Là Rồng Mạnh Lắm Sao

Chương 15: Thần bí kĩ năng bia (2)

Mỗi một cái nhất cử nhất động bên ngoài theo lấy hình nhân hai mắt quan sát, La Phong là đều biết hết.

"Kì lạ độ vật vẫn chưa xuất hiện, mong rằng thứ mà nó nhắm không phải là kĩ năng bia, nếu không cũng đừng trách ta vô tình." La Phong ánh mắt thoáng một tia lạnh lẽo, âm trầm con ngươi tỉ mỉ mà đảo quanh, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện di chuyển lấy một quỷ dị quỹ tích mà tiến lên.

Mặc dù thân pháp di chuyển quỷ dị nhưng tốc độ cùng hiểu quả lại phi thường nhanh, đây là cái kĩ năng gọi là quỷ long bộ mà La Phong tại mạt thế mất một năm để học đến nhuần nhuyễn.

Dù thời gian có chút dài nhưng rất đáng để bỏ ra, ít nhất là tại thời điểm này rất hữu dụng.

Mà đang tại hình nhân cẩn thận quan sát hướng trước mặt thì đằng sau bất thình lình xuất hiện một bóng đen.

Nương theo lấy một cái bóng vụt qua tầm nhìn, hình nhân quỷ dị bị lôi vào trong bóng tối, chẳng mấy chốc như tiêu thất hoàn toàn không nhìn ra bóng dáng.

"Cái gì! Hình nhân liên kết bị mất, ai làm, chết tiệt là ai làm." La Phong hải não truyền đến từng đợt đau nhói khiến cho hắn không thể không dừng lại bộ pháp, mày thật sâu nhăn lại kèm theo đó một cỗ nộ hỏa trùng thiên.

Trên trán gân xanh ầm ầm nổi lên, La Phong vẻ mặt lúc này âm trầm đến cực điểm, quanh thân khí tức lạnh lẽo đến thấu xương.

Chuyện này thực sự đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn rồi.

Cứ việc đồ vật kia nhằm đến hướng đó đi nhưng tại sao hình nhân lại quỷ dị mất đi kết nối, chỉ có thể bị bên ngoài phá hủy.

"Tang thi không có khả năng phá đi hình nhân, nếu là nhân loại thì khả năng là rất lớn, nhất là kì lạ đồ vật đang di chuyển kia."

Quyền đầu mãnh liệt siết chặt, trong nội tâm nộ hỏa rất nhanh bị áp chế xuống, trong đầu rất nhanh thông suốt.

Mặc dù hắn là trọng sinh từ mười năm sau trở về nhưng có một số cái vẫn một mảnh mơ mơ hồ hồ, nhất là tiền kì các nhân vật mạnh lên cách làm, cùng bí mật tiền kì mạt thế chưa hề bộc lộ ra.

Nhất thời La Phong nhận thức lại hoàn toàn vấn đề.

Mạnh hơn hắn bây giờ ắt sẽ có nhưng không nhiều, kì lạ đồ vật bí mật ắt sẽ có nhiều cái mà hắn không biết.

"Hành động phải cẩn thận hơn với được, không thể cường liệt mà làm, ít nhất ta cũng muốn nhìn ra mặt kẻ đã phá đi hình nhân của mình."

"Kĩ năng bia đồ vật này rất cần thiết nhưng không quan trọng bằng tính mạng, nếu không thể nhanh chóng lấy tới tay được chỉ có nước rút lui."

La Phong hít vào một hơi thật sâu, ý niệm trong đầu ổn định lại tâm thần cảm nhận, rất nhanh bộ pháp quỷ long bộ được áp dụng tạo ra vô số đạo tàn ảnh nối tiếp nhau tiến lên phía trước.

...

Rầm! Lí Việt dừng lại di chuyển, to lớn đầu rắn phía trên đôi mắt lạnh nhạt nhìn xuống, tinh thần lực ngay sau đó cuồn cuộn như thủy triều một dạng tràn ra ngoài, mãnh liệt tràn ngập không gian xung quanh bán kính mười mét.

"Thần bí đồ vật rắn nhỏ nhận biết là tại đây, ngay tại phía dưới đá tảng này."

Lí Việt lăng lệ ánh mắt nhìn thẳng lên hắc sắc tảng đá, mỗi một giây đi qua đều như đã trải qua hàng ngàn lần, thật sâu nhíu mày lộ ra cổ quái vẻ mặt.

Hắn thực sự có thể cảm nhận thấy vài tia uy nghiên len lỏi thoát ra từ bên dưới hắc sắc tảng đá phía trước, có điều đây là nhìn kĩ mới nhận ra.

Rắn cảm nhận đối với nguy hiểm cùng khí tức lạ vô cùng mẫn cảm, vì vậy có thể hiểu tại sao rắn nhỏ lại phát hiện ra còn La Phong chỉ là con người nên không nhận ra.

Có điều điểm này La Phong hoàn toàn khong biết đến, hắn còn đang tại phía sau bám sát đi lên.

"Bên dưới là đồ vật ta muốn tìm, muốn nhìn được kĩ đồ vật bắt buộc phải loại bỏ thứ vướng mắt này."

Lí Việt dương lên đầy sát khí cái đuôi, kèm theo đó là đại lượng lực đạo dồn vào, một quật vô tình quất lên.

Một cái quất đuôi này nặng đến tối cao năm tấn, bình thường đá tảng kết cấu hoàn toàn không thể chịu được quá một đòn.

Trong phút chốc tưởng chừng như hắc sắc tảng đá bị chia năm sẻ bảy, phá toái ra hàng ngàn hàng vạn đá vụn thì Lí Việt mặt mày biến sắc.

Oanh minh một tiếng thật to lớn phát ra, đuôi dưới vảy đen cứng rắn bao phủ hoàn toàn bị ngăn ở ngoài, thậm chí dư lực từ hắc sắc tảng đá truyền lại khiến cho Lí Việt thân hình rung lên nhè nhẹ, các khớp xương chính là răng rắc kêu lên.

Rợn người một tiếng vang vừa to vừa thô, như chuông đồng cổ bị đánh rung động phát ra âm thanh.

Cái này nhất thời khiến cho Lí Việt nội thương một trận nhẹ, ánh mắt khó chịu nhìn xuống cổ quái hắc sắc tảng đá.

"Dưới lực đạo lớn như vậy mà một vết xước cũng không có, không những thế lại làm cho ta cơ thể lưu lại nội thương, tảng đá này quá mức quái dị."

Nhất thời Lí Việt lâm vào bế tắc thật lâu không thể làm gì vật cản trước mặt.

Có điều giằng co tâm lí rất nhanh dịu xuống, chỉ thấy Lí Việt mở rộng miệng lớn, đỏ lòm như hang nhỏ cùng sắc bén hai răng nanh mãnh kiệt cắn xuống.

Trong cái nháy mắt thời gian khi răng nanh vừa tiếp xúc, độc tố trong đó vô ý được Lí Việt thả ra nhiễm lên bề mặt tảng đá, quỷ dị một màn nhanh chóng diễn ra.

Từng đạo vết rạn nứt bất thình lình xuất hiện trải rài khắp bề mặt đá tảng, mà theo thời gian là không ngừng tăng trưởng, không ngừng nhiều lên.

Răng rắc! Hắc sắc tảng đá kết cấu rất nhanh sụp đổ, chẳng mấy chốc đã hoàn toàn phá toái hóa bụi nhỏ tán đi hòa vào không khí.

Lí Việt kinh ngạc mà thốt lên:

"Cái này, độc là có tác dụng."

Thật không ngờ khủng bố lực đạo như vậy không làm gì được mà chỉ nho nhỏ một dịch độc tiết ra khiến cho phân toái, cái này khung cảnh khó có thể nhanh chóng tiếp thu.

Có điều Lí Việt mục đích không phải tập trung vào đây, mà là thứ bên dưới nó.

Bụi mù nồng nằng dưới gió thổi mãnh liệt bào mòn, mãnh liệt co rút, Lí Việt hai mắt hoàn toàn tập trung chú ý vào, thân thể lực lượng tùy thời có thể điều động.

Đúng lúc này từ phía xa xa cách đó hai mươi mét, La Phong thân ảnh rốt cuộc cũng hiện ra, tuy nhiên nhìn thấy khủng bố khung cảnh trước mắt mà lâm vào một trận chấn động mạnh mẽ.

Đại não hoàn toàn mê muội, da đầu tê

dần.

Không phải bị to lớn thân thể của Lí Việt làm ra choáng váng mà là vì quá không khoa học.

Bây giờ cách lúc mạt thế xảy ra thời gian mới bao lâu, bốn, năm ngày có hơn đi. Vậy mà lại xuất hiện biến dị thú tiến hóa đến mức này, không những thế lại còn xuất hiện trong thành phố.

"Cái này ít nhất cũng phải là tiến hóa thú cấp E trở nên, quái vật như thế cấp độ bây giờ của ta mà đối mặt trăm phần trăm là bị nhất kích diệt sát, hoàn toàn không phải đối thủ."

La Phong ngưng trọng vẻ mặt nhìn lên Lí Việt đằng xa, thân hình khí thế thu liễm hết mức, không dám tiến về phía trước dù chỉ là nửa bước khoảng cách.

Dưới bóng tối che khuất đi hiện diện, áp dụng thịt thối dư vị còn lưu lại trên thân, La Phong táo bạo ánh mắt nhìn về đám khói bụi trên bãi đất trống, trong đầu như nhớ ra cái gì mà cực lớn suy đoán.

"Là vị trí hắc sắc tảng đá lúc trước, vậy mà lại tiêu thất rồi, chuyện này..."

Nhưng ngay sau đó cảnh tượng diễn ra trước mắt phải khiến cho La Phong mi mắt như muốn rách ra, thâm tâm trong lòng như rỉ máu, thân thể cực lớn run rẩy.

Chỉ thấy theo đám khói bụi cuối cùng tán đi lộ ra một tòa bia đá cao gần hai mét, quanh thân lúc nào cũng có hắc quang lưu chuyển lộ ra nồng đậm cảm giác bất phàm, phóng mắt tới phía trên bia đá chính là bốn từ khắc sâu vào linh văn nhàn nhạt tỏa khí phách.

Thập thập tứ lệnh.

La Phong cố nén tiếc nuối mà nhớ lại.

Thập thập tứ lệnh, đối chiếu trên kinh thư viết chính là chứa một lệnh bài kĩ năng, mà đặt vào hoàn cảnh lúc này thì tám chín phần mười chính là kĩ năng độc dược điều khiển.

"Nếu vậy Hoa Anh lúc trước lấy đi độc dược điều khiển kĩ năng kiểu gì, ta là không tin phàm nhân yếu đuối thân thể là có thể từ trong biến dị thú cấp E lấy ra rồi thoải mái rời đi."

"Hoặc chính là bây giờ biến dị thú kia không lấy được độc dược điều khiển kĩ năng mà rời khỏi, không lâu sau đó Hoa Anh mới đến và thuận lợi lấy đi."

Chỉ có thể là như vậy ý tứ mới thích hợp trùng khớp cho tương lai diễn ra kí ức.

La Phong đầu hơi gật nhẹ, nhất thời hắn đối với khát vọng cùng lòng tin cướp được trong kia kĩ năng đề thăng lên mấy lần.

Cái cần nhất bây giờ chính là yên lặng mà chờ đợi, đừng để lộ ra dị động mới là vương đạo.