Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người

Chương 123: Lần thứ hai mất mặt

Chương 123: Lần thứ hai mất mặt

*Chương có nội dung hình ảnh

Xem ảnh 1

Còn chiếc nhẫn trước mặt này, không biết Phó Cẩm Hành lấy ở đầu ra, ép Hà Tư Ca đeo vào, lý do là phải luôn nhớ thân phận đã có gia đình của mình, đừng có ra ngoài quyến rũ người khác, làm mất mặt hắn.

Đối với cách nói này, đương nhiên Hà Tư Ca khịt mũi khinh bỉ, nhưng cô lại không đầu lại được, cuối cùng chỉ đành ngoan ngoãn chịu sự chi phối của hắn. Hành động nhỏ của hai người rơi vào trong mắt Phó Cẩm Thiêm ở bên cạnh. Anh ta cụp mắt, hàng mi dài cũng phủ xuống thành bóng mờ, khóe miệng mặc dù cong lên, nhưng lại lộ ra mùi vị cay đắng. Một màn này không tránh được ánh mắt2của Phó Cẩm Hành, hắn duy trì vẻ mặt tươi cười, nhìn Phó Cẩm Thiêm một cái.

Cậu rất giỏi, nhưng người phụ nữ của anh, bất cứ ai cũng đừng hòng tranh giành.

Rất nhanh, từng giải thưởng được tuyên bố, cái này có sức nặng hơn cái kia. Người đứng ra tổ chức mời Phó Cẩm Hành làm khách quý trao giải, trao tặng giải thưởng “nhân vật nữ chính xuất sắc nhất”, đến lúc MC lớn tiếng đọc tên hắn, các khán giả dưới sân khấu đều lộ ra nụ cười hiểu ý.

Bởi vì mọi người đều hiểu, chín mươi chín phần trăm giải thưởng này là trao cho Trương Tử Hân, mà Phó Cẩm Hành lại là khách quý trao giải cho cô ta, hai người phải cùng8lên sân khấu, chắc chắn lại lên đầu trang.

“Xin mời tổng giám đốc tập đoàn Phó thị, ngài Phó Cẩm Hành!” MC phấn khởi hồ lên, ánh sáng chiếu qua đây, Phó Cẩm Hành đứng dậy, động tác tao nhã chỉnh sửa âu phục trên người, lúc này mới sải bước đi lên sân khấu.

Hắn nhận một phong thư từ tay nhân viên lễ nghi, bên trong chứa thẻ họ tên của người trúng thưởng.

Tầm mắt mọi người nhao nhao dồn vào bóng dáng cao lớn của Phó Cẩm Hành, máy chụp ảnh lia đi từ đủ các góc hiện trường, trên màn hình lớn thậm chí đã chia thành năm phần, phía trên có phần ghi hình của năm người được đề cử.

Tiếng reo hò người đoạt giải cao6nhất, là Trương Tử Hân.

Mọi người đều biết rõ, nhất định là cô ta.

Phó Cẩm Hành đứng ở trên sân khấu, thản nhiên nhìn xuống sân khấu, cuối cùng, tầm mắt hắn rơi lên Hà Tư Ca.

Cô nháy mắt với hắn, nụ cười xinh đẹp. Hắn cong khóe miệng, cũng nháy mắt với cô. Hành động ngọt ngào của hai người xuất hiện ở trên màn hình lớn, dưới sân khấu không nhịn được nổ ra một trận reo hò, sau đó, tiếng vỗ tay cũng vang lên.

“Xin lỗi, tính vợ tôi hơi trẻ con, tôi cũng muốn bảo vệ phần trẻ con này của cô ấy.” Đợi tiếng vỗ tay dừng lại, Phó Cẩm Hành mới cầm micro lên, nhẹ giọng nói. Mặc dù hắn ít tham gia hoạt3động kiểu này, nhưng đặt mình trên sân khấu, Phó Cẩm Hành chính là đế vương duy nhất. Hà Tư Ca nhìn chằm chằm người đàn ông này, tâm tình trở nên vô cùng phức tạp. Hắn nói cái gì? Cô trẻ con, hơn nữa, hắn còn muốn bảo vệ tính trẻ con của cô?

Đúng là buồn cười. Thật ra, Hà Tư Ca thừa nhận, rất nhiều lúc, cô đều thích giả heo ăn thịt hổ.

Thường gọi là, phúc hắc. Giống như cô đã biết Trương Tử Hân muốn làm gì, nhưng cô không chỉ không nói, ngược lại còn nhân cơ hội hại lại cô ta. “Khả năng mở mắt chém gió của anh... đúng là hạng nhất.” Phó Cẩm Thiêm ở bên cạnh xích lại gần, nhẹ giọng5nói, trong giọng nói tràn đầy ý cười. Hà Tư Ca chỉ khẽ cười, cũng không phản bác. Đối với điểm này, cô đã sớm lĩnh hội sâu sắc rồi. “Không nói chuyện lạc đề nữa, nếu tôi đã là khách quý trao giải, vậy công bố đáp án trước đi.” Phó Cẩm Hành mở phong thư trong tay ra, không vòng vo nữa, trực tiếp đọc tên người đoạt giải “nhân vật nữ chính xuất sắc nhất”.

Hắn đọc lên một cái tên, toàn trường xôn xao...

Người đoạt giải lại không phải là Trương Tử Hân, mà là một nữ diễn viên hơn bảy mươi tuổi!

Vốn dĩ, bốn người được đề cử còn lại đều cho rằng tối nay nhất định mình chỉ là người tham gia cùng, cho dù đích thân đến tận nơi, cũng chỉ là vỗ tay cho Trương Tử Hân mà thôi. Không ngờ, kết quả lại ngoài dự đoán của mọi người. Nữ diễn viên lớn tuổi kia lúc còn trẻ cũng là người nhà nhà đều biết, chẳng qua là bây giờ khắp nơi đều dựa vào tiểu thịt tươi và hoa nhỏ mà lập nghiệp, người chuyên nghiệp xuất thân từ học viện hiển nhiên bị xem nhẹ quá lâu.

Nữ diễn viên lớn tuổi lên sân khấu, xúc động nhận cúp từ tay Phó Cẩm Hành.

Bởi vì quá bất ngờ, thậm chí bà ấy còn không chuẩn bị trước cảm nghĩ đoạt giải, đứng ở trên sân khấu, hai tay nữ diễn viên lớn tuổi hơi run lên. Phó Cẩm Hành rất thân thiết khẽ ôm bà ấy: “Đừng căng thẳng, cô cứ từ từ.” Hành động này của hắn cũng nhận được vô số lời khen ngợi. Mọi người đều không ngờ, Phó Cẩm Hành trước giờ cao ngạo lạnh lùng một khi ấm áp cũng rất đáng yêu. Được hắn vỗ về, nữ diễn viên phát biểu cảm nghĩ của mình, mặc dù ngôn ngữ của bà ấy chất phác đơn giản, nhưng lại nhận được nhiều lần vỗ tay, thậm chí dưới sân khấu có không ít người rơm rớm nước mắt. Lúc xuống sân khấu, Phó Cẩm Hành đích thân đỡ bà ấy xuống bậc thềm, thái độ rất kính cẩn. Tiếp theo, cũng công bố danh sách người đoạt giải nữ diễn viên được chào đón nhất, Trương Tử Hân một lần nữa lỡ mất dịp may. Cuối cùng, cô ta cũng không đi tay không mà về, mà nhận giải thưởng trào lưu hằng năm. Nhưng mọi người đều hiểu, giá trị của cái giải thưởng này gần như bằng không, chỉ để đẹp mắt mà thôi. Lúc lên sân khấu nhận giải, sắc mặt Trương Tử Hân đã khó coi tới cực điểm. Cô ta miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nhận cúp từ tay một khách quý trao giải khác, bài diễn văn đã sớm chuẩn bị vào giờ phút này cũng mất đi đất dụng võ, chỉ có thể nói qua loa mấy câu.

Trước khi chuẩn bị xuống sân khấu, Trương Tử Hân đối mặt với Hà Tư Ca từ xa hai giây.

Cô ta đột nhiên nghĩ đến câu nói trước đó của Hà Tư Ca... Lên được sân khấu là bản lĩnh nhỏ, xuống được sân khấu mới là bản lĩnh lớn.

Trương Tử Hân hận đến ngứa rằng, không phải là ứng với câu này sao, bây giờ mình đã lên sân khấu rồi, nhưng lại rất lúng túng, đến đi xuống cũng không biết bước thế nào.

Giải thưởng trào lưu cái gì, chó má!

Vừa nghĩ đến lúc chiều mình còn đăng một tin weibo đầy ý ám chỉ, nói bóng gió với mọi người, tối nay mình sẽ thắng lợi trở về, Trương Tử Hân lập tức có một loại cảm giác da đầu muốn nổ tung.

Cô ta không nghĩ ra, rốt cuộc là thua ở chỗ nào.

Trừ phi là...

Trên mặt Hà Tư Ca vẫn luôn là nụ cười khéo léo, nhưng trong mắt Trương Tử Hân lại nhức mắt như vậy.

Rời khỏi khách sạn, cô ta từ chối tất cả phỏng vấn, vội vàng rời đi theo lối khách quý.

Ở trong mắt truyền thông, tối nay Trương Tử Hân quá thảm hại. “Lần thứ hai.”

Sau khi buổi lễ trao giải kết thúc, là dạ tiệc. Hà Tư Ca một tay xách chân váy, nhìn hướng Trương Tử Hân rời đi, lẩm bẩm.

“Hå?”

Phó Cẩm Hành nhướng mày. Cô cười giống như con tiểu hồ ly: “Lần thứ hai mất mặt, bốp bốp, muốn đau thế nào có đau thế ấy.” Bây giờ là thời đại truyền thống mới, tốc độ truyền bá còn kinh khủng hơn thời đại mạng lưới liên lạc. Hiện trường buổi lễ trao giải này có nhiều sao hot, người bên truyền thông, thậm chí là người sáng tác tự do như vậy, chuyện tối hôm nay Trương Tử Hân mất liền hai giải thưởng lớn tuyệt đối đã truyền đi khắp nơi. Vốn dĩ Hà Tư Ca cho là Phó Cẩm Hành sẽ trách mình, không ngờ, hắn chỉ cười: “May mà cô ta chuồn nhanh, nếu không, sợ rằng còn phải có lần thứ ba, lần thứ tư...”

Hà Tư Ca híp mắt, nụ cười của cô ngọt ngào, nhưng giọng nói lại hung dữ: “Không phải sợ rằng, là nhất định. Con người tôi đây rất hẹp hòi, thù trừng mắt cũng phải báo, còn ngày một thậm tệ hơn.”

Vừa nghĩ đến chuyện Trương Tử Hân lại dùng thủ đoạn xấu xa như vậy đối phó mình, cô lập tức có suy nghĩ thù này không báo, thề không làm người.

“Ừm, không tệ, tôi thích” Phó Cẩm Hành nghiêm túc gật đầu. Không đổi dạ tiệc kết thúc, đúng như Hà Tư Ca đoán, trên mạng đã bùng nổ. Fans và antifans của Trương Tử Hân điên cuồng đấu đá nhau. Còn có người bạn đoán, nói cô ta vốn dĩ có thể nhận được cả hai giải thưởng lớn, đáng tiếc không biết đắc tội người nào, ngay cả một cái cũng không giữ được. Nhưng độ hot cao nhất không phải là Trương Tử Hân không được như ý, mà là tin tức Phó Cẩm Hành dẫn vợ lần đầu tiên tham dự lễ trao giải, lại còn ân ái tình tứ với nhau. Hành động nháy mắt với nhau của hai người bọn họ còn bị người ta làm thành sticker và ảnh gif thể hiện cảm xúc, lập tức thịnh hành khắp internet, sục sôi ngất trời trong các hội tám chuyện.

Cái đề tài “sủng thê cuồng ma Phó Cẩm Hành” này cũng lọt vào top 3, thậm chí một lần chiếm cứ đầu bảng. Cái câu “tính vợ tôi hơi trẻ con” còn trở thành câu nói thịnh hành trên mạng, sắp bị không ít người viết truyện ngắn và các tài khoản VIP dùng hỏng luôn rồi. Trên đường về nhà, Hà Tư Ca cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, khẽ cau mày lại. Liệu có ầm ĩ quá không? Chỉ lo giải hận nhất thời, nhưng không tính việc lâu dài, còn không biết tiếp theo sẽ xảy ra cái gì.

Hình như Phó Cẩm Hành phát giác ra sự bất an của cô, một tay xoa thái dương, có chút buồn cười: “Bây giờ mới hối hận, liệu có hơi muộn không?”

Hà Tư Ca cắn môi, không nói gì. Cô mới không hối hận, chẳng qua là không muốn rút dây đồng rừng thôi. “Thật ra càng nhiều chuyện buồn phiền, càng dễ giải quyết. Tình hình cũng không thể xấu hơn được nữa, không bằng ép mình đi đối mặt, không phải sao?”

Phó Cẩm Hành lại có cái nhìn khác trong vấn đề này, hắn biết, hôm nay quả thật có quá nhiều chuyện đang quấy nhiễu Hà Tư Ca. Vừa dứt lời, tài xế đột nhiên phanh gấp, hai người bọn họ ngồi ở hàng ghế sau, đều đồng loạt lao người về phía trước. Tài xế vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi, anh Phó, đột nhiên có người lao ra trước mặt!” Phó Cẩm Hành ngồi thẳng người lên, nhìn về phía trước. Hà Tư Ca ngã nhào vào lòng hắn, vô cùng nhếch nhác ngẩng đầu lên. Cô tưởng rằng mình nhìn nhầm, nhưng không phải Trương Tử Hân lại ngăn ở trước mặt cách đó không xa, nếu không phải tài xế phanh xe kịp thời, có thể đã đυ.ng vào rồi! Nơi này chỉ cách chỗ ở của Phó Cẩm Hành một giao lộ, khoảng hai trăm mét. Cho nên, nhất định là cô ta đặc biệt đợi bọn họ ở đây.