Mạc Nghiên Xuyên Sách

Chương 182: Thêm chút nữa (H)

Edit: Dĩm

Cộc cộc ...

"Mạc tiểu thư, cháo đã nấu xong, cô có muốn mang vào bây giờ không?"

Tiếng gõ cửa ngoài cửa đánh thức Mạc Nghiên khỏi giấc ngủ, đêm qua bị Tư Đồ Dịch lăn lộn có chút mệt mỏi, nhìn Cung Kỳ Diệp thấy anh vẫn còn ngủ say, liền mở cửa nói với người giúp việc bên ngoài: "Chưa cần, Diệp còn chưa dậy."

"Vâng."

"Ừm... không biết đã hạ sốt chưa... "

Chiếc khăn lông đặt trước trán người đàn ông. Nhiệt độ mát mẻ khiến anh cảm thấy dễ chịu, nhưng lông mày vẫn cau lại, bàn tay lạnh lẽo nhẹ nhàng đưa ra sau tai, cổ và ngực, nhiệt độ vẫn bình thường nhưng vẫn nóng làm cô có chút lo lắng.

Bên tai vang lên một tiếng khàn khàn, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của anh thoải mái hơn một chút, lúc này mới thả lỏng: "Lạnh... ừm... Thật thoải mái ..." Nhưng khi cô vừa bỏ tay ra, lại nghe thấy anh kêu lên một tiếng đau lòng: "Ừm ... Nóng ... Hừ ..."

Điều này làm cho Mạc Nghiên trong lòng hơi lo lắng, cầm nhiệt kế bên cạnh lên đo ... Quả nhiên, lại bắt đầu phát sốt, cô liên tục lấy khăn lạnh lau mặt, cổ, khắp cơ thể người đàn ông nhưng không thấy hạ nhiệt.

"Diệp ... Diệp ..." Giọng nói ôn nhu gọi, người đàn ông không ngừng cau mày.

Đột nhiên, trong đầu cô chợt nghĩ đến lời Tư Đồ Dịch nói: "Nếu lại phát sốt... tìm cách làm cậu ấy đổ mồ hôi ..."

Mồ hôi .... Làm sao có thể khiến anh đổ mồ hôi ... khó quá? Chẳng lẽ cõng anh chạy bộ ... chắc điên quá ... cô căn bản không nâng anh lên được ... vậy làm sao bây giờ? ……. Mạc Nghiên đột nhiên nghĩ tới cái gì, có chút ngượng ngùng nhìn người đàn ông đang hôn mê rêи ɾỉ bên tai, chậm chạp bước về phía trước.

Áo ngủ của anh vì sốt cao dính đầy mồ hôi sớm đã bị cô cởi ném sang một bên. Dáng người rắn chắc lộ ra đường cong hoàn mỹ. Chỉ còn chiếc qυầи ɭóŧ gợi cảm che đậy gậy thịt khổng lồ. Hình dáng phồng to khiến cô hơi sửng sốt. Do dự một lúc, cuối cùng cô cũng ấn đôi tay lạnh ngắt của mình lên cơ bụng của anh, tiếng rêи ɾỉ gợi cảm gần như khiến cơ thể cô mềm nhũn. "Hừ ... ừm ...lạnh ..."

Đôi chân thon dài nõn nà ngồi trên đùi anh tách ra, bàn tay nhỏ chậm rãi cởϊ qυầи lót của anh ra, mùi hương nam tính nồng đậm xộc vào mũi, cô đột nhiên cảm thấy lỗ huyệt đột nhiên co rút lại rồi buông lỏng ra, gò má đỏ ửng vì xấu hổ, đôi mắt ngấn nước có vẻ thẹn thùng mà tò mò đắm chìm trong đó, trong rừng cây rậm rạp cất chứa một côn ŧᏂịŧ cứng như sắt. Bàn tay mát lạnh chạm vào, gậy thịt lại trướng thêm một vòng, cô hoảng sợ nhìn xung quanh, sau đó quay đầu nhìn người đàn ông đang ngủ, hai tay lập tức vô lực kéo một bên ga trải giường bên cạnh, ngây người nhìn du͙© vọиɠ trước mặt anh.

Mặc dù đã cùng làm với bọn anh bằng miệng, tay và tiểu huyệt cũng đã làm, nhưng đó là lúc họ tỉnh táo ... cảm giác bây giờ giống như cô đang ... nhưng ... như vậy thật sự có thể chứ ... nhỡ lại nóng hơn thì sao ... khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn lại vì đau khổ, người đàn ông lặp đi lặp lại tiếng khàn khàn đau đớn, trái tim cô trong nháy mắt bị như bị bóp nghẹt, cô không còn do dự, nhẹ nhàng dùng hai tay nắm lấy gậy thịtchậm rãi di chuyển nó, không có tay nào khác. Vòng tròn cho thấy anh ta mạnh mẽ như thế nào. Mạc Nghiên ngẩng đầu lên, thấy sắc mặt anh có phần thoải mái hơn, tay cô chăm chỉ trượt xuống, dùng ngón tay cái ấn vào lỗ qυყ đầυ, thỉnh thoảng cọ xát.

"Hừ ... ha ... thoải mái ... thêm chút nữa ..."

Lông mày cau lại mang theo vài phần vui thích, khuôn mặt tái nhợt còn nhiễm một tia tìиɧ ɖu͙©, làm cô nhìn có chút mê hoặc, bàn tay nhỏ xoa nắn côn ŧᏂịŧ, trong chốc lát, cúi đầu xuống ngậm lấy côn ŧᏂịŧ, tay nhỏ lạnh lẽo vuốt ve côn ŧᏂịŧ, thỉnh thoảng lại nắn hai túi ngọc, tiếng rêи ɾỉ gợi cảm của người đàn ông khiến cô hoàn toàn đắm chìm trong đó.

"Hừ ... ha ..."