Chương 535: Đại minh tinh
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Ngoại trừ hai người bọn họ ra, còn có ai khác không?” Trong lúc vô tình Hà Tư Ca đã uống hết cốc trà sữa, khiến Triệu Tuyết Lệ đang gọi video với cô thèm muốn chết, cô ấy bèn cầm điện thoại đặt mua.
“Đã muộn như vậy rồi, bây giờ còn có thể giao hàng à?” Triệu Tuyết Lệ vừa mở phần mềm gọi đổ, vừa tò mò hỏi.
Nghe cô ấy hỏi, Hà Tư Ca suýt nữa bị một viên trân châu làm sặc.
Cô đỏ mặt nói nhỏ: “Không biết, là Phó Cẩm Hành mua.” Triệu Tuyết Lệ sững sờ một lúc, sau đó hét lên như lợn bị chọc tiết: “Còn có thiên lý không hả? Nửa đêm nửa hôm phải tăng ca không nói, còn bị ông chủ và bà chủ bắt tay nhau đút cho một đống cẩu lương! Lúc hai người ân ái có thể suy3nghĩ đến những nhân viên ưu tú như chúng em vì vùi đầu vào công việc mà không tìm được đối tượng hay không? Hoặc là tiền thưởng cuối năm có thể bỏ qua, phát cho em một người đàn ông chất lượng để kết hôn cũng được!” Cô nàng bên kia màn hình vừa la hét vừa nhảy lên, lại còn bứt tóc, cắn môi, vẻ mặt vô cùng uất ức.
Hình ảnh trong màn hình lập tức trở nên vặn vẹo kỳ lạ, không ngừng lung lay.
Hà Tư Ca đỡ trán thở dài: “...
Em yên tĩnh một chút.” Chỉ là một cốc trà sữa, tại sao ai cũng kích động như thế chứ! Lẽ nào nói, đúng là cô có phúc mà không biết hưởng à? Mấy phút sau Triệu Tuyết Lệ đã thành công đặt một suất.
Cô mang theo tâm lý trả thù, cũng không suy nghĩ2tới việc có thể béo lên không, giận dữ cho một đống đồ ăn thức uống vào giỏ hàng.
“Được rồi, bốn mươi phút nữa mới có thể giao đến được.
Sáng hôm sau cô nhận được điện thoại của Triệu Tuyết Lệ, nói bên phía Tiêu Tụng đã có câu trả lời.
“Quản lý không đề nghị cậu ta nhận chương trình này, nhưng cậu ta nói đối với cậu ta mà nói, “Thực toàn thập mỹ" có ý nghĩa vô cùng đặc biệt, làm người không thể quên nguồn cội.
Nếu như có thể, Tiêu Tụng muốn đích thân bàn bạc với chị, chị cảm thấy thế nào?” Nghe giọng Triệu Tuyết Lệ, hình như cô ấy rất hưng phấn.
“Vậy ý của cậu ta là muốn nhận chương trình này à?” Hà Tư Ca cũng bất ngờ.
Tối qua trước khi đi ngủ, cô còn đặc biệt kiểm tra thông cáo của Tiêu3Tụng trong thời gian gần đây, quả thật đều là một số hoạt động chất lượng rất cao, trong đó không có bất cứ chương trình tổng hợp nào.
Xem ra tối nay em không cần ngủ rồi, vừa vặn có thể làm kế hoạch, ngày mai sẽ nghiên cứu tiếp.” Triệu Tuyết Lệ vung tay lên, trả lời vấn đề lúc nãy của Hà Tư Ca: “Bởi vì đã có thành công của mùa đầu tiên, vì vậy trước đó vẫn có mấy công ty quản lý nhỏ liên hệ với chúng ta, muốn giới thiệu người mới của bọn họ.” “Có được không?” Hà Tư Ca nghĩ thầm, nếu như có thí sinh thích hợp, không bằng dứt khoát đổi Tiêu Tụng và Trương Tử Hân.
Tuy hai người bọn họ thích hợp với chương trình này, nhưng có quá nhiều nhân tố không chắc chắn, cho dù ký xong9rồi, sợ rằng sau này cũng sẽ xảy ra phiền phức.
“Cho dù có được cũng kém xa Tiêu Tụng.
Chị nể tình em cầu khẩn như thế mà ký đi, đừng khăng khăng muốn tìm người khác thay thế nữa!” Triệu Tuyết Lệ giống như lập tức nhìn thấu tâm tư của Hà Tư Ca, cô ấy không nể nang gì, nói thẳng.
“Được rồi.” Hà Tư Ca hơi lúng túng gật đầu.
“Quản lý không đề nghị cậu ta nhận chương trình này, nhưng cậu ta nói đối với cậu ta mà nói, “Thực toàn thập mỹ" có ý nghĩa vô cùng đặc biệt, làm người không thể quên nguồn cội.
Nếu như có thể, Tiêu Tụng muốn đích thân bàn bạc với chị, chị cảm thấy thế nào?” Nghe giọng Triệu Tuyết Lệ, hình như cô ấy rất hưng phấn.
“Vậy ý của cậu ta là muốn nhận chương trình này à?” Hà Tư3Ca cũng bất ngờ.
Tối qua trước khi đi ngủ, cô còn đặc biệt kiểm tra thông cáo của Tiêu Tụng trong thời gian gần đây, quả thật đều là một số hoạt động chất lượng rất cao, trong đó không có bất cứ chương trình tổng hợp nào.
Xem ra công ty muốn bồi dưỡng cậu ta trở thành một nghệ sĩ trình độ hàng đầu, đi trên con đường rộng lớn.
Nói như vậy, chương trình “Thực toàn thập mỹ” quả thật không thích hợp với cậu ta bây giờ.
“Ý kiến cá nhân của cậu ta rất quan trọng, nếu như cậu ta muốn nhận chương trình này, có lẽ phía công ty cũng không phản đối quyết liệt.
Dù sao, bây giờ chúng ta cũng chỉ có thể hiểu như vậy thôi.” Triệu Tuyết Lệ hơi kích động nói: “Chị có muốn tự bàn bạc với cậu ta không?” Cứ nghĩ tới chuyện lần trước mình nhận được ân huệ của người ta nhưng lại vẫn chưa chính thức cảm ơn, Hà Tư Ca không nhịn được liền cảm thấy xấu hổ.
“Vậy cũng được, vốn dĩ chị cũng nợ ân tình của cậu ta.
Vậy em hẹn giúp chị đi.
Thời gian và địa điểm tùy cậu ta quyết định, dù sao bây giờ cậu ta cũng là nhân vật của công chúng, những thứ này để cậu ta quyết định sẽ tốt hơn.” Hà Tư Ca suy nghĩ một chút mới nói.
“Không thành vấn đề!” Triệu Tuyết Lệ thoải mái đồng ý.
Không quá hai mươi phút sau, cô ấy đã gửi thời gian và địa điểm gặp mặt đến.
Hà Tư Ca xem, lại là chín giờ tối nay ở một quán đồ nướng.
“Chắc chắn là chỗ này à?” Cô lên mạng tìm một lúc, nhà hàng này đúng là một quán đồ nướng.
“Đúng thế, đây là quán Tiếu Tụng và mấy người bạn của cậu ta mở chung, tám giờ cậu ta tan làm, sau đó sẽ trực tiếp qua đó gặp chị.” Triệu Tuyết Lệ nhanh chóng trả lời lại.
Cùng lúc đó, Hà Tư Ca cũng nhìn thấy bức ảnh Tiêu Tụng xuất hiện ở quán đồ nướng kia trên mạng.
Hiệu ứng minh tinh quả thật rất đáng sợ, nghe nói kể từ khi biết Tiểu Tụng là một trong những ông chủ ở đây, những fans hâm mộ của cậu ta giống như nổi điên mà đi đến đó tiêu tiền, còn thi nhau đổ xô lên mạng để đánh giá cao | trên mây trang ẩm thực, đề cử khắp nơi.
Không ngờ mình cũng phải đi đến chỗ này tham gia náo nhiệt.
Không biết tại sao Hà Tư Ca lại không muốn nói cho Phó Cẩm Hành chuyện mình đi gặp Tiêu Tụng.
Đừng nói bây giờ bọn họ đang ở trong trạng thái chiến tranh lạnh, cho dù không phải cô cũng không muốn nói.
“Đi, tôi dẫn cô đi gặp đại minh tinh.” Lúc chiều, Hà Tư Ca gọi điện cho Đoàn Phù Quang.
Cô biết Đoàn Phù Quang rất thích Tiểu Tụng, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội khó gặp này.
“Lúc nào?”
Đoàn Phù Quang vừa nghe thấy cô nói chín giờ tối nay, cô ấy lập tức giống như quả cà héo, sắp khóc đến nơi.
Cô ấy chỉ muốn đập nát điện thoại, tức giận thở phì phò nói: “Tại sao lại là tối nay? Tối nay tôi có buổi xã giao, chắc chắn không thể xong trước lúc chín giờ được, hơn nữa lại là kiểu xã giao không được trốn kia!” Hà Tư Ca bất đắc dĩ nói: “Vậy thì hết cách rồi, tôi xin chữ ký giúp cô nhé, cô đừng đau lòng.” Cô để điện thoại xuống, thở dài, xem ra cô phải đi gặp Tiêu Tụng một mình rồi.
Sắp tới giờ hẹn, Hà Tư Ca mặc áo hoodie và quần bò đơn giản, buộc tóc đuôi ngựa, đội mũ bóng chày rồi xuất phát.
Lúc cổ đến quán đồ nướng, việc làm ăn trong cửa hàng vô cùng tốt, ngay cả chỗ ngồi thêm cũng không còn, ngoài cửa còn có hai mươi mấy người đang đợi chỗ.
Hà Tư Ca mới đi một vòng đã có một người đàn ông bước tới.
“Cô là cô Hà phải không? Tôi là bạn thân của Tiêu Tụng, cậu ta cũng tới rồi, đang ở trong phòng VIP, cô đi theo tôi đi.” Cô quan sát anh ta một chút, cảm thấy đối phương không giống người xấu, nhưng Hà Tư Ca vẫn giữ cảnh giác, không nói chuyện.
“Hai, xem trí nhớ của tôi này, tôi gọi điện thoại cho cậu ta còn không được sao?” Người đàn ông vô trán, sau đó rút điện thoại ra gọi.
“Tiểu Tử, cậu nói với cô ấy một tiếng, người ta coi tôi là kẻ buôn người rồi kìa!” Người đàn ông cười to nói, sau đó lại đưa điện thoại cho Hà Tư Ca.
Quả nhiên, trong điện thoại truyền đến tiếng của Tiêu Tụng: “Ngại quá, đó là anh em của tôi, cũng là một trong những ông chủ của cửa hàng này, tôi không tiện ra ngoài đón chị, chị để anh ấy đưa vào đi.” Lúc này Hà Tư Ca mới yên tâm.
Cô trả lại điện thoại cho người đàn ông kia, liên tục xin lỗi: “Thật ngại quá, không phải tôi coi anh là người xấu, chỉ là..” “Ha ha, chỉ là xã hội này quá hỗn loạn mà thôi! Cảnh giác là đúng, cô làm rất đúng.
Hơn nữa, bây giờ Tiểu Tử cũng là đại minh tinh rồi, lúc cậu ta đến quán ăn cơm, chúng tôi đều rất chú ý bảo vệ cậu ấy!” Trong lúc nói chuyện, người đàn ông đã dẫn Hà Tư Ca đến phòng VIP trên tầng hai.
Đây chỉ là một cửa hàng đồ nướng, nhưng tổng cộng có hai tầng, bố trí bên trong khá cầu kỳ, nhìn đã biết nơi này đầu tư không ít tiền.
“Hai người nói chuyện đi, tôi đích thân nướng đồ ăn cho hai người, bảo đảm ăn ngon!” Người đàn ông dẫn Hà Tư Ca đến nơi sau đó vội rời đi.
“Ởm, lúc nãy...
thật ngại quá.
“Hà Tư Ca lúng túng nói.
“Không có gì, bình thường thôi, chị ngồi xuống đi.
Để tôi làm ẩm trước đã, hôm nay treo trên dây thép giữa không trung cả ngày, lưng tôi sắp gãy luôn rồi.” Nghe Tiếu Tụng nói thế, cô mới phát hiện dáng ngồi của cậu ta vô cùng kỳ lạ, trên cái bàn trước mặt cũng để một bình thuốc xịt.
Cô bước tới nhìn, quả nhiên là thuốc giảm đau dùng ngoài da.
“Cậu quay phim hành động à?” Hà Tư Ca tò mò hỏi: “Không có đóng thế sao? Tự cậu đóng à?” Tiêu Tụng nhìn cô nói: “Thế thân cũng là người.
Tôi mới vào nghề chưa bao lâu, nếu quay phim toàn dựa vào đóng thế, chỉ lộ ra mặt, tôi không làm được.” Nhớ tới những tin tức giải trí trên mạng kia, cô ngượng ngùng cười.
Phải biết từ mấy năm trước, Trương Tử Hân đã tạo ra được một kỷ lục mới, trong một bộ phim có tới mười mấy người đóng thể cho cô ta, cho đến nay vẫn chưa có ai phá được.
“Cậu đã xịt thuốc chưa?” Hà Tư Ca nhìn thấy dáng vẻ Tiêu Tụng thật sự rất đau đớn, ân cần hỏi thăm cậu ta.
“Lúc tẩy trang đã xịt một lần rồi, lúc đó đỡ hơn rất nhiều.
Có điều đó cũng là hai tiếng trước, có lẽ hiệu quả của thuốc cũng đã sắp hết tác dụng rồi.” Tiếu Tụng nhìn đồng hồ.
“Vậy cậu phải xịt thêm một lần nữa đi.” Hà Tư Ca lấy bình xịt, phía sau có hướng dẫn, nhấn mạnh nếu như cơ thể không thoải mái, có thể sử dụng bất cứ lúc nào.
“Tôi...
tôi thử rồi, nhưng không xịt tới được sau lưng, vốn tôi muốn nhờ bạn tôi xịt giúp, nhưng cậu ta chưa đợi tôi mở miệng đã đi rồi.” Tiêu Tụng không được tự nhiên quay mặt sang bên cạnh nói.
Nghe vậy, Hà Tư Ca hơi do dự, cuối cùng vẫn nói: “Nếu như cậu không ngại, tôi xịt giúp cậu nhé?” Không đợi Tiểu Tụng nói gì, cô đã bổ sung thêm một câu: “Lần trước may mà có cậu giúp tối, nhưng tôi vẫn chưa kịp cảm ơn cậu đàng hoàng, cảm thấy rất ngại.” Nghe cô nói vậy, Tiêu Tụng cũng gật đầu: “Vậy thì phiền chị rồi.
Chị cũng đừng nhớ mãi chuyện này, lúc đó tôi chỉ đi ngang qua, cũng không làm gì nhiều.” Tuy cậu ta nói như vậy, nhưng đối với Hà Tư Ca mà nói, chuyện đó chẳng khác nào cứu có một mạng.
“Cậu xoay người qua đây, kéo áo cao lên chút, để tôi xem chỗ nào cần xịt thuốc.” Hà Tư Ca cầm bình thuốc xịt lên, đi đến sau lưng Tiểu Tụng, nói với cậu ta.
Nhìn cậu ta không được tự nhiên lắm, đấu tranh một lúc mới kéo cái áo phông lên.
“Nghiêm trọng như vậy sao?”
Vừa nhìn thấy mấy vết thương sau lưng và trên eo Tiêu Tụng, Hà Tư Ca quên cả ngại ngùng, buột miệng hỏi.