Theo sự dẫn đường của dì Lưu rất nhanh Kiều Ân đã đến một hoa viên rộng lớn.
– Kiều Ân con cứ đi hết con đường này sẽ thấy một hồ sen. Ở giữa là một cái đình. Mây đang ở đấy.
Nói xong dì Lưu đi khỏi.
– Đại nhân.
– Ngươi trở về nghỉ ngơi đi. Không cần theo ta.
– Vâng.
Dứt lời Ngọc Nhu cũng đi khỏi. Kiều Ân đi theo con đường đến một hồ sen. Sen ở hồ là loại đặc biệt lại được chăm sóc cẩn thận. Mùa nào hoa cũng nở tỏa hương thơm ngát xinh đẹp giữa hồ nước xanh. Không chỉ hoa sen mà hoa ở Viên Hoa luôn đua nhau nở quanh năm vi vậy mà con đường ngập tràn sắc hoa.Có một cây cầu nhỏ nói đến cái đình giữa hồ. Gió thổi phất phơ làm đung đưa những tấm màn hồng ở đình. Quanh quẩn đâu đó còn còn có tiếng rên nhẹ, tiếng cầu xin, tiếng cười thích thú trong lành như tiếng chuông vang. Dưới tấm màn mỏng phất phơ kia còn như ẩn như hiện để lộ ra những cảnh khiến người nhìn đỏ mặt.
Kiều Ân không hề ngại ngùng tiến lên cây cầu bước qua rất nhanh đã đến chiếc đình giữa hồ. Ở trong hai bên là hai nữ nhân cổ trang cầm một chiếc quạt lông vũ cán dài quạt nhè nhẹ. Trong đình thoáng mát có thể nhìn bao quanh hết phong cảnh bởi không có gò che chắn ngoài những tấm màn mỏng bay phất phơ. Trong khung cảnh thanh tịnh như vậy nhưng hình ảnh trong đình đúng là khiến người người phải nhiệt huyết sôi trào.
Ở giữa là một chiếc bàn đá dùng để thưởng trà ngắm hoa, xung quanh chiếc bàn là bốn chiếc ghế đá. Trên bàn trà một nam nhân đang dùng tư thế bò với mái tóc dài đen nhánh xõa xuống mặt bàn. Trên thân thể chỉ có một chiếc áo khoác voan trắng dài mỏng manh trong những bộ đồ cổ trang thời xưa không hề có tác dụng che chắn bất cứ thứ gì được vắt sang một bên. Cơ thể của nam nhân hoàn toàn hiện ra dưới mắt cô. Da dẻ trắng nõn nà, các cơ trên cơ thể đều săn chắc nhưng tổ hợp lại cho người ta một cái nhìn đầy mềm yếu đúng dạng một tên tiểu bạch kiểm. Khuôn mặt góc cạnh yêu nghiệt đang không ngừng thở dốc. Cái mông trắng chổng lên đầy khêu gợi. Ở lỗ nhị một cây kẹo hồ lô đỏ chót đang được đút vào bởi một cô gái mặc đồ cổ trang màu xanh dương xinh đẹp đang ngồi trên ghế đá. Cô ra hiệu cho hai nữ nhân cầm quạt tiếp tục không cần làm ảnh hưởng. Hai nữ nhân biết điều nghe lời lại chuyên tâm vào việc của mình. Còn cô lại tìm cho bản thân một chỗ ngồi xuống.
Hai người kia vẫn không hề biết gì vẫn đang tiếp tục công việc đỏ mặt kia. Trước mắt Kiều Ân, cô gái mặc đồ xanh dương kia không ngừng dùng cây kẹo hồ lô ra vào lỗ nhị của nam nhân kia. Màu đỏ của cây kẹo hòa với nước nhờn của nam nhân tạo thành thứ nước đo đỏ chảy dọc bắp đùi trắng noãn kia tạo lên hình ảnh kích thức thị giác. Dưới mặt bàn đá đã có một vũng nước nhỏ chảy ra. Cô gái mặc cổ trang màu xanh dương kia liền thích thú cất tiếng nói:
– Noãn Noãn kêu lớn một chút ta liền có cách cho ngươi nhiều thỏa mãn hơn.
Nam nhân tên Noãn Noãn trên khuôn mặt đầy khó chịu. Khúc cây dưới thân nổi đầy gân xanh. Cái miệng nhỏ bắt đầu phát ra những tiếng rên lớn hơn.
– Giúp ta…. ta…..ta muốn… hừ hừ…. khó chịu…..quá…. Han….Han…mau mau cho ta…..
Cô gái kia nở nụ cười mãn nguyện dùng một tay quệt lấy chất nhờn đỏ chảy trên mặt bàn bôi lên thứ to lớn kia nhẹ nhàng vuốt. Thỉnh thoảng lại bóp nhẹ rồi lại vuốt ve nó. Tay còn lại vẫn tiếp tục dùng cây kẹo hồ lô ra vào nơi kia. Nam nhân thỏa mãn càng rên lớn hơn. Cả khuôn mặt nhuộm sắc đỏ. Lại dùng một tay xoa nắn đầu ti của mình. Đôi mắt mê li nhắm hờ.
-Có muốn nữa không?
Nam nhân kia liền rất nhanh đáp lại.
– Có….Có…ta muốn…. muốn….a…a..a….
– Được.
Từ ghế đá bên cạnh, cô gái mặc đồ xanh dương cầm lên một cây kẹo hồ lô khác dùng lực nhét nó vào lỗ nhị của nam nhân. Nơi đó có một cây kẹo khác sắp tiến vào khiến nam nhân kia hét lên bởi sự giới hạn và khoái lạc.
– Ân…a.a…..a…a..a.. Han…Han….đừng…. đừng….a…a…a. khó…. chịu….a.. đau…đau ta…
– Một chút liền hết đau. Ngoan mau chảy nước nhiều một chút.
Lời nói kia vừa dứt ở lỗ nhị liền trào ra một dòng nước đo đỏ. Phía dưới khúc thịt kia liền chảy ra dòng nước trắng đυ.c. Cô gái rút ra cây kẹo hồ lô vừa đút vào. Lại dùng lưỡi liếʍ lỗ nhị của Noãn Noãn. Cây kẹo kia lại quệt lên thứ chất nhờn vừa chảy ra rồi bắt đầu đút lại vào lỗ nhị của nam nhân.
Nam nhân kia không thể chịu nổi rên ngày một kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Các mông trắng cũng đẩy đẩy để cây kẹo kia dễ vào hơn. Rất nhanh bên trong đã có hai cây kẹo. Chín viên kẹo hồ lô bên trong không ngừng được vào lại rút ra khiến Noãn Noãn há miệng thở dốc. Bên dưới tốc độ ra vào ngày một nhanh cuối cùng nam nhân hét lên rồi phun ra chất trắng đυ.c đầy mặt bàn. Hai que kẹo vẫn còn ở bên trong chưa được rút ra. Cô gái mặc đồ xanh dương lại mở miệng.
– Noãn. Ngoan. Nhả hai cây kẹo ra. Nào. Mau.
Nam nhân kia không nói gì nhưng bên dưới ra ra sức đầy hai que kẹo hồ lô ra khỏi cơ thể. Từng viên kẹo bắt đầu chui ra. Cuối cùng hai cây kẹo dính đầy nước nhờn rơi trên bàn đá. Bấy giờ nam nhân kia mới quay đầu lại với cô gái mặc đồ cổ trang xanh dương liền thấy Kiền Ân đang ngồi ở ghế gỗ ở lan can đình nhìn hai người.
******
Đôi lời của tác giả: Đang viết truyện tự nhiên chảy máu mũi. Các con của ta. Thật là không biết là tốt hay xấu đây.
Các bạn sao chép truyện đề nghị đưa tên truyện, tên tác giả và tên chương chính của bộ truyện vào mỗi chương.
Vd: Truyện dựa trên Chương 25: tên….. Truyện…… Tác giả Ngocthu25
Đây là biện pháp mà tác giả bắt buộc đối với các bạn dùng truyện để viết thành fanfic. Ôi con của ta. Hu hu hu