Mạc Nghiên Xuyên Sách

Chương 1: Đừng hòng rời bỏ bọn anh (H)

Editor: Dâu

Trong căn phòng thiếu ánh sáng, một mùi thơm hắc ám tràn ngập khắp phòng, người đàn ông ngồi ở mép giường ăn mặc chỉnh tề, ngược lại là cô gái trên giường cơ thể trắng như tuyết, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra dưới động tác cuồng nhiệt của người đàn ông.

"Đừng ... dừng lại... ô..."

Cô gái nắm chặt vai người đàn ông, nức nở yếu ớt, hy vọng rằng người đàn ông đó sẽ dừng lại.

"Đừng hòng rời bỏ bọn anh...Nghiên nhi ..."

Nhìn cô gái nỉ non trong vòng tay anh, du͙© vọиɠ trong mắt người đàn ông tối sầm lại, động tác dưới người lại trở nên mạnh mẽ.

"A… Dừng lại… Tôi không thể chịu đựng được nữa."

Dưới sự va chạm kịch liệt của Cung Kỳ Diệp, Mạc Nghiên yếu ớt mềm nhũn ngã trên người anh, khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết, điểm xuyết đôi mắt sáng, nhưng giờ đây chỉ bất lực khóc thút thít.

"Ah ah ..."

"Hừm..."

Côn ŧᏂịŧ đâm sâu vào hoa tâm, âʍ ɦộ không chịu được sự tấn công liên tục phun ra mật dịch, trong khi cơ thể Mạc Nghiên đang đạt cực khoái, Cung Kỳ Diệp nhân cơ hội đem ngón cái ấn mạnh vào hoa huyệt, lỗ nhỏ lập tức cắn chặt côn ŧᏂịŧ to lớn, chất lỏng trong suốt chảy ra thấm ướt quần áo của anh.

"Thật gấp gáp. Cơ thể em mẫn cảm quá đấy."

Cung Kỳ Diệp cười nhẹ, chế trụ vòng eo mảnh khảnh của cô.

Anh đem côn ŧᏂịŧ cắm vào rút ra liên tục khiến hoa huyệt Mạc Nghiên sưng đỏ. Nơi hai người giao hợp dính chặt không một kẽ hở, một tay bóp chặt eo cô, tay còn lại thỏa sức nhào nặn tuyết nhũ. Hoa huyệt phấn nộn bị anh đùa bỡn trở nên đỏ ửng, anh dời tay xuống đùi nâng chân cô lên quấn quanh eo anh, cắm mạnh vào trong hoa huyệt.

"ô, sắp hỏng rồi, dừng lại… làm ơn, đừng vào nữa!"

Anh đang hưởng thụ cảm giác hoa huyệt cắn nuốt côn ŧᏂịŧ, vách thịt non mềm bên trong như có hàng trăm cái miệng nhỏ hút kẹp lấy côn ŧᏂịŧ. Động tác va chạm liên tục muốn đâm nát hoa huyệt, dần dần hoa huyệt không thể chịu được chỉ có thể vô lực để anh đâm vào

"Nghe lời, đừng chạy nữa!"

Vừa dứt lời, côn ŧᏂịŧ hung hăng đâm vào cổ tử ©υиɠ.

"Ah ah ……"

Đôi mắt đen trong nháy mắt mở to, ánh mắt mê mang không có tiêu cự, giọt nước mắt như pha lê không ngừng chảy xuống, tóc đen bay tán loạn dính vào gò má đỏ ửng của cô, mười đâu ngón tay mảnh khảnh cắm vào cánh tay rắn chắc của Cung Kỳ Diệp nhưng cũng không thể làm đau anh.

Tay anh không ngừng nhào lặn tuyết nhũ thành đủ mọi loại hình dạng, côn ŧᏂịŧ không ngừng đâm vào rút ra, khi gốc côn ŧᏂịŧ sắp rút ra thì lại đâm thật mạnh vào chỗ sâu nhất khiến cô không kịp thở.

Dưới sự tác động lặp đi lặp lại của Cung Kỳ Diệp, cô không chịu nổi mà ngất đi, hai tay yếu ớt buông thõng trên bờ vai rộng lớn, thân thể bây giờ tùy ý anh điều khiển, vào thời điểm cao trào anh bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu trong tử ©υиɠ, nhìn bụng từ từ phồng lên, du͙© vọиɠ trong mắt càng ngày càng nguy hiểm, khóe mắt anh đỏ ngầu như kẻ khát máu.

Dâu: Xin chào các tình iu của tui, hiện giờ Dâu và Sunn_t sẽ edit lại từ đầu, mong các bạn vẫn follow+vote+ủng hộ bọn mình nha! CMT của các bạn là động lực to lớn để bọn mk tiếp tục edit, hiuhiu. Chúc các tình iu đọc truyện vui vẻ, moa moa!