Không Buông Tay

Chương 30

Khả Hân đi công tác đã năm ngày , Tú Trinh nhớ Khả Hân quay quắt , dù ngày nào cũng gọi điện nhắn tin , Tú Trinh nằm ôm gối Khả Hân , không cách nào ngủ được Tú Trinh lấy điện thoại bấm số gọi điện thoại gọi Khả Hân

" Trinh sao giờ này em chưa ngủ nữa ? , em có khó chịu gì trong người không ? " Khả Hân nhìn đồng hồ , đã mười một giờ , sợ Tú Trinh có bệnh gì nên hỏi

" Không en không bị gì cả , chỉ là em nhớ chị , Hân khi nào chị về ? " Tú Trinh sụt sịt

" Tôi cũng không biết nữa , công việc chưa giải quyết xong , tôi cũng nhớ em nhiều lắm , tôi sẽ cố gắng về sớm với em "

" Trinh ! Em nhớ ăn uống đầy đủ nha , có việc gì thì cứ nói với mẹ , đừng ngại "

" Em biết rồi , thôi khuya rồi chị ngủ nha , em tắt điện thoại nha "

" Ừ ! Em ngủ đi , tôi xem xong tài liệu rồi ngủ , ngủ ngon nhé , tôi yêu em "

Khả Hân nói xong tắt điện thoại , mắt nhìn xấp tài liệu mà ngao ngán , Khả Hân mở điện thoại xem hình Tú Trinh , nhớ Tú Trinh vô cùng , Khả Hân thở dài , lấy kính đeo vào xem tài liệu , hy vọng công việc suôn sẻ để về nhà sớm .

Tú Trinh sáng thức dậy , đôi mắt có quần thâm , Trần mẹ nhìn Tú Trinh hỏi

" Tú Trinh ! Con không khỏe sao ? Sắc mặt con kém lắm , nếu mệt thì con xin nghỉ ở nhà nghỉ ngơi "

" Dạ con không sao mẹ , tối con ngủ trễ nên hơi mệt thôi "

" Tú Trinh ! Để con chịu thiệt thòi rồi , kết hôn mới mấy ngày mà Wendy laị không có nhà " .

" Mẹ không sao đâu mẹ , công việc của Hân là vậy , con quen rồi , con chỉ lo cho chị ấy bên ngoài ăn uống không đúng giờ giấc , lại uống bia rượu , như vậy không tốt cho sức khỏe , lần nào chị ấy đi công tác về đều gầy hẳn đi "

" Tú Trinh ! Cám ơn con đã hiểu và thông cảm cho Wendy " Trần mẹ nắm tay Tú Trinh

" Dạ mẹ , mẹ cũng đừng buồn , Khả Hân sẽ về sớm thôi , cũng trể rồi con đi làm nha mẹ " Tú Trinh đứng lên đến bàn khách lấy túi xách đi làm .

Trần mẹ nhìn theo Tú Trinh , thật may mắn khi con gái mình chọn Tú Trinh , Tú Trinh chưa bao giờ trách Khả Hân điều gì , lúc nào cũng quan tâm đến Khả Hân , mấy năm qua nhờ có Tú Trinh bên cạnh Khả Hân bầu bạn , Tú Trinh lại thật lòng yêu Khả Hân , không màng đến vật chất .

Tuy Tú Trinh kết hôn với Khả Hân nhưng vẫn sống giản dị , đối xử với mọi người vui vẻ , nhiệt tình , không chưng diện , Tú Trinh đeo sợi dây chuyền Khả Hân tặng năm đi du học , ngón tay đeo nhẫn cưới , dù trang sức trong ngày kết hôn được tặng khá nhiều nhưng Trần mẹ không nhìn thấy Tú Trinh đeo lần nào .

Đến ngày thứ chín , Khả Hân mới trở về nhà , Tú Trinh ra cửa đón Khả Hân

" Trinh ! Tôi nhớ em quá , công việc gặp chút vấn đề nên bây giờ mới về được " Khả Hân ôm Tú Trinh nói

" Hân ! Em cũng nhớ chị , chị lại gầy đi rồi , thôi chị lên tắm cho khỏe rồi xuống ăn cơm luôn , cô Năm nấu cũng gần xong rồi "

Khả Hân vào nhà chào ba mẹ rồi lên phòng tắm rửa , trở xuống ăn cơm cùng mọi người .

Khả Hân ngồi dựa vào giừơng mở laptop xem bảng báo cáo của công ty , Tú Trinh thay váy ngủ đi đến cạnh giừơng nhìn Khả Hân đeo kính nhìn laptop

" Hân ! Chị mới về sao không nghỉ cho khỏe ? "

Khả Hân quay sang nhìn Tú Trinh , Tú Trinh mặc váy ngủ ren màu đỏ của Khả Như tặng , bộ ngực no tròn lấp ló trắng nõn , eo nhỏ nhắn đùi trắng thon , Khả Hân nhìn Tú Trinh không chớp mắt , người nóng ran , miệng lưỡi khô khốc , từ khi kết hôn chỉ có đêm đầu là gần gũi với Tú Trinh . Khả Hân cứ mãi nhìn Tú Trinh cảm giác mũi mình ươn ướt

" Hân ! Chị chảy máu mũi rồi kìa " Tú Trinh nhìn Khả Hân nhìn mình , máu mũi Khả Hân chảy nên gọi.

Khả Hân đưa tay lên mũi quẹt , đưa tay ra nhìn đúng là máu mũi thật , vội lấy tay bóp chặt mũi , không ngờ nhìn Tú Trinh mặc váy ngủ lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cả chảy máu mũi , Khả Hân đỏ mặt .

" Sao vậy Hân , nhìn em lạ lắm hay sao mà chị chảy náu mũi vậy ? Dư máu quá ha " Tú Trinh nhìn Khả Hân cười

Tú Trinh ngồi trên giừơng , tay lấy kính Khả Hân cất trên kệ giùơng lấy laptop để xuống giừơng ,

" Chị thả tay ra xem máu còn chảy không ? "

Khả Hân thả tay ra xem , máu ngưng chảy . Khả Hân xuống giừơng vào phòng tắm rửa mặt và tay , trở ra tắt đèn , lên giừơng nằm ôm Tú Trinh

" Hân ! Chị không chăm sóc tốt cho mình gì cả , chị nhìn xem , gầy như vậy rồi " Tú Trinh vuôt ve mặt Khả Hân

" Uhm , thức ăn không hợp khẩu vị , với lại không có em nên khó ngủ , tôi chỉ ước mỗi lần đi công tác đều có em đi cùng "

" Hân ! Em cũng nhớ chị nhiều lắm " Tú Trinh nỉ non , hai tay ôm cổ Khả Hân hôn , mυ'ŧ mạnh môi Khả Hân , lưỡi nhỏ đưa vào miệng Khả Hân quét mọi ngõ ngách , thân mình dán sát vào Khả Hân , tay Khả Hân xoa lưng Tú Trinh , Khả Hân mυ'ŧ vành tai Tú Trinh , hơi thở nóng rực phả vào tai làm Tú Trinh rùng mình .

" Trinh ! Trinh tôi nhớ em muốn phát điên , em biết không ? " giọng Khả Hân khàn khàn

Tú Trinh kéo Khả Hân nằm trên người mình hai tay luồng vào trong áo vuốt ve lưng Khả Hân , Khả Hân kéo váy ngủ Tú Trinh xuống vùi mặt vào ngực Tú Trinh cắи ʍút̼ , răng day day hạt đậu đỏ như thể muốn nhai nuốt vào bụng , Tú Trinh nhắm mắt , hít thở dồn dập , cong người , đưa ngực sát vào miệng Khả Hân

" Ưhm ưhm Hân đừng cắn "

Rời khỏi ngực , Khả Hân hôn xuống bụng phẳng lì của Tú Trinh hai tay vuốt ve đùi non , Khả Hân xé rách qυầи иᏂỏ môi ngậm âm hạch mυ'ŧ , ngón tay ma sát động khẩu

Cắn nhẹ môi Tú Trinh , lưỡi liếʍ dọc theo môi , ngón tay Khả Hân tiến vào một đốt , Khả Hân dừng tay

" Trinh ! tôi nhớ em không cho tôi đυ.ng em mà , mình ngủ nha " Khả Hân cười nói

" Ưhm Hân ! Chị thật đáng ghét mà " Tú Trinh hai tay kéo đầu Khả Hân xuống hôn

" Em muốn không ? " Khả Hân thì thầm vào tai Tú Trinh

" Hân ! Chị ăn hϊếp em " Tú Trinh vùi mặt vào cổ Khả Hân

" Em to như vậy làm sao tôi ăn hϊếp em , với lại có ai ăn thịt người bao giờ mà em nói tôi ăn em " Khả Hân răng day day cắn cổ Tú Trinh .

" Hân ! Em "

" Hửm "

Tú Trinh nắm tay Khả Hân đẩy sâu ngón tay vào trong hang động cuả mình , ngón tay Khả Hân bắt đâù di chuyển ra vô

" Là do em tự nguyện nha Trinh , không được trách tôi nha , xem em còn cấm tôi không ? Khả Hân đưa thêm một ngón tay vào thúc mạnh , mật dịch tuôn ướt đẫm

Tú Trinh hai tay cởϊ áσ quần Khả Hân , tay mơn trớn lưng trần đẫm mồ hôi , bụng Tú Trinh co rút mạnh , ngón tay di chuyển ngày càng nhanh mạnh mẽ đâm vào nơi sâu nhất

" Ưhm ưhm Hân ! Nhanh quá "

Tú Trinh tay bấu chặt vào lưng Khả Hân , người run rẩy , Khả Hân trườn xuống làm sạch mật dịch , Khả Hân áp sát hai nơi tư mật lại với nhau cong người nhấp đấy , tay Tú Trinh giữ chặt eo Khả Hân , chân chống đẩy thân dưới của mình sát chặt vào tư mật của Khả Hân

" Ưhm ưhm Hân em yêu chị "

" Tôi cũng yêu em Trinh "

Khả Hân nhấp đẩy ngày càng mạnh

" Ưhm ưhm Trinh ! Tú Trinh " Người Khả Hân run rẩy , dòng trắng đυ.c tuôn ra ướt nơi tư mật của Tú Trinh

Khả Hân nằm xuống người Tú Trinh thở dốc , hai ngón tay nhẹ di chuyển trong hang động của Tú Trinh , Tú Trinh tay vuốt ve lưng Khả Hân

" Hân ! Em yêu chị Hân "

Khả Hân rút tay ra ôm Tú Trinh xoay người , Tú Trinh quỳ ngồi trên bụng Khả Hân , hai tay vuốt ve mặt và cổ Khả Hân , Tú Trinh cắn môi Khả Hân kéo ra , Khả Hân tay nâng mông Tú Trinh lên , hai ngón tay tiến vào

" Trinh ! Em tự nha "

Tú Trinh khẽ chuyển động , hai mắt nhìn Khả Hân , Khả Hân đôi mắt tràn đây du͙© vọиɠ nhìn Tú Trinh di chuyển trên người mình , tay trái bóp mạnh mông Tú Trinh , bụng Tú Trinh co bóp mạnh ,

" Ưhm ưhm Hân em "

Khả Hân cùng di chuyển hai ngón tay , Tú Trinh ưỡn cong người ma sát với ngón tay Khả Hân , bụng co rút mạnh

" Ưhm ưhm Hân " Tú Trinh nằm ôm chặt Khả Hân , người run rẩy mạnh , Tú Trinh cắn mạnh xương quai xanh Khả Hân rướm máu

Khả Hân rút ngón tay ra ôm lấy thân hình xích͙ ɭõa của Tú Trinh vuốt ve

" Hân "

" Hửm "

" Mình có con nha " Tú Trinh chống hai tay xuống giừơng nâng người lên nhìn Khả Hân

Khả Hân nhíu mày nhìn vào mắt Tú Trinh

" Sao tự nhiên em lại nói chuyện này " Khả Hân thở dài

" Hân chị không thích có con sao ? "

" Trinh ! Mình còn trẻ , chuyện này nói sau nha em " Khả Hân đưa tay áp lên mặt Tú Trinh

Tú Trinh nằm xuống giừong ôm Khả Hân vùi mặt vào ngực ấm nóng

" Hân em và chị cũng lớn rồi , nếu lớn tuổi quá có con cũng không tốt "

" Trinh ! Để một thời gian nữa nha em , một thời gian nữa rồi nói , chúng ta mới kết hôn , tôi không muốn em phải bận rộn vì con cái " Khả Hân mắt nhắm chặt , giọng nhỏ dần

Tú Trinh nằm im suy nghĩ , đúng là có en bé sẽ rất bận công việc của mình và Khả Hân đều bận , nhưng Tú Trinh muốn hai đứa có chung một đứa con ,

" Hân "

" Hân à! , nếu chị không muốn mang thai , em sẽ mang thai được không ? Em sẽ mang thai đứa con của chị "

...

....

Tú Trinh không nghe Khả Hân trả lời , tưởng Khả Hân không đồng ý bèn ngước lên nhìn Khả Hân , Khả Hân nhắm mắt ngủ say từ bao giờ , Tú Trinh nhẹ hôn ngực Khả Hân , chắc chị ấy đi công tác về mệt nên không để tâm nghe , bữa nào bàn tiếp vậy , Tú Trinh thầm nghỉ rồi ôm Khả Hân ngủ .

Kết hôn được ba tháng nhưng mỗi lần nhắc đến chuyện có con là Khả Hân lảng sang chuyện khác , Tú Trinh hỏi nhưng Khả Hân chỉ trả lời qua loa .

Khả Hân và mẹ sang nhà chú ba , chỉ có Tú Trinh ở nhà , Trần ba đã sang Mỹ hai tuần trước , Tú Trinh đến tủ lấy đồ thay , trở về nhà thăm mẹ .

" Tú Trinh ! Khả Hân đâu mà con về một mình ? Hai đứa giận nhau sao ? " Lâm mẹ thấy có mình Tú Trinh về nhà nên hỏi

" Dạ không có mẹ , Hân đưa mẹ sang nhà chú ba có công việc , nên con về một mình "

" Chị Khả Hân có sang không chị Tú Trinh ? , em nhớ chị Khả Hân " Bé Vân nắm áo Tú Trinh hỏi

" Ừ ! Khi nào chị Khả Hân đi công việc về sẽ qua thăm em , em phải ngoan nha " Tú Trinh nựng mặt bé Vân

" Tú Trinh ! Con mới về à ? Chỉ về một mình sao ? "

Tú Anh cùng Minh Trúc vào nhà hỏi

" Dạ chỉ có mình con , Bơ cho chị bế tí nào " Tú Trinh đưa tay bế bé Bơ , hôn lên gương mặt bụ bẫm

" Tú Trinh ! Hai đứa đã tính chuyện có con chưa ? Minh Trúc ngồi cạnh Tú Trinh hỏi

" Thím Út ! Hình như Hân không thích có con "

" Sao vậy ? Mẹ thấy Khả Hân cũng thích em bé mà , lúc còn ở đây Khả Hân bế bé Bơ cả ngày " Lâm mẹ thắc mắc hỏi

" Con cũng không biết nữa mẹ , mỗi lần nhắc đến chuyện có con là chị ấy lại lãng sang chuyện khác , khi thì nói bận " Tú Trinh thở dài

" Tú Trinh ! Từ ngày kết hôn đến giờ Khả Hân đối với con như thế nào ? " Tú Anh nhìn Tú Trinh hỏi

" Dạ chị ấy vẫn như trước đây , khi nào ít việc thì về nhà sớm nấu ăn , vẫn đưa rước con đi làm "

" Kì vậy , mà thôi hai đứa cũng mới kết hôn , nên tạn dụng thời gian này nghỉ ngơi , sau này có con bận rộn lắm , để một thời gian nữa xem sao " Lâm mẹ thở dài .

" Tú Trinh ! Em đến tìm Trần tổng hả , Trần tổng đang tiếp khách trong phòng " Như Ngọc thấy Tú Trinh đến , cười tươi hỏi

" Dạ em chào chị , vậy em ngồi đây đợi Hân vậy , ai bên trong vậy chị Ngọc ? "

" Là cô người mẫu Kiwi , mấy ngày nay đến công ty hoài à " Như Ngọc đưa ly nước cho Tú Trinh ,

" Em cám ơn , Kiwi đến đây chi vậy chị ? "

" Chị cũng không biết nữa , cô ta mỗi lần đến đây là cứ dính lấy Trần tổng , em nên cẩn thận nha " Như Ngọc nhìn Tú Trinh nhắc nhở

" Dạ , không có gì đâu chị , em tin Hân " Tú Trinh dù nói vậy nhưng trong lòng lo lắng không yên .

Nhìn cô Kiwi là biết có ý với Khả Hân , dù Tú Trinh tin tưởng Khả Hân là người không dễ thay đổi , nhưng Kiwi quá xinh đẹp khéo ăn nói , luôn làm vừa lòng mọi người . Tú Trinh ngồi suy nghỉ , cửa phòng Khả Hân bật mở , Kiwi khoác tay Khả Hân bước ra

" Kiwi , em yên tâm , tôi sẽ cố giúp em , khi nào tìm được tôi sẽ cho người báo cho em " Khả Hân vừa đi vừa nói

" Trần tổng vậy cám ơn chị trước nha , em về đợi tin của chị " Kiwi nắm tay Khả Hân nói Tú

" Ừ "

Khả Hân đến cạnh Tú Trinh nói

" Trinh ! Em đến sao không vào trong ? Mau vào đây , chị Ngọc đem cho Tú Trinh ly nước cam nha "

" Chị đang bận tiếp người đẹp , làm gì mà để mắt đến em "

" Ai cũng không bằng em hết , biết chưa Trần phu nhân của tôi " Khả Hân nựng mặt Tú Trinh

Hai người vào phòng ngồi nơi ghế sôpha , Như Ngọc gõ cửa đem nước cam vào

" Trần phu nhân , mời em uống nước cam "

" Chị Ngọc lại chọc em , gọi Tú Trinh được rồi , em cám ơn chị " Tú Trinh đỏ mặt nhìn Như Ngọc

" Trần phu nhân vừa xinh đẹp lại khiêm tốn , Trần tổng thật là khéo chọn " Như Ngọc cười nhìn Khả Hân

" Chị Ngọc ! Khi nào Tú Trinh đến chị để em ấy vào đây nha " Khả Hân khuấy ly nước cam cho Tú Trinh

" Chị biết rồi , xin phép , chị ra ngoài nha , tạm thời không tiếp khách , không cho người đến làm phiền đúng không Trần tổng "

Như Ngọc ra ngoài , đóng cửa phòng lại , Khả Hân cầm tay Tú Trinh

" Này ! cô Kiwi mới khoác tay và cầm tay chị đó , em nghe không quen mùi nước hoa của cô ta " Tú Trinh giật tay mình ra khỏi tay Khả Hân

" Được rồi em chờ chị một chút , đừng giận " Khả Hân đứng dậy vào trong phòng nghỉ thay đồ , rửa tay sạch sẽ trở ra , mở túi xách Tú Trinh lấy chai nước hoa xịt vào mình , lại xịt mấy cái vào trong không khí Khả Hân hít mũi

" Rồi đó , khắp nơi đều là mùi của em , em hài lòng rồi chứ ? Có cần phải in dấu luôn chủ quyền trên người của tôi không ? " Khả Hân kéo Tú Trinh ngồi trên đùi mình

" Vậy em đóng dấu nha "

Tú Trinh vòng tay ôm cổ Khả Hân , cúi đầu xuống hôn vào cổ Khả Hân , dời môi , mυ'ŧ mạnh thêm vài cái nữa , mới thôi , Tú Trinh nhìn những dấu hôn ngân nơi cổ trắng nõn của Khả Hân hài lòng gật đầu

" Đã đóng dấu xong rồi Trần tổng " ngón tay trỏ Tú Trinh vẽ lên sóng mũi của Khả Hân

Khả Hân cắn nhẹ chóp mũi Tú Trinh " em đúng là yêu tinh mà , càng ngày tôi càng si mê em " Khả Hân đưa tay vào váy xoa bóp nơi tư mật

" Ưhm Hân đây là văn phòng làm việc ưhm "

" Không có ai vô đây đâu , em đừng lo " Khả Hân thì thầm

Khả Hân cởϊ áσ thun của Tú Trinh , hôn cổ thon gọn , tay kéo qυầи иᏂỏ Tú Trinh , Khả Hân đưa hai tay đẩy cao áo ngực Tú Trinh , vì Tú Trinh đang ngồi trên đùi nên cao hơn Khả Hân , ngực Tú Trinh đưa ngay miệng Khả Hân , hai hạt đậu vươn cao mời gọi .

Khả Hân há miệng ngậm hạt đậu đỏ mυ'ŧ , hai tay ôm lưng Tú Trinh vuốt ve , hai tay Tú Trinh ôm chặt cổ Khả Hân , ép sát ngực mình vào miệng Khả Hân

" Ưhm ưhm Hân " Tú Trinh rên khẽ , thân thể vặn vẹo

Khả Hân xoay Tú Trinh ngồi đối diện với mình , hai chân đặt hai bên người Khả Hân , tay trái Khả Hân giữ vai Tú Trinh , hai ngón tay tiến vào hang động , Tú Trinh ôm chặt Khả Hân , mật dịch ướt đẫm cả quần và ghế sôpha.

Khả Hân tăng lực ra vào

" Ưhm Hân chậm thôi "

" Trinh ! Em di chuyển đi " Khả Hân môi mυ'ŧ mạnh hạt đậu đỏ

Tú Trinh ôm chặt cổ Khả Hân , thân dưới chuyên động lên xuống , tiến lùi , Khả Hân cong hai ngón tay , tay trái bốp mạnh mông Tú Trinh

" Ưhm ưhm Hân em yêu chị Hân " Tú Trinh rên rĩ gọi tên Khả Hân

" Trinh tôi yêu em , em chuyển động mạnh thêm chút nữa " Khả Hân cắи ʍút̼ cổ Tú Trinh

Tú Trinh chuyển động mạnh hơn , ngón tay cái Khả Hân đẩy mạnh âm hạch , bụng dưới Tú Trinh co bóp hút chặt hai ngón tay Khả Hân , Khả Hân hít thở dồn dập , môi Tú Trinh tìm môi Khả Hân hôn

" Ưhm ưhm ưhm " Tú Trinh run rẩy , răng cắn mạnh vào lưỡi Hân đến bật máu , mùi tanh nồng xộc lên trong khoang miệng cả hai người

" Ưhm Hân ! Em xin lỗi , em không có cố ý " Tú Trinh vội tách môi ra khỏi môi Khả Hân

" Không sao , dù em cố ý tôi vẫn nguyện ý để em cắn " Khả Hân hôn nhẹ môi Tú Trinh , ngón tay rút ra ,mật dịch tràn ra ướt đẫm .

" Này em xem này , ướt cả rồi này , tôi mới thay quần áo đó " Khả Hân đưa hai ngón tay lên

Tú Trinh đỏ mặt " Hân ! Em nhìn lầm chị , lúc trước da mặt chị đâu có dày như vậy , càng ngày càng vô lại "

" Ừm ! Vậy em thích không ? bẩn cả quần áo rồi , không lẽ nhờ thư kí giặt quần áo dùm " Khả Hân vờ nói

" Thôi ! Chị thay ra , em đem về nhà giặt là được " Tú Trinh nghĩ đến cảnh Như Ngọc giặt quần áo cho Khả Hân thì đỏ mặt .

" Ưhm ! Giờ em tự vào trong tắm thay đồ , hay tôi bế em vào "

" Em mệt , chị bế em đi nha "

" Được rồi , tuân lệnh bà xã "

Khả Hân hôn trán Tú Trinh để Tú Trinh ngồi xuông sôpha , đứng lên bế Tú Trinh vào bên trong phòng nghỉ của mình

" Hân cho em mượn bộ đồ , quần trong luôn nha , lấy khăn cho em " Tú Trinh bên trong toilet gọi

Khả Hân đến tủ lấy khăn sạch mở cửa toilet đưa cho Tú Trinh , Khả Hân đứng khoanh tay trước ngực , dựa vào tường nhìn cơ thể Tú Trinh , cơ thể Tú Trinh thật đẹp , ngực no tròn , một bàn tay Khả Hân vốn nắm không hết , vòng eo nhỏ nhắn , bụng phẳng lì , mông to săn chắc gợi cảm , khu rừng nồng đậm , đùi chân thon gọn

" Hân ! Chị nhìn gì vậy ? " Tú Trinh lấy khăn quấn cơ thể mình lại , ánh mắt liếc Khả Hân , mặt đỏ bừng

" Trinh ! Cơ thể em thật đẹp , ra đây tôi bế em ra ngoài "

Khả Hân bế Tú Trinh đến tủ quần áo , đặt Tú Trinh xuống , Khả Hân mở tủ cho Tú Trinh chọn đồ , nhìn tới nhìn lui ,toàn đồ công sở , Tú Trinh chọn một bộ vest ngắn tay màu xám của Khả Hân , Khả Hân đưa nội y mới cho Tú Trinh

" Quần có thể mặc vừa , nhưng áo không biết em mặt có vừa không ? Em thử nha , tôi vào trong tắm "

Khả Hân vào trong tắm rửa , Tú Trinh thay đồ xong trở ra bên ngoài , nhìn qυầи иᏂỏ mình nằm chỏng chơ dưới sàn nhà , nhìn dấu vết nơi sôpha , Tú Trinh đi đến nhặt qυầи иᏂỏ , lấy hộp khăn ướt dưới kệ bàn sôpha lau sạch dấu vết hoan ái .

Khả Hân trở ra ngoài , Khả Hân mặc quần âu màu xám , áo sơ mi tay lở màu trắng , nơi cổ áo có nơ nhỏ , Tú Trinh vào trong thu dọn quần áo bẩn của hai người xếp vào túi giấy gọn gàng

" Trinh ! Em đói không ? Tôi gọi đồ ăn nha , em muốn ăn gì ? "

" Hân ăn pizza nha , lâu rồi em chưa ăn ,, gọi em một lon coca luôn nha "

Khả Hân lấy điện thoại gọi cho Như Ngọc nhờ gọi đồ ăn , tắt điện thoại Khả Hân đến bàn làm việc lấy mắt kính , laptop cùng giấy tờ sang bàn khách ngồi , Tú Trinh nằm gối đầu lên đùi Khả Hân , mũi hít hít mùi bạc hà trên người Khả Hân

" Người tôi toàn là mùi của em , em còn ngửi gì nữa " Khả Hân cười , tay trái vuốt ve gương mặt Tú Trinh

" Hân ! "

" Hửm "

" Cô kiwi đó đến đây chi vậy "

" Kiwi nhờ tôi tìm mảnh đất để mở bar kinh doanh "

" Ừhm , vậy sao ?

Có tiếng gõ cửa , Tú Trinh vội ngồi dậy ngay ngắn , là Như Ngọc đem pizza và nước vào

" Trần tổng , đồ ăn và nước " Như Ngọc nói xong vội đi ra ngoài , môi khẽ cười , Trần tổng , Trần phu nhân hai người để lại nhiều dấu vết vậy tính cho người khác biết hai người vừa mới ...

Chiều đến Khả Hân nắm tay Tú Trinh ra về , nhân viên công ty nhìn Tú Trinh đầy ngưỡng mộ , nhìn ánh mắt si mê của Trần tổng nhìn phu nhân của mình ,

" Nhìn Trần tổng nhìn phu nhân kìa , ánh mắt dịu dàng cưng nịnh "

" Nè phu nhân đang mặc đồ của Trần tổng đó nha "

" Nhìn kìa đường đường là tổng giám đốc nổi tiếng lạnh lùng , lại xách giỏ đồ cho phu nhân , trời ơi ngưỡng mộ phu nhân quá , làm tan chảy trái tim băng của Trần tổng "

Lời bàn tán xì xào , đến khi xe Khả Hân khuất dạng mọi người vẫn còn bàn tán về giám đốc và phu nhân của mình .

Kiwi đến tìm Khả Hân , vừa đến bàn tiếp tân đã nghe hai cô nhân viên nói chuyện

" Này tuần trước phu nhân tổng giám đốc đến đây đó " Nhân viên tên Mai nói

" Phu nhân Trần tổng là người như thế nào chị , em mới vào nên chưa gặp chị ấy lần nào " Hoa trả lời

" Chị ấy cực kì xinh đẹp quyến rũ vô cùng , làm bác sĩ ở bệnh viện , Trần tổng say chị ấy như điếu đổ , cực kì chiều chuộng , cưng nịnh "

" Vậy hả chị , em thấy Trần tổng gương mặt lúc nào cũng lạnh lùng , em nhìn mặt Trần tổng là phát run

" Uhm , Trần tổng là tiểu thư duy nhất của Trần gia , lại yêu chiều và chung tình với phu nhân lắm , hai người yêu nhau tận chín năm mới kết hôn mà "

" Nè nói nhỏ em nghe , tuần trước phu nhân đến đây , nghe nói phòng Trần tổng đóng chặt cửa , thư kí gọi điện xuống đây dặn ai tìm Trần tổng thì nói Trần tổng không có ở công ty , mọi nhân viên không được đến phòng tổng giám đốc , đến chiều phu nhân ra về nhưng lại mặc đồ của Trần tổng , cổ phu nhân và Trần tổng đầy dấu đỏ "

Kiwi nghe nói trong lòng ghen tức , tức giận , bản thân mình xinh đẹp quyến rũ hơn cô gái kia nhiều mà Trần tổng chưa một lần để mắt đến , nhiều lần tìm cách tiếp cận nhưng luôn thất bại , vị tổng giám đốc nổi tiếng lạnh lùng ngoài phu nhân thì không để ý đến ai

Trần tổng , rồi có một ngày chị sẽ là của em , Kiwi này đã chọn trúng chị , để xem phu nhân của chị và em , ai sẽ là người chiến thắng cuộc chơi này . Em không tin chị là thánh có thể cưỡng lại du͙© vọиɠ , Kiwi thầm nghĩ bước đến bàn tiếp tân nói có hẹn với Trần tổng

" Chị Như Ngọc ! có cô người mẫu Kiwi đến , nói có hẹn với Trần tổng "

" Dạ chị em biết rồi " Mai đặt điện thoại xuống , miệng cười tươi

" Dạ mời chị lên , Trần tổng đang đợi chị "

" Ưhm cám ơn hai em nha , gửi hai em mua nước " Kiwi lấy một phong bì nhét vào tay Mai rồi bước nhanh

" Trần tổng chào chị , em có đem theo bản thiết kế quán bar đến nhờ chị xem dùm nè "

Kiwi ngồi xuống ghế sôpha , cởϊ áσ khoác ngoài , Kiwi mang váy ngắn màu trắng , áo thun hai day màu đỏ hở lưng ngực và bụng , áo ngực màu đen , bộ ngực to như muốn bung ra khỏi áo ngực , Kiwi đem bản thiết kế cho Khả Hân xem, ngồi ghế trước bàn làm việc của Khả Hân , Khả Hân đeo kính nhìn bảng thiết kế mắt không nhìn Kiwi lấy một lần

Như Ngọc đem nước vào đặt trêm bàn sôpha rồi lui ra ngoài , Kiwi nhìn Như Ngọc ra ngoài , lại nhìn Khả Hân đang chăm chú nhìn bảng thiết kế , Kiwi đứng lên đến cạnh Khả Hân đứng , cúi người xuống nhìn bào bảng thiết kế . Ngực cố tình đυ.ng cánh tay Khả Hân , Khả Hân vẫn ngồi im .

Kiwi chống tay lên bàn , di chuyển đén trước mặt Khả Hân

" Trần tổng , chị thấy bảng thiết kế quán vậy được không? là ý tưởng của em đó , thấy em giỏi chưa ? "

" Ừ , người mẫu Kiwi nổi tiếng xinh đẹp lại tài giỏi , mọi người đều biết mà " Khả Hân mắt nhìn bảng thiết kế trả lời

" Sao sánh bằng chị chứ , chị vừa xinh đẹp ,lại vô cùng tài giỏi , điều hành cả một công ty lớn , nếu chị lấn sân sang làm người mẫu chắc em đây thất nghiệp dài dài " Kiwi nói bàn tay đặt trên tay phải Khả Hân

Khả Hân lấy tay ra khỏi tay Kiwi , đưa tay lên sửa mắt kính

" Tôi chỉ bình thường thôi , nhiều người giỏi hơn tôi nhiều "

Kiwi tay vờ làm rớt cây viết của Khả Hân xuống nền

" Ối ! Em xin lỗi em vô ý quá để em nhặt lên "

" Không cần cứ để tôi nhặt "

Khả Hân nói mắt nhìn chỗ cây viết rơi , Kiwi vội ngồi xuống nhặt , từ trên ghế Khả Hân nhìn thấy toàn bộ ngực của Kiwi , Khả Hân vội quay mặt đi chỗ khác .

" Trần tổng , mình qua sôpha ngồi được không ? Kiwi nhìn Khả Hân nói

" Ừ , vậy mình qua đó ngồi uống nước " Khả Hân thở mạnh đứng dậy bước qua sôpha ngồi rót nước uống .

Kiwi ngồi sát Khả Hân , tréo chân làm lộ đùi trắng nõn , tay để sau trên lưng ghế người sát vào người Khả Hân

" Trần tổng , em thật ghen tỵ với phu nhân của chị nha , được người xinh đẹp tài giỏi như chị đây kết hôn " , ngực Kiwi cọ vào cánh tay Khả Hân

" Có gì đâu mà ghen tỵ chứ , em xinh đẹp tài giỏi như vậy thiếu gì người theo đuổi "

" Nhưng em không để ý đến họ , em để ý đến người khác , chị biết mà đúng không Trần tổng "

" Kiwi ! Tôi đã là người có gia đình rồi , em đừng để ý đến tôi " Khả Hân nhìn Kiwi nói

" Có gia đình rồi thì sao ? . Em không để ý đâu , chỉ càn chị dành một ít tình cảm cho em là đủ rồi " Kiwi nắm tay Khả Hân

Khả Hân lấy tay ra , đứng lên đi qua ghế bên kia ngồi

" Xin lỗi ! Trái tim tôi chỉ có mình Tú Trinh , không thể nào chứa thêm ai nữa "

" Em không cần chị yêu em , em có thể là nơi chị tạm dừng chân cũng được , em thật lòng yêu chị , chỉ cần chị muốn , em có thể trao cho chị những gì quý giá nhất của em " Kiwi nhìn vào mắt Khả Hân nói

" Khả Hân , em nguyện ý trở thành người của chị , không cần danh phận , không cần vật chất , chỉ cần chị ở bên em là đủ rồi " Kiwi bước qua ngồi cạnh Khả Hân , môi hôn môi Khả Hân

Khả Hân đẩy Kiwi ra , đứng dậy

" Kiwi , tôi rất quý em , xem em như là em gái của mình vậy , chuyện này từ nay về sau đừng nên nói nữa "

" Thật ra tôi cũng không rành về thiết kế , để tôi gọi bạn mình đến xem và chỉnh sửa cho em "

Khả Hân đến bàn làm việc lấy điện thoại gọi

" Chị Ngọc ! gọi Thắng đến phòng tôi , gọi Hạ đem bảng báo cáo lên phòng cho tôi " Khả Hân đặt điện thoại xuống bàn , ngồi xuống ghế nhìn Kiwi

" Kiwi ! Em đợi chút nha , bạn chị sẽ đến xem cho em "

" Hân ! Chị vô tình vậy sao Hân " Kiwi mắt đỏ hoe nhìn Khả Hân

" Kiwi ! Em nên gọi tôi là Trần tổng , hoặc là Khả Hân , tên tôi chỉ có mình Tú Trinh gọi , chỉ có vợ tôi mới gọi tôi thân mật như vậy " Khả Hân nghiêm nghị nói với Kiwi

Thắng và Hạ vào phòng , nhìn gương mặt lạnh lùng của Khả Hân , lại nhìn Kiwi đôi mắt đỏ hoe ngồi nơi ghế sôpha

"Trần tổng có việc gì mà gọi mình vậy " Thắng đứng hỏi Khả Hân

" Thắng , tôi không rành về thiết kế , cậu qua xem giúp bảng thiết kế cho Kiwi nha "

Thắng đến bàn ngồi cầm bảng thiết kế xem , bảng thiết kế vô cùng đơn giản , với trình độ của Khả Hân bảng thiết kế này năm phút là đã thiết kế xong ,Thắng quay đầu nhìn Khả Hân khó hiểu , sao lại tự nhận mình không rành về thiết kế ? , lại gọi hai người vô phòng , xem ra là có ẩn tình gì khác .

Hạ khó hiểu nhìn Khả Hân , bảng báo cáo hôm qua đã xem rồi , lại gọi đến xem nữa , Kiwi mắt lại đỏ hoe , cố tình gọi Thắng và mình đến , Hạ lấy sổ tay viết mấy chữ rồi đưa Khả Hân

" Sao vậy ? Có việc gì đúng không ? Bạn làm gì mà Kiwi khóc vậy ?" Khả Hân đọc rồi viết lại mấy chữ đưa Hạ

" Bị từ chối lời tỏ tình nên vậy , phiền thật "

Hạ đọc xong trợn to mắt nhìn Khả Hân , Khả Hân mím môi gật đầu , không tin được người mẫu nổi tiếng lại đến tận công ty tỏ tình với tổng giám đốc nổi tiếng lạnh lùng .

Kiwi chào ra về , Thắng tiễn Kiwi về , Hạ nhìn theo Kiwi đúng là người mẫu có khác , nhưng lại tỏ tình sai chỗ

" Khả Hân ! Khai mau nha , không là mình báo với phu nhân bạn đó " Hạ nheo mắt nhìn Khả Hân

" Này đừng nha , Tú Trinh ghen lắm đó , nếu mà biết là tôi khó sống sót nỗi với em ấy "

" Ha ha , bạn đường đường là tổng giám đốc nổi tiếng tài giỏi và lạnh lùng , lại sợ vợ của mình sao , khai nhanh để nhận sự khoan hồng của pháp luật " Hạ cười nhìn Khả Hân

Khả Hân kể cho Hạ nghe , Hạ há miệng ngồi nghe màn tỏ tình đầy nước mắt của cô người mẫu nổi tiếng dành cho tổng giám đốc lạnh lùng .

" Không tin được là em ấy si tình như vậy , Khả Hân bạn đào hoa thật đấy , bạn không chút động lòng sao ? " Hạ nháy mắt

" Có , tôi cũng có chút động lòng , nhưng lại động lòng với bạn đấy ? " Khả Hân cười

" Ohm ! Trần tổng tôi không ngại làm người tình bí mật của ngài đâu , nếu phu nhân ngài phát hiện , cũng nể tình bạn mười mấy năm nay mà xử nhẹ tôi "

Khả Hân và Hạ nhìn bật cười to

" Khả Hân ! Bạn thật không nói cho Tú Trinh biết sao ? Nếu có một ngày Tú Trinh biết thì sao ? "

" Tôi sẽ lựa lời nói với em ấy , chiều rồi , về thôi , lâu rồi không tụ tập , không biết giám đốc Ngọc Hạ có thể bớt chút thời gian cho tôi cái hẹn không ? " Khả Hân vừa dọn đồ vừa nói

" Ok ! Tối mai đi ăn lẩu nha người tình bí mật " Hạ nháy mắt cười

" Ok ! Baby " Khả Hân nháy mắt lại .

Khả Hân khóa cửa phòng làm việc , xuống gara lấy xe đến bệnh viện đón Tú Trinh về nhà .

Tối nhóm bạn y hẹn gặp nhau , Hạ rót bia vào ly cho mọi người nói

" Mình có việc muốn tuyên bố với mọi người " Hạ lớn tiếng nói

" Bạn và chị Tuyền kết hôn sao ? " Tú Trinh hỏi

" Chị Hạ , chị có thai hả , ba đứa trẻ là ai vậy ? " Phương hỏi

" Hạ ! Bạn bị Khả Hân điều đi chi nhánh sao ? " Thắng hỏi

" Hạ ! Em đồng ý mang thai hả ? " Lệ Tuyền nhìn Hạ

" Mang thai gì chứ , chị chưa cầu hôn em , chưa kết hôn sao em mang thai được " Hạ nhéo eo Lệ Tuyền

" Tất cả mọi người đều đoán sai , nào uống cạn ly rồi mình nói " Hạ cụng ly với mọi người uống cạn ly bia , lắc ly , đặt ly xuống bàn nói

" Tôi tuyên bố , từ nay tôi đã trở thành người tình bí mật của Trần tổng giám đốc đây , đúng không Khả Hân ? " Hạ ôm cánh tay dựa đầu vào vai traí Khả Hân

Khả Hân gật đầu cười , tay phaỉ gắp thịt bò thổi nguội đút cho Tú Trinh ăn .

" Tú Trinh ! Bạn không ngại chứ ? "

" Không , vậy khi nào bạn dọn đến ở chung với mình và Khả Hân , để mình mang sính lể đến nhà hỏi cưới bạn cho Khả Hân nha , cho bạn một danh phận " Tú Trinh ôm cánh tay Khả Hân nói

" Hân ! Tối nay hai người động phòng luôn nha , em không để ý đâu " Tú Trinh cười nhìn Khả Hân nói

Khả Hân đang uống bia , nghe Tú Trinh nói liền bị sặc đỏ cả mặt , mọi người nhìn Khả Hân cười ồ lên

Hạ rót bia cho mọi người , chậm rãi nói

" Thật ra ba mẹ mình hối mình kết hôn , nhưng chờ mãi mà ai kia không cầu hôn , không biết người ta có yêu mình không nữa ? "

Lệ Tuyền vội đứng lên kéo Hạ ra chỗ trống , quỳ một chân xuống , tay lấy hộp màu đỏ trong túi áo ra nói

" Hạ , thật ra chị mới vừa mua nhẫn , định sẽ tổ chức buổi cầu hôn em thật lãng mạn , nhưng thôi chọn ngày đẹp không bằng ngày hôm nay " Lệ Tuyền mở hộp ra , bên trong là một chiếc nhẫn

" Ngọc Hạ ! Em đồng ý gả cho chị không ? Chị hứa sẽ mãi bên cạnh chăm sóc lo lắng cho em , sẽ mãi yêu thương em "

Hạ đưa tay ra , nước mắt ướt mặt

" Tuyền , em đồng ý , em chờ ngày này lâu rồi , sao chị để em chờ lâu vậy ? "

Lệ Tuyền đeo nhẫn cho Hạ đứng , lên ôm Hạ hôn , nhóm bạn nảy giờ đứng xem màn cầu hôn và khách trong quán vỗ tay chúc mừng , vài người còn lấy điện thoại quay phim màn cầu hôn lại .

" Chị Lệ Tuyền , Hạ , chúc mừng hai người , sớm tổ chức đám cưới nha " Tú Trinh dựa vào người Khả Hân nói

" Thôi chúng ta về bàn uống chúc mừng chị Tuyền và Hạ nha " Thắng ôm eo Phương lên tiếng .

Mọi người cùng nhau quay trở về bàn ngồi

" Khả Hân ! , Tú Trinh ! Mình có việc nhờ hai người " Hạ cụng ly bia nói

" Việc gì bạn cứ nói , tôi nhất định sẽ giúp bạn " Khả Hân uống bia nói

" Mình muốn nhờ hai người làm phù dâu cho mình được chứ ? "

Tú Trinh vui vẻ đồng ý , Khả Hân thoáng suy nghĩ

" Hân ! Còn chị thì sao ? Sao không trả lời ? Không muốn giúp Hạ sao ? " Tú Trinh kéo tay Khả Hân hỏi

" Không phải , vậy hai người ai sẽ mắc váy cưới ? " Khả Hân nhìn Hạ và Lệ Tuyền hỏi

" Em ấy mặc váy cưới , còn chị tất nhiên là mang vest rồi , mà em hỏi chi vậy ? " Lệ Tuyền nhìn Khả Hân thắc mắc

" Ohm ! Vậy Tú Trinh giúp Hạ , tôi giúp chị , tôi sẽ tài trợ vest cho chị , đồng ý không ? Khả Hân nâng ly bia lên

" Ok ! Quyết định vậy nha , hai người hứa rồi đó , mọi người làm chứng nha , cạn ly nào " Hạ cười nói cụng ly với mọi người .

" Hân ! Uống ít thôi , chị uống nhiều lắm rồi đó , nếu say về mẹ la đó " Tú Trinh cầm ly bia Khả Hân lại

" Không sao đâu , tôi di chung với em mẹ không nói gì đâu , em uống nước ngọt nha , lát phải nhờ em đưa tôi về rồi " Khả Hân lấy ly rót bia vào

Mọi người ăn uống đến khuya mới trở về nhà , Khả Hân uống nhiều nên say nhưng vẫn còn đi được , Hạ và Phương thì gục luôn ngay bàn

" Trần tổng ! Có người giao hoa hồng cho em , nhừn lại không có tên người gửi " Như Ngọc ôm bó hoa hồng vào phòng Khả Hân nói

Hai tuần nay , đều đặn ngày nào cũng có hoa hồng gửi đến công ty tặng cho Khả Hân , Khả Hân không biết ai tặng , người tặng không để lại tên tuổi . Khả Hân nói tiếp tân , ai mang hoa đến tặng cho mình thì không nhận .

Nói vậy nhưng ngày nào người giao hoa cũng đem hoa đến đặt trên bàn tiếp tân nói

" Hoa của Trần tổng " người giao hoa nhanh chóng rời đi

Khả Hân ngồi nơi bàn làn việc tay gõ liên hồi vào laptop đã ba tuần hoa hồng vẫn đề đặn gửi tới công ty , nhân viên công ty ra vào bàn tán không biết ai lại si tình với tổng giám đốc như vậy , đều đặn gửi hoa dù Trần tổng không bao giờ để mắt tới . Như Ngọc vào thông báo Kiwi đến gặp , Khả Hân nhíu mày nhưng vẫn đồng ý gặp

" Trần tổng ! Chào chị , chị khỏe không ? Em mới đi lưu diễn về có ít đồ tặng chị " Kiwi đặt đồ lên bàn khách nói

" Kiwi ! Cám ơn , lần sau đừng làm vậy nha , tôi không có thói quen nhận đồ của người khác " Khả Hân nhìn Kiwi nói

" Chị là không muốn nhận đồ của em thôi , Trần tổng , em yêu chị thật lòng , lúc nào em cũng muốn được bên cạnh quan tâm lo lắng cho chị , chị yên tâm , em sẽ không làn gì ảnh hưởng đến danh tiếng của chị đâu " Kiwi ngồi ghế sôpha nhìn Khả Hân

" Kiwi ! Đừng phí thời gian với tôi , khiing có kết quả đâu , tình cảm của tôi không bao giờ thay đổi "

" Trần tổng , chị không có tình cảm với em , nhưng em có tình cảm với chị , em cũng không thua kém gì , thậm chí còn xinh đẹp hơn phu nhân của chị , sao chị lại không để ý đến em chứ " mắt KiWi đỏ hoe

" Trong mắt tôi không ai đẹp bằng vợ tôi hết , Kiwi ! Nếu em đến để nói những việc này , xin lỗi tôi bận không tiếp em được , nếu hoa là em tặng thì dừng lại được rồi , tôi không muốn vợ tôi biết lại hiểu lầm "

" Trần tổng chị

thật là vô tình , trái tim của chị làm bằng sắt đá hay sao ? , em không tin , rồi có một ngày chị sẽ là của em , em về đây " Kiwi đứng lên ra về

Điện thoại Khả Hân đổ chuông , Khả Hân nghe điện thoại

" Trần tổng ! Không hiểu sao người dân ở khu đát mình đang thu mua đồn mình giá đất , mua đất họ giá rẻ , giờ họ không chịu bán đất cho mình , tôi đã xuống tận nơi nhưng vẫn không đàm phán được " giám đốc Tuấn ở chi nhánh Bình Dương nói

" Được rồi anh Tuấn bây giờ tôi sẽ qua đó ngay "

" Chị Ngọc , gọi tài xế đưa tôi đi Bình Dương " Khả Hân gọi điện cho Như Ngọc

Khả Hân xuống Bình Dương , người dân nơi đây cố chấp nói công ty ép giá mua đất giá rẻ , nói mua giá cao nhưng đến khi trả tiền lại không trả đủ , Khả Hân phải lên xuống giả quyết , sự việc kéo dài đến tháng bảy vẫn chưa giải quyết được

Khả ngồi xem bảng thống kê giá đất có tiếng gõ cửa là Thắng vào

" Khả Hân ! Người bên công trình chung cư gọi báo , có vài công nhân chủ quan không mang đồ bảo hộ lao động , người bên sở xây dựng tình cờ đến kiểm tra , đã cho dừng thi công vì không đảm bảo an toàn lao đông "

" Sao lại sơ ý như vậy , tôi đã dặn rất nhiều lần , là phải luôn nhắc nhở nọi người phải tuân theo những qui định về an toàn lao động " Khả Hân nói lớn

" Cậu hẹn mấy người bên sở xây dựng , tôi sẽ gặp họ "

Thắng ra ngoài , Khả Hân ngồi dựa vào ghế bóp trán , chuyện này chưa xong lại đến chuyện khác .

Tám giờ tối Khả Hân từ công ty về nhà , Trần mẹ ngòi ở phòng khách chờ Khả Hân

" Wendy ! Sao con về trễ vậy ? Lên tắm rồi xuống ăn cơm " Trần mẹ nhìn Khả Hân hỏi

Khả Hân đến ghế sôpha nằm , đầu gối lên đùi mẹ

" Tú Trinh đâu mẹ ? Mẹ ngồi đây chờ con làm gì ? Không nghỉ ngơi cho khỏe ? "

" Tú Trinh đang làm báo cáo gì đó trên phòng , công ty nhiều việc hay sao mà con về trễ vậy ? "

" Dạ công ty có vài dự án sắp thi công nên con ở lại làm cho xong "

Trần mẹ xoa nhẹ trán cho con gái

" Wendy ! Con và Tú Trinh cũng kết hôn nữa năm rồi , hai đứa cũng lớn tuổi , con có dự tính có con không , Trần gia chỉ có mình con , mẹ hy vọng hai đứa sớm có con cho vui nhà vui cửa "

" Mẹ ! Hai đứa con vẫn còn trẻ mà mẹ , sau này hãy nói nha mẹ , con mệt , con lên phòng nghỉ , mẹ cũng nghỉ ngơi sớm nha " Khả Hân bước đi lên phòng , Trần mẹ nhìn theo thở dài

" Hân chị về rồi à , sao về trễ vậy ? Em làm cơm chị ăn nha " Tú Trinh đến ôm Khả Hân nói

" Tôi không đói , em đang làm gì vậy ? "

" Em làm báo cáo hàng tháng , chị vào tắm rửa đi , em lấy đồ cho chị , nhìn chị mệt mỏi vậy "

Khả Hân vào trong tắm rửa , quấn khăn trở ra đến giừơng ngồi Tú Trinh đã lấy sẵn đồ , Khả Hân thay đồ , nằm xuống giừơng , Tú Trinh đi cất khăn tắm , tắt đèn lên giừơng ngồi xoa trán cho Khả Hân

" Trinh ! Chủ nhật tôi và em đi mua ít đồ cho bé Vân nha , mua thêm thức ăn về nhà mẹ nấu ăn "

" Được rồi , chủ nhật mình cùng đi " Tú Trinh trả lời

" Trinh ! Em ở đây có buồn không ? Hay tôi xin mẹ mình về nhà bên kia ở "

" Hân ! En không sao , nhà chỉ có mình mẹ , mình đi mẹ sẽ buồn đó , em ở đây rất vui , mẹ lúc nào cũng quan tâm đến em "

" Cám ơn em Tú Trinh , thôi đừng xoa nữa , em nằm xuống nghỉ đi "

Khả Hân kéo tay Tú Trinh nằm xuống , Khả Hân ôm Tú Trinh vào lòng

" Trinh ! Những lúc mệt mỏi như thế này , ôm em là tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều "

Tú Trinh xoa mặt Khả Hân ngón tay miết môi Khả Hân

" Chị ngày càng dẻo miệng , không biết bao nhiêu người sẽ đổ vì lời ngon ngọt của chị "

Khả Hân cười , tay ôm chặt Tú Trinh , môi hôn chóp mũi Tú Trinh

" Tôi chỉ ngọt với vợ của mình thôi , dạo này bận quá không đưa em đi chơi được , khi nào rãnh bù cho em sau nha , em thích đi đâu ? "

" Em hiểu cộng việc của chị mà , chỉ cần ở đây của chị luôn có em là được rồi " ngón tay trỏ Tú Trinh chỉ vào ngực trái Khả Hân

Khả Hân nắm tay Tú Trinh hôn rồi áp bàn tay Tú Trinh vào ngực trái của mình

" Tim tôi chỉ có mình em , chỉ đập mạnh và nhanh mỗi khi gần em thôi , tôi yêu em "

Tú Trinh hôn môi Khả mình, môi lưỡi quấn lấy nhau không rời , tách ra Tú Trinh vùi mặt vào l*иg ngực ấm áp của Khả Hân , Khả Hân tay gì đầu Tú Trinh vào ngực mình .

" Hân ! "

" Sao em ? "

" Mình kết hôn hơn nữa năm rồi , mới đó mà nhanh thật "

" Ừ ! Vậy mà tôi vẫn chưa đưa em đi hưởng tuần trăng mật được , tôi tệ thật , không lo được gì cho em cả " Khả Hân tự trách mình

" Hân ! Đừng nói vậy , nếu được thì tết mình đi Nhật ngắm hoa đào nha , chị từng nói muốn đi Nhật ngắm hoa đào mà "

" Ừ ! Chỉ cần là đi với em thì tôi đi đâu cũng được " Khả Hân hôn trán Tú Trinh

" Hân ! Em muốn có một đứa con , chị cho em nha " Tú Trinh nằm trong vòng tay Khả Hân thì thầm

" Trinh ! Bây giờ chưa phải lúc , đợi đến lúc thích hợp nha em , tôi không muốn em chôn vùi thanh xuân của mình vì gia đình con cái " tay Khả Hân xoa lưng Tú Trinh

" Nhưng mà Hân à !

" Mình ngủ nha em , tôi buồn ngủ quá , khi khác mình nói tiếp " Khả Hân hai mắt nhắm chặt

Tú Trinh tính nói nữa nhưng nhìn Khả Hân mệt mỏi ngủ nên lại thôi không nói nửa , chuyện con cái đâu phải một sớm một chiều là có được liền , để từ từ thuyết phục Khả Hân vậy .

Chủ nhật Khả Hân rủ thêm nhóm Hạ đến nhà mẹ Tú Trinh nấu ăn , Khả Như và Minh Tú cũng đến , Minh Tú đến ôm cánh tay Khả Hân

" Lâu quá mới gặp Khả Hân , từ ngày có vợ là mất tiêu mặt mũi luôn "

" Đâu có , hắt xì , hắt xì , hắt xì " Khả Hân nhảy mũi liên tục

" Này cô nào nhắc hay sao mà nhảy mũi hoài vậy ? " Minh Tú nói làm mọi người cười rộ lên

" Không , hắt xì , hắt xì , không có , hắt xì " Khả Hân vừa nhảy mũi vừa nói

" Hân ! Sao vậy ? " Tú Trinh đi đến hỏi

" Hắt xì , không , hắt xì , không biết "

" Minh Tú ! Tránh xa chị Wendy ra , Wendy dị ứng với lông mèo , em vừa nãy mới bế mèo , chắc trên đồ dính lông mèo rồi " Khả Như từ cầu thang đi xuống nói

Nghe Khả Như nói Minh Tú vội đi nơi khác đứng

" Oái xin lỗi , em không biết chị ấy bị dị ứng với lông mèo , em lại không đem theo đồ thay " Minh Tú nói

" Hắt xì , trên phòng còn quần áo , lên lấy thay đỡ nha , hắt xì "

" Hân ! Có sao không ? " Tú Trinh kéo Khả Hân đến bàn ăn ngồi hỏi

" Không sao , ổn rồi , nếu có sao thì cũng có bác sĩ ở đây mà " Khả Hân cắn mũi Tú Trinh

" Này hai người thôi đi nha , có gì thì lên phòng , đừng để mọi người đau mắt " Hạ bĩu môi nói

Khả Hân kéo Tú Trinh ngồi trên đùi mình , tay ôm chặt eo Tú Trinh , cằm đặt trên vai Tú Trinh nhìn Hạ nhướn mắt

" Sao ganh tỵ hả ? , cho mọi người đỏ hết mắt luôn " Khả Hân nháy mắt

" Trần tổng , sao đối xử với em vậy ? Dù sao hai ta cũng là tình nhân của nhau mà " Hạ đến cạnh lôi tay Khả Hân

" Này Hạ , đến đây ngồi luôn nè cho công bằng " Tú Trinh chỉ đùi Khả Hân cười

Khả Hân tay ôm chặt Tú Trinh , há miệng cắn tai Tú Trinh day day , mọi người cười ầm lên

Khả Như cùng Minh Tú xuống , Khả Như cầm điện thoại coi phỏng vấn người mẫu Kiwi , vì điện thoại mở to nên mọi người đều nghe

" Xin hỏi cô Kiwi đã để ý đến ai chưa ? Vừa xinh đẹp lại tài giỏi như cô đây chắc có nhiều người theo đuổi " tiếng một phóng viên nữ hỏi

" Tôi đang yêu một người không nên yêu , người ta không hề để mắt đến tôi chút nào cả , nhưng tình yêu có lý lẽ riêng , tôi càng ngày càng yêu người đó , dù tôi nhiều lần bị từ chối lời tỏ tình " Giọng Kiwi nghẹn lại

" Vậy người đó chắc hẳn rất đặc biệt đúng không ? "

" Tôi yêu một phụ nữ , vì có lần tình cờ làm việc chung nên tôi được tiếp xúc với chị ấy , tôi dần thích rồi yêu chị , chị ấy vừa xinh đẹp lại tài giỏi , tôi hoàn toàn bị chị ấy làm cho đổ gục , nhưng dù tôi đã nhiều lần tỏ tình , nhưng chị ấy luôn lạnh lùng từ chối "

Khả Như nghe đến đây tắt điện thoại

" Khả Như em đang nghe mà sao lại tắt , " Minh Tú lên tiếng

" Công nhận người này si tình thật , dám công khai trong buổi phỏng vấn luôn , không biết đối tượng của cô ta là ai ha " Phương vừa rửa rau vừa nói

Hạ nhìn chằm chằm Khả Hân , Khả Hân im lặng nhíu mày

Khả Hân từ công trình về , hôm nay đi xe máy , trời lại mưa nên về đến nhà cả người ướt sũng , Tú Trinh cùng Trần mẹ trong bếp , dì năm vừa về quê , Khả Hân lên phòng tắm rửa, trở xuống bếp chào mẹ ,Tú Trinh đưa cho Khả Hân một ly nước gừng ấm , Khả Hân nhận lấy uống , Tú Trinh dọn cơm ra bàn ăn , ba người ăn cơm cùng trò chuyện .

Khả Hân lên phòng trước , Tú Trinh cùng Trần mẹ dọn dẹp chén dĩa , lên phòng thấy Khả Hân ngồi ghế sôpha xem laptop , Tú Trinh đến ngồi cạnh bên

" Hân ! Nghỉ chút rồi làm , mới vừa ăn cơm xong mà "

" Có mấy bảng báo cáo ở công trình , cần giải quyết gấp " Khả Hân mắt nhìn vào laptop

" Hân ! Hai tháng nữa là chúng ta đã kết hôn một năm " Tú Trinh chậm rãi nói

" Ừm ! Em muốn tổ chức kỉ niệm ngày cưới ở đâu ? "

" Hân ! Ý em không phải vậy , ý em là " Tú Trinh ngập ngừng

" Trinh ! Em muốn nói việc có con đúng không ? "Khả Hân nhíu mày

" Hân ! Em cũng 27 tuổi rồi , không còn nhỏ , em nghĩ đến lúc chúng ta nên có con rồi "

" Tú Trinh ! Tôi đang bận nói sau nha "

" Khả Hân ! Rốt cuộc chị đang suy nghĩ gì ? Hay chị không muốn có con với em " Tú Trinh lớn tiếng hỏi

" Tú Trinh ! Tôi cũng muốn có con với em , nhưng công việc của hai ta quá bận , sinh con cần phải có nhiều thời gian chăm sóc , có trách nhiệm với con em có hiểu không ? " Khả Hân lớn tiếng

" Hân ! Chị lớn tiếng với em sao , trước đây chị không như vậy , chị thay đổi rồi Hân " Tú Trinh bật khóc

" Trinh ! Xin lỗi em , tôi đang rất mệt em đừng nói nữa được không ? " Khả Hân ôm Tú Trinh

" Chị là đang trốn tránh sao Hân , có con làm chị phải khó xử vậy sao ? " Tú Trinh đẩy Khả Hân khỏi người mình

" Trinh ! Tôi cả ngày ở công ty đã mệt mỏi lắm rồi , về nhà chỉ muốn yên tĩnh một chút cũng không được " Khả Hân đứng dậy đến tủ đồ lấy đồ thay

" Tôi ra ngoài tí sẽ về em ngủ sớm đừng chờ tôi " Khả Hân cầm điện thoại xuống nhà lái xe đi