấy cây dây xích.

Sau đó, tiên tử nắm chính mình vυ' từ bên trong rút … ra một căn tinh thiết, vết sữa cũng theo nhau tuôn trào ra, đem tiểu hoàn xuyên qua núʍ ѵú đôi mắt nhỏ.

Dao Nhi cẩn thận nhìn xem, thập phần đau lòng. Hoàn rất tinh xảo, so với căn tinh thiết phải tinh xảo hơn nhiều, một bên còn bị đánh mài thành bộ dáng hoa hồng, đóa hoa giao đỉnh là một khỏa màu tính bảo thạch, chiếu sáng rạng rỡ.

"Đau không" Dao Nhi nhẹ giọng hỏi.

“Không đau, thói quen thì tốt rồi” tiên tử nói xong đem cái khác núʍ ѵú cũng xuyên thẳng vào. Còn lại hai cái vòng tròn mặc ở phía dưới trên mép l*и, nhưng có thể vì chưa quen cảm giác có đoản kiếm cắm sâu vào trong, có chút đau đớn, tiên tử hít một hơi.

Dao Nhi vội vàng ngăn cản, mẫu thân đừng mặc, ta sẽ cầu Lưu thiếu gia không cho ngươi chịu thị kiếm huấn luyện.

Diễm Kiếm tiên tử không nói gì, chỉ là y nguyên cẩn thận đem hoàn mặc, lấy ra hai cây tinh tế xích vàng, đem bốn cái hoàn hai cái liên tiếp kết nối, vυ' trái hoàn, cùng âm hoàn bên trái, vυ' phải hoàn cùng âm hoàn bên phải. Hai cái nhũ hoàn lôi kéo lấy âm hoàn, mép l*и có chút tách ra, chỗ khe l*и đã có chút ướŧ áŧ.

“Một hồi mẫu thân lại ở núʍ ѵú kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cái kia phía dưới mép l*и, chẳng phải là càng khó chịu” Dao Nhi dưới tình thế cấp bách đã bắt đầu dùng chút ít trước kia không biết dùng từ ngữ.

Diễm Kiếm tiên tử hít một hơi, “Đừng. Đây là cơ hội cho chúng ta. Nương tuyệt sẽ không thể để nó trôi qua. Ca ca ngươi chính là là Đại tướng quân, nếu vì nương chọc cho hoàng đế tức giận lây sang hắn, đó là lỗi của nương. Nương đã thiếu hắn quá nhiều, đây là chút gì nương có thể làm.”

“cũng là vì ngươi, vương phi vị trí không thể để cho ngươi, nhưng đằng thϊếp, nhũ nhân hẳn sẽ có thể, nhìn xem Yến Vương cùng ngươi đêm qua cho đến bây giờ còn chưa tỉnh dậy là biết hắn sẽ si mê ngươi, nương cũng tin ngươi phải biết làm như thế nào.”

“nếu nương không thành thị kiếm, tất cả sẽ trở thành hư vô, nương phải chân chính trở thành kiếm nô của hoàng đế, hoặc thậm chí là kiếm cơ chuyên chúc mới có thể đối với các ngươi có càng nhiều trợ giúp.”

“lại càng có thể trả thù cho phụ thân. Tất cả đều phụ thuộc vào nương có thể vượt qua thử thách, trở thành kiếm nô hay không. Cho nên nương dù có khó khăn nhục nhã hơn nữa cũng phải nhẫn nại, và ngươi cũng phải nhẫn nại.”

“Nương biết làm như vậy có chút làm khó cho ngươi, nhưng thà làm tẫn súc của hoàng đế, còn hơn là mẫu cẩu của cả trưởng lão hội, ngươi hiểu ý của nương chứ?”

Diễm Kiếm tiên tử trìu mến vuốt tóc Dao Nhi, nàng nói thật nhiều, cũng thật cảm thấy xin lỗi nhi nữ. Vì như vậy, nàng lại càng phải tiếp tục.

Dao Nhi thật ra cũng không phải không hiểu, chỉ là thấy mẫu thân chịu đựng tàn khốc huấn luyện, thật không đành lòng.