“Ngọc Già trưởng lão, ngươi đã nghe Thiếu Chủ vừa nói rồi chứ? Cần phải tắm rửa sạch sẽ.”
Thổ Toái Chí Tôn trầm giọng nói.
“Hừ, Nhị Trưởng Lão, uổng công những năm qua ta tin tưởng ngươi như vậy, kết quả ngươi thế mà cùng bọn hắn thông đồng hãm hại ta.” Địa Trưởng Lão giận dữ mắng ra.
“Cái gì gọi là thông đồng hãm hại?” Thổ Toái Chí Tôn nhíu mày, bình thản nói:
“Ngươi có biết bao nhiêu mỹ nữ trong thiên hạ muốn gả cho Thiếu Chủ còn không được, ngươi ở trong phúc lại không biết hưởng phúc.”
“Muốn gả thì bà già ngươi tự gả đi, lão nương gả cái rắm a.” Địa Trưởng Lão ra vẻ tức giận.
Thổ Toái Chí Tôn nhếch miệng cười cười, hiểu rằng nữ nhân luôn có lòng kiêu ngạo, có thể trong lòng đã muốn rồi nhưng vẫn phải tỏ vẻ chanh chua đanh đá như vậy, bằng không đã sớm liều chết chống lại hoặc nghĩ cách thoát thân, nào đâu yên tĩnh chờ đợi từng ấy thời gian?
Nghĩ đến đây, bà ta giở vờ thuyết phục nói:
“Ngọc Già trưởng lão, ta biết ngươi còn chưa muốn gả cho một người tu vi thấp hơn mình…nhưng ngươi nên biết rằng với thiên phú và bối cảnh của thiếu chủ, thành tựu tương lai chắc chắn sẽ là Chí Tôn, đến lúc đó ngươi mới không xứng với hắn.”
“Hiện tại chỉ cần ngươi ngoan ngoãn gả cho, liền trở thành Thiếu Phu Nhân quyền cao chức trọng.”
Địa Trưởng Lão bĩu môi, giọng điệu lại hạ thấp không ít: “Ta muốn cống hiến cho Thổ Hành Tông vì Thổ Hành Pháp Tướng, không phải ham mê cái gọi là Thiếu Phu Nhân.”
“Lão thân biết, nhưng gả cho Thiếu Chủ là điều kiện để tông môn giao Thổ Hành Pháp Tướng cho ngươi a.” Thổ Toái Chí Tôn nói.
“Ý bà là sao?” Địa Trưởng Lão ngờ vực hỏi.
“Thổ Hành Pháp Tướng là Chí Tôn Pháp Tướng bất truyền cho người ngoài, vì vậy dù Tông Chủ và Phó Tông Chủ muốn giao cho ngươi cũng không thể làm trái quy tắc của tổ tiên lưu lại, nên mới nghĩ ra cách thu ngươi làm con dâu, từ đó ngươi sẽ là người một nhà, giúp ngươi có được Thổ Hành Pháp Tướng” Thổ Toái Chí Tôn giọng điệu ra vẻ ghen tuông:
“Nếu bà già ta có được dung nhan như ngươi thì tốt rồi, đáng tiếc Thiếu Chủ không vừa mắt ta, ngay cả ta cũng thèm nhỏ dãi Thổ Hành Pháp Tướng a, đây là cơ hội duy nhất của ngươi đó.”
“Bà nói là thật?” Địa Trưởng Lão hô hấp dồn dập lên.
“Đây là bí mật, đừng nói cho bất kỳ ai tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của Tông Chủ và Phó Tông Chủ, để các nữ nhân khác biết bọn họ thiên vị ngươi sẽ ghen ghét đến chết mất.” Thổ Toái Chí Tôn nở nụ cười đắc ý, bà già ta không tin không lùa được một tiểu nha đầu như ngươi.
Bên trong im hơi lặng tiếng, hiển nhiên là người bên trong đang “tranh đấu nội tâm” dữ dội.
Thổ Toái Chí Tôn được đà nói thêm: “Gả cho Thổ Hành Thiếu Chủ, ngươi vừa có được thân phận cao quý, vừa được đúc Thổ Hành Pháp Tướng đột phá Chí Tôn, mà Thổ Hành Tông lại có thêm một vị Chí Tôn cường giả, có thể nói là cả nhà đều vui.”
“Chuyện tốt như thế, Ngọc Già ngươi thật sự từ chối sao? chúng ta có giao tình như tỷ muội cả tỷ năm, không lẽ lão thân nói dối ngươi?”
“Ta suy nghĩ một chút.” Bên trong truyền ra thanh âm rất nhỏ, không còn bao nhiêu kháng cự nữa.
“Suy nghĩ cái gì chứ? Lão thân đưa y phục tân nương vào cho ngươi đây, lão thân không làm phiền ngươi thay y phục.” Thổ Toái Chí Tôn âm thầm buồn cười, dịch chuyển một bộ lễ phục có màu vàng nhạt giống như màu đất tiến vào.
Thổ Hành Tông tôn sùng đại địa và thổ thuộc tính, vì vậy ngay cả lễ phục cũng thuần một màu vàng nhạt đại diện cho mặt đất.
“Hừ, nếu như vậy còn không thuyết phục được ngươi, bà già ta ra tay cũng không muộn.” Thổ Toái Chí Tôn ánh mắt híp lại.
Thật ra bà ta cũng không muốn làm quá quyết liệt ngay lúc này tránh đối phương mang thù, bởi lẽ bà thừa hiểu rằng kết cục nữ nhân bên trong mật thất gả vào Thổ Hành Tông đã là không thể thay đổi, sẽ thật sự trở thành Thiếu Phu Nhân hàng thật giá thật.
Mà một khi Thổ Hành Thiếu Chủ kế thừa ngôi vị Tông Chủ, vậy Thiếu Phu Nhân liền trở thành Thổ Hành Phu Nhân địa vị cao thượng, đến khi đó nếu nhớ lại ân oán lúc này thì không hay, sẽ tìm cách gây khó dễ cho bà ta.
Vậy nên nếu có thể dùng miệng lưỡi thuyết phục là tốt nhất, đến khi nào không thuyết phục được bằng miệng thì dùng vũ lực cũng không tệ.
Thân là Nhị Trưởng Lão của một Chí Tôn Thế Lực, Thổ Toái Chí Tôn thừa hiểu cái gọi là cương nhu hòa hợp, khi nào cần nhu thì dùng nhu, khi nào cần cương thì sẽ cương.
Vểnh tai lắng nghe, bên trong đã vang lên thanh âm cởi y phục sột soạt.
“Haha, còn dám nói không động tâm?” Thổ Toái Chí Tôn cười gằn, lặng lẽ canh gác bên ngoài.
…
“Yên Thê, nàng làm gì thế?”
Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm nhìn Địa Trưởng Lão bắt đầu thật sự cởi bỏ y phục trên thân.
“Hả? ngươi làm sao biết tên ta?” Địa Trưởng Lão ngoài ý muốn nhìn hắn, hiển nhiên Ngọc Già chỉ là tên giả của nàng sử dụng để vào Thổ Hành Tông mà thôi.
Đông Hoa Địa Trưởng Lão – Yên Thê mới thật sự là chính bản thân của nàng.
“Chẳng lẽ bổn cung ngay cả tên của Địa Trưởng Lão nhà mình cũng không biết?” Lạc Nam giận hừ một tiếng.
“Nếu vậy thì ta càng thêm yên tâm.” Yên Thê nhoẻn miệng cười để lộ hàm răng trắng muốt.
Động tác tay của nàng càng nhanh hơn, bộ váy liền thân cũng chậm rãi trượt xuống.
Trong đôi mắt chuột nhỏ bé lúc này của Lạc Nam, một cổ cơ thể như pho tượng được đúc từ bánh mật trơn bóng oánh nhuận hiện ra.
Nở nang đầy đặn, đàn hồi săn chắc là những từ ngữ xuất hiện trong đầu Lạc Nam ngay lập tức.
Một chiếc áo yếm nhỏ che đậy hai gò núi nẩy nở, bên dưới là cái quần tam giác mỏng chỉ che đậy nơi cần che, lọt vừa vào cái khe huyền bí.
Ở khoảng cách gần nhìn thấy cơ thể hoàn mỹ với làn da nâu óng ánh của nàng, Lạc Nam thậm chí sững sờ trong thoáng chốc, sau đó mới lấy lại tinh thần hỏi:
“Nàng muốn làm cái gì?”
“Tắm rửa, cũng lâu rồi không tắm…vừa vặn cho bà già bên ngoài hài lòng.”
Yên Thê nở nụ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ truyền âm đầy lã lơi: “Hơn nữa chẳng phải ngươi muốn tắm bồn sao? hiện tại người ta liền đáp ứng ngươi.”
Nói xong liền phất tay, một chiếc bồn tắm trắng như sứ đã hiện ra giữa mật thất, Thổ Hệ Nguyên Khí nghi ngút.
Bên trong đã có sẳn nước ấm, cánh hoa hồng đỏ che phủ.
Lạc Nam nhìn chằm chằm vào trong bồn, quả nhiên có một chiếc Rương Đặc Biệt màu hoàng kim chói lọi đang nằm đó.
Hắn âm thầm nghiến răng, mấy tháng qua liên tục dụ dỗ, dùng đủ thủ đoạn để gạt nàng lấy ra bồn tắm cũng không thành, nào ngờ lúc này bất ngờ được như ý nguyện?
Bất quá nhìn thấy màu sắc hoàng kim chói lọi của chiếc rương, một chút giận dữ trong lòng Lạc Nam cũng tan biến mất dạng, không uổng công hắn vất vả lâu như vậy a, dù không tốn công tìm kiếm nhưng lại tốn công phu miệng lưỡi quá nhiều, còn phải chờ cơ duyên xảo hợp.
Không đợi Lạc Nam phản ứng, Yên Thê đã túm lấy hắn tiến vào trong bồn.
Cũng may nàng không cởi bỏ hai mảnh vải cuối cùng che đậy nơi thần bí, bằng không Lạc Nam sợ mình sẽ nhịn không được a.
“Dù sao cũng sắp cửu tử nhất sinh, chơi lớn một lần.” Yên Thê đột ngột chu môi, hôn lên cái đầu chuột nhỏ nhắn, thì thào mang theo vô tận mị ý:
“Cung chủ có muốn thϊếp thân không?”
“Nàng điên à?” Lạc Nam sắc mặt tối sầm, ta còn chưa thú tính tới mức đó.
“Nghĩ thử xem nào, khả năng chúng ta thoát khỏi thiên la địa võng bên ngoài là cực thấp.” Yên Thê ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng:
“Vậy chi bằng lên giường làm một trận, trực tiếp để toàn bộ thiên hạ nhìn thấy con dâu mà Thổ Hành Tông muốn lấy vào cửa cắm sừng lên đầu bọn chúng.”
“Khi đó có chết cũng thỏa mãn, hahaha.”
Giờ phút này nàng đã nhiệt huyết sục sôi, sẳn sàng làm tất cả để Thổ Hành Tông phải trả giá, hối hận vì hành vi của bọn chúng đối với nàng.
Lạc Nam khóe miệng co quắp, nữ nhân một khi phẫn nộ lên thật sự đáng sợ, có thể nghĩ đến nếu ý đồ của nàng thành hiện thực, đối mặt vô vàn quan khách bên ngoài, Thổ Hành Tông mặt mũi còn để ở đâu?
Nhưng không đáng…không đáng để như thế…
“Ngốc, Thổ Hành Tông có đáng là gì? Làm sao xứng để nàng tạm bợ hiến dâng tấm thân vô giá của mình một cách vội vàng như thế?” Lạc Nam ôn tồn nói, cố gắng trấn an cảm xúc của nàng:
“Tin tưởng ta, chúng ta sẽ khiến bọn chúng phát điên mà không cần đánh đổi bất cứ thứ gì quý trọng.”
Nhìn vào đôi mắt mang theo vẻ tự tin mãnh liệt của hắn, lắng nghe lời nói trân trọng của hắn, nhịp tim trong l*иg ngực Yên Thê như muốn nhảy ra, nàng gật mạnh đầu nghe theo lời hắn.
Lạc Nam thở phào một hơi, cá tính của nữ nhân này thật sự là quá mạnh, ưa thích làm những chuyện điên cuồng không màng đến hậu quả.
Hắn dám khẳng định nếu người rơi vào tình cảnh lúc này không phải Yên Thê mà là Tuyết Mộng, vậy yêu cầu của Tuyết Mộng nhất định sẽ là êm đẹp rút lui, an toàn là quan trọng nhất mà không phải mạo hiểm ở đại bản doanh của địch nhân chỉ để xả giận.
Trấn an nàng một hồi, lúc này Lạc Nam mới lặn xuống bên dưới nước nhặt lấy Rương Đặc Biệt.
Nào ngờ vừa mới thành công thu lấy, còn chưa kịp quan sát bên trong chứa đựng thứ gì, đôi bắp đùi đàn tính cực kỳ của Yên Thê bất chợt kẹp lấy thân chuột của hắn.
“Ọc…ọc…” Lạc Nam xém chút chết ngạt.
“Khanh khách, xem như ban thưởng cho cung chủ.” Yên Thê cố gắng nín cười.
“Nữ nhân này đáng đánh.” Lạc Nam vừa bực mình vừa buồn cười.
“Ngọc Già Trưởng Lão, ngươi chuẩn bị nhanh lên một chút!” Thổ Toái Chí Tôn bên ngoài đã lên tiếng nhắc nhở:
“Có cần lão thân vào hỗ trợ?”
“Không cần!” Yên Thê lạnh lùng đáp, từ trong bồn nước đứng lên.
Từng giọt hơi nóng còn động trên làn da màu mỡ của nàng, áo yếm và cái tiểu qυầи иᏂỏ hình tam giác đã ôm siết vào, lộ ra từng mảng đỏ rực như pha lê dưới lớp vải mỏng cực kỳ hấp dẫn.
Lạc Nam vội vàng dời ánh mắt.
Thấy Yên Thê sắp mặc vào y phục tân nương của Thổ Hành Tông, hắn lắc đầu cười một tiếng:
“Nàng mặc vào thứ này cho ta.”
“Ngươi có của nam không? Chúng ta cùng mặc.” Yên Thê chớp chớp đôi mắt.
“Chúng ta?” Lạc Nam hỏi.
“Như vậy mới tăng tính sát thương, chơi vui, đồng ý đi mà!” Yên Thê nhoẻn miệng nũng nịu.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nở nụ cười xấu xa hề hề:
“Ta có quen một hòa thượng.”
“Sao lại nhắc đến hòa thượng ở đây?” Yên Thê không hiểu nổi.
“Pháp danh của y là Thích Thì Chiều.” Lạc Nam nháy mắt.
“Khanh khách!” Yên Thê cười đến đau bụng
…
“Đó là Thổ Hành Thiếu Chủ sao? quả nhiên anh tuấn tiêu sái, khí độ bất phàm, có bảy phần phong thái của Thổ Hành Chí Tôn.”
“Ngươi nói thừa, hổ phụ sinh hổ tử là tất nhiên.”
“Haizz, tuổi trẻ đột phá Thánh Đế, sắp lấy vợ tuyệt sắc mỹ nhân tiệm cận Chí Tôn, đáng để ngưỡng mộ.”
“Thổ Hành Thiếu Chủ là thần tượng của ta.”
“Thổ Hành Thiếu Chủ, bọn ta yêu ngươi, bọn ta nguyện làm tiểu thϊếp.”
Chứng kiến Thổ Cuồng Trần xuất hiện đường hoàng trịnh trọng trong y phục tân lang, đó là một bộ hoàng bào màu vàng đất cực kỳ khỏe khoắn như chiến giáp ôm lấy cơ thể, tóc dài búi cao, thần thái phi dương, đế uy lan tỏa…toàn trường vang lên không ngớt âm thanh khen ngợi.
Thổ Cuồng Trần giang rộng hai tay, đứng ở giữa toàn trường như chúng tinh ủng nguyệt, đón nhận ánh mắt ngưỡng vọng của vô số người.
Đương nhiên trong những ánh mắt cuồng nhiệt đó vẫn không ít các ánh mắt bình thản ung dung, chính là mắt của các vị Chí Tôn cường giả, bọn hắn đến đây vì nể mặt Thổ Hành Chí Tôn mà thôi, một tiểu tử vừa đột phá Thánh Đế như Thổ Cuồng Trần chẳng có gì thú vị.
Mà lúc này, Đại Trưởng Lão của Thổ Hành Tông là Thổ Liệt Chí Tôn cũng đứng ra chủ trì đại hôn, cao giọng nói:
“Như các vị đã biết, tân nương ngày hôm nay không phải ai xa lạ, nàng chính là Ngọc Già trưởng lão của Thổ Hành Tông, là mỹ nhân vang danh Nam Vực.”
“Mặc dù ở cùng một thế lực, bất quá lễ nghi là không thể thiếu.”
“Mời tân lang tự thân nghênh tiếp tân nương, cùng nàng bái đường thành thân, hành lễ với các trưởng bối.”
Thoại âm vừa dứt, sau lưng Thổ Cuồng Trần xuất hiện một đám nam thanh nữ tú, mỗi người trên tay đều bê theo sính lễ quý giá khiến toàn trường lóe mắt.
“Theo bổn thiếu đón tân nương nào!”
Thổ Cuồng Trần cất tiếng cười to, mang theo đoàn người không nhanh không chậm, đạp không tiến đến tầng cao nhất Kim Tự Tháp nơi tân nương đang chờ sẳn.
KẼO KẸT…
Kim Tự Tháp bất chợt mở ra, từng khối từng khối đại thạch như các mảnh ghép rơi xuống xung quanh, chỉ để lại mật thất vẫn còn đóng kín ở tầng cao nhất.
Phía trước mật thất đóng chặt, nhị trưởng lão Thổ Toái Chí Tôn nở nụ cười kiêu ngạo đứng thủ, giống như trưởng bối bên vợ chuẩn bị giao lại nữ nhi của mình cho chàng rể quý.
Toàn trường âm thầm gật đầu, Thổ Hành Tông thật sự có nề nếp gia phong, có quy tắc nghiêm minh rõ ràng.
Ngoài nội tình hùng hậu, các khâu lễ nghi quan trọng đều được thực hiện một cách chỉnh chu nhất, thật sự không có điểm nào để chê bai hay bắt bẻ.
Ánh mắt toàn trường hội tụ vào nơi đó, muốn xem thử dung mạo của vị tân nương nứt tiếng xa gần kia.
Đứng trước cửa mật thất, Thổ Cuồng Trần ngạo nghễ tuyên bố:
“Ngọc Già, ngày hôm nay là đại sự trong cuộc đời chúng ta, phu quân đến đón nàng vào Thổ Gia.”
Như sợ người bên trong không hợp tác, Thổ Toái Chí Tôn tự mình dùng sức kéo mở cánh cửa mật thất.
KẼO KẸT…
Mật thất mở ra, một bóng hình lộng lẫy chợt xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt vô số người trở nên kinh diễm thán phục, mà ánh mắt của Thổ Hành Chí Tôn và Thổ Cơ Chí Tôn lại hơi nhíu lại.
Vị tân nương hiện ra thật sự đẹp như trong thần thoại.
Làn da của nàng, dáng người của nàng, kiểu tóc của nàng, phong thái của nàng, dung nhan của nàng…tất cả đều phù hợp tiêu chuẩn cái đẹp của một Thổ Hành Tông chủ tu Thổ Thuộc Tính.
Nàng như tượng trưng cho một vị địa mẫu…
Chỉ là khác với bộ y phục tân lang trên thân Cuồng Vô Trần có màu vàng đất, bộ y phục tân nương mà nàng đang khoác trên người là váy dài thuần một màu đỏ rực đầy lộng lẫy, chính là lễ phục thường thấy của những tân nương ở thế gian.
“Cái này?” Không ít người đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự khó hiểu.
Thổ Toái Chí Tôn giật bắn người, chẳng phải mình đã kiểm tra Nhẫn Trữ Vật của nàng ta rất kỹ trước đó rồi sao? ở đâu có được bộ lễ phục này?
“Haha, đẹp lắm.” Thổ Cuồng Trần đè nén nội tâm giận dữ, ngoài mặt cười lớn:
“Ta hiểu rằng nàng tôn trọng phong tục của quê hương nên mới mặc lễ phục tân nương màu đỏ này, thật sự rất đẹp.”
Toàn trường nghe vậy nhẹ gật đầu, thì ra là như thế, vẫn chấp nhận được.
Bất quá cảnh tượng tiếp theo liền khiến tất cả sinh linh trợn mắt há hốc mồm.
Một bàn tay mạnh mẽ hữu lực chẳng biết ở nơi đâu khoác lấy eo thon tân nương tử…
Theo sau đó, một tên nam tử cũng mặc y phục tân lang màu đỏ rực từ trong mật thất hiện ra, hướng Thổ Cuồng Trần nở nụ cười quỷ dị, cất cao giọng nói:
“Đa tạ Thổ Hành Tông và toàn thể các vị quan khách đến chúc phúc cho ngày vui của phu thê chúng ta!”
…
24h00
BÙM!
Chúc cả nhà tuần mới vui vẻ, mọi việc thuận lợi