Thầy Giáo Luôn Thích Làm Em!

Chương 60

Khuôn mặt nhỏ của Hạ Ti Ti trực tiếp xụ xuống. Vốn định hung hăng cắn một ngụm trên người Cố Đình để hả giận nhưng đúng lúc này thì Triệu Bạch Lương từ phòng bếp đi tới đây.

"Hai người ra ăn cơm đi."

Nghe được lời nói của Triệu Bạch Lương, Cố Đình không vui quay đầu nhìn thoáng qua, đôi mắt thâm thuý hiện lên tia âm lãnh sau đó anh trực tiếp bế Ti Ti lên từ phía sau lưng.

Người đàn ông cao lớn ôm một cô gái trong l*иg ngực, cơ thể trần trụi dính lấy nhau, hơn nữa hạ thể ái muội vẫn còn đang kết hợp. Đôi chân thon dài của anh thong thả đi về phía trước, mỗi bước đi lại khiến toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cơ thể cô dần nhỏ giọt dọc theo dươиɠ ѵậŧ xuống tinh hoàn và cuối cùng rơi vãi trên sàn nhà. Thẳng một đường đến nhà ăn đều vương lại rất nhiều hỗn hợp dâʍ ɖị©ɧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙...

Hạ Ti Ti rúc sâu vào l*иg ngực của Cố Đình. Cô sợ Cố Đình sẽ đột nhiên buông tay nên đành phải cố gắng thật ngoan ngoãn, an phận. Đôi mắt khóc đến sưng không ngừng chớp chớp tạo ra bộ dáng thật sự bị uỷ khuất.

Mỗi một bước chân, Cố Đình lại nghĩ đến việc dừng lại sau đó ôm cái mông vểnh của Ti Ti điên cuồng va chạm, anh muốn dùng tư thế này thao hư Ti Ti.

Sau khi đi vào nhà ăn, anh ngồi ở ghế, nhìn bộ dáng nhu nhược đáng thương của thiếu nữ trong lòng ngực, dươиɠ ѵậŧ ở trong hoa huyệt lại giật vài cái.

Sắc mặt Hạ Ti Ti ửng đỏ, tư thế ngồi này khiến cô giống như bị Cố Đình cắm đến chỗ sâu nhất. Ngửi thấy hơi thở của Cố Đình, bên trong hoa huyệt như có dòng điện truyền lên chui vào đại não. Hoa huyệt không ngừng chảy nước, mỗi cử động nhẹ cũng đủ tạo ra một kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh đến điểm mẫn cảm của cô, thật sự là quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ...

Thẳng đến khi cảm giác co rút đánh ập đến, cô bắt lấy cánh tay của Cố Đình, dùng hết tất cả sức lực bấu lấy: "A...ư...Bị thầy, làm lêи đỉиɦ rồi...! Ưʍ..."

Cảm giác cao trào kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn thân Hạ Ti Ti run lên. Hoa huyệt không ngừng co rút, đại não như có một tiếng nổ mạnh, truyền cảm giác tê dại đến mọi ngóc ngách trong cơ thể cô...

Trong mắt Cố Đình lộ rõ vẻ kinh ngạc: "Tiểu Ti Ti, em thật giỏi, chỉ ngồi thôi cũng có thể khiến bản thân đạt cao trào." Ngừng một chút: "Cô gái nhỏ tham lam."

Thanh âm khàn khàn quanh quẩn bên tai Ti Ti, cô thật muốn tìm một cái lỗ để chui xuống vĩnh viễn không ra ngoài. Cô cắn răng không cho phép bản thân kêu ra tiếng, thật không nghĩ tới bản thân lại có thể nhẹ nhàng đạt tới cao trào.

Một số lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ phun lên qυყ đầυ, nguyên cây dươиɠ ѵậŧ thô dài bị hoa huyệt sau khi đạt cao trào kẹp đến đau. Nhìn bộ dáng thoải mái của cô gái trong ngực, Cố Đình không thể nhịn được đè cô lên ghế tiếp tục đâm vào rút ra...

Triệu Bạch Lương ngồi ở đối diện, mắt xanh lè nhìn chằm chằm hai người kia, anh rất muốn kéo thiếu nữ trong lòng ngực Cố Đình về bên mình, sau đó dùng dươиɠ ѵậŧ của bản thân hung hăng xỏ xuyên cô.

Sau khi kết thúc cao trào, đôi mắt đen láy của Ti Ti thoáng qua một tia hoảng loạn. Cô điều tiết hô hấp, ngực trước sau di động, khuôn mặt nhỏ nóng lên tránh khỏi ngực của Cố Đình, ý đồ muốn từ trên người anh rời đi.

Nhưng bàn tay to không ngừng vuốt ve qua lại ở sau lưng cô như nói một điều, cô dám nghĩ đến việc rời đi? Chỉ sợ không có khả năng.

Đôi mắt sưng đỏ của Ti Ti hướng về phía Triệu Bạch Lương, cô mở miệng: "Thầy Triệu, thầy ấy cưỡиɠ ɠiαи em, thầy có thể giúp em báo cảnh sát được không?"

Hạ Ti Ti hoàn toàn quên mất một việc, nếu nói Cố Đình là sói, thì Triệu Bạch Lương chính là hổ, ra khỏi ổ sói nhưng lại tiến vào hang hổ thì có gì khác nhau.

Triệu Bạch Lương cố gắng khắc chế tâm tình hâm mộ muốn phát điên trong lòng, anh cong môi: "Tiểu Ti Ti, lần trước em cưỡиɠ ɠiαи tôi, tôi muốn đòi lại một lần nữa vào ngày mai."

Anh áp chế cảm xúc bản thân, cao quý cầm nĩa ăn mì Ý trên bàn.

Hạ Ti Ti bỗng nhiên giật mình, bình thường thời điểm hai người kia ở cùng nhau đều xảy ra tranh giành cùng cãi vã, chính là tại sao hiện tại lại thế này?...

Nhìn sắc mặt Hạ Ti Ti trắng bệch, Cố Đình cầm lấy dao nĩa bắt đầu bữa ăn. Hắn dùng nĩa cuốn sợi mì thật hoàn mĩ, dùng dao cắt đoạn thừa, nhanh nhẹn lại gọn gàng, đưa đến bên miệng Ti Ti ý bảo cô ăn.

Hạ Ti Ti nhìn thoáng qua, cô không muốn há miệng nhưng cái bụng phản chủ lại ùng ục biểu tình.

Cô cắn môi không biết nên làm gì vào lúc này, nhìn thoáng qua Triệu Bạch Lương ngồi đối diện đang ngó lơ mình, cô vẫn cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng vẫn không thể nói nên lời. Đột nhiên vành tai truyền đến cảm giác tê ngứa, đầu lưỡi Cố Đình liếʍ láp vành tai cô, một ngụm lại một ngụm ngậm vào...

"Ưʍ...Không cần."

Thanh âm mềm mại của thiếu nữ làm Triệu Bạch Lương rất muốn tiến lên ôm cô vào lòng, chỉ cần nhìn bóng lưng trơn bóng của cô cũng đủ khiến dươиɠ ѵậŧ anh trướng đến sinh đau. Anh chỉ muốn ngay lập tức tại chỗ này thao cô!

Triệu Bạch Lương buông dao nĩa đứng dậy, trực tiếp rời khỏi nhà ăn, trước khi đi còn nhìn thoáng qua Ti Ti một cái. Đi đến sân, anh thật hối hận khi đáp ứng yêu cầu của Cố Đình, bất quá hiện tại anh chỉ cần chịu đựng hết hôm nay, ngày mai Tiểu Ti Ti cũng chỉ thuộc về một mình anh, lúc ấy anh sẽ đòi lại gấp đôi.

Cố Đình nhìn Triệu Bạch Lương rời đi, anh cười khẽ một chút, lại hoàn hồn nhìn cô gái trong lòng. Nhưng có vẻ như anh không có cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi chiến thắng Triệu Bạch Lương, ngược lại...

Anh phát hiện ra bản thân hình như càng ngày càng để ý đến cảm xúc của cô gái trong lòng ngực. Hạ Ti Ti dính sát vào ngực Cố Đình, cắn cắn môi nhưng kiên quyết không há miệng ăn mì.

"Ăn mì."

Thanh âm Cố Đình mang theo vài phần ra lệnh. Lúc chiều anh thấy cô ngồi ở phòng học ăn bữa nhẹ là đồ ăn vặt, giây phút ấy anh đã sớm nghĩ đến việc bước tới đoạt đi đồ ăn vặt trong tay cô. Nhưng khi nhìn thấy bộ dáng đang ăn vặt ấy, anh lại không nỡ bước tới phá hỏng. Hiện tại còn không chịu ăn bữa tối khẳng định bụng nhỏ sẽ xẹp xuống, nhìn một thân gầy nhỏ của cô khiến anh thật không vừa lòng, cũng may chỗ nào cần béo thì béo, chỗ nào cần đầy đặn thì đầy đặn. Nhìn biểu tình quật cường của cô, anh lạnh băng mở miệng nói một lần nữa: "Nếu không ăn, tôi cho em ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙."

Hạ Ti Ti rùng mình, sợ tới mức một lần đút hết chỗ mì ở nĩa vào miệng. Chỗ hai người kết hợp lầy lội ướŧ áŧ, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng trong cơ thể cô bị ma sát khiến anh khó chịu.

"Thế mới ngoan."

Thanh âm khàn khàn đầy từ tính vang lên, anh lừa Ti Ti, đút cho cô ăn một nĩa lại một nĩa, chỉ là thấy đôi mắt sưng đỏ kia vẫn khiến du͙© vọиɠ của anh tựa hồ càng ngày càng lớn hơn.

Hạ Ti Ti ăn thêm mấy miếng, sau đó lắc đầu, tỏ vẻ bản thân đã nó. Hiện tại Cố Đình đặc biệt an phận, tuy vậy dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể cô không có mềm đi, thân thể đáng chết của cô lại phân bố ra rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ. Bây giờ, cả cơ thể cô hoàn toàn bất lực, đừng nói đến việc đứng lên đi, sức để giơ tay cô còn không có.

Nghĩ đến lúc nãy bản thân ngồi trên dươиɠ ѵậŧ Cố Đình tự cọ xát đến cao trào, sắc mặt cô càng đỏ bừng. Cố Đình vẫn luôn khắc chế việc cử động, lập tức gầm nhẹ một câu: "Thiếu thao!"